Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0035: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 độc răng, thức ăn muối

Vương Vũ thở dài một hơi, may mà hắn có phương thức tấn công từ xa, ba mũi tên gϊết c·hế·t con vật kia. Nhất là mũi tên đầu tiên trúng đầu con rết khổng lồ, không cho con vật kia xông lại, hắn thật không muốn vật lộn với thứ đáng ghét như vậy. Thu hồi nỏ, Vương Vũ lập tức đi xem xét thông tin nhắc nhở trên đất.【 Răng độc của rết khổng lồ 】【 Tác dụng: Chứa kịch độc, thấy máu là c·h·ế·t.】Đi đến nơi, Vương Vũ mới nhìn thấy trên mặt đất có một vật, hắn nhặt lên xem xét, là hai cái răng lớn dính liền nhau. Chắc là răng của con rết khổng lồ kia. Thấy máu là c·h·ế·t? Vương Vũ vội vàng ném răng độc đi. Răng độc này là răng của con rết khổng lồ kia, theo lý thuyết chỉ cần bị nó cắ·n một cái, chắc chắn sẽ c·h·ế·t.“May mắn, may mắn.” Vương Vũ may mắn không có đọ sức với con rết khổng lồ này, nếu bị cắ·n một cái, hắn c·h·ế·t chắc. Thấy máu là c·h·ế·t, độc tính này đến mức nào chứ. Sau đó Vương Vũ nhìn về phía răng độc trên đất, mắt hắn sáng lên. Bên trong răng độc có kịch độc, đây có lẽ là một thứ tốt. Hắn đem kịch độc bôi lên trên đầu mũi tên nỏ, sau này nỏ của hắn sẽ uy lực hơn, chỉ cần bị nỏ của hắn bắn trúng, dù chỉ sây sát da thì đối phương cũng chắc chắn c·h·ế·t. Đồ tốt. Vương Vũ vội vàng nhặt răng độc lên. Hắn tìm vài miếng lá cây lớn gói kỹ răng độc lại mấy lớp, sau đó mới bỏ vào 【 Ba lô 】, loại kịch độc này về sau trở về nơi ẩn nấp sẽ từ từ nghiên cứu, không được xảy ra bất ngờ làm hắn thấy máu là c·h·ế·t. Sau đó Vương Vũ nhìn về phía rương gỗ bên cạnh. Bên trong chắc hẳn chứa 'Phúc lợi tân thủ' nhỉ. Vương Vũ đi một vòng quanh rương gỗ, hắn không lỗ mãng mở ngay ra, cẩn thận vẫn hơn, ai biết bên trong là cái gì. Sau đó Vương Vũ chuẩn bị xong, thấy rương gỗ không bị niêm phong, hắn dùng xẻng quân dụng cậy nắp rương gỗ ra. Nhờ ánh đèn, Vương Vũ thấy rõ đồ vật bên trong. Đồng thời Vương Vũ cũng thấy hai dòng tin nhắn nhắc nhở. 【 Muối ăn 200g*1】【 Kẹo thỏ trắng 3.6g*20 】Vương Vũ nhìn thấy hai thông báo, mắt sáng lên, đều là đồ tốt cả. Nhất là muối ăn, là thứ hắn cần nhất bây giờ. Hắn bây giờ thịt thà rau dưa đều đầy đủ, chỉ thiếu muối ăn, vốn dĩ hắn không hy vọng gì vào việc có muối ăn, dù sao trong hoang dã tìm được mỏ muối là cực kỳ khó, không ngờ 'Phúc lợi tân thủ' lại có muối ăn. Đúng là phúc lợi tân thủ thật. Ăn đồ ăn nhạt nhẽo sáu bảy ngày nay, miệng Vương Vũ đều lạt lẽo, bây giờ thấy muối ăn, sự kíc·h đ·ộ·ng trong lòng hắn có thể tưởng tượng được. Vương Vũ lập tức lấy muối ăn bỏ vào 【 Ba lô 】. Sau đó Vương Vũ nhặt một gói kẹo thỏ trắng, hắn đếm, bên trong có 20 viên, mỗi viên nặng khoảng 3.6g. Đường là vật tư chiến lược. Ở thế giới hoang dã, 20 viên kẹo này lại càng trân quý. Kẹo này không phải để ăn cho vui, về sau nếu hắn đi ra hoang dã, có thể trực tiếp dùng kẹo thỏ trắng để bổ sung thể lực. Kẹo thỏ trắng là vật tư chiến lược, Vương Vũ vội vàng cất kẹo thỏ trắng đi. Vương Vũ không ngờ vận may của mình tốt như vậy, mở hai thứ đều là đồ cực phẩm. Chắc 'Phúc lợi tân thủ' đều là mấy thứ này. Vương Vũ định mở 【 Kênh trò chuyện 】 xem những người chơi khác lấy được 'Phúc lợi tân thủ' gì, rồi hắn vỗ đầu một cái, vội vàng mở 【 Bản đồ trò chơi 】 ra. Sao phải đi xem người khác lấy được cái gì, thà tiếp tục đi tìm 'Phúc lợi tân thủ'. Vương Vũ mở 【 Bản đồ trò chơi 】 ra, quả nhiên, bên trong vẫn còn rất nhiều ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ'. Còn ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ' ở vị trí của Vương Vũ thì biến m·ấ·t. Theo lý thuyết, 'Phúc lợi tân thủ' bị người lấy được, thì ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ' liền sẽ biến m·ấ·t. Vương Vũ vội vàng xem ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ' gần nhất với hắn. Cũng may, còn khá gần, chỉ có 3.8 km. Vương Vũ lập tức lắp tên vào cả 3 nỏ, sau đó bỏ vào 【 Ba lô 】, một tay xách đèn bão, một tay cầm xẻng quân dụng, đi về phía ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ' kia. Vì lo bị người chơi khác đoạt mất, Vương Vũ bước chân khá nhanh, nhưng mà trên đường hoang dã đi không dễ, hắn không thể đi thẳng được. Đi hơn nửa giờ, Vương Vũ chỉ cách 'Phúc lợi tân thủ' kia có mấy chục mét. May mắn là ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ' vẫn còn đó, Vương Vũ giữ vững tinh thần, từng bước tiến lại gần ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ'. Đến khi cách ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ' khoảng 10 mét, Vương Vũ lại một lần nữa thấy một chiếc rương gỗ. Đồng thời, Vương Vũ thấy một con rết cực lớn bò lên trên rương gỗ. Vẫn là rết khổng lồ. Lần này Vương Vũ có sức miễn dịch rồi. Hắn đã g·iết một con rết khổng lồ, bây giờ không sợ rết khổng lồ như vậy nữa. Vương Vũ lập tức bước vào trạng thái chiến đấu. Hắn lấy nỏ ra, một mũi tên trúng đầu con rết khổng lồ. Sau đó nhanh c·h·ó·n·g bổ thêm hai mũi tên vào con rết khổng lồ. Tất cả đều rất nhanh gọn. Con rết khổng lồ kia biến m·ấ·t, trên mặt đất xuất hiện thông tin nhắc nhở. 【 Răng độc của rết khổng lồ 】【 Tác dụng: Chứa kịch độc, thấy máu là c·h·ế·t.】 Vương Vũ trực tiếp nhặt răng độc lên, dùng lá cây gói kỹ mấy lớp cất vào 【 Ba lô 】. Sau đó Vương Vũ vẫn cẩn trọng mở rương gỗ. Vương Vũ nhìn thấy hai thứ bên trong, cùng với hai dòng nhắc nhở bắn ra. 【 Muối ăn 200g*1】【 Amoxicillin dạng viên nhộng *5 viên 】 Lại có muối ăn. Mà ngoài muối ăn, còn có thuốc nữa, là Amoxicillin dạng viên nhộng. Amoxicillin dạng viên nhộng đây là đồ cứu m·ạ·n·g, cảm mạo sốt cao, cơ thể bị thương n·h·i·ễ·m t·r·ù·ng, thứ này có thể cứu m·ạ·n·g. Đáng tiếc chỉ có 5 viên, Vương Vũ nhất định phải dùng xúc xắc để tăng thêm số lượng 5 viên Amoxicillin dạng viên nhộng này, để bảo đảm sau này hắn gặp nguy hiểm thì có thuốc chữa trị. Vương Vũ mở hai cái rương, hắn thấy hai rương này giá trị không sai biệt mấy. Nhặt xong hai thứ đồ kia, không do dự, Vương Vũ mở 【 Bản đồ trò chơi 】 nhìn xung quanh có còn ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ' nào không. Nhưng Vương Vũ phát hiện ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ' gần nhất với hắn lại có khoảng cách 13.7 km, khoảng cách này đi qua ít nhất cũng mất hai ba tiếng. Vương Vũ đang do dự có nên đi không. Lúc này Vương Vũ nhìn thấy phía trước có một điểm sáng, đây là gặp người chơi khác rồi. Vương Vũ lập tức lấy ra ba cái nỏ, rồi lắp tên vào hết cả ba nỏ. Bỏ hai nỏ vào 【 Ba lô 】, Vương Vũ cầm một cái nỏ trong tay, hắn thấy điểm sáng đối diện đang tiến gần mình hơn. Xem ra người chơi kia cũng đang nhắm tới ký hiệu 'Phúc lợi tân thủ' này mà đến. Đến khi người chơi kia đến gần Vương Vũ, hai người cách nhau mười mấy thước, họ nhìn thấy rõ đối phương. Người vừa tới không ai khác, Vương Vũ nhận ra, đó là gã tráng hán người chơi ở hạ du con suối. (Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận