Toàn Dân Trò Chơi: Từ Zombie Tận Thế Bắt Đầu Treo Máy

Chương 1740: Hỗn loạn

"Chờ đã! Minh Nguyệt điện hạ! Chờ ta!"

Nghe thấy tiếng kêu từ phía sau truyền đến, Phương Hằng quay đầu lại, nhìn về phía lối vào của bức tường thành phía sau.

Một binh lính Đế Quốc vừa vẫy tay với bọn họ vừa nhanh chóng đuổi theo.

Thế mà lại có người âm thầm lén lút đi theo bọn họ.

Phiền phức!

Phương Hằng thầm than một tiếng rắc rối, động tác rất nhanh, ngay lập tức lách mình khỏi người đó mà đi.

Thấy Phương Hằng lao nhanh về phía mình, người lính Đế Quốc lập tức cảm thấy một luồng khí tức áp bức cực kỳ mạnh mẽ đang tấn công trực diện, hắn hoảng loạn lập tức vẫy tay với Đường Minh Nguyệt,"Là người phe mình! Ta là bạn của Ed! Người phe mình!!"

Hử?

Kể từ khi cả đội xảy ra chuyện, hắn luôn tìm cơ hội lẩn trốn trong bóng tối, vừa online vừa offline báo cáo tình hình qua lại, vừa mới lên mạng thì đột nhiên phát hiện cổng phía bắc bị người Man tộc tấn công, vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, lại nhìn thấy Đường Minh Nguyệt đi ra từ cổng bắc, thế là ngay lập tức đuổi theo.

"Nhiệm vụ gặp phải rắc rối lớn, khi đội tiến vào cung điện dưới lòng đất để thăm dò đã phát hiện ra những binh lính biến dị do Salvador bí mật nghiên cứu. Thực lực của bọn chúng cực kỳ mạnh mẽ, bọn ta đã tốn rất nhiều công sức mới có thể đánh bại chúng."

"Bình tĩnh chút, từ từ nói."

Mạc Gia Vĩ tiếp tục hỏi: "Hiện giờ bọn họ đang ở đâu? Nhiệm vụ của bọn họ tiến triển thế nào rồi?"

Ngô Thế Giang thở phào nhẹ nhõm.

Trong lòng Phương Hằng khẽ động, vội vàng nhìn thoáng qua nhật ký trò chơi.

Là người chơi?

"Sau đó, trong quá trình thăm dò lại đụng phải những binh lính Đế Quốc đến chi viện, bị Salvador dẫn người đến chặn lại, để bảo vệ mọi người rút lui, Đường Mạch và một số người được đội trưởng lựa chọn để ở lại đã bị Đế Quốc tạm thời giam giữ."

Cảm giác áp lực tấn công trực diện các giác quan khiến hắn có chút hụt hơi.

Trong lòng Phương Hằng khẽ động, hắn dừng ở trước mặt người kia, trầm giọng hỏi: "Có chuyện sao! Ed đâu?"

"Đội trưởng Ed mang theo đại quân tiến vào bên trong Đế Quốc để điều tra, ta nghe theo sự sắp xếp của đội trà trộn vào để bảo vệ cửa bắc, bất cứ lúc nào cũng có thể offline để báo cáo tin tức."

Phương Hằng cúi đầu phán đoán tình huống hiện tại một chút, tiếp tục hỏi: "Hiện tại Đường Mạch bị giam trong ngục sao? Ngươi có biết là ở đâu không?"

Ngô Thế Giang định thần trở lại.

"Ừm."

Nhiệm vụ vậy mà lại thất bại rồi sao?

Không đúng, nhiệm vụ vẫn đang trong quá trình thực hiện, thời gian đếm ngược vẫn đang chạy, hai người Vi Thao và Milhauch cũng chưa rời khỏi thí luyện, ít nhất họ vẫn chưa chết.

"Đội trưởng yêu cầu bọn ta trước tiên rút lui, sau đó mới tìm cách giải cứu Đường Mạch và nhóm của hắn. Hiện tại bọn ta đã thu được bằng chứng về việc Đế Quốc tiến hành nghiên cứu bí mật. Mặc dù nó không hoàn toàn đầy đủ, nhưng dựa vào các mối quan hệ nhiều năm có lẽ có thể thuyết phục được một số người cùng nhau hợp sức lật đổ Salvador."

Hai phút sau, cơ thể Ngô Thế Giang dần dần khôi phục lại, trên khuôn mặt thẫn thờ dần lộ ra biểu cảm nghiêm trọng.

Nghe xong những lời này Phương Hằng sờ cằm, ngẩng đầu nhìn Đường Minh Nguyệt.

"Được, đi sớm về sớm."

Đường Minh Nguyệt bị Phương Hằng nhìn chằm chằm, không khỏi có chút hoang mang chớp chớp mắt,"Hả? Là sao?"

Ngô Thế Giang gật đầu nói: "Ta biết hiện tại bọn họ đang bị giam giữ trong nội thành, ta cần phải offline để nghe ngóng vị trí cụ thể, chắc chắn có thể tìm thấy."

Cần phải biết rằng vị trí nhiệm vụ hiện tại là địa cung thần bí của hoàng thất, nhiệm vụ còn hơn hai giờ nữa.

Không đợi mọi người trả lời, Phương Hằng lập tức đưa ra quyết định, trầm giọng nói: "Chúng ta sẽ không đi chánh điện để cứu người, cũng sẽ không rút lui, chúng ta trực tiếp đi vào địa cung!"

Phương Hằng hỏi: "Hiện tại lực lượng hộ vệ cấp cao của Đế Quốc đều tập trung bảo vệ đại điện hoàng thất ở nội thành, không phải có nghĩa là hộ vệ dưới địa cung tương đối yếu sao?"

Ngô Thế Giang gật đầu, hình dáng nhanh chóng mờ đi trong không khí, động tác và biểu cảm trở nên cứng nhắc hoàn toàn.

Thay vì bất chấp khó khăn trực diện giải cứu Đường Mạch khỏi tầng tầng lớp lớp thị vệ, chi bằng sử dụng một chiến lược khác.

Ví dụ như...

Đi đến địa cung sau đó hoàn thành nhiệm vụ!

"Lãnh chúa Phương Hằng, hiện tại Salvador đang ở chánh điện đích thân thẩm vấn mấy người Đường Mạch, chánh điện tầng ba và bên ngoài tầng ba đều có hộ vệ, còn có kiếm thánh Đế Quốc cùng với đội pháp sư hộ vệ hoàng thất Đế Quốc, hiện tại đi vào chỉ có con đường chết."

Đường Minh Nguyệt suy nghĩ một chút, sau đó ghé vào tai Phương Hằng nhỏ giọng nói: "Phương Hằng, cứ coi như Ngự Lâm Vệ không có ở đó, phòng ngự bên trong Hoàng Thành cũng đã cực kỳ đáng sợ, nếu trực tiếp tấn công sẽ rất khó, hay là từ bỏ nhiệm vụ này đi? Đợi đến khi trở về tìm biện pháp cứu Vi Thao và người của hắn."

Có kiếm thánh Đế Quốc, lại có sự bảo vệ của một số lượng lớn hộ vệ, xem ra quốc vương Salvador cũng không phải là một người tốt lành gì, nếu đối đầu trực tiếp quả thật có chút khó khăn.

Khi nghe những lời này Phương Hằng không thể không suy nghĩ.

Trước tiên khoang tính đến Vi Thao và Đường Mạch, tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ mới là lựa chọn tốt nhất hiện tại!

Khi nghe được những lời này, ánh mắt mọi người đều mắt sáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận