Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0105: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 làm rơi đồ, người chơi bản Closed Beta

Chương 0105: 【Cực đêm hoang dã cầu sinh】làm rơi đồ, người chơi bản Closed Beta.
Hồ Lô Cốc rất lớn.
Vương Vũ tỉ mỉ tìm kiếm một lượt doanh địa của người chơi trong Hồ Lô Cốc.
Ngoại trừ 22 tấm vải chống nước và 7 cái đèn bão nhỏ, thì không có thêm vật tư hữu ích nào khác. Xem ra, tất cả đều đã được chứa trong 【Ba lô】 của những người chơi chủ chốt kia. Ngay cả củi lửa cũng không có.
Trong hoang dã, vật tư khan hiếm, các bang hội quản lý vật tư rất nghiêm ngặt. Hai thứ đồ là vải chống nước và đèn bão, chỉ là Vương Vũ nhặt được sơ hở.
Vương Vũ bắt đầu tháo vải chống nước từ mái nhà tranh, không bỏ sót một tấm nào. Vải chống nước là đồ tốt, đương nhiên phải lấy hết. Phá nhà tranh, gỗ nhà tranh rất nhiều, Vương Vũ trực tiếp chặt mấy cây làm củi.
Đồng thời, Vương Vũ triệu hồi tất cả Hoang Thử Vương, để chín con Hoang Thử Vương xếp thành hàng đuổi toàn bộ Hoang Thử trong Hồ Lô Cốc ra ngoài.
Một tiếng sau.
Tô Thanh Tuyết chạy tới Hồ Lô Cốc.
Vương Vũ đang dựng bếp dã ngoại nấu cơm tối.
Tô Thanh Tuyết nhìn nhà tranh bị Vương Vũ phá, nói: “Đây là doanh địa của người chơi?”
Vương Vũ: “Đúng vậy.”
Tô Thanh Tuyết không nói gì thêm, rõ ràng là người đàn ông này đã tiêu diệt bang hội kia. Một mình diệt cả một đám? Kinh khủng như vậy.
Vương Vũ: “Chỗ này không tệ, vào hẻm núi là Hồ Lô Cốc, ngươi bị hơn 30 vạn con Hoang Thử truy sát, ở đây, chỉ cần giữ vững cửa hẻm núi là được, rất tiện lợi.”
Tô Thanh Tuyết: “Được.”
“Ngươi bảo Hoang Thử Vương của ngươi đi canh giữ cửa hẻm núi đi, ngân miêu của ta đã một ngày không được nghỉ ngơi.”
Vương Vũ: “Đi.”
Sau đó, Vương Vũ để Hoang Thử Vương bên cạnh hắn đi giữ cửa hẻm núi. Hắn triệu hồi tám con Hoang Thử Vương khác. Có tám con Hoang Thử Vương này tùy thời có thể triệu hồi, hắn không sợ nguy hiểm gì.
Vương Vũ lấy chén gỗ ra, nói: “Cùng nhau ăn cơm thôi.”
“Buổi tối ăn canh chua cay thịt bò.”
Tô Thanh Tuyết: “Canh chua cay thịt bò?”
Vương Vũ: “Đúng vậy.”
Nói xong, Vương Vũ múc thêm cho Tô Thanh Tuyết một chén.
Tô Thanh Tuyết cầm chén gỗ ăn một miếng.
“Ngươi tìm được hạt tiêu sao?” Tô Thanh Tuyết có chút bất ngờ.
Vương Vũ: “Một người bạn tìm được, hắn không ăn được cay nên đổi cho ta.”
Tô Thanh Tuyết: “À.”
“Thứ chua này là cái gì?”
Vương Vũ: “Quýt dại, ngươi chưa tìm thấy sao?”
“Còn chua hơn chanh.”
Tô Thanh Tuyết: “Chưa tìm thấy.”
Vương Vũ: “Vậy có thể nói là duyên phận, lần đầu ta gặp ngươi cũng tìm thấy nó ở gần đó.”
Tô Thanh Tuyết: “À.”
“Tối nay ăn ngon như vậy, xem ra hôm nay ngươi thu hoạch không nhỏ.”
Vương Vũ: “Cũng được.”
“Bất quá tiêu diệt được một đám cừu địch, đáng để chúc mừng.”
Tô Thanh Tuyết: “Ăn đồ của ngươi, ta sẽ dùng thịt để đền cho ngươi.”
“Ta không có thịt bò, có thể cho thêm ngươi một ít thịt chuột hoang.”
Vương Vũ: “Thật ra không cần, ngươi cho ta so thu quả coi như thù lao, ta lo vài bữa cơm, không đáng kể.”
Tô Thanh Tuyết: “Một việc là một việc.”
Vương Vũ: “Được thôi.”
“Ngươi muốn cho ta, ta sẽ không cự tuyệt.”
“Ăn cơm thôi, trời lạnh, để nguội không ngon.” Vương Vũ bắt đầu ăn.
Tô Thanh Tuyết cũng vậy.
Ngon thật.
Trong hoang dã gần một tháng, ai đã được ăn món ngon như canh chua cay thịt bò thế này. Sau bữa ăn, Vương Vũ hào phóng lấy quả mọng làm tráng miệng.
Vương Vũ hào phóng như vậy, đương nhiên là có chuyện.
Ăn xong nói chuyện phiếm.
Vương Vũ: “Ngoài đời chắc hẳn ngươi có bối cảnh lớn nhỉ? Ngươi biết bao nhiêu về game sinh tồn?”
Tô Thanh Tuyết: “Ngươi muốn biết gì?”
Vương Vũ: “Người chơi chết trong game sẽ rơi trang bị trên người ra sao?”
Tô Thanh Tuyết: “Sẽ.”
Vương Vũ: “Hả?”
“Trước đây sao ta chưa từng nghe nói.”
Tô Thanh Tuyết: “Bây giờ người chơi vào game sinh tồn quá ít, chuyện này còn chưa lan ra.”
“Tham gia game sinh tồn, số lần t‌ử v‌o‌ng càng nhiều, tỷ lệ rớt vật phẩm siêu phàm càng lớn.”
Vương Vũ: “Sẽ rớt đồ siêu phàm của mình?”
Tô Thanh Tuyết: “Đúng vậy.”
Vương Vũ không ngạc nhiên. Hắn thấy Hoàng Mao rơi ra một cái quần lót, liền đoán được, trong game sinh tồn mà chết, có thể sẽ rớt đồ siêu phàm. Số lần t‌ử v‌o‌ng càng nhiều, tỷ lệ rớt vật phẩm siêu phàm càng lớn?
Xem ra trong game sinh tồn tuyệt đối không nên tùy tiện t‌ử v‌o‌ng. Nếu như rớt đồ siêu phàm thì lỗ to.
Vương Vũ: “Chắc ngươi còn biết rất nhiều nội tình game sinh tồn chưa được công bố?”
Tô Thanh Tuyết: “Đúng vậy.”
Vương Vũ: “Có thông tin gì đặc biệt quan trọng không?”
Tô Thanh Tuyết: “Có.”
Vương Vũ: “Hả?”
Tô Thanh Tuyết: “Một tháng trước khi game sinh tồn xuất hiện, game sinh tồn đã bắt đầu thử nghiệm, ngươi có biết không?”
Vương Vũ: “Game thử nghiệm?”
“Không biết.”
“Sao không có chút thông tin nào truyền ra vậy?”
Tô Thanh Tuyết: “Những thứ cấp trên không muốn cho ngươi biết, đương nhiên không lọt ra ngoài.”
Vương Vũ: “Cũng phải.”
“Tình hình đó thế nào?”
Tô Thanh Tuyết: “Một tháng trước, cổ tay của mấy triệu thanh niên trai tráng trên toàn cầu xuất hiện một vòng tay, đồng thời nhận được ‘Vé mời’ game sinh tồn, tin thử nghiệm đã được truyền đi trong phạm vi nhỏ.”
“Giới chức cấp cao trên thế giới lập tức hành động, thành lập các tổ chức ứng phó với game sinh tồn.”
“Để tranh thủ thời gian, sợ gây ra hỗn loạn, trước khi game sinh tồn bắt đầu, họ đã phong tỏa tất cả thông tin liên quan đến game sinh tồn.”
Vương Vũ: “Thì ra là thế, thảo nào game sinh tồn đổ bộ xuống là một chuyện lớn như vậy, mà không thấy hỗn loạn lớn gì, thì ra bọn họ đã biết từ trước, đã chuẩn bị sẵn.”
Tô Thanh Tuyết: “Đúng vậy.”
Vương Vũ: “Nhưng mà những người chơi tham gia thử nghiệm kia, chẳng phải là có rất nhiều đạo cụ siêu phàm?”
Tô Thanh Tuyết: “Cũng không hẳn, đồ siêu phàm nào dễ kiếm như vậy?”
“Nếu như người chơi bản Closed Beta thực sự có đồ siêu phàm, thì sau khi game sinh tồn bắt đầu chắc chắn sẽ chiếm ưu thế.”
Vương Vũ: “Chính xác.”
Sau đó, Tô Thanh Tuyết đứng dậy, nói: “Bữa tối nay không tệ.”
“Ta muốn đi tìm hang động nghỉ ngơi.”
Vương Vũ: “Được.”
Sau đó, Tô Thanh Tuyết đi về phía một hang động.
Vương Vũ cảm thấy bữa cơm này rất đáng giá, biết được rất nhiều tin tức nội tình chưa được lan truyền. Sau đó, Vương Vũ bắt đầu bù đầu công việc. Hắn thu dọn nồi chén.
Sau đó, cũng tìm được một hang động, đi vào bắt đầu quét dọn. Hắn định ở chỗ này vài ngày. Phải dọn dẹp sạch sẽ mới được. Sau khi dọn sạch sẽ, Vương Vũ đốt lửa trong hang. Thời tiết quá lạnh. Không có lửa thì không chịu được.
Đồng thời, Vương Vũ thả ra mười con Đại cẩu tử. Canh giữ ở cửa hang. Mười con Đại cẩu tử làm nhiệm vụ cảnh giới không tệ. Lấy da dê ra. Nên ngủ rồi. Sau khi nằm xuống.
Vương Vũ lập kế hoạch cho tương lai. Trước hết là lấy số so thu quả từ Tô Thanh Tuyết. Mấy ngày này không được nhàn rỗi, phải tranh thủ đi tìm so thu quả ở xung quanh. Bây giờ hắn có Hoang Thử Vương, chạy nhanh, mấy tiếng có thể tìm kiếm được một khu vực lớn trong hoang dã. Tiếp theo, ngày mai phải về nơi ẩn náu một chuyến. Xem nơi ẩn náu có an toàn không. Phải để một Hoang Thử Vương trông coi, nơi ẩn náu ngoài chỗ ở của hắn còn có mấy trăm cân thịt để trữ, tuyệt đối không được xảy ra chuyện.
Sau đó sẽ mang theo 4 cái ‘máy thu thập chất benzine’ tới ở đây vài ngày, và kiên trì thu thập chất benzine mỗi ngày. Hiện tại hắn tuy lấy so thu quả không cần lửa, nhưng mà chất benzine vẫn rất quý giá, trữ thêm chút cuối cùng cũng không tệ.
Máy thu thập chất benzine?
Khoan đã.
Vương Vũ lập tức ngồi bật dậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận