Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 366: San bằng

Yêu cầu của nhiệm vụ: Sandy Nairn cần ngươi đem bức pho tượng - Trái Tim Tận Thế từ trong phòng triển lãm của trấn Ấm Thành ra ngoài, và mang nó về doanh địa Thương nhân tận thế.

Phần thưởng nhiệm vụ: Cố gắng hết sức để cứu được thật nhiều tác phẩm nghệ thuật từ trong trấn Ấm Thành.

Thời gian còn lại của sự kiện nhiệm vụ: 7 tiếng 12 phút.

'Giải thích: Mức độ nguyên vẹn của vật phẩm được di dời, số lượng vật phẩm và giá trị đều ảnh hưởng đến việc đánh giá nhiệm vụ cuối cùng. '

Phương Hằng liếc mắt nhìn giải thích nhiệm vụ, rồi ngẩng đầu lên nói: "Được, giờ chúng ta lên đường!"

Trời tờ mờ sáng.

Đám người Hạo Châu đạp xe đạp, nhanh chóng đi về phía trấn Ấm Thành.

Hạo Châu giải thích sơ qua tình hình chung nhân vật cho Phương Hằng.

"Bây giờ còn thêm công ty Krenchen."

Phương Hằng nghe đến đây thì hiểu ra.

"Nhưng khó khăn lớn nhất của nhiệm vụ này là làm sao để có thể rời khỏi thành phố."

"Đến lúc đó, họ nhất định sẽ tấn công bọn ta."

"Kế đến bọn ta đã thử đàm phán với công ty Krenchen, đề nghị xin vào thành phố để hoàn thành nhiệm vụ, nhưng đã bị từ chối."

Ý kiến? Dĩ nhiên là đánh tới bến rồi!

"Mấy ngày trước bọn ta nhận được nhiệm vụ từ một NPC bị thua trận, sau khi hoàn thành một loạt nhiệm vụ thì bọn ta đã quen Sandy và nhận được nhiệm vụ cuối cùng từ tay hắn."

Hắn đã hiểu được đại khái chỗ khó khăn của nhiệm vụ lần này.

Lệ tỷ giải thích: "Bọn ta đã thực hiện rất nhiều mô hình chiến thuật, với năng lực của đội bọn ta thì bọn ta hoàn toàn có thể lẻn vào phòng triển lãm của thành phố."

"Sau khi nhận được nhiệm vụ, bọn ta lập tức đi tới trấn Ấm Thành để điều tra, nhưng không ngờ rằng trấn Ấm Thành đã bị công ty Krenchen kiểm soát hoàn toàn."

"Bọn họ đã lập trạm gác ở vòng ngoài trấn Ấm Thành, nếu bọn ta bước ra từ trong thành phố thì chắc chắn sẽ bị bọn họ chú ý tới."

"Các ngươi thì sao? Có đề nghị gì không?"

"'Trái Tim Tận Thế' là một pho tượng lớn, dưới sự bao vây của đám zombie ở trấn Ấm Thành, thì việc vác pho tượng ra khỏi thành phố thật sự rất phiền phức."

"Cống thoát nước thì sao?"

"Phương Hằng, ngươi có ý kiến gì không?"

Lời vừa đến khóe miệng, Phương Hằng lại cảm thấy hình như gần đây hắn có hơi liều phải không nhỉ.

Phương Hằng kiểm tra bản đồ cống thoát nước mà Hạo Châu đã thu thập từ trước đó, sau đó hắn lắc đầu, nói: "Không được."

"Ặc, cống thoát nước... Chúng ta cụ thể chút đã."

Nghe câu trước thì vẫn ổn, mà sau khi nghe được câu cuối cùng của Phương Hằng là sẽ dời hết tất cả tác phẩm nghệ thuật ở trong phòng triển lãm ra ngoài, thì mọi người ai nấy cũng đều im lặng nhìn nhau.

Còn quy luật sinh tồn trong cống thoát nước... Thì phải dựa vào Phương Hằng.

Hạo Châu khụ một tiếng, thu hút sự chú ý của mọi người.

Kế hoạch ban đầu của đám người Hạo Châu là nhờ lực lượng của Phương Hằng, nghĩ cách lẻn vào thành phố thông qua cống thoát nước một cách thần không biết quỷ không hay, sau đó bọn họ sẽ di chuyển pho tượng ra ngoài từ trong cống thoát nước.

Phương Hằng nhìn mọi người xung quanh một lượt, rồi công bố kế hoạch lỗ mãng đã hắn đã chuẩn bị xong từ trước.

"Đúng vậy, ta có một đề nghị tốt hơn, thật ra thì ta thấy không cần phải phiền như vậy."

"Phương Hằng, ngươi có cách nào tốt hơn sao?"

Người chơi bình thường thật sự không thể học được!

Ánh mắt của hai anh em Khumpa và Khunka sáng lên.

Dời hết tác phẩm nghệ thuật ở trong phòng triển lãm đi...

Kế hoạch này đúng thật là tuyệt vời!

Mọi người chạy ra bên ngoài trấn Ấm Thành, và tạm ở trong một tòa kiến trúc bị bỏ hoang để lập kế hoạch tác chiến.

Phương Hằng suy nghĩ một chút rồi tiếp tục nói: "Một điều cuối cùng, cũng là điều phiền phức nhất, nếu như chúng ta muốn dời hết tất cả tác phẩm nghệ thuật ở trong phòng triển lãm ra bên ngoài, thì sẽ rất tốn thời gian, và việc di dời thông qua cống thoát nước cũng rất chậm.

"Thứ hai, cống thoát nước của thành phố cũng không được xây kéo dài ra khỏi trấn Ấm Thành thật xa, sau khi rời khỏi lối đi, chúng ta vẫn có nguy cơ bị người của công ty Krenchen phát hiện."

"Pho tượng quá lớn, muốn mượn cống thoát nước như một lối ra vào, thì nhất định phải nghĩ cách mở rộng miệng cống thoát nước, nếu chúng ta không cẩn thận thì sẽ làm vật triển lãm bị hư hỏng, gây ảnh hưởng đến độ hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng."

"Chi bằng chúng ta xài bạo lực đi."

"Bạo lực? Là thế nào?"

"Đơn giản."

Phương Hằng ngẩng đầu lên, và liếc mắt nhìn bóng dáng của mấy cái tháp canh ở đằng xa, rồi chậm rãi nói: "San bằng bọn họ."

San bằng... Này có nghĩa là khai chiến sao?

Chính thức tuyên chiến với công ty Krenchen!

Chỉ một câu nói ngắn gọn, ý chí chiến đấu của hai anh em Khumpa và Khunka lập tức được đẩy lên.

Lúc trước bọn họ cũng bị công ty Krenchen cáu vô cớ.

Hiện tại có sự hỗ trợ từ đám zombie của Phương Hằng, bọn họ hoàn toàn có thể vật tay với công ty Krenchen.

"Dùng Tyrant để san bằng bọn họ." Phương Hằng nói xong thì vỗ lên bả vai của Hạo Châu một cái: "Đừng nghiêm túc như vậy, không phải ngươi nói đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu rồi sao."

Hạo Châu há miệng ra, một hồi lâu không nói nên lời.

Đúng vậy, lúc đó hắn đã nói với Phương Hằng là đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, nhưng khi ấy hắn không muốn Phương Hằng trực tiếp san bằng toàn bộ công ty Krenchen...

Phương Hằng đảo mắt nhìn mọi người trong tiểu đội một lượt: "Thế nào? Mọi người còn kế hoạch bổ sung kế hoạch gì không?"

Hai anh em Khumpa và Khunka lắc đầu.

Cái này còn có thể bổ sung gì nữa, không phải là đang so kích thước sao?

Nắm đấm của người nào lớn hơn thì nghe người đó, mạnh là được.

"Được, chúng ta lập tức hành động, ta sẽ dẫn Tyrant đi tấn công tháp canh và nơi ẩn núp của công ty Krenchen, đám Licker sẽ đi theo các ngươi suốt dọc đường để bảo vệ các ngươi tiến vào phòng triển lãm của trấn Ấm Thành, đến lúc đó chúng ta sẽ tụ lại ở trong phòng triển lãm."

"Một mình ngươi có được không? Ngươi có muốn chia một vài người qua cho ngươi không?"

"Không cần, nhiều người thì sẽ phiền hơn."

Trao đổi đơn giản mấy câu, Phương Hằng vung tay ra lệnh cho Tyrant công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận