Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 226: 【 Hoang Đảo Cực Hạn Cầu Sinh Chi Sinh Tồn Thí Luyện 】 ngày thứ hai

Chương 226: 【Hoang đảo Cực hạn Cầu sinh Chi Sinh tồn Thí luyện】ngày thứ hai
Buổi tối hôm nay khiến một con Hoang Thử Vương cho ‘Thôn Sa Thổ Thạch Khí’ tăng thêm hòn đá, ngày mai có thể có được thật nhiều vật liệu đá.
Nên ngủ.
Vương Vũ cùng hai nữ về tới hai tảng đá lớn kẹp khe hở bên trong.
Tại nơi ẩn núp chưa tạo dựng lên trước đó.
Bọn họ chỉ có thể ở chỗ này qua đêm.
Vương Vũ: “Hôm nay cái máy này dùng 250 cân thịt cá cùng mỗi ngày 2000ml nước uống đổi lấy, nếu chúng ta là một đội, chuyện này vẫn là phải cho các ngươi biết một chút.”
“Thịt cá ngày mai ta lại đi bắt cá, nước thì sau này chúng ta có thể phải dè xẻn một chút, lúc trước ba người chúng ta uống lượng nước suối này dư dả, nhưng bây giờ mỗi ngày phải lấy ra 2000ml, còn lại đoán chừng cũng vừa đủ cho chúng ta uống.”
Lượng nước suối không lớn, mỗi ngày nước thấm ra có hạn.
Một ngày lượng, đoán chừng cũng chỉ cỡ một chậu rửa mặt.
Lưu Hân Nguyệt nói: “Chuyện này, chúng ta tất cả nghe theo ngươi, ngươi quyết định là tốt nhất.”
Dư Mẫn cũng nói: “Nguyệt Nguyệt nói đúng, hai người chúng ta đi theo ngươi tổ đội tham gia trò chơi thí luyện này chính là chiếm tiện nghi của ngươi, chuyện trong trò chơi thực tập ngươi làm chủ là được.”
Hai nữ đều rối rít bày tỏ thái độ.
Các nàng đã sớm nhận ra sự chênh lệch giữa các nàng và Vương Vũ lớn như thế nào.
Vương Vũ có thể mang theo bọn họ tổ đội, ngoài cảm giác may mắn ra, các nàng không có ý nghĩ nào khác, tóm lại nghe theo Vương Vũ, ôm đùi là được.
“Được rồi, ngủ đi.”
Vương Vũ cho hai nữ mỗi người một cái áo ngủ, còn hắn thì phủ thêm một cái áo ngủ rồi tựa lưng vào tảng đá ngủ.
Hai nữ rúc vào nhau, rất nhanh thì chìm vào giấc ngủ.
Vương Vũ cũng vậy, hắn cảm giác rất lâu không được ngủ.
Thật sự là quá lâu rồi.
Trước đó, hắn từ ‘Cực Dạ Hoang Dã Cầu Sinh’ Cổ Hoang Thôn ra khỏi trò chơi sinh tồn, trở lại phòng trọ của mình, sau đó đi ăn mấy tô mì thịt bò, tiếp đó liền tiến vào Thiên Đường đảo, cuối cùng đến hòn đảo hoang này.
Hắn chỉ trong một ngày, thay đổi bốn lần không gian thời gian, cảm thấy đã xảy ra quá nhiều chuyện.
Nên nghỉ ngơi một giấc.
Bên ngoài đảo hoang toàn là bọ cạp, Vương Vũ nhờ Hoang Thử Vương Đại Vương giúp bọn họ canh gác.
“Hô ~ hô ~ hô ~”
Vương Vũ đang ngủ, trên đảo hoang, mỗi một phút có vô số người mất mạng.
Trong 【kênh trò chuyện】 số lượng hơn một trăm hai mươi vạn người đang giảm xuống cực nhanh.
Không có nước, không có đồ ăn, ban đêm trên đảo hoang toàn là bọ cạp.
Bất kể là chủ động hay bị động, vô số người chết trong đêm nay.
Ngày thứ hai.
Buổi sáng.
Trời vừa hửng đông, Vương Vũ đã rời giường, bây giờ tinh thần lực của hắn chỉ cần mấy tiếng ngủ là đủ.
Thấy hai cô gái vẫn còn ngủ say, Vương Vũ ra khỏi nơi ẩn nấp tạm bợ.
Bên ngoài không xa, Hoang Thử Vương đang bỏ đá vào bên trong ‘Thôn Sa Thổ Thạch Khí’, ở bên cạnh có từng khối đá lớn chất đống.
Vương Vũ đến gần xem xét những tảng đá lớn.
Những tảng đá lớn này là ‘Thôn Sa Thổ Thạch Khí’ nhả ra, đá này lại giống hệt nham thạch tự nhiên.
Vương Vũ nhìn một chút, đá này cực kỳ kiên cố.
Dùng vật liệu đá lớn như vậy xây nơi ẩn nấp, không khác gì dùng đá lớn xây.
Có những vật liệu đá này, nơi ẩn nấp trên hòn đảo hoang này đã có chỗ dựa, Vương Vũ cũng yên tâm.
Sáng sớm.
Trời đã sáng.
Hai nữ cũng tỉnh giấc.
Sau khi mỗi người uống một bát nước suối, bọn họ bắt đầu ăn bữa sáng.
Mỗi người vẫn là một cân thịt cá trong bát.
Sau mấy đường dao xoát xoát của Vương Vũ, một bát cá sống liền xuất hiện.
“Ừm ~ ngon quá.”
“Ừm ~ thật là ngon.”
Ăn sáng xong.
Vương Vũ: “Ta đi bờ biển bắt cá, hôm nay các ngươi cứ thiết kế kỹ chỗ ẩn nấp cần xây, sau đó thương lượng với ta về việc xây lại nơi ẩn nấp.”
Hai nữ gật đầu: “Được.”
Vương Vũ cưỡi Hoang Thử Vương hướng ra biển lớn.
Tranh thủ lúc sáng sớm mát mẻ phải bắt được nhiều cá mới được.
Lúc trước hắn có tổng cộng 285 cân thịt cá.
Ba người ngày hôm qua và hôm nay đã ăn sáu cân, còn đổi 250 cân thịt cá ra ngoài, hiện tại chỉ còn 29 cân thịt cá.
Chỉ đủ ba người ăn trong ba ngày.
Nửa giờ sau.
Vương Vũ cưỡi Hoang Thử Vương Đại Vương đến bờ biển.
“Hoa ~” “Ba ~” “Hoa ~” “Ba ~”
Sóng biển buổi sáng nhỏ hơn so với tối qua nhiều, nhưng vẫn là sóng lớn.
Vương Vũ vẫn phải đi vào vịnh biển bắt cá ngày hôm qua để bắt cá.
Đến trên mỏm đá ngầm lớn nơi ngày hôm qua bắt cá.
Vương Vũ lấy dây dài mười lăm mét buộc chung ba cái lồng bắt cá cỡ một mét rưỡi lại.
Làm xong công tác chuẩn bị bắt cá.
Thời gian thoắt cái đã hơn chín giờ sáng.
Trước khi bắt cá, Vương Vũ muốn dùng xúc xắc gia tăng số lượng ba cái lồng bắt cá này.
Ba cái lồng bắt cá đã được buộc thành một chuỗi.
Vương Vũ xúc xắc.
Ba điểm.
Vương Vũ lắc ra ba điểm, tăng thêm ba xuyến lồng bắt cá.
Hắn lần lượt thả ba xuyến lồng bắt cá ra.
Sau đó, trên mặt đất có bốn xuyến lồng bắt cá, tổng cộng 12 cái lồng.
Hiện tại nhiều hơn chín lồng, hiệu suất bắt cá của hắn sẽ tăng gấp ba lần.
Vương Vũ lấy Thiên Túc trùng ra thả vào lồng cá, dùng loại côn trùng này làm mồi nhử là mấu chốt của việc bắt cá.
Ngày hôm qua, Vương Vũ bắt được 23 con cá bạch đinh, tổng cộng dùng hết 78 con Thiên Túc trùng.
Cứ bắt được một con cá thì lại phải dùng ba đến bốn con Thiên Túc trùng.
622 con Thiên Túc trùng của Vương Vũ chỉ còn 544 con.
Bất quá, hắn nhận được 20 con Thiên Túc trùng từ chỗ Tô Thanh Tuyết.
Nếu dùng xúc xắc gia tăng số lượng, đoán chừng lại sẽ thêm ra mấy chục con Thiên Túc trùng.
Như vậy, số 78 con Thiên Túc trùng dùng hết ngày hôm qua đã được bù đắp lại.
Việc hắn đổi cho Tô Thanh Tuyết 250 cân thịt cá tương đương với việc Tô Thanh Tuyết cho hắn Thiên Túc trùng có thể bắt được cá.
Tính toán sơ bộ thì như vậy, có thể thấy rằng hắn đổi được của Tô Thanh Tuyết một món đạo cụ Siêu Phàm.
Đây cũng là lý do Vương Vũ thống khoái cho Tô Thanh Tuyết 250 cân thịt.
Sau khi cho vào mỗi lồng năm con Thiên Túc trùng, Vương Vũ lần lượt buộc hai chuỗi lồng bắt cá lại với nhau.
Bốn xuyến lồng bắt cá được thành hai chuỗi, mỗi xuyến sáu cái, dây buộc lồng cá dài 30m.
Bây giờ lồng bắt cá có thể bắt được cá ở xa hơn.
Sau khi ném hai chuỗi lồng cá theo các hướng khác nhau, Vương Vũ cầm một chuỗi lồng cá trong tay.
Bây giờ chỉ cần chờ cá chui vào lồng.
Tối qua một đêm, tổng cộng có hơn bốn trăm ngàn người đã chết.
Hơn một trăm hai mươi vạn người đăng nhập vào trò chơi thí luyện, ngày đầu tiên đã chết một phần ba người chơi, chỉ còn hơn tám trăm ngàn người.
Những người đó bất kể chủ động hay bị động đều đã chết.
Đều im lặng mà ra đi.
Không ai lên tiếng trong 【kênh trò chuyện】.
Cũng không có khẩu hiệu kiểu ‘không ai có thể sống tiếp, Thiên Đường đảo gặp’, từ khi Vương Vũ bán 200 cân thịt cá sẽ không ai hô những câu này nữa.
Rõ ràng là do bọn họ bất lực, không phải tất cả mọi người đều vô dụng.
Những người đã lên tiếng chế nhạo trò chơi thực tập đều im lặng đi ra, không muốn đi ra cũng bị ép phải ra.
Hiện tại, sở dĩ còn có hơn tám trăm ngàn người vẫn còn bám trụ, là vì bọn họ đã thấy được hy vọng.
Có người một ngày bắt được hơn hai trăm cân thịt cá, điều này nói lên điều gì, nói rõ việc kiếm được thức ăn trên đảo hoang không hề khó như trong tưởng tượng của bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận