Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 468: 【 Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh 】 giết tóc vuốt ngược, mượn qua

Chương 468: 【 Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh 】giết Tóc Vuốt Ngược, Mượn Qua Tóc Vuốt Ngược nghe vậy quá sợ hãi, hoàn toàn không tin đây là sự thật.
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào, ta là người của Đặng gia, người của Đặng gia Thượng Kinh, cha ta không thể nào đem ta giao ra, các ngươi đây là muốn phản bội Đặng gia chúng ta tìm cớ.” “Ta muốn liên hệ với cha ta, không, ta muốn liên hệ mẹ ta, nàng nhất định sẽ không đem ta giao ra.” Người bên cạnh nói: “Đặng đại thiếu, ngươi còn không hiểu à? Ngươi đắc tội một người không nên đắc tội, Đặng gia Thượng Kinh cũng không trêu vào nổi người đó.” “Ngươi liền nhận mệnh đi.” Nói rồi một đám người kéo Tóc Vuốt Ngược đến trước mặt Vương Vũ, sau đó một cước đá vào người Tóc Vuốt Ngược, khiến Tóc Vuốt Ngược quỳ trước mặt Vương Vũ.
Vương Vũ thấy tình huống này, lập tức hiểu ra.
Đối phương đây là làm ra lựa chọn sáng suốt nhất.
Vương Vũ nhìn Tóc Vuốt Ngược đang quỳ nói: “Ta cho ngươi một tiếng đồng hồ thời gian chạy trốn, tại sao ngươi lại vô dụng như vậy, vẫn là rơi vào tay ta.” Tóc Vuốt Ngược lúc này sớm đã mặt xám như tro, nghe Vương Vũ mỉa mai, Tóc Vuốt Ngược quỳ bò hướng Vương Vũ, ôm lấy đùi Vương Vũ cầu xin tha thứ: “Ta van cầu ngươi thả ta đi, ta không biết ngươi là cường giả mạnh như vậy, nếu ta biết ngươi mạnh như vậy, ta làm sao dám mạo phạm ngươi.” “Ta van cầu ngươi thả ta đi.” Tóc Vuốt Ngược vừa khóc vừa mếu cầu xin tha thứ.
Vương Vũ: “Đã cho ngươi hai lần cơ hội, một lần cho ngươi một tiếng đồng hồ thời gian tìm người đến cứu ngươi, một lần để ngươi chạy trốn trước một tiếng đồng hồ.” “Nào có đạo lý cho người ta ba lần cơ hội, không xin tha nữa, đứng lên chết cho có thể diện đi.” Tóc Vuốt Ngược: “A ~ ta xin ngươi buông tha ta, ta không muốn chết, ta không muốn chết.” Vương Vũ một cước đá văng Tóc Vuốt Ngược, Tóc Vuốt Ngược té ngã lăn lóc.
Sau đó Vương Vũ rút trường đao ra: “Nên lên đường.” Tóc Vuốt Ngược: “Ta không muốn chết, ta không muốn chết, xin ngươi buông tha ta.” “Không, cho ta một cơ hội, để ta gọi điện thoại cho nhà ta, cho ta biết vì sao nhà ta muốn từ bỏ ta.” “Ta không cam tâm, ta không cam tâm.” Vương Vũ một cái thuấn di, một đao chém qua, tước mất đầu Tóc Vuốt Ngược.
Thanh âm của Tóc Vuốt Ngược cũng đột ngột dừng lại.
Tên Tóc Vuốt Ngược này hết giá trị lợi dụng rồi, đương nhiên sẽ không cho hắn cơ hội nào nữa.
Thế là Vương Vũ quyết đoán giết hắn, cũng coi như báo thù cho hắn cái nồi canh thịt kia.
Thực lực của hắn bây giờ, người khác đối với hắn có chút bất kính hắn liền có thể giết người, huống chi tên Tóc Vuốt Ngược này lại chọc giận Vương Vũ như thế, cũng là đáng tội chết.
Giết Tóc Vuốt Ngược xong, Vương Vũ nhìn về phía người nhà Đặng gia, nói: “Hôm nay ta gặp vị Kim lão sư kia đâu? Ta vào Thượng Kinh Thành cần một hướng dẫn viên du lịch, để cô ta ra làm hướng dẫn viên du lịch cho ta.” Vị Kim lão sư này cũng xem như tận tâm tận trách, Vương Vũ đến Thượng Kinh Thành còn lạ nước lạ cái, cần một người dẫn đường, hắn cũng không quen biết ai, chỉ gặp qua Kim lão sư này, thế là bảo người phụ nữ này ra làm người dẫn đường.
“Kim lão sư?” Một đám người của Đặng gia lập tức nghĩ đến người phụ nữ bị bọn họ trói lại kia.
Sau đó bọn họ vội vàng kéo người phụ nữ từ trên xe xuống, rồi tháo lỏng dây trói cho người phụ nữ.
Rồi đưa người phụ nữ đến trước mặt Vương Vũ.
Vương Vũ: “Mới nãy cô bị trói lại, sao lại ra nông nỗi này?” Người phụ nữ: “Để anh chê cười, mắt tôi mù, trước đây hay xen vào chuyện người khác, đây là báo ứng.” Vương Vũ: “Được rồi, chuyện qua rồi cho qua.” “Ta muốn vào Thượng Kinh Thành, ta không quen Thượng Kinh Thành, cô dẫn đường cho ta.” Vương Vũ trực tiếp ra lệnh nói.
Người phụ nữ nghe xong vội vàng đáp: “Tốt, tôi cũng coi như quen thuộc Thượng Kinh Thành, dẫn đường cho anh thì vẫn làm được.” Đối mặt với cường giả như vậy, người phụ nữ đương nhiên không dám cự tuyệt.
Vương Vũ: “Chúng ta đi thôi, cô lái xe theo sau.” Nói xong Vương Vũ cưỡi Hoang Thử Vương hướng Thượng Kinh Thành đi tới, còn người phụ nữ thì lập tức trở về lái xe.
Những người của Đặng gia vội vàng thu xác Tóc Vuốt Ngược.
Vương Vũ không đi bao xa thì dừng lại.
Bởi vì phía trước hắn có một đội quân lớn đang chắn ở phía trước, đội quân này vốn là đến vì hắn.
Lúc Vương Vũ rời trấn nhỏ, trên trời có một máy bay trực thăng đài truyền hình một mực theo dõi trực tiếp toàn bộ hành trình.
Người ở Thượng Kinh Thành đương nhiên biết Vương Vũ muốn đến Thượng Kinh Thành, cho nên bọn họ lập tức điều quân đến phòng thủ ở chỗ này.
Ngay tại chỗ này, người của quân đội, còn có mấy ngàn vạn người đang xem truyền hình trực tiếp, đều thấy Vương Vũ một đao chém chết Tóc Vuốt Ngược.
Những quân nhân này không ai có bất cứ động thái ngăn cản nào.
Hiện tại Vương Vũ đi tới trước mặt quân nhân đang chặn đường, lớn tiếng: “Mượn đường, tránh ra một chút.” Thanh âm của Vương Vũ truyền đi rất xa, vang vọng cả khu vực xung quanh.
Đương nhiên, phía trước, các quân nhân trang bị đầy đủ đang chặn đường đều không nhúc nhích, tất cả vũ khí đều chĩa về Vương Vũ.
Bầu không khí giữa hai bên bỗng chốc căng thẳng tột độ, dường như đại chiến sắp bùng nổ đến nơi.
Vương Vũ cũng đã chuẩn bị kỹ càng, những quân đội này không chịu tránh đường, hắn đương nhiên phải giết vào.
Hắn chính là đến để lập uy.
Lập uy đương nhiên là càng hung hăng càng tốt.
Lúc này, một sĩ quan đứng ra, lớn tiếng hỏi: “Ngươi đến Thượng Kinh làm gì?” Vương Vũ: “Đến giết người.” Sĩ quan: “…” Những quân nhân khác xung quanh cũng cau mày, ngông cuồng, quá ngạo mạn rồi.
Mặc dù là ngày tận thế, không còn trật tự như trước kia, nhưng việc ngươi vừa mở miệng liền nói đến Thượng Kinh Thành giết người, quá kiêu ngạo, thật sự là không coi quân đội của bọn họ ra gì.
Những quân nhân xung quanh đều nổi giận, bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, chỉ cần cấp trên ra lệnh, họ sẽ lập tức nổ súng tiêu diệt người này.
Nhưng mà, mệnh lệnh khai hỏa từ cấp trên vẫn chưa được truyền đến.
Khung cảnh bỗng trở nên tĩnh lặng.
Một lúc sau, giọng nói của người sĩ quan vang lên: “Ngươi đến giết ai?” “Cái gì?” Tất cả mọi người tại chỗ không tin vào tai mình.
Ngươi đến giết ai?
Đây là vấn đề mà quân đội hỏi sao?
Hiển nhiên sĩ quan này đang đeo tai nghe, vấn đề này không phải do sĩ quan hỏi, mà là do cấp trên của quân đội hỏi.
Quân đội đây là yếu thế thỏa hiệp sao? Đối phương nói muốn đến Thượng Kinh Thành giết người vốn đã là tội tày trời, nhưng quân đội không có hành động gì đã đành, còn hỏi đối phương muốn giết ai.
Quá trái với lẽ thường.
Vương Vũ: “Giết kẻ đã gây ra nguy cơ Zombie, khiến thế giới này trở thành thế giới tận thế, kẻ chủ mưu sau màn.” “Cũng chính là người của tổ chức ‘Thiên Chu’.” Vương Vũ quang minh lỗi lạc, thanh âm truyền đi rất xa.
“Cái gì?” Tất cả mọi người tại chỗ kinh hãi.
Bọn họ là người sống sót, địa vị cũng không cao, đương nhiên không biết nguyên nhân phía sau thế giới tận thế.
Nghe xong Vương Vũ nói, bọn họ đều kinh ngạc ngây người.
Người này biết thủ phạm gây ra ngày tận thế, tổ chức Thiên Chu?
Những thủ phạm đó đang ở trong Thượng Kinh Thành?
Mọi người đều muốn biết chân tướng, nhất là những người lính, thế giới đã có quá nhiều người chết, nếu có kẻ chủ mưu, và chúng đang ở ngay trong Thượng Kinh Thành.
Các binh sĩ đều nhìn về phía chỉ huy của họ, họ muốn biết chân tướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận