Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 218: Nhà máy vũ khí

Ngoài ra, trang bị súng ống thì kỹ năng thông thạo súng ống sẽ tăng thêm 10 level, kể từ đó, sau khi trang bị súng trường có thể khỏi bị trừng phạt vì tỉ lệ bắn trúng thấp rồi!

Phương Hằng đóng thanh thuộc tính nhân vật lại rồi nhìn bóng dáng Lucia với vẻ mặt suy tư.

Trong cống thoát nước, Lucia dùng súng ngắm phát nào cũng trúng đầu!

Một súng một zombie biến dị cấp một.

Thực lực của nàng sẽ là cấp bao nhiêu!

Phương Hằng nói thầm.

Không phải cũng là cấp S chứ?

Có cần...

Hắn tập trung tinh thần quay đầu lại nhìn về phía con đường đi lên trên, sau đó lại thử lắc máy truyền tin trong tay.

"Mặt khác, hai mươi phút trước, tiểu đội tổ 2 đã tập trung với tổ 3, bây giờ bọn họ đều ở trong nhà máy."

"À, không có gì, không có gì, chúng ta nhanh chóng tới đó thôi."

"Nghe thấy, Phương Hằng, ta đã xác nhận ngươi đi tới vị trí toạ độ, khu vực phía trên là phòng vũ khí ngầm của nhà máy vũ khí công ty Meteor, đã xác nhận được rửa sạch, không có nguy hiểm."

Lucia chỉ vào thang sắt hướng về phía trước cách đó không xa, khuôn mặt lộ vẻ mừng rỡ.

Mạc Gia Vỹ vội vàng nói: "Vừa nhận được tin tức phản hồi lại từ Dư Nhạc, tổ trưởng tổ 3, có thể lúc trước bị đạn tín hiệu cách đây không lâu ảnh hưởng, phần lớn zombie bên ngoài bị hấp dẫn vào trong công ty Meteor, đàn zombie đang tấn công nhà máy vũ khí."

Cũng lừa về nơi ẩn núp không?

"Được!"

"Phương Hằng? Sao vậy?"

"Phương Hằng, ngươi nhìn nơi đó kìa! Chúng ta tới rồi!"

"Mạc Gia Vỹ? Nghe thấy không?"

"Nghe nói trước mắt còn trong tầm khống chế, cửa lớn lối vào nhà máy vũ khí là hình thức mở, không thể khoá lại, đoàn đội đang phòng thủ."

Phương Hằng chột dạ như đang làm chuyện xấu mà bị bắt được.

Phương Hằng gật đầu với Lucia.

"Từ từ! Còn chưa xong!"

"Bây giờ thì sao? Tình hình thế nào rồi?"

Chờ tới khi bọn họ chạy tới cửa vào nhà máy thì Dư Nhạc đang cùng tổ 2 thủ vững lối vào của nhà máy vũ khí.

Lucia cũng kéo khăn che mặt trên mặt xuống.

"Xin chào, ta là Dư Nhạc, tổ trưởng tiểu đội 3 trong lần hành động này, vị này chính là Trương Phóng, tổ trưởng tổ 2."

Hai người lập tức trèo lên trên dọc theo cây thang.

Phương Hằng nhìn lối vào nhà máy vũ khí.

"Đi, chúng ta tới đó xem xem."

Liếc mắt một cái, bên ngoài nhà máy là một mảnh zombie đen nghìn nghịt.

Chúng nó cảm nhận được hơi thở của con người và chạy vào bên trong nhà máy vũ khí.

Không ngừng có zombie tập tễnh bước ra khỏi bóng tối.

Xốc nắp giếng lên, không khí mới mẻ làm tinh thần Phương Hằng cảm thấy sảng khoái.

Dư Nhạc chú ý tới Phương Hằng và Lucia.

Hắn khẽ gật đầu với hai người, lại hơi chỉ về phía Trương Phóng đang chỉ huy chiến đấu.

"Nhiều zombie như vậy à?"

Phương Hằng tạm thời để đàn zombie lại dưới cống thoát nước, đi tới trước cửa chính tập hợp với tiểu đội cùng Lucia.

Sau khi rơi xuống địa điểm dự định, bọn họ lập tức lập tức triển khai tìm kiếm toàn bộ khuôn viên khu E công ty Meteor dựa theo kế hoạch ban đầu, còn tìm được nhà máy vũ khí của công ty Meteor.

Lúc trước. trên đường ngồi phi cơ trực tăng đi tới thành phố Pinewood, bọn họ không bị Nemesis tấn công, sức chiến đấu của tiểu tổ không hề bị tổn thất.

Tiểu đội 3 do Dư Nhạc dẫn dắt vô cùng may mắn.

"Lúc trước đã có lượng lớn zombie vây đổ ở ngoài tường, có thể là vừa rồi bị đạn tín hiệu ảnh hưởng nên zombie bị kích thích, dưới sự đè ép làm tường vây sụp xuống, sau đó lập tức xông vào."

"Nhà máy vũ khí là hình thức mở, sau khi nội bộ mất điện, nhà máy vũ khí đã mở ra thì không thể đóng lại được nữa."

"Nếu rút lui thì không thể mang xe bọc thép đi, lại tốn thời gian ở lại đây rửa sạch nhà máy càng chậm trễ."

Dư Nhạc nói qua về tình hình trước mắt với Phương Hằng.

"Ta và Trương Phóng bàn bạc qua, để hành động sau đó có hiệu suất cao hơn, đơn giản ở lại đây phòng thủ, trực tiếp tiêu diệt đợt zombie này."

"Hiện giờ số lượng đàn zombie đã bắt đầu giảm bớt, dự tính nửa tiếng nữa là có thể rửa sạch xong."

"Được."

Phương Hằng đã phán đoán được đại khái tình hình hiện giờ.

Đàn zombie dũng mãnh lao vào từ bên ngoài chưa đặt chân vào trong nhà máy đã bị các tinh anh của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám giết chết.

Không biết có phải do tính cách không mà sau khi hai người kết bạn, Tiêu Cảnh lại im lặng.

"Xin chào, lúc trước Trần Ngự nói với ta có người ở tổ 2, kết bạn để dễ dàng liên lạc đi."

Phương Hằng bừng tỉnh, trong lòng xuất hiện vài phần cảnh giác với Tiêu Cảnh.

Hắn là người Liên Bang!

"Phương Hằng, lần đầu gặp mặt, ta là Tiêu Cảnh – thành viên tiểu đội tinh anh Liên Bang."

Phương Hằng lui về phía sau theo Tiêu Cảnh, rời đi theo cửa thông đạo bên trong nhà máy vũ khí.

"Vâng!"

Tiêu Cảnh là một người chơi đến từ Liên Bang.

Hắn vừa tốt nghiệp không lâu, lại may mắn, trong mấy trăm người ngẫu nhiên rút được nhiệm vụ gia nhập Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám.

Hắn vừa đang giết zombie kiếm điểm số.

Nghe thấy mệnh lệnh, Tiêu Cảnh lập tức cất súng ống, đứng dậy từ sau hầm trú ẩn.

"Tổ trưởng Phương, ta dẫn ngươi tới đó."

Phương Hằng nhìn Lucia ở bên cạnh.

Lucia khiêng súng ngắm nói với hắn: "Ngươi đi đi, ta ở lại đây giúp mọi người."

"Được! Cẩn thận!"

Trương Phóng ở bên cạnh nghe vậy, dùng súng trường đột kích chỉ ra phía sau nhà máy vũ khí hô to: "Tiêu Cảnh! Ngươi dẫn thượng uý Phương Hằng tới bãi đỗ xe ngầm phía sau."

"Ở ngay bãi đỗ xe ngầm phía sau."

"Xe bọc thép ở đâu? Ta đi sửa chữa xe bọc thép trước."

Bây giờ hắn chỉ cần nhanh chóng sửa chữa xe bọc thép là được.

Dựa vào năng lực của Đoàn kỵ sĩ Hắc Ám, muốn bảo vệ lối vào nhà máy vũ khí là không thành vấn đề.

Nơi này lại là nhà máy vũ khí nên cũng không thiếu đạn.

Hắn rất tò mò về Phương Hằng.

Ban đầu, Tiêu Cảnh nghe Trần Ngự nói về Phương Hằng vẫn hơi khinh thường.

Dù sao cũng chỉ là một người chơi chức nghiệp mà thôi, may mắn mới có được thiên phú cấp S.

Trong trò chơi, thiên phú bắt đầu cũng không có nghĩa là tất cả, thiên phú S mà kỹ năng rác rưởi cũng có đầy.

Đôi khi, cho dù là kỹ năng cấp A, sau khi trải qua cường hoá thiên phú ở cấp 10 cũng có tỷ lệ một bước lên trời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận