Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 391: Thể sinh mệnh tinh hóa (2)

Tình trạng sức khỏe của bác sĩ Địch Thạc đã trở nên tồi tệ trong hai ngày qua.

Mọi người đều bàn tán về hắn, lời đồn đều nói hắn ngã bệnh vì lo nghĩ cho thí nghiệm và mệt nhọc quá mức.

Nhưng ta biết rằng sự thật không phải như vậy.

Tiến sĩ Địch Thạc đã sử dụng bản thân hắn để tiến hành các thí nghiệm trên cơ thể con người của thể tinh hóa.

Thí nghiệm đã gặp rắc rối.

Tiến sĩ Địch Thạc bắt đầu hôn mê, ý thức không tỉnh táo.

Bọn ta tiếp tục tiến hành thí nghiệm kiểm tra theo phác đồ thí nghiệm mà hắn để lại.

Hy vọng rằng bọn ta có thể tìm ra cách để đưa tiến sĩ Địch Thạc hồi phục như cũ. ...

Họ vội vàng muốn dọn sach mọi thứ!

Tiêu hủy tất cả?

Họ thậm chí còn tiêu hủy xác tiến sĩ Địch Thạc ngay tại chỗ!

Nhưng... rõ ràng đã nghiên cứu đến bước này!

Ta nghe nói những thể tinh hóa đã phá hủy toàn bộ tòa nhà chính của công ty.

Địch Thạc chưa chết! Hắn chỉ ngủ đông!

Vẫn có chuyện xảy ra.

Ta không cam tâm!

Bọn ta đã nhận được lệnh nội bộ từ công ty Meteor yêu cầu dừng mọi nghiên cứu về thể tinh hóa, phá hủy tất cả các thể tinh hóa và xóa bỏ mọi dấu vết nghiên cứu về thể tinh hóa.

Các thể tinh hóa được gửi đến công ty Meteor đã trở nên điên cuồng.

Ta hiểu sự nguy hiểm của thể tinh hóa.

Ta tin rằng một ngày nào đó, thí nghiệm sẽ được bắt đầu lại. ...

Ta cảm thấy rằng công ty Meteor đang sợ hãi.

"Hừ, lại là một kẻ điên..."

Ta sẽ không bao giờ đồng ý với việc họ làm!

Ta sẽ không bao giờ cho phép họ làm gián đoạn các thí nghiệm của Địch Thạc.

"Xem ra nơi này là phòng thí nghiệm nghiên cứu thể tinh hóa, nhưng thứ này dường như không liên quan gì đến zombie?"

"Quên đi."

Phương Hằng và Lucia bước tới.

Hắn gọi Lucia và Mạc Gia Vĩ: "Này, các ngươi đã nghe nói về thể tinh hóa này chưa?"

Phương Hằng thử đưa tay ra lau một lớp bụi trên nắp quan tài.

Phương Hằng đóng quyển sổ và nhỏ giọng lẩm bẩm một mình.

Giống như ấu trùng của một loại sinh vật nào đó, dài bằng ngón tay.

Bên trong quan tài là mười mấy con trùng thân mềm.

"Đây là cái gì?"

Cả hai quay lại và đáp lại Phương Hằng với vẻ mặt mù mờ.

Quan tài thủy tinh?

Có năm chiếc quan tài thủy tinh được đặt ngay ngắn trong một góc phòng thí nghiệm.

Trên quan tài thủy tinh bám đầy bụi.

Phương Hằng nhún vai và bỏ lại quyển sổ tay của nhà nghiên cứu vào ba lô.

"Phương Hằng, Lucia, các ngươi qua đây xem này!"

Ngay khi đang nói chuyện, Mạc Gia Vĩ đột nhiên có phát hiện khác.

Mạc Gia Vĩ đồng ý: "Đúng, dường như không có bất kỳ zombie biến dị kỳ quái nào ở đây."

Bọn nó nằm lặng lẽ bên trong quan tài, như thể đã chết từ lâu.

"Ơ? Các ngươi nhìn kìa, nó đang chuyển động!"

Dưới con mắt quan sát của Phương Hằng và những người khác, những con trùng thân mềm từ từ thức dậy.

Bọn nó không hẹn mà cùng từ từ bò về hướng của Phương Hằng.

Phương Hằng lùi lại sau theo bản năng.

Cả Lucia và Mạc Gia Vĩ đều tò mò quay đầu nhìn Phương Hằng.

"Phương Hằng, trên người ngươi có thú gì thu hút bọn nó?"

Phương Hằng suy nghĩ một chút, nghĩ tới thể tinh hóa và khoáng thạch xanh lam ghi trong quyển sổ tay vừa rồi.

"Để ta thử."

Trước đây ngay cả với những sinh vật cấp năm cũng có thể dễ dàng lấy được các thông tin dữ liệu các hạng mục khác nhau.

Kỹ năng thiên phú của hắn là cấp S mà!

Đùa đấy à!

Mạc Gia Vĩ đặt lòng bàn tay che mắt trái xuống, vẻ mặt không thể tin được.

"Sinh vật không xác định, cần nâng cấp cấp bậc của người chơi để có thêm thông tin."

"Về mặt lý thuyết, các tinh thể có khả năng tiến hóa vô hạn."

"Để ta xem."

Mạc Gia Vĩ cảm thấy rằng đã đến lúc phải chứng tỏ giá trị bản thân.

Hắn duỗi tay che mắt trái và nhìn trùng thân mềm non bên trong quan tài.

Các dòng thông tin xuất hiện trên võng mạc.

"Thể tinh hóa, hiện tại là giai đoạn ấu trùng."

"Sinh vật dị hóa đặc biệt (thể dị hóa cấp 0, có thể nâng cấp)."

"Sinh vật không xác định, một thể sinh mệnh có cấu trúc DNA tương tự như cấu trúc của virus thủy tổ."

"Thể sinh mệnh có thể tự phát triển bằng cách nuốt đá Kyanite thô và các loại khoáng thạch Kyanite khác nhau."

"Sau khi bước vào thời kỳ sinh trưởng, nó có thể ăn tươi nuốt sống tất cả các thể sinh mệnh để hút chất dinh dưỡng tự tiến hóa".

"Bọn nó chính là thể tinh hóa?"

Phương Hằng càng khó hiểu hơn.

Bọn nó điên cuồng chen chúc về phía đá Kyanite thô mà Phương Hằng đặt trên nắp, cố gắng thoát khỏi trói buộc của quan tài thủy tinh.

Ngay sau khi cho nó vào, những con trùng thân mềm lập tức có phản ứng gay gắt hơn.

"Vù vù vù!"

Phương Hằng lấy ra một viên đá Kyanite thô từ trong ba lô của mình và đặt nó trên nắp kính trắng của quan tài.

Nhưng bây giờ, thông tin về thể tinh hóa của hắn lại ít đáng thương.

"Hết rồi?"

"Ừ, hết rồi."

Phương Hằng sờ cằm và đánh giá mấy con trùng thân mềm trong quan tài.

Dù nhìn thế nào thì mấy trùng thân mềm này cũng không mạnh cho lắm.

Có thể tiến hóa vô hạn sao?

Chẳng lẽ mục tiêu lần này của Dạ Kiêu chính là thứ này?

"Phương Hằng, tại sao chúng ta không mang nó về? Khâu Diệu Khang chắc có thể phân tích được điều gì đó, đúng không?"

Mạc Gia Vĩ vừa nói vừa thử gõ nắp quan tài.

Nắp đậy rất cứng, phát ra tiếng 'bùm bùm bùm'.

"Cũng khá chắc chắn."

"Xoẹt..."

Tiếng gõ này dường như kích hoạt một cơ chế nào đó, toàn bộ quan tài đột ngột sáng lên, phát ra ánh sáng xanh.

Mạc Gia Vĩ nhanh chóng giơ hai tay lên, ra hiệu không liên quan đến hắn.

Một dòng ký tự nhỏ xuất hiện trên tấm ván quan tài.

'Nhắc nhở: Vui lòng nhập mật khẩu'.

Phương Hằng nhìn một lúc và giải thích: "Là khóa điện tử, sự rung lắc khiến nó tự động kích hoạt."

Mạc Gia Vĩ thở phào nhẹ nhõm: "Ta bảo rồi mà, không liên quan gì đến ta."

"Xem những cái khác xem sao."

Năm chiếc quan tài được đặt cạnh nhau, cách nhau ba bốn mét.

Phương Hằng lại bước tới và lần lượt kiểm tra bốn chiếc quan tài thủy tinh còn lại.

Ba trong số chúng còn nguyên vẹn, bên trong cũng chứa đầy giun trắng.

Chỉ có chiếc quan tài thủy tinh cuối cùng bị phá hủy, lớp thủy tinh bên ngoài bị vỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận