Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0023: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 tráng hán, ý nghĩ

Chương 0023: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 tráng hán, ý nghĩ Có một tia ánh sáng.
Vương Vũ giật mình, hắn lập tức biết rõ phía trước có một người chơi khác.
Hắn gặp phải người chơi khác.
Sau khi Vương Vũ dừng bước, người chơi kia dường như cũng phát hiện hắn, cũng đứng tại chỗ.
Bây giờ nên làm gì?
Vương Vũ nghĩ tới quy tắc của Rừng Rậm Đen Tối, hắn cùng đối phương gặp nhau trong bóng đêm, cả hai đều không thể đoán trước được ý nghĩ của đối phương......
Cuối cùng Vương Vũ cắn răng, hắn quyết định tìm hiểu về người chơi này.
Hắn cùng người chơi này ở trên một dòng suối nhỏ, khoảng cách cũng chỉ hơn một giờ đường đi, bọn họ sớm muộn cũng sẽ gặp phải, vậy chi bằng sớm tiếp xúc đối phương, tìm hiểu xem thực hư thế nào.
Vương Vũ vẫn có chút phấn khích, nếu đối phương mưu đồ làm loạn, hắn sẽ dùng nỏ bắn cho đối phương một cú tam liên xạ, khiến đối phương mất đi sức chiến đấu, sau đó dùng xẻng quân dụng kết liễu.
Đã thiết lập sẵn phương án hành động, Vương Vũ thận trọng đi về phía trước.
Lúc này, Vương Vũ thấy người chơi đối diện cũng đang hướng hắn đi tới.
Đối phương chắc chắn không hề né tránh, điều này khiến Vương Vũ càng thêm cẩn thận, chứng tỏ đối phương cũng có chỗ dựa.
Hai vệt sáng dần dần đến gần, Vương Vũ nhìn rõ người tới, là một tráng hán cao gần 1m8, trông không phải dạng người lương thiện gì.
Trong lòng Vương Vũ cảm thấy nặng nề, trong game sinh tồn gặp phải loại người chơi này không phải là chuyện tốt gì.
Tráng hán kia nhìn thấy Vương Vũ, mắt lập tức sáng lên, một người chơi thấp hơn hắn một cái đầu và còn hơi gầy.
Tráng hán nhìn Vương Vũ như nhìn thấy con mồi, hắn nhếch mép cười: "Nhãi con, ngươi là người chơi ở thượng nguồn?"
Vương Vũ: "Đúng vậy."
Tráng hán: "Hắc hắc, nhãi con, gặp phải ta coi như ngươi xui xẻo, đưa hết đồ trong túi đeo lưng ra đây, ta cho ngươi một con đường sống."
Nói xong, tráng hán hung tợn vung xẻng quân dụng trong tay đe dọa Vương Vũ, bộ dạng như thể đã nắm chắc phần thắng.
Vương Vũ nghe vậy nhíu mày, chuyện xấu nhất vẫn xảy ra, vừa thấy mặt đối phương đã muốn cướp bóc hắn.
Ở nơi yếu thịt mạnh này, chuyện như vậy cũng rất bình thường.
Thấy đối phương sinh ác ý, Vương Vũ lấy nỏ từ 【 Ba lô 】 ra, nhắm vào tráng hán nói: "Ngươi vừa nói gì? Lặp lại lần nữa xem."
Tráng hán thấy trong tay Vương Vũ đột nhiên xuất hiện một cái nỏ, giật mình, vội vàng lùi lại mấy bước, suýt chút nữa ngã xuống đất.
"Cmn, là nỏ."
Xem ra tráng hán là người hiểu biết.
Tráng hán không còn vẻ phách lối vừa rồi, vội vàng xua tay nói: "Đại ca, hiểu lầm, vừa rồi là miệng ta tiện, đùa thôi, tất cả đều là hiểu lầm, ngươi ngàn vạn lần đừng manh động, giết người là phạm pháp."
Trong khi nói chuyện tráng hán lại lùi về sau mấy bước, hắn cùng Vương Vũ đã kéo ra một khoảng cách nhất định, hai người cách nhau hơn mười mét.
Vương Vũ nói: "Đừng nhúc nhích, động đậy nữa ta bắn chết ngươi."
Tráng hán nghe vậy lập tức dừng bước chân đang lùi về sau: "Hiểu lầm, đại ca, thật là hiểu lầm, ngươi bỏ qua cho ta đi, vừa rồi ta chỉ đùa thôi."
Vừa nói, mắt tráng hán vừa nhìn chằm chằm vào chiếc nỏ trong tay Vương Vũ, nếu bị thứ này bắn trúng một mũi tên, hắn không chết cũng tàn phế.
Ai cũng không muốn bị trúng tên cả.
Vương Vũ lạnh giọng nói: "Ngươi nghe kỹ đây, từ giờ về sau hạ nguồn sông thuộc về ngươi, thượng nguồn thuộc về ta, chúng ta không xâm phạm lẫn nhau."
"Nếu ngươi dám vượt qua ranh giới, ta nhìn thấy ngươi sẽ trực tiếp dùng thứ này chào ngươi."
Nói xong, Vương Vũ vung nỏ trong tay.
Tráng hán nghe vậy lập tức nói: "Không đâu đại ca, từ nay về sau ta tuyệt đối không đến thượng nguồn, đại ca cứ yên tâm."
Vương Vũ: "Được, nhớ kỹ lời ngươi nói, ngươi có thể đi."
Tráng hán nghe vậy mừng rỡ: "Vậy ta đi trước đây, đại ca, mong chúng ta không gặp lại."
"Chúc đại ca thông quan game."
Nói xong, tráng hán nhanh chân chạy.
Nhìn bóng lưng tráng hán, Vương Vũ định bóp cò nỏ, nhưng cuối cùng vẫn hạ xuống.
Trò chơi này quá TM chân thật, nếu mấy mũi tên bắn bị thương đối phương, sau đó cầm xẻng quân dụng đập nát đầu, máu và não tung tóe khắp nơi......
Ai đã từng giết người đều biết, lần đầu động thủ giết người không dễ dàng như vậy.
Vương Vũ thả tráng hán đi, chủ yếu là vì hắn không cảm thấy tráng hán có mối đe dọa gì đến mình, nếu tráng hán gây nguy hiểm đến tính mạng của hắn, hắn sẽ không chút do dự bóp cò.
Trong bóng tối này, trong tay hắn có nỏ, tráng hán không uy hiếp được hắn, lần sau nếu tráng hán này dám đến thượng nguồn, vậy hắn sẽ trực tiếp giết chết.
Dưới dòng suối nhỏ đã có một người chơi tráng hán, Vương Vũ không định tiếp tục đi về phía đó nữa, hôm nay cứ ở lại đây thôi, hắn chuẩn bị quay về chỗ ẩn nấp.
Sau đó Vương Vũ đi dọc theo dòng suối nhỏ trở lên, đường về rất nhanh, đi hơn một giờ, Vương Vũ đã trở về đến nơi ẩn nấp.
Hôm nay hắn ra ngoài lúc hơn 9h sáng, quay lại nơi ẩn nấp đã hơn hai giờ chiều.
Trong lúc đó đã dùng hết 50ml dầu thông, đổi lại hắn thu hoạch được không ít, hái được hơn 3 cân quả mọng, nhặt được 157 con ốc, còn đào được 12 củ Bạch Qua, và góp nhặt được rất nhiều củi khô, hôm nay ra ngoài có thu hoạch lớn.
Ở hạ nguồn suối nhỏ hắn còn gặp phải người chơi khác.
Trở lại nơi ẩn nấp, Vương Vũ nổi lửa trong lò sưởi, giữa trưa Vương Vũ quyết định ăn thịt thỏ, hắn vẫn còn phần thịt thỏ cuối cùng chưa ăn.
Ăn trưa xong, đã là hơn ba giờ chiều.
Hắn có thể dùng xúc xắc trong tay phải để tăng số lượng vật phẩm.
Vương Vũ ra khỏi nơi ẩn nấp, hôm nay sau khi gặp tráng hán người chơi kia, Vương Vũ cảm thấy khu vực xung quanh chỗ ẩn nấp không còn được an toàn như trước.
Trong khu hoang dã này có tới 10 vạn người chơi, sau này e rằng hắn sẽ gặp nhiều người chơi hơn, hắn phải sớm chuẩn bị sẵn sàng để đối phó với những người này.
Chỉ cần gặp phải những người chơi đó sẽ khó tránh khỏi cảnh ngươi chết ta sống tranh đấu, đồ ăn trên hoang dã tìm được một phần thì sẽ mất đi một phần, về sau nếu không tìm được thức ăn, thì giữa người chơi với nhau sẽ càng thêm nguy hiểm.
Nhất định phải đề phòng chu đáo.
Vương Vũ việc đầu tiên nghĩ tới là phải bảo vệ nơi ẩn nấp, chỉ cần bảo vệ được nơi ẩn nấp, cộng thêm việc dự trữ nhiều đồ ăn, vậy thì việc sinh tồn trong hoang dã này sẽ không còn vấn đề nữa.
Làm sao để bảo vệ nơi ẩn nấp an toàn, trên đường trở về chỗ ẩn nấp, Vương Vũ đã nghĩ ra rất nhiều phương án.
Hắn phát hiện, trong đêm tối mịt mù này, muốn tìm đến nơi ẩn nấp của hắn thật sự rất khó, chỉ cần hắn làm cho nơi ẩn nấp có chút kín đáo, thì những người chơi khác căn bản không thể nào tìm ra được vị trí nơi ẩn nấp của hắn.
Đã có ý nghĩ, Vương Vũ quyết định hành động.
Làm thế nào để ẩn giấu nơi ẩn nấp?
Vương Vũ cảm thấy việc đầu tiên là phải xóa bỏ những dấu vết hoạt động xung quanh chỗ ẩn nấp, chỉ cần những người chơi khác đi ngang qua mà không phát hiện có người hoạt động gần đó, thì chắc chắn cũng sẽ không biết ở đây có một nơi ẩn nấp.
Vương Vũ muốn xóa đi những dấu vết hoạt động của mấy ngày nay, dấu vết hoạt động lớn nhất xung quanh là đốt lửa gần đó, tiếp đến là hắn đã chặt 7 cây đại thụ.
Hắn phải che giấu những dấu vết đốt lửa và gốc cây đã bị chặt, nếu không những người chơi khác chỉ cần liếc mắt là biết ngay khu vực xung quanh có người chơi hoạt động, rồi lần theo dấu vết, nơi ẩn nấp của hắn sẽ bị bại lộ.
Muốn xóa đi những dấu vết này, Vương Vũ có một ý tưởng thô bạo mà đơn giản.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận