Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 515: 【 Plants Vs Zombie 】 bảy đồng đều đao

Đồ Đông Lai hiểu rõ ý của Vương Vũ.
Hắn lập tức nói: “Đúng vậy, dị năng đao pháp của ta có thể truyền cho người khác.”
“Đại lão Vương Vũ, ngươi muốn dị năng đao pháp, ta có thể đem ‘thiên quân đao’ truyền cho ngươi.”
Vương Vũ: “Tốt, ngươi truyền dị năng này cho ta đi.”
Hiện tại tinh thần lực của Vương Vũ là 260, các thuộc tính khác đều hơn 100.
Đương nhiên hắn không sợ Đồ Đông Lai, người mà thuộc tính chỉ có hai ba chục gây ra chuyện xấu gì.
Đồ Đông Lai: “Tốt, ta sẽ truyền cho ngươi ngay.”
Sau đó, đao quang trên người Đồ Đông Lai tụ lại, một đạo đao ảnh nhập vào thân thể Vương Vũ.
Vương Vũ không cảm nhận được đao ảnh uy hiếp, cho nên thoải mái để đao ảnh xâm nhập vào người mình.
Khi Vương Vũ định xem xét dị năng đao pháp này thì thấy Đồ Đông Lai mồ hôi đầm đìa, bộ dạng rất yếu ớt.
Vương Vũ: “Ngươi không sao chứ?”
Đồ Đông Lai: “Ta không sao, nghỉ ngơi mấy ngày là được.”
Vương Vũ: “Xem ra dị năng đao pháp này của ngươi cũng không phải tùy tiện truyền cho người khác.”
Đồ Đông Lai: “Đúng vậy, ta sẽ bị suy yếu một thời gian, mà dị năng này còn phải mất một tháng mới có thể sử dụng lại.”
Vương Vũ: “Ừm, truyền dị năng phải trả giá đắt, điều này cũng hợp lý.”
“Ngươi nghỉ ngơi cho tốt.”
“Ta cho ngươi thêm 10 ống dược tề, tăng thêm chút thuộc tính cho ngươi, cũng tốt để ngươi mau chóng vượt qua thời kỳ suy yếu.”
Đồ Đông Lai nghe vậy vô cùng vui mừng: “Cảm tạ đại lão Vương Vũ, cảm tạ đại lão Vương Vũ.”
Lúc này, người máy đưa ra mười ống dược tề cho Đồ Đông Lai.
Đồ Đông Lai cũng không khách khí, nhận lấy mười ống dược tề.
Trong tay Vương Vũ xuất hiện một thanh đại đao dài hơn hai mét.
Hắn đã có thanh đại đao này từ lâu.
Trước giờ chỉ dùng vũ lực để sử dụng cây đao này.
Giờ hắn cuối cùng cũng có được dị năng đao pháp.
Đây thật sự là một niềm vui ngoài ý muốn.
Vương Vũ vừa xuất ra đại đao, tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn.
Bọn họ hiểu, đại lão Vương Vũ đang muốn thử xem uy lực của ‘thiên quân đao’ này thế nào.
Mọi người đều mong đợi nhìn Vương Vũ.
Vương Vũ nhìn về phía trước, một đao chém ra, hắn sử dụng dị năng ‘thiên quân đao’.
“Bá ~”
Lập tức, trước mặt Vương Vũ trong phạm vi mười thước, chém ra hơn 100 đạo đao ảnh.
“Bá ~”
“Bá ~”
“Bá ~”
Tất cả mọi người đều quá sợ hãi.
Thật kinh khủng.
Nếu ở trong phạm vi đao ảnh này, chẳng phải sẽ bị chém thành thịt băm sao.
Vương Vũ tiện tay chém một đao, không ngờ lại có uy lực này, hắn rất hài lòng.
Về sau hắn đã có thêm một chiêu công kích thông thường.
Vương Vũ xem 【 bảng cá nhân 】, lại có thêm một dị năng.
【Siêu Phàm dị năng: Ảnh tử Phân Thân, Chú Kim Quang, Bão táp Tinh thần, Tinh thần cảm giác, Bão Nguyên Quy Nhất, Thiên Quân Đao】
Xung quanh im lặng, mọi người kinh ngạc nhìn Vương Vũ.
Đại lão quả nhiên khủng bố như vậy.
Đặc biệt là 78 người mới đến, càng thêm hiểu rõ đại lão Vương Vũ quả nhiên không chỉ là hư danh.
Ngoài đạo cụ Siêu Phàm mạnh mẽ, bản thân thực lực cũng cường đại như vậy.
Đồ Đông Lai càng thêm kinh ngạc, cùng là dị năng đao pháp, chỉ một đao vừa rồi thôi, hắn tuyệt đối không làm được.
Hắn hiểu rằng, Vương Vũ mạnh hơn hắn quá nhiều.
Hắn có thể đầu nhập vào một cường giả như vậy thì thật sự tâm phục khẩu phục.
Vương Vũ nói với Đồ Đông Lai: “Dị năng đao pháp này không tệ.”
“Ngươi cố gắng biểu hiện tốt chút.”
“Ta sẽ tăng cấp Siêu Phàm của ngươi thật nhanh.”
“Đợi khi đẳng cấp ngươi đạt tới C+ ngươi sẽ lại có được một dị năng đao pháp.”
“Đến lúc đó ngươi có thể tiếp tục truyền dị năng tiếp theo cho ta không?”
Đồ Đông Lai vội nói: “Có thể.”
“Một tháng sau, ta sẽ có thể truyền dị năng lần nữa.”
Nằm mơ Đồ Đông Lai cũng không nghĩ tới mình có thể nhanh chóng đạt tới Siêu Phàm cấp C+, mà Vương Vũ lại nói chuyện dễ dàng như vậy.
Vương Vũ khẽ gật đầu, sau đó nói với những người khác: “Các ngươi tiếp tục lên nhận dược tề đi.”
Hơn 70 người còn lại lúc này đã vô cùng kích động.
Đi theo một cường giả mạnh mẽ như vậy.
Lại lập tức có thể có được dị năng vô cùng cường đại.
Bọn họ đương nhiên kích động.
Lúc trước còn không cam tâm bị bỏ lại, lúc này bọn họ chỉ muốn nhanh chóng bị nhận.
Như vậy có thể trở thành người của đại lão.
Đừng nói là người của đại lão, mà cho đại lão trông chó cũng được.
Bọn họ nhìn Đại cẩu tử uy phong lẫm liệt, bọn họ cảm thấy làm chó giống như chúng nó cũng không tương xứng.
Đại cẩu tử kia nhìn thật lợi hại, cho bọn họ cảm giác áp bức quá lớn.
Đại cẩu tử cấp B Siêu Phàm, đối với bọn họ mà nói đương nhiên là sự tồn tại vô địch.
Một đám người lập tức tiến lên lưu lại vạt áo, nhận dược tề, sau đó ăn vào dược tề để có được dị năng.
Hơn 70 người cũng không nhiều, rất nhanh đều nhận được dị năng.
Chỉ là Vương Vũ không nhận được thêm bất kỳ kinh hỉ nào.
Mọi người đều có dị năng, hơn 70 người vô cùng vui vẻ.
Vương Vũ nói với Đồ Đông Lai: “Sau này những người này cứ để ngươi quản lý.”
“Quản cho tốt, đừng gây ra chuyện gì.”
Đồ Đông Lai: “Vâng, đại lão, ta nhất định sẽ dẫn dắt tốt những người này.”
Vương Vũ khẽ gật đầu, sau đó vẫy tay, lúc này, Lưu Hân Nguyệt và Dư Mẫn đi tới.
Vương Vũ giới thiệu: “Hai vị này là Lưu Hân Nguyệt và Dư Mẫn.”
“Sau này các ngươi làm gì đều nghe theo sắp xếp của các nàng.”
Đồ Đông Lai nhìn Lưu Hân Nguyệt và Dư Mẫn, đầu tiên là sững sờ, sau đó gật đầu: “Vâng, đại lão.”
Sau đó Đồ Đông Lai chào hỏi Lưu Hân Nguyệt và Dư Mẫn: “Hai vị mỹ nữ, sau này mong được chiếu cố nhiều hơn.”
Lưu Hân Nguyệt và Dư Mẫn đều khẽ gật đầu.
Vương Vũ: “Tốt rồi, các ngươi làm quen nhau đi, sau này hợp tác tốt.”
“Vâng.” Đồ Đông Lai, Lưu Hân Nguyệt, Dư Mẫn đều gật đầu.
Vương Vũ: “Các ngươi đi sắp xếp lại đi.”
Dư Mẫn: “Các ngươi đi theo ta.”
“Ta sắp xếp chỗ ở cho các ngươi rồi.”
“Trên hòn đảo này đang đại xây dựng, các ngươi thấy khắp nơi đều đang thi công.”
“Các ngươi cứ ở tạm, sau này khi hòn đảo xây dựng xong, điều kiện sẽ tốt hơn nhiều.”
Đồ Đông Lai cùng đoàn người đi theo sau Lưu Hân Nguyệt và Dư Mẫn, kinh ngạc nhìn những người máy qua lại, đang khí thế ngất trời đại làm kiến trúc.
Cần có bao nhiêu người máy mới làm được vậy.
Đồng thời bọn họ thấy mấy con chuột to lớn cao mười mấy mét, toàn thân kim hoàng, đang làm việc linh hoạt trên công trường.
Bọn họ sợ hãi đến mức đi cũng không được nhanh.
“Là Hoang Thử Vương.”
“Thật là Hoang Thử Vương to lớn.”
Đồ Đông Lai và vài người đều có Hoang Thử Vương, bọn họ tự nhiên nhận ra Hoang Thử Vương.
Lúc này hơn 70 người mới biết mình vô dụng biết bao, có hay không cũng không quan trọng, đại lão Vương Vũ chọn nhận bọn họ đến đây, thật sự là coi trọng bọn họ.
Bây giờ bọn họ cảm thấy đi theo hai người phụ nữ này làm việc, không hề cảm thấy ủy khuất, trong lòng còn có chút không thoải mái.
Lưu Hân Nguyệt và Dư Mẫn sắp xếp ổn thỏa cho hơn 70 người, sau đó về lại tòa thành.
Gặp Vương Vũ, Lưu Hân Nguyệt lên tiếng nói: “Đại lão, sao lại tìm một đám du côn vô lại lên đảo vậy, những người kia nhìn không giống người tốt chút nào.”
Vương Vũ: “Thôi đi, những người này là ta tìm giúp cho các ngươi đấy.”
“Sau này các ngươi cứ sai khiến họ làm việc là được.”
“Những người này đều mang theo toàn bộ tài sản tính mạng đến đầu nhập, những người này cứ yên tâm mà dùng, người bình thường ai mà lại không thèm đến xỉa mà tìm đến dựa vào chúng ta.”
“Mặc kệ họ là ai, chỉ cần thực lực các ngươi đủ mạnh, bọn họ đều sẽ dốc lòng dốc sức vì ngươi làm việc.”
Lưu Hân Nguyệt: “Được thôi, ta hiểu rồi.”
Đúng lúc này, Vương Vũ nhận được một tin nhắn.
Tô Thanh Tuyết muốn dẫn một đám người lên đảo, tìm hắn xin vé mời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận