Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0110: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 nhặt tiền trò chơi

Chương 0110: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 Trò chơi nhặt tiền Hai người đã cố gắng hết sức để chặn lũ chuột hoang vài phút. Trong vài phút đó, hạp cốc đã chật ních những con chuột hoang chất chồng như núi. Đại hỏa được ném ra ngoài, rơi vào đống cỏ tranh phía trên. Mà phía trên cỏ tranh vốn là tất cả những con chuột hoang rậm rạp chằng chịt. Đại hỏa rơi xuống, chuột hoang tự nhiên là liều mạng bỏ chạy.
“Oanh” Đại hỏa tiếp xúc với đống cỏ tranh, còn có chất benzine bên trên. Đống cỏ tranh oanh một tiếng bắt đầu bốc cháy rừng rực. Chuột hoang bốn phía không kịp chạy trốn, tất cả đều bị đại hỏa bao vây.
“Oanh” “Oanh” “Oanh” Một đầu hỏa long lao về phía cửa hạp cốc. Bên trong hạp cốc, cỏ tranh và vật liệu gỗ ở một chỗ nhờ chất benzine gia trì, lập tức bùng cháy rừng rực. Đại hỏa bốc lên trời, thật hùng vĩ. Còn trên ngọn lửa thì vô số chuột hoang chen chúc rậm rạp, ở trong hỏa hoạn không có chỗ nào có thể trốn. Tất cả đều bị đại hỏa thôn phệ. Ánh lửa chiếu sáng cả hẻm núi, thật sáng tỏ.
Nhưng cuộc chiến trên tường rào vẫn chưa kết thúc. Bên dưới tường vây, chuột hoang càng thêm điên cuồng, những con chuột hoang bị đại hỏa kinh hãi liều mạng bò lên trên tường rào. Bởi vì nơi đây là sinh lộ duy nhất của chúng.
Ở khoảng cách mười mấy mét giữa tường vây và đại hỏa, Vương Vũ không có rải củi. Hắn chọn châm lửa ở vị trí cách xa tường vây mười mấy mét. Đây cũng là việc không có cách nào khác. Nếu châm lửa ở dưới tường vây, nghĩa là phải chất củi và cỏ tranh ở dưới tường vây. Như vậy thì, đống củi và cỏ tranh sẽ trở thành bậc thang để chuột hoang vượt tường rào, làm suy yếu ưu thế chiều cao của tường vây.
Nếu đống củi quá ít thì cũng không được, ở hai đầu hẻm núi cần phải chất nhiều củi nhất, như vậy mới phòng ngừa được khi đại hỏa bùng lên, chuột hoang sẽ chạy trốn ra hai đầu. Hai đầu hẻm núi không những phải chất lượng lớn củi mà còn phải chất cỏ tranh, rải thêm nhiều benzine. Như thế khi đại hỏa bùng cháy, trong nháy mắt sẽ kẹp tất cả chuột hoang ở giữa. Từ nơi đại hỏa bắt đầu, có một đường dẫn bằng benzine và cỏ tranh thẳng tới đống củi lớn ở miệng hạp cốc. Khi đại hỏa bùng lên, hỏa thế sẽ nhanh chóng đến miệng hẻm núi. Hai bên hẻm núi, các đống củi lớn sẽ cháy lên trong nháy mắt.
Vì vậy, dưới tường vây không thể chất quá nhiều củi. Dứt khoát, Vương Vũ không chất củi dưới tường vây, như vậy có thể ngăn chặn chuột hoang lâu hơn một chút. Mỗi khi ngăn chặn được chuột hoang lâu hơn một chút thì số lượng chuột hoang vào thung lũng càng nhiều. Đến lúc đại hỏa bùng lên, sẽ đốt c·h·ết được càng nhiều chuột.
Mười mấy mét khoảng cách dưới tường vây, chuột hoang chồng chất rất nhiều, giờ chúng không màng tính m·ạ·n·g để trèo lên. Vương Vũ và Tô Thanh Tuyết lại không vội. Bây giờ, đàn chuột hoang bên dưới tường vây đã không còn liên tục bổ sung thêm, những con chuột này không đáng lo. Bọn họ chỉ cần g·iết một con là giảm đi được một con.
Trong hạp cốc, đại hỏa bùng lên dữ dội. Lúc này, áp lực của Vương Vũ và Tô Thanh Tuyết trên tường rào giảm đi rõ rệt.
“Ba ~” “Sưu ~” “Meo ~” “Kít ~” Cành cây to, trường đao, mèo to màu bạc, Chuột Hoang Vương phát ra những âm thanh khác nhau. Đại hỏa từ xa chiếu sáng toàn bộ hẻm núi. Mùi khét của chuột hoang bị t·h·iêu c·hết bay xa vẫn ngửi thấy, vô cùng khó chịu.
Mà bên dưới tường vây, số lượng chuột hoang vẫn vô cùng kinh người. Muốn g·iết c·hết từng con cũng không thể trong thời gian ngắn được, đây là một cuộc tàn sát lâu dài.
Sau mười mấy phút, Vương Vũ thấy tốc độ đao pháp của Tô Thanh Tuyết chậm lại rất nhiều, liền nói: “Ngươi nghỉ ngơi một chút trước đi.” Tô Thanh Tuyết: “Cái này ~” Lúc này, Vương Vũ triệu hồi ra một con mèo to màu xám. Chính con mèo xám này do ‘Mắt Mèo’ mà Tô Thanh Tuyết đã trao đổi cho Vương Vũ huyễn hóa thành. Thấy mèo to màu xám, Tô Thanh Tuyết gật đầu nói: “Được.” Vương Vũ nói tiếp: “Nghỉ ngơi cho khỏe, chuẩn bị thay ca với ta g·iết chuột hoang.” Tô Thanh Tuyết: “Được.” Sau đó Tô Thanh Tuyết lùi về phía sau, mèo to màu xám thay thế vị trí của Tô Thanh Tuyết.
Nửa giờ trôi qua, chuột hoang bên dưới tường vây ngày càng suy yếu, số lượng chuột leo lên tường rào ngày càng ít. Cuối cùng thì không có con nào leo lên tường vây nữa. Bất quá, ở dưới tường vây vẫn còn rất nhiều chuột hoang đang hoảng loạn tản ra. Đàn chuột hoang đã không còn khả năng gây uy hiếp nữa.
Vương Vũ: “Bão tuyết sắp đến rồi, chúng ta để mèo to và Chuột Hoang Vương xuống xử lý nốt lũ chuột này đi.” Tô Thanh Tuyết: “Được, cứ làm theo ý ngươi.” Vương Vũ: “Ta cho mười con Đại cẩu tử xuống trước tiên phong.” Nói xong, Vương Vũ mặc cho mười con Đại cẩu tử đồ da cá sấu, sau đó thả toàn bộ xuống tường vây.
Mười con Đại cẩu tử sau khi xuống tường vây liền điên cuồng chạy loạn khiến những con chuột phía dưới nhảy loạn. Sau đó, mèo to màu bạc và Chuột Hoang Vương nhảy xuống tường vây bắt đầu tàn sát.
Sau mười mấy phút, dưới tường vây không còn thấy con chuột sống nào nữa. Nhìn lại thì toàn là những thông báo dày đặc:
【Thịt chuột hoang 360g】 【Da chuột hoang *1】 【Đồng tệ *63】 ......
Lại đến thời điểm được mùa.
Vương Vũ nói: “Chiến lợi phẩm này chúng ta chia thế nào?” Tô Thanh Tuyết: “Chúng ta mỗi người một nửa đi.” Vương Vũ: “Được, thế này nhé, da chuột hoang dưới tường vây chúng ta nhặt về rồi chất thành đống, sau đó chia đều số lượng. Tiền trò chơi dưới tường vây ai nhặt được thì của người đó, thế nào? Còn thịt chuột hoang, không ăn được thì ném vào đám lửa đốt hết đi.” Tô Thanh Tuyết: “Được.” Vương Vũ: “Vì ngươi đồng ý rồi thì cứ làm như thế.” Nói xong, Vương Vũ không khách sáo, nhảy xuống tường vây rồi bắt đầu nhặt tiền trò chơi.
【+63 đồng tệ】 【+63 đồng tệ】 【+63 đồng tệ】 ......
Tiền trò chơi người chơi không thể cất trữ ở nơi khác. Tiền trò chơi sau khi người chơi nhặt được sẽ tự động lưu vào mục 'Tài Phú' trong 【Bảng cá nhân】.
Vương Vũ động tác rất nhanh, nhắm vào tiền trò chơi trên mặt đất mà nhặt nhặt nhặt. Khi Tô Thanh Tuyết còn chưa xuống khỏi tường vây thì Vương Vũ đã nhặt được rất nhiều tiền trò chơi. Sau khi Tô Thanh Tuyết xuống tường vây, đang định nhặt tiền trò chơi thì thấy Chuột Hoang Vương của Vương Vũ nhặt từng đồng tiền một rồi đặt bên cạnh Vương Vũ. Điều quan trọng là tốc độ của Chuột Hoang Vương không hề chậm hơn Vương Vũ. Đồng thời, mười con Đại cẩu tử cũng bắt đầu hành động, chúng cắn lấy tiền trò chơi rồi chạy tới trước mặt Vương Vũ chất đống. Mười con Đại cẩu tử vô cùng thuần thục, phối hợp với Vương Vũ rất ăn ý. Lần trước Vương Vũ g·iết c·hết hơn tám vạn con chuột hoang, mười con Đại cẩu tử đã toàn lực hỗ trợ Vương Vũ dọn dẹp chiến trường nên đã rất thuần thục rồi.
Chuột Hoang Vương và 10 con Đại cẩu tử không ngừng mang tiền trò chơi đến chỗ Vương Vũ, khiến Vương Vũ một lúc không gom xuể. Hai tay hắn mỗi tay nắm một nắm lớn tiền trò chơi.
Tô Thanh Tuyết: “......” Vương Vũ liếc Tô Thanh Tuyết nói: “Sao ngươi không giành chiến trường? Bão tuyết sắp tới rồi.” “Ừ, được.” Tô Thanh Tuyết nghe vậy bèn ngồi xuống cũng nhanh chóng nhặt tiền trò chơi. Đương nhiên, Tô Thanh Tuyết cũng cho mèo to màu bạc giúp nhặt tiền trò chơi.
Trên mặt đất có ít nhất hơn sáu vạn con chuột c·hết, mỗi con chuột đều cho ra 63 đồng tệ. Tổng cộng không sai biệt lắm 400 vạn đồng tệ. Hai người nhặt một lúc rất lâu mới xong. Đương nhiên, tốc độ tay của Vương Vũ hơi nhanh hơn một chút, nhặt được khoảng 300 vạn tiền tệ trò chơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận