Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 2261: Vô cùng hưng phấn

Hơn hai mươi phút sau.

Kỷ Hiểu Ba trước sau như một duy trì thần khí chiếc vạc màu đen không ngừng bốc hơi sương, trên trán đã một tầng mồ hôi, không ngừng chảy xuống mặt.

Phương Hằng cũng không nhàn rỗi, quan sát cự kiếm thần thánh ở trung tâm đầu nguồn âm mạch từ rất xa.

Hắn cảm giác thứ cự kiếm thần thánh phong ấn phía dưới rất có thể là lối vào nào đó.

Đang suy nghĩ, trong một loạt nhắc nhở đánh dấu tinh thần thất bại liên tiếp, cuối cùng một nhắc nhở trò chơi màu đỏ phút chốc hiện lên.

'Nhắc nhở: Phân thân zombie của người chơi hoàn thành đánh dấu tinh thần đối với cốt hài vong linh (thủ lĩnh)'

Hoàn thành!

Trong lòng Phương Hằng khẽ động, lập tức xoay người nhìn về phía sau.

"Anh Phương trâu bò!"

Về phần tỷ lệ thành công tăng cụ thể bao nhiêu thì còn cần tiến hành kiểm tra thêm mấy lần nữa thì mới có thể xác định được.

"Trâu bò!"

Quả thực có Kỷ Hiểu Ba trợ giúp, hiệu suất phong ấn tăng lên nhiều.

Hoàn thành đánh dấu tinh thần!

Vấn đề duy nhất của bây giờ là Kỷ Hiểu Ba còn chống đỡ được không?

Phừng!

Hiện tại số lượng phân thân zombie của hắn còn chưa đạt tới mức lớn nhất.

Dưới sự thao túng của Phương Hằng, thủ lĩnh cốt hài vong linh từ từ đi tới vị trí góc, ở lại cùng những cốt hài vong linh bị Phương Hằng thao túng còn lại.

Hai ngọn lửa linh hồn màu xanh nhạt ở vị trí hai mắt boss cốt hài vong linh biến mất, rồi lại nở rộ lần nữa!

Phương Hằng thu hồi ánh mắt từ trên người cốt hài vong linh.

"Không thành vấn đề, ta còn có thể kiên trì một lúc."

Kỷ Hiểu Ba hào hứng hơn cả Phương Hằng, hắn hô to một tiếng, duỗi tay lau mồ hôi trên trán, nặng nề huy động một vài quả đấm.

Kỷ Hiểu Ba vừa nói hít sâu mấy cái, khôi phục một chút tâm trạng kích động,"Chỉ là thật sự không kiên trì được bao lâu, khống chế một thời gian ngắn rồi cần phải nghỉ ngơi một chút."

Đợi đến khi toàn bộ phân thân zombie hồi sinh, đến lúc đó hiệu suất đánh dấu tinh thần còn có thể tăng lên một bước!

Phương Hằng liếc nhìn đầu Kỷ Hiểu Ba đầy mồ hôi, hỏi: "Ngươi còn có thể trụ được không?"

Phương Hằng nhìn vạc kim loại màu đen, dùng một loại giọng điệu nghi ngờ hỏi: "Thần khí ngươi nói, không phải là được trộm từ Hiệp hội vong linh ra chứ?"

Báo động trong lòng Phương Hằng bị kích thích.

"Ừ, cũng phải."

"Vậy không được, thứ này là thần khí, sử dụng rất phiền toái, trên người của ngươi không có có huyết mạch gia tộc bọn ta, có lấy cũng không có biện pháp khống chế."

"Quên đi, trước tiên không nói về chuyện này, khoản nợ này từ từ rồi tính."

Phương Hằng đi tới trước chiếc vạc kim loại màu đen, đánh giá một chút, hỏi: "Hay là để ta tới thao túng?"

Kỷ Hiểu Ba vừa nói vừa chỉ chiếc vạc to trước mắt, bảo: "Để sinh ra sương mù màu lam áp chế cốt hài vong linh thì cần nhiên liệu, thứ này có tên là - tàn hương màu lam đầy oán niệm."

"Ừ? Có ý gì?"

Kỷ Hiểu Ba không tiếp tục đề tài này nữa, lại nói: "Đúng rồi Phương Hằng, vấn đề khống chế thần khí không lớn, chỉ là chúng ta còn thiếu chút nhiên liệu."

"Thần khí?"

Phương Hằng bị thuyết phục, vô cùng đồng ý, gật đầu nói: "Đúng vậy, đồ của nhà mình thì không tính là trộm."

"Đúng rồi đó, Liên Bang trung ương cũng không phải thứ gì tốt, muốn âm thầm chiếm tài sản nhà bọn ta. Ta nghe nói Liên Bang trung ương vẫn luôn thiết lập hợp tác sâu sắc với Thánh đình, có lẽ muốn đối phó người Hiệp hội nghiên cứu vong linh chúng ta từ lâu rồi."

Nói rồi, trong lòng Kỷ Hiểu Ba càng ngày càng khó chịu, cơn tức giận tích tụ lại.

Hắn nhớ lúc trước khi gặp Lý Khanh Nhiên có nhắc tới chuyện thần khí của Hiệp hội vong linh bị mất trộm.

Kỷ Hiểu Ba lập tức phẫn nộ, vội vã phản bác: "Đồ vật này cũng là thần khí bình thường mà thôi, trong nhà của thái gia gia của ta có một đống lớn, trên thân nó còn có dấu ấn vĩnh hằng, chỉ có người gia tộc chúng ta mới sử dụng được, sau này đồ bị cất vào kho như vật tế lễ, vẫn được lưu giữ trong Hiệp hội nghiên cứu vong linh, là đồ của nhà chúng ta, ta cầm nó về thì sao?"

"Hiệp hội nghiên cứu vong linh vốn là nhà chúng ta sáng lập, ta lấy đồ của nhà bọn ta lại tính là trộm sao?"

"Cái gì gọi là trộm? Là lấy! Ta lấy ra được không!"

"Lúc trước khi ta mang thần khí ra có thuận tay mang ra chút, quan trọng là không dễ lấy, không nghĩ tới mấy ngày qua Hiệp hội nghiên cứu vong linh đột nhiên kiểm tra, bị bọn họ phát hiện mất vạc, Liên Bang trung ương lại phái tổ điều tra chuyên môn tới đây, tất cả nhiên liệu còn dư lại đều bị Liên Bang trung ương niêm phong như vật chứng tạm thời."

"Phương Hằng, tàn hương chỉ có thể dựa vào ngươi nghĩ cách lấy về từ những cách khác."

Kỷ Hiểu Ba nói rồi chỉ chiếc túi vải đặt bên cạnh cái vạc.

"Ừ."

Phương Hằng ừ khẽ, đi lên trước, duỗi tay chạm tới tàn hương trong túi.

Nhắc nhở trò chơi nhanh chóng hiện lên trên võng mạc.

'Vật phẩm - tàn hương tràn đầy oán niệm vô tận (màu lam). '

Phân loại: Tài liệu đặc biệt, tài liệu kiến trúc, tài liệu pháp thuật.

Mô tả: Tàn hương trải qua công nghệ sản xuất đặc biệt, trong tàn hương ẩn chứa oán khí không tiêu tan, khá hiếm thấy.

Nhìn miêu tả không phải tài liệu cực kỳ hiếm thấy.

Có lẽ không quá phiền toái để lấy được nó.

Trong lòng Phương Hằng đánh giá một chút, ngẩng đầu lên nói: "Được, giao tàn hương cho ta, ngươi nghỉ ngơi một chút trước, đợi sau khi tàn hương tới tay, chúng ta cần nhanh hơn, hoàn thành toàn bộ dấu ấn của tất cả cốt hài vong linh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận