Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0108: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 tô Thanh Tuyết trở về

Chương 0108: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】Tô Thanh Tuyết trở về.
Sau khi củi lửa được trải đều trên mặt đất, Vương Vũ đi tới lối vào hẻm núi, hắn dùng tảng đá lớn đập vỡ tường vây công sự ngay tại chỗ này. Lúc này, nơi đây đã đổ nát, tiêu điều. Vương Vũ bắt đầu thu dọn tàn tích mái hiên nhà, bức tường đổ, vật liệu gỗ, vật liệu đá, rồi để Hoang Thử Vương mang đến phía bên kia thung lũng. Sau khi vật liệu gỗ và vật liệu đá được vận chuyển xong, Vương Vũ bắt đầu xây một bức tường vây cao ít nhất 2m ở phía bên kia hẻm núi. Làm như vậy vô cùng phiền phức. Nếu không có Tô Thanh Tuyết ở đây, hắn trực tiếp dùng xúc xắc tăng thêm số lượng tảng đá lớn, vài tảng đá lớn sẽ chặn ngay hạp cốc này. Nhưng vì có Tô Thanh Tuyết, Vương Vũ chỉ có thể từ từ xây tường vây. Vật liệu đã có sẵn. Dưới sự hỗ trợ của chín con Hoang Thử Vương, Vương Vũ đã xây xong một bức tường vây cao hơn 2m trong hạp cốc.
Rất nhanh, thời gian đã đến hơn tám giờ tối. Vương Vũ đi tới rừng thông cắm đầy ‘Máy thu thập chất benzine’. Hắn lấy ra chậu sắt, bắt đầu thu thập chất benzine bên trong ‘Máy thu thập chất benzine’. Một ngày trôi qua, ‘Máy thu thập chất benzine’ lại thu thập đầy chất benzine. Một cái ‘Máy thu thập chất benzine’, hai cái ‘Máy thu thập chất benzine’… một trăm bốn mươi ba cái ‘Máy thu thập chất benzine’. Vương Vũ bận rộn làm việc rất lâu, thu hoạch được tổng cộng 30ml * 143 chất benzine, tương đương với 4.29L chất benzine. Hai ngày qua, hắn thu được khoảng 8.6L chất benzine.
Rất nhanh, thời gian đã đến hơn chín giờ đêm, Vương Vũ lại có thể dùng xúc xắc tăng thêm số lượng vật phẩm. Hắn muốn tăng thêm số lượng chất benzine thu hoạch được trong hai ngày này. Bỏ ra xúc xắc. Ba điểm. Vương Vũ ném ra một con ba. Hắn lập tức lấy ra hai cái chậu sắt, bên trong hai chậu sắt đều chứa đầy thịt ốc vòi voi, mỗi chậu 73 cân. Vương Vũ dọn thịt ốc vòi voi ra, dùng một tấm vải chống nước gói kỹ, sau đó lấy ra ba phần chất benzine mới tăng thêm, đặt vào trong ba cái chậu sắt. Tổng cộng bốn phần chất benzine, chứa trong ba chậu sắt khoảng 34.4L. Nhiều chất benzine như vậy chắc là đủ.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, Vương Vũ quay lại hẻm núi. Lúc này, Vương Vũ nghe thấy tiếng kêu của mười con chó lớn. Là Tô Thanh Tuyết đã trở về. Không bao lâu, Tô Thanh Tuyết cưỡi mèo lớn bụi bặm xuất hiện trong hạp cốc. Thấy Vương Vũ, Tô Thanh Tuyết nói: “Củi trên đất đều là ngươi chuẩn bị sao?” Rõ ràng người phụ nữ có chút kinh ngạc. Vương Vũ: “Ừ, đã phá hủy doanh trại nhà tranh của người chơi rồi.” “Sau đó tìm mấy người bạn làm chút củi lửa.” “Đều trải trên mặt đất.” Vương Vũ nói đơn giản dễ dàng, một chỗ tràn đầy củi lửa này cũng không phải chút củi lửa. “Tốt.” Cuối cùng Tô Thanh Tuyết chỉ nói một chữ “tốt”. Không cần nói nhiều. Vương Vũ: “Ngươi trở về, Hoang Thử Triều lại muốn tụ tập.” “Bây giờ Hoang Thử càng ngày càng hung hãn, mèo lớn của ngươi nghỉ ngơi một chút đi, ta sẽ để Hoang Thử Vương đi trấn giữ ở miệng hẻm núi.” Tô Thanh Tuyết: “Ừ.” Vương Vũ: “Ngoài con mèo lớn màu bạc này, ngươi còn có mèo lớn khác không?” “Có thể lấy ra bao nhiêu?” “Ta cần tính toán một chút về lực chiến đấu của chúng ta.” Tô Thanh Tuyết: “Không có, ta đào vong mấy ngày, toàn bộ c·hết trận rồi.” Vương Vũ nghe vậy, chỉ có thể nói: “Được rồi, trong lòng ta đã có tính toán.” Tô Thanh Tuyết: “Ngươi muốn ở trong hẻm núi này thiêu c·hết hơn 30 vạn con Hoang Thử sao?” Vương Vũ: “Đúng vậy, chỉ ở những nơi chật hẹp như vậy, mới có thể thiêu c·hết nhiều Hoang Thử đến vậy.” Tô Thanh Tuyết: “Chuyện này rất khó thực hiện.” “Khi củi lửa bùng cháy, Hoang Thử cũng sẽ chạy hết.” Vương Vũ: “Ngươi nói đúng.” “Cho nên, chúng ta cần thứ này.” Vương Vũ đưa ra 3 cái chậu sắt. Tô Thanh Tuyết: “Đây là?” Vương Vũ: “Chất benzine.” Tô Thanh Tuyết: “Ba chậu chất benzine?” Vương Vũ: “Đúng.” Tô Thanh Tuyết: “Ngươi định dùng hết để đốt lũ chuột?” Vương Vũ: “Đúng vậy, thời gian gấp rút, mau đến giúp ta.” Tô Thanh Tuyết: “Được.” Vương Vũ nói: “Ba chậu chất benzine này phải dùng cho tốt mới có thể thiêu c·hết hơn 30 vạn con Hoang Thử.” “Trước tiên, phải quét toàn bộ chất benzine lên củi ở trên miệng hạp cốc.” “Đến khi củi cháy, củi ở miệng hẻm núi được chất benzine tăng thêm thì ngọn lửa sẽ bùng mạnh nhất, lửa lớn dữ dội có thể ngăn chặn miệng cốc, như vậy Hoang Thử không thể chạy thoát, mới có thể thiêu c·hết được nhiều Hoang Thử hơn.” Tô Thanh Tuyết: “Ra là vậy, hiểu rồi.” Vương Vũ đưa cho Tô Thanh Tuyết một chậu chất benzine: “Bắt đầu làm việc đi.” Tô Thanh Tuyết: “Được.”
Hai người quét chất benzine lên củi đã trải trên mặt đất. Tác dụng chính của chất benzine là làm chất dẫn cháy, giúp vật liệu gỗ nhanh chóng bắt lửa, cho nên chỉ cần quét một lớp là được. Lúc này, Hoang Thử tập trung ở miệng hẻm núi ngày càng nhiều, bão tuyết sắp ập đến, lũ chuột hoang càng trở nên c·uồng bạo. Nếu như Hoang Thử Triều sớm xông vào hạp cốc thì những sự chuẩn bị trước đó sẽ thất bại trong gang tấc. Vương Vũ và Tô Thanh Tuyết tăng nhanh động tác trong tay. Sau khi quét xong ba chậu chất benzine, Vương Vũ và Tô Thanh Tuyết đi đến trước bức tường vây cao hơn 2m mà Vương Vũ đã xây. Tô Thanh Tuyết: “Đây là do ngươi xây?” Vương Vũ: “Đúng vậy.” “Cũng được chứ?” Tô Thanh Tuyết: “Rất tốt.” Cô thực sự bất ngờ khi Vương Vũ một mình xây được bức tường cao như vậy, nhưng cô vẫn không nói gì nhiều. Người đàn ông này rất lợi hại là được rồi, không cần nói thêm gì nữa.
Tuy nhiên, Tô Thanh Tuyết vẫn đưa ra thắc mắc: “Bức tường rào này tuy cao hơn 2m, nhưng e rằng không ngăn được Hoang Thử trong bao lâu.” “Đến lúc đó, Hoang Thử Triều xông qua tường vây, muốn thiêu c·hết hơn 30 vạn con Hoang Thử thì cơ bản là không thể làm được, có thể thiêu c·hết vài vạn con Hoang Thử cũng đã tốt lắm rồi.” Vương Vũ: “Đúng là vậy.” “Cho nên chúng ta phải cùng nhau ngăn chặn Hoang Thử, dồn hết tất cả Hoang Thử vào hạp cốc, như vậy sau khi đốt lửa lớn mới có thể thiêu c·hết toàn bộ Hoang Thử.” Tô Thanh Tuyết: “Chuyện này, e là rất khó.” Vương Vũ: “Người định làm nên chuyện.” “Ta vẫn còn một vài mẹo, có lẽ sẽ có tác dụng.” Tô Thanh Tuyết: “Ừ, được.” “Chúng ta bắt đầu được chưa?” Vương Vũ: “Có thể.” “Chúng ta vòng quanh tường thôi.” Tô Thanh Tuyết: “Được.”
Sau đó, hai người trèo lên trên bức tường vây cao hơn 2m. Ở trên tường rào, Vương Vũ đã chuẩn bị hai cành cây thông tuyết lớn tráng kiện và xum xuê hơn. Vương Vũ cầm lấy một cành cây lớn nói: “Bắt đầu đi.” Sau đó, Vương Vũ ra lệnh cho Hoang Thử Vương nhanh chóng rút về trong hạp cốc. Ngay khi Hoang Thử Vương vừa rút lui, Hoang Thử Triều ngoài hẻm núi giống như vỡ đê, ồ ạt tràn vào trong hạp cốc. Sự kiện b·ã·o l·ũ đã xảy ra và không thể ngăn cản. “Sa sa sa” “Sa sa sa”...... Vô số tiếng Hoang Thử chạy rầm rập khắp cả thung lũng. Cảm giác áp bách vì số lượng đông đúc kia ập đến. Rất nhanh, Hoang Thử Vương đến chân tường vây, tiếp đó nhảy lên tường vây. Hoang Thử Triều cũng rất nhanh, chẳng mấy chốc đã đến chân tường vây. Mèo lớn và Hoang Thử Vương đồng thời phát ra tiếng kêu: “Meo” “Kít”. Đây là muốn uy hiếp Hoang Thử Triều. Quả nhiên, những con Hoang Thử đang chạy phía trước trong nháy mắt giảm tốc độ rất nhiều. Đây là bản năng e ngại của chúng, giống như người ở dã ngoại nghe thấy tiếng hổ gầm, dù tò mò, vẫn sẽ bản năng cảm thấy sợ. Tốc độ của Hoang Thử Triều giảm xuống. Đây chính là điều Vương Vũ cần. Vương Vũ chỉ vào tấm vải chống nước trên mặt đất nói: “Mở tấm vải chống nước ra.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận