Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 467: 【 Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh 】 tuyệt vọng, đến Thượng Kinh Thành

Chương 467: 【Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh】Tuyệt vọng, đến Thượng Kinh Thành Tóc vuốt ngược cùng đoàn xe vốn đang muốn dừng lại chờ tin tức. Thời gian còn chưa qua hai phút đồng hồ. Bọn hắn lại nhận được tin tức.
"A ~"
Tóc vuốt ngược sắp hỏng mất, hắn nhận được video, hắn đặt hy vọng vào Không Trung Chiến đấu cơ bị người một cái tát một cái đá đánh rơi.
"Nhanh, chạy mau."
"Không, mau trở về Thượng Kinh."
Tóc vuốt ngược nói chưa xong, đoàn xe đều chạy. Bọn hắn đều sợ vỡ mật. Hồn vía đều kém chút dọa bay mất. Một giờ, người kia nói một tiếng đồng hồ sẽ đến nhanh thôi, người kia nói nhường hắn chạy một tiếng đồng hồ, sau đó tới giết hắn. Tóc vuốt ngược sợ đến toàn thân run rẩy. Hắn cảm giác người kia sẽ đột nhiên xuất hiện, sau đó lấy mạng của hắn.
"A ~"
"Nhanh ~"
Tóc vuốt ngược cảm thấy xe việt dã chạy trên đường cao tốc thật chậm, thật chậm, cảm thấy Thượng Kinh Thành còn xa thật là xa.
"Nhanh ~"
"Nhanh ~"
Tóc vuốt ngược trong miệng không ngừng lẩm bẩm nhanh, nhanh, nhanh... Hắn phảng phất thấy được lưỡi hái tử thần đang hướng hắn bay xuống, hắn sợ đến đầu đầy mồ hôi lạnh chảy ròng.
Vì cái gì? Lúc này tóc vuốt ngược không khỏi nghĩ đến, lúc trước vì sao không nhanh chóng chạy về Thượng Kinh Thành, còn nghĩ về tiểu trấn báo thù. Hiện tại tóc vuốt ngược hối hận không thôi. Hắn cứ đi tới đi lui trì hoãn không ít thời gian. Điều này khiến hắn về Thượng Kinh Thành lại lãng phí nhiều thời gian như vậy, lãng phí một tiếng đồng hồ.
Tóc vuốt ngược muốn tự tát mình mấy cái, lần này muốn hại chết mình. Đồng thời, tóc vuốt ngược cũng đang cầu nguyện, cầu nguyện hắn có thể thuận lợi đến Thượng Kinh Thành. Đến Thượng Kinh Thành, người kia dù lợi hại đến đâu, ở Thượng Kinh Thành cũng không dám làm gì hắn.
Trong khi tóc vuốt ngược một đường chạy như điên, một đám học sinh Đại học Thượng Kinh cũng đều theo sát phía sau. Bọn họ cũng cảm thấy bên ngoài quá nguy hiểm, nhanh chóng trở về Thượng Kinh Thành sẽ an toàn hơn.
Cỗ xe một đường xóc nảy dữ dội, người phụ nữ Kim Tú bị trói bị ném trên xe. Xe xóc nảy kịch liệt làm nữ nhân đại khoái nhân tâm, nàng biết Đặng đại thiếu đang chạy trối chết. Lúc trước nàng lái xe mang theo Đặng đại thiếu điên cuồng bỏ chạy, trên đường đi, nàng hy vọng có thể cứu Đặng đại thiếu. Ai ngờ nàng lại nhận kết quả như vậy. Lương tâm của đối phương đúng là bị chó tha mất rồi. Hiện tại Đặng đại thiếu điên cuồng bỏ chạy, người phụ nữ vô cùng chờ mong người kia đuổi theo, đem tên súc sinh này giết chết.
Nhưng mà. Thời gian từng chút một trôi qua, người kia vẫn là không có đuổi theo.
"Ha ha ha ~"
Mà truyền đến là tiếng tùy tiện của Đặng đại thiếu: "Đến, đến, ha ha ha ~"
"Phía trước chính là Thượng Kinh Thành."
Người phụ nữ nghe vậy tuyệt vọng đứng dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, ở bên ngoài cửa sổ nàng thấy một thành phố cự lớn vô biên đập vào trước mắt. Đã đến Thượng Kinh Thành rồi.
Trong mắt người phụ nữ lập tức mất đi màu sắc, hắn biết, chỉ cần Đặng đại thiếu về đến Thượng Kinh Thành, người kia cho dù có cường đại đến đâu, cũng không thể nào ở Thượng Kinh Thành giết Đặng đại thiếu. Mà điều chờ đợi nàng thì sẽ là vận rủi.
"Trời ạ, thiên đạo bất công, sao có thể để tên súc sinh này trở về Thượng Kinh Thành?"
"Người kia không phải một cường giả vô cùng mạnh mẽ sao? Sao lại xảy ra một sơ suất lớn như vậy? Nói là một tiếng sau giết Đặng đại thiếu, sao lại không làm được?"
Người phụ nữ nhất thời không thể chấp nhận hiện thực này, nhưng mà càng khiến thanh âm của người phụ nữ trở nên tuyệt vọng là giọng của tóc vuốt ngược.
Tóc vuốt ngược: "Ha ha ha ~"
"Phía trước là quân đội, là quân đội Đặng gia ta nắm giữ, cha ta phái quân đội tới đón ta."
"Một đội quân hùng hậu như vậy, coi như người kia đến thì làm được gì ta."
"Ha ha ha ~"
Người phụ nữ lần nữa tuyệt vọng nhìn ra ngoài cửa sổ. Chỉ thấy ở hướng Thượng Kinh Thành, phía trước không xa, có một đội quân vô cùng to lớn nghiêm chỉnh mà chờ đợi. Hiển nhiên đây là đến nghênh đón Đặng đại thiếu.
Xong rồi, người phụ nữ biết mình hoàn toàn xong đời. Người phụ nữ tuyệt vọng nhắm mắt lại.
"Oanh ~"
Một tiếng vang thật lớn truyền đến, người phụ nữ cảm thấy mặt đất đột nhiên đang rung rẩy, đồng thời, nàng nghe thấy bốn phía xe ô tô đều thắng gấp.
"Xoẹt ~"
Sau một loạt tiếng phanh, xe dừng lại. Người phụ nữ nhìn về phía trước xe. Một người cưỡi ba con chuột bự chặn trước đoàn xe, ép dừng những chiếc xe đang chạy nhanh.
Là hắn.
Người phụ nữ lập tức nhận ra người này, là người mạnh mẽ vô cùng. Hắn đến rồi. Đúng một tiếng sau liền đến.
"Ha ha ha, Đặng đại thiếu chết chắc rồi."
Ở trên xe, Đặng đại thiếu thấy rõ người tới, con ngươi hắn lập tức phóng to, sợ đến toàn thân run rẩy.
"Xong rồi."
Đột nhiên Đặng đại thiếu nghĩ đến cái gì đó.
"Không đúng, nơi này là Thượng Kinh, đã đến Thượng Kinh Thành."
Hơn nữa quân đội Đặng gia của bọn hắn ngay ở phía trước.
Vương Vũ cưỡi Hoang Thử Vương rơi xuống giữa Đặng đại thiếu và quân đội Thượng Kinh Thành. Hắn chặn đường đi của đoàn xe, hiện tại thời gian không sai biệt lắm vừa đúng. Bây giờ chỉ cần đem tên tóc vuốt ngược kia ra giết, chuyện này coi như xong. Về phần quân đội Thượng Kinh Thành phía sau, Vương Vũ thật sự không để vào mắt. Hắn đến Thượng Kinh là để tìm phiền toái, đến làm lớn chuyện này, đương nhiên sẽ không sợ quân đội Thượng Kinh Thành. Lúc trước, Vương Vũ giết tóc vuốt ngược, tóc vuốt ngược cùng người phụ nữ kia luôn lấy thân phận của tóc vuốt ngược ra uy hiếp hắn. Vương Vũ nghe xong, bật cười. Khi Vương Vũ biết được thân phận của tóc vuốt ngược, hắn đã biết, có thể dùng cái tên tóc vuốt ngược này để gây chuyện. Không ngờ thân phận của tóc vuốt ngược lại không đơn giản, làm ra động tĩnh lớn như vậy. Mục đích của hắn cũng đã đạt được. Bây giờ cứ diệt tên tóc vuốt ngược để lập uy trước đã.
Vương Vũ lớn tiếng nói: "Ngươi tự mình ra đây, hay là ta bắt ngươi ra?"
"Dù sao đều là chết, ta khuyên ngươi tự ra, chết còn thể diện một chút."
Tóc vuốt ngược nghe xong, thò đầu ra ngoài cửa sổ nói: "Ngươi phách lối cái gì?"
"Ngươi có biết đây là chỗ nào không hả? Nơi này là Thượng Kinh Thành."
"Ngươi nhìn phía sau ngươi đi, đều là quân đội Đặng gia của bọn ta cả."
"Ngươi muốn giết ta, tiểu tử, ngươi nhất định phải chết, Đặng gia chúng ta sẽ không bỏ qua cho ngươi."
Lúc này, tóc vuốt ngược rất có lực, hắn căn bản không sợ người trước mắt.
Vương Vũ: "Đã ngươi không ra, vậy ta sẽ không nể mặt ngươi."
Sau đó, Vương Vũ quyết định tiến lên bắt tóc vuốt ngược ra giết chết.
Tóc vuốt ngược lập tức ra lệnh: "Tất cả mọi người, bảo vệ ta."
"Chỉ cần một động thủ, quân đội trước mặt liền sẽ ra tay đối phó hắn."
"Các ngươi bảo vệ ta không chết, Đặng gia chúng ta bảo đảm kiếp sau các ngươi vinh hoa phú quý."
Lúc này, những người Đặng gia trên xe và trong đoàn xe tất cả đều nhao nhao xuống xe, đi tới trước xe của tóc vuốt ngược, vây quanh xe của tóc vuốt ngược. Tóc vuốt ngược thấy cảnh tượng này rất hài lòng, chó nhà nuôi quả nhiên hữu dụng, cho cục xương liền nghe lời ngay. Đúng lúc này, có người mở cửa xe, từng người từng người kéo tóc vuốt ngược xuống xe.
"Ngươi, các ngươi làm gì?" Tóc vuốt ngược giật mình.
Người Đặng gia không nghe tóc vuốt ngược nói gì, kéo tóc vuốt ngược xuống xe rồi áp giải hắn về phía trước Vương Vũ. Tóc vuốt ngược sợ hãi: "Các ngươi làm trò gì vậy? Các ngươi muốn phản bội Đặng gia chúng ta sao? Cha ta sẽ không tha cho các ngươi."
Người áp giải tóc vuốt ngược nói: "Ngươi câm miệng cho ta, chính ba ba ngươi bảo chúng ta đưa ngươi qua bồi tội."
Tóc vuốt ngược: "Hả?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận