Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 458: 【 Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh 】 xuất thủ

Chương 458: 【Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh】xuất thủ
Một đám người tức giận.
Nhất là bốn người trung niên này càng trợn mắt há mồm.
Dám đánh người.
Còn đánh người của Đặng gia Thượng Kinh.
Muốn c·hết.
"Bắt tiểu tử này lại hỏi tội."
Bốn người trung niên đồng thời ra tay với Vương Vũ, bọn họ đột ngột cùng nhau xuất chiêu, như là tranh nhau giành công, sợ chậm một bước.
Không sai, bọn họ chính là đang tranh công lao.
Người trước mắt đánh Đặng thiếu gia, bắt người này giao cho Đặng thiếu gia xử lý, chẳng phải sẽ lấy được cảm tình của Đặng thiếu gia sao?
Cơ hội tốt như vậy sao có thể bỏ lỡ.
Bốn người đều có tâm tư giống nhau, thế là chen chúc nhau ra tay với Vương Vũ, sợ công lao bị cướp.
"Không được."
Bốn người đột nhiên đồng loạt ra tay, người phụ nữ dị năng giả cấp cao vội vàng ngăn cản.
"Kim lão sư, cô làm cái gì?"
Bốn người tự nhiên không có trình độ dị năng cấp cao, thực lực cũng không bằng người phụ nữ, cho nên bị cô ta chặn lại.
Bị cản trở, bốn người tự nhiên không vui: "Kim lão sư, cô cản chúng tôi làm gì?"
Người phụ nữ: "Các anh muốn c·hết phải không? Dám ra tay với vị tiên sinh này."
"Tiên sinh?" Bốn người cùng các học sinh mới đến khác vẻ mặt dấu chấm hỏi.
Một người trung niên hỏi: "Tiên sinh?"
"Vị này chính là?"
Đã người phụ nữ nói như vậy, bọn họ tự nhiên không dám hành động thiếu suy nghĩ, trước biết rõ thân phận của đối phương đã rồi tính.
Người phụ nữ: "Vị này thực lực thâm bất khả trắc, chúng ta cùng lên cũng không phải là đối thủ của hắn, ngàn vạn không được lỗ mãng, tránh mất mạng."
Thực lực thâm bất khả trắc?
"Hả?"
Một đám người nhìn về phía Vương Vũ, sau đó dò xét Vương Vũ.
"Ha ha ha ~"
Bốn người trung niên cười ha hả.
Một người trung niên nói: "Kim lão sư, cô còn non dạ, bị đối phương dọa rồi."
"Một tên nhóc ranh, làm sao có thể có thực lực thâm bất khả trắc."
"Người này dám đánh Đặng thiếu gia, bắt lại rồi nói sau."
Nói xong người trung niên đó đột ngột lần nữa ra tay với Vương Vũ, ba người trung niên còn lại thấy vậy, không cam lòng tụt hậu cũng ra tay với Vương Vũ.
Thấy lợi quên thân.
Bọn họ đương nhiên không phải bị ngốc.
Thực lực thâm bất khả trắc, trò cười, trên đời lấy đâu ra nhiều cao thủ như vậy.
Là cao thủ cũng sẽ không xuất hiện ở nơi hoang vu này.
Người này có thể lừa được Kim lão sư, làm sao có thể gạt được bọn hắn.
Cho nên bốn người lần nữa dứt khoát ra tay.
Người phụ nữ trợn tròn mắt, đã gặp qua người tìm c·hết, chưa từng thấy ai muốn c·hết như vậy.
Đây là khuyên cũng không được sao.
Lúc này người phụ nữ muốn ngăn cản đã có chút không kịp.
Cô ta cũng có chút mệt mỏi.
Thôi được, cả đám đều muốn đi tìm c·hết, không cản, thích sao thì làm vậy.
Bốn người trung niên như bắt gà con xông về phía Vương Vũ.
Ngay khi bọn họ sắp bắt được Vương Vũ.
"A ~" "A ~" "A ~"......
Bốn người như đ·ạ·n p·h·áo bay ra ngoài.
"Phanh ~" "Phanh ~" "Phanh ~"......
Bốn người đều thật sự va vào tường trước mặt.
"Phốc ~" "Phốc ~" "Phốc ~"......
Bốn người đều phun ra một ngụm m·á·u tươi.
"A ~"
Tất cả mọi người tại chỗ k·i·n·h h·ãi.
Bốn người trên mặt đất mặt đầy hoảng sợ.
Người này, thật mạnh.
Bốn người bọn họ đồng thời xuất chiêu, sau đó bị đồng thời đánh bay, mấu chốt là bọn họ không nhìn thấy đối phương ra tay như thế nào.
Quá kinh khủng.
Người này quả thật là thực lực thâm bất khả trắc, không thể đánh lại.
"Lão sư."
"Lão sư, các người không sao chứ?"
Một đám người trẻ tuổi đều vây lại, kiểm tra xem tình hình bốn người.
Bốn người này là các vị lão sư dẫn đội dị năng của Đại học Thượng Kinh.
"Ta ~ ta không động được."
"Ta cũng vậy."
"Xương cốt toàn thân của ta bị quăng đến dập nát hết rồi."
Bốn người nằm trên đất đều không thể động đậy.
"Cái này ~"
Một đám người k·i·n·h h·ãi.
Bọn họ đều nhìn về người phụ nữ dị năng cấp cao, bây giờ chỉ có cô ta có thể bảo vệ bọn họ.
Người phụ nữ: "Haizz ~"
"Tôi đã nói là không được ra tay, các anh nhất định không chịu nghe."
Người phụ nữ quay người nói với Vương Vũ: "Mấy người kia đã ra tay trước với các hạ, bây giờ bị đánh là do bọn họ tự chuốc lấy, những người khác chúng tôi không có trêu chọc các hạ, các hạ cũng đừng nên liên lụy chúng tôi."
Vương Vũ: "Oan có đầu nợ có chủ, các người không có trêu chọc ta, ta chắc chắn sẽ không đối với các người như thế nào."
Người phụ nữ nghe vậy thở phào nhẹ nhõm, sau đó nói: "Vậy không có chuyện gì, chúng ta xin phép đi trước."
Người phụ nữ lúc này cùng những người khác chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Vương Vũ chỉ vào tên tóc vuốt ngược nói: "Các người có thể đi, riêng hắn thì phải ở lại."
Tên tóc vuốt ngược thấy vậy vội vàng nói với người phụ nữ: "Kim lão sư, cô nhất định phải cứu tôi với."
Người phụ nữ nói với Vương Vũ: "Có thể thương lượng chút không, cậu tha cho Đặng Thế Hằng, Đặng gia Thượng Kinh nhất định sẽ hậu lễ tạ tội."
Vương Vũ: "Không được, hôm nay hắn phải c·hết."
Người phụ nữ: "Các hạ suy nghĩ cho kỹ, cậu làm như vậy sẽ phải chuẩn bị nghênh đón cơn giận dữ của Đặng gia Thượng Kinh."
Vương Vũ: "À, cơn giận của Đặng gia Thượng Kinh, ta thực sự muốn nhìn thử."
"Các ngươi đi đi, người này ở lại, ta trước không g·iết hắn, chắc các người có thể liên hệ với người của Đặng gia, các người đi thông báo người Đặng gia đến cứu hắn."
"Đã các ngươi luôn mồm nhắc đến Đặng gia Thượng Kinh, ta ngược lại muốn xem thử người của Đặng gia Thượng Kinh có bản lĩnh cứu được người này hay không."
Người phụ nữ: "Cái này ~"
Cô ta không nghĩ đến đối phương ngang ngược như vậy, lại trực tiếp bảo cô ta đi thông báo Đặng gia Thượng Kinh đến cứu người.
Quá kiêu ngạo.
Người phụ nữ: "Sự việc thật sự muốn náo đến mức này sao?"
"Có gì thì mọi người có thể nói chuyện đàng hoàng mà."
Vương Vũ: "Vừa nãy cái tên Đặng gia Thượng Kinh này lúc ra tay chọc ngoáy vào lỗi của ta, tại sao lúc đó hắn lại không muốn nói chuyện đàng hoàng."
"Đừng nói nhảm, mau đi thông báo bọn họ đi."
"Ta cho một tiếng đồng hồ, bọn họ nếu không đến, ta sẽ g·iết người này."
"A ~" tên tóc vuốt ngược nghe vậy lập tức nói với người phụ nữ: "Kim lão sư, nhanh đi báo cho ba ba tôi, không, mẹ tôi, cô ấy nhất định sẽ bảo cha tôi đến cứu tôi."
Người phụ nữ: "Được, tôi sẽ liên hệ ngay với người của nhà trường, với thân phận của cậu, tôi tin là họ sẽ rất nhanh liên lạc với người nhà của cậu."
Tóc vuốt ngược: "Tốt, cô mau lên."
Người phụ nữ đối với học sinh bốn phía nói: "Chuyện này không liên quan đến các cậu, các cậu nhanh rời khỏi đây."
"Lần này đi thí luyện xảy ra biến cố thì kết thúc ở đây."
"Các cậu tìm một nơi an toàn trốn đi, tôi sẽ cho người trường đến đón các cậu."
Một đám học sinh nghe vậy đều lộ vẻ không cam tâm.
Dù sao ra khỏi Thượng Kinh g·iết zombie kiếm tinh thể là cơ hội ngàn năm có một.
Sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
Nhưng bọn họ nhìn Vương Vũ một cái, bọn họ biết không rời khỏi đây không khéo sẽ bỏ mạng.
"Kim lão sư chúng ta đi thôi."
Từng học sinh đều thấy rõ tình hình, đều mở miệng muốn rời đi.
Người phụ nữ: "Các cậu mang theo bốn vị lão sư này luôn đi, sau đó tìm một nơi đơn giản trị liệu cho họ."
"Đến khi người của nhà trường đến, thì đưa bọn họ về bệnh viện Thượng Kinh."
Một đám học sinh nghe vậy liền đi khiêng bốn người trung niên không thể động đậy lên rồi muốn rời khỏi.
Vương Vũ biết bốn người này bị phế rồi, hắn không có g·iết bốn người này, nhưng mà còn khó chịu hơn là g·iết bọn hắn.
Bốn người này đời này ăn ngủ nghỉ đừng mong rời g·i·ư·ờ·ng, ở trong thời tận thế này, cuộc s·ố·ng của bọn họ có lẽ còn khốn khổ hơn c·hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận