Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0149: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 hứa hẹn

Chương 0149: 【Cực đêm hoang dã cầu sinh】Hứa hẹn
Hứa hẹn? Đến.
Tất cả người chơi đều cảm thấy chuyến đi Cổ Hoang Thôn lần này không hề đơn giản, nhưng vì so thu quả, mấy ngàn người chơi vẫn là tới. Dù sao các thí luyện hoang dã trước kia đều làm cho mọi người sợ hãi, trong Cổ Hoang Thôn còn chỗ nào đáng sợ chứ? Người chơi đều cẩn thận từng li từng tí một.
Hứa hẹn? Phản ứng đầu tiên của tất cả người chơi là, lại có bẫy đây mà.
“Lão Thôn Trưởng, là lời hứa gì vậy?”
Lão Thôn Trưởng nhìn đám người chơi với vẻ mặt cảnh giác, cũng không ngạc nhiên, nói: “Các vị người chơi không cần căng thẳng, lời hứa này là tự nguyện, không ép buộc ai cả.”
Tất cả người chơi nghe vậy đương nhiên không một ai tin lời Lão Thôn Trưởng.
Lão Thôn Trưởng lập tức sắc mặt nghiêm lại, nói: “Mỗi khi đêm đen buông xuống hai tháng sau, trên hoang dã sẽ xuất hiện rất nhiều tuyết nhện, chúng vô cùng tàn bạo, sẽ săn mồi tất cả sinh linh.”
“Trước kia trên hoang dã có rất nhiều thôn xóm, dân làng đều bị tuyết nhện vồ mồi, Cổ Hoang Thôn của chúng ta nhờ có thần thụ đại nhân che chở, mới còn sống sót.”
“Nhưng tuyết nhện cũng là kẻ địch của Thần Thụ, sẽ cố ý phá hủy từng cây từng cây Thần Thụ, các vị người chơi gặp những Thần Thụ khác trên hoang dã, đều là mới lớn lên trong mười năm gần đây, nên mới chỉ có ba quả thần quả.”
Một đám người chơi nghe vậy đã hiểu.
Khó trách trên hoang dã các so thu thụ chỉ cao hơn chục mét, chỉ kết ba quả so thu, còn so thu thụ ở Cổ Hoang Thôn cao đến hai ba chục mét, có thể kết mười mấy quả tử.
Thì ra là thế.
Theo lý thuyết cứ mười năm, tất cả so thu thụ trên hoang dã đều sẽ bị tuyết nhện phá hủy một lần?
Lão Thôn Trưởng nói tiếp: “Lời hứa này, chính là các vị người chơi phải hứa với thần thụ đại nhân, sau khi được một quả so thu, phải giết chết một ngàn con tuyết nhện.”
Một quả so thu phải giết một ngàn con tuyết nhện?
Tất cả người chơi nhìn nhau.
Không ai dám hứa.
Ai mà dám hứa chứ?
Lão Thôn Trưởng không dừng lại, nói tiếp: “Đương nhiên, thần thụ đại nhân cũng không ép buộc các vị người chơi, những ai không muốn hứa giết tuyết nhện, chúng ta vẫn sẽ giao dịch so thu quả với các vị.”
Người chơi nghe vậy vừa muốn thở phào một hơi.
Lão Thôn Trưởng tiếp tục nói: “Một cái cam kết tương đương một ngàn tấm da hoang thử.”
“Một quả so thu đổi một ngàn tấm da hoang thử và một cam kết.”
“Nếu có người chơi không muốn hứa gì cả, vậy thì hai ngàn tấm da hoang thử đổi một quả so thu.”
Lời Lão Thôn Trưởng nói nghe ngược lại rất ôn hòa.
Mua bán là tự nguyện.
Không ép buộc.
Nguyên tắc tự nguyện.
Nhưng, tự nguyện cái rắm.
Mặt người chơi đều xám xịt.
Phần lớn người chơi chỉ có một hai vạn da hoang thử, vốn có thể đổi một hai chục quả so thu. Nếu như hai ngàn tấm da hoang thử đổi một quả so thu, thì chỉ có thể đổi được không đến 10 quả so thu. Hơn nữa, việc hoang thử Vương có tinh thần lực đạt đến 6 có thể thăng cấp sớm đã được lan truyền ra rồi. ‘Thanh hồng hội’ những đại bang hội kia chắc chắn đã có người tăng cấp hoang thử Vương lên đến F+. Tất cả người chơi đều muốn lấy được một hai chục quả so thu, cộng thêm những quả đã lấy được trên hoang dã trước kia, vừa đủ để hoang thử Vương thăng cấp.
Giờ lại nói không muốn hứa hẹn thì được, giá so thu quả mắc lên gấp đôi.
Bảo người chơi chọn thế nào?
Đây chẳng phải là ép buộc trá hình sao?
Ngươi không thể nói Cổ Hoang Thôn thế nào được, giao dịch tự nguyện, đồ của người ta, người ta muốn đổi sao thì đổi, cho dù có bắt ngươi cống nạp ba ngàn tấm da hoang thử, ngươi có đổi không?
Nhưng cái lời hứa đó ai dám chấp nhận? Một quả so thu giết một ngàn tuyết nhện? Mười mấy hai mươi quả so thu chẳng phải là phải giết một hai vạn con tuyết nhện.
Có người chơi hỏi: “Lão Thôn Trưởng, vậy tuyết nhện sức chiến đấu thế nào? Nếu tuyết nhện con nào cũng hung mãnh, thì đừng nói một ngàn con, một trăm con chúng ta cũng không giết nổi.”
Đây là một vấn đề mấu chốt.
Lão Thôn Trưởng nói: “Hung mãnh, tuyết nhện không chỉ hung mãnh khó nhằn, mà còn rất tàn nhẫn, bầy tuyết nhện cứ xuất hiện trên hoang dã sẽ giết hết mọi sinh vật.”
Tất cả người chơi nghe vậy hít sâu một hơi.
Lão Thôn Trưởng này ngược lại rất thật thà, chưa từng nói dối gạt người chơi.
Lão Thôn Trưởng tiếp tục: “Nhưng các vị đều có hoang thử Vương, nếu để hoang thử Vương ăn thần quả trưởng thành, lúc đó hoang thử Vương có thể điều động mấy vạn con hoang thử chiến đấu, vậy thì đối phó tuyết nhện cũng không phải là bất khả chiến bại.”
Một đám người chơi nghe vậy gật đầu, đúng là như vậy.
Kỹ năng 【Nô dịch】 của Hoang thử Vương đã lan truyền ra rồi.
“Mà lại.” Lão Thôn Trưởng ngừng lại một chút nói: “Các vị người chơi nếu chấp nhận lời hứa của thần thụ đại nhân, sau này sẽ không bị bầy hoang thử trên hoang dã tấn công nữa.”
“Trên hoang dã có vô số hoang thử, chúng sẽ cùng tuyết nhện tử chiến, nếu các vị giết tuyết nhện, chỉ cần các vị không ra tay với hoang thử nữa, vậy thì nhất tộc hoang thử, cũng sẽ không tấn công trả lại các vị.”
Cái này ~ Sao nghe cứ như là có cảm giác kết minh với hoang thử trên hoang dã vậy?
Người chơi đều rất thông minh.
Đột nhiên dường như hiểu ra gì đó.
Phần thưởng bọn họ nhận được ở thí luyện hoang dã là hoang thử Vương, còn ở Cổ Hoang Thôn sẽ nhận được một lượng lớn so thu quả.
Sao cứ cảm giác như tất cả đã được sắp đặt cả rồi vậy.
Không, chính là đã sắp xếp xong xuôi.
Nhất tộc hoang thử sinh ra hoang thử Vương, nhất tộc so thu sinh ra so thu quả.
Chính là để người chơi đi đối phó tuyết nhện.
Chuyện này rõ rành rành.
Họ nhận được lợi ích, nhưng cũng bị lợi dụng.
Thì ra là thế.
Đã tất cả đều được an bài cả rồi, thì còn do dự làm gì? Kịch bản đã sắp đặt đâu vào đấy cho ngươi, chống đối cũng chẳng có ý nghĩa gì. Quan trọng là người chơi đều muốn một lượng lớn so thu quả, bị người ta nắm thóp chặt quá rồi, họ chỉ có thể chấp nhận.
Hứa hẹn thì hứa hẹn thôi.
Nếu tuyết nhện tàn nhẫn thật, thì dù không hứa hẹn, sớm muộn cũng phải đối mặt với tuyết nhện để giết chúng thôi.
“Lão Thôn Trưởng, chúng tôi hiểu rồi, chỉ là một lời hứa thôi mà, chúng tôi hứa, mau giao dịch đi.”
“Đúng vậy, Lão Thôn Trưởng, chúng tôi đều hiểu quy tắc giao dịch rồi, bắt đầu giao dịch đi.”
“Lão Thôn Trưởng, một quả so thu đổi một ngàn tấm da hoang thử và một cam kết, tôi hứa nhiều hơn, có thể không cần da hoang thử đổi so thu quả được không?”
Tất cả người chơi nhìn về phía người chơi có ý tưởng hay ho kia, đúng nha, chẳng phải là nói một quả so thu tương đương với một ngàn tấm da hoang thử sao? Chỉ hứa hẹn giết thật nhiều tuyết nhện có thể đổi so thu quả mà?
“Không thể.” Lão Thôn Trưởng lập tức trả lời người chơi kia, phá tan mộng tưởng của tất cả người chơi khác.
“Giờ thì các vị có thể lấy da hoang thử ra để đổi thần quả.”
Lời Lão Thôn Trưởng vừa nói ra, người chơi phía trước nhao nhao muốn lên đổi so thu quả, nhưng đều nhịn lại. Họ nhìn về phía Vương Vũ đang đứng ở một bên.
Có đại lão với hơn một trăm năm mươi vạn tấm da hoang thử ở đó, họ, những người chơi chỉ có một hai vạn da hoang thử này, làm sao dám xông lên trước?
Vương Vũ thấy vậy hiểu ý của đám người chơi, đương nhiên anh cũng không dại dột mà đi lên mạo hiểm trước, anh chỉ vào một người chơi ở trước nhất, nói: “Ngươi, lên đổi so thu quả đi.”
Người chơi đó thấy vậy có chút thấp thỏm đi lên trước.
Đến giờ phút này, chỉ có thể lên thôi.
Lão Thôn Trưởng liếc nhìn Vương Vũ, sau đó quay sang người chơi kia, nói: “Xin chào người chơi, ngươi có bao nhiêu da hoang thử? Ngươi hãy đưa da hoang thử cho chúng ta, sau đó dùng tay chạm vào Thần Thụ hứa hẹn với thần thụ đại nhân là được.”
“Được, ta có hai vạn ba ngàn tấm da hoang thử.” Vừa nói, người chơi đó vừa lấy ra một đống lớn da hoang thử.
Sau đó, người đó tiến lên dùng tay chạm vào cây đại thụ tham thiên.
Khoảnh khắc sau, trên dây leo của đại thụ tham thiên kia, nhô lên 23 quả so thu đặt trước mặt người chơi.
Tất cả người chơi đều chú ý tới, những quả so thu này là dây leo từ trên so thu thụ bên cạnh lấy xuống.
Bạn cần đăng nhập để bình luận