Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 320: 【 Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh 】 J phục nữ nhân

Chương 320: 【Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh】 Nữ nhân mặc J phục.
Bốn phía Zombie từng đám từng đám điên cuồng chạy tới. Cảnh tượng này là ác mộng của tất cả những ai từng xem phim về thây ma. Còn Vương Vũ trong lòng đã vững như cún già. Nguyên lai so với hắn tưởng tượng còn cường đại hơn nhiều. Có điều này thì không còn e ngại virus, những Zombie này chiến đấu cực kỳ yếu ớt, không đủ gây sợ. Lục Đầu Hoang Thử Vương sẽ không chờ lũ Zombie vây đến. Bọn chúng quá chậm. Hoang Thử Vương giống như một cái máy thu hoạch, hung ác phản sát qua, nhanh chóng thu hoạch đầu lâu của Zombie. Xét về hình thể, Hoang Thử Vương chính là máy thu hoạch, còn Zombie giống như những thân cây ngô mọc dưới đất. Những Zombie điên cuồng xông tới như những cây ngô bị thu gặt tùy ý, không hề có sức hoàn thủ.
Zombie còn có một chút ưu thế là số lượng nhiều. Mà Vương Vũ chiến đấu với số lượng Hoang Thử Vương cũng không ít, tận sáu con, thu hoạch Zombie trên đường đi vậy là đủ rồi.
Khi đi ngang qua một công trình kiến trúc lớn, Lâm Đông vội vàng gọi Vương Vũ lại: "Đại ca, đại ca, đây là siêu thị có kho hàng lớn nhất gần đây, bên trong có vô số vật tư, chúng ta chiếm được chỗ này, có thể làm căn cứ."
"Nơi này chứa cả vạn người cũng không thành vấn đề."
"Ta nghe nói bên trong có không ít người còn sống, hay chúng ta vào chiếm lấy?"
Vương Vũ: "Không vội, đồ đạc ở bên trong cũng không chạy đi đâu, chờ chúng ta lấy súng ống rồi tính."
Lâm Đông: "Dạ, đại ca, tất cả nghe theo anh."
Vương Vũ: "Nơi ngươi nói có nhiều súng ống, còn bao xa?"
Lâm Đông: "Ngay ở phía trước, bên trong một quán bar."
Vương Vũ: "Được, đi thôi."
Rất nhanh. Lâm Đông nghiêng tai to nghe ngóng nói: "Đại ca, con phố kia ở ngay phía trước."
"Bình thường ở đó vốn rất đông người, e là toàn biến thành Zombie cả rồi."
"Ta nghe thấy âm thanh, đúng là ở đó rất nhiều Zombie."
Vương Vũ: "Có bao nhiêu Zombie?"
Lâm Đông: "Ta có thể nghe được rất nhiều rất nhiều, nếu là một con đường thì tối thiểu cũng phải một hai vạn con Zombie."
Vương Vũ: "Nhiều Zombie vậy, chúng ta nghỉ ngơi một lát rồi tính."
Sáu con Hoang Thử Vương trên đường đi tiêu hao rất nhiều Kim Canh Chi Lực, cần thời gian nghỉ ngơi khôi phục mới có thể đối phó với nhiều Zombie như vậy. Lâm Đông này vẫn rất có ích, có thể quan sát tình huống xung quanh, có thể Liêu địch Vu Tiên. Ở ven đường có một ngôi nhà, Vương Vũ chỉ vào nhà nói: "Chúng ta nghỉ ngơi ở đây một chút đi."
Lâm Đông nghiêng tai nghe xong nói: "Được, đây là một chỗ nghỉ ngơi rất tốt."
Nói rồi Lâm Đông đi lên trước, nhìn thấy phía dưới nhà có khóa cửa lớn, vào không được.
Lâm Đông: "Để ta."
Nói Lâm Đông liền đi kéo khóa lớn trên cửa.
"Ừm ~"
Lâm Đông giật mấy lần, khóa lớn không nhúc nhích gì. Lâm Đông bây giờ khỏe mạnh hơn nhiều, cho rằng đối phó với một cái khóa sắt không thành vấn đề. Không ngờ cái khóa này lại kiên cố như thế. Sau đó không cam tâm Lâm Đông tiếp tục dùng sức, mặt cũng đỏ lên mà vẫn không làm hư được cái khóa. Cuối cùng Lâm Đông nói với Vương Vũ: "Đại ca, không được, cái này phải xem anh rồi."
Vương Vũ nhìn xung quanh, quanh đây cũng chỉ có tòa nhà này tương đối thích hợp dừng chân nghỉ ngơi. Thế là Vương Vũ tiến lên, kéo mạnh một phát vào cửa sắt, cánh cửa đã bị kéo thủng một lỗ lớn. Khóa sắt bên trên tự nhiên bị hư. Lâm Đông thấy vậy: "Ách ~"
"Đại ca, trâu bò quá."
Sau đó mở cửa sắt, Vương Vũ để một con Hoang Thử Vương vào nhà dò đường: "Bên trong không có Zombie."
Lâm Đông dẫn đầu đi vào trong nhà.
"Ai, là ai?"
Trên lầu truyền xuống giọng của một nữ nhân.
Chỉ một lát sau, một nữ nhân xuất hiện ở đầu cầu thang. Nàng thấy cửa sắt bị mở ra, hỏi: "Là các ngươi mở cửa sắt ra?"
Lâm Đông thấy nữ nhân, trố cả mắt, nữ nhân này tóc ngắn rất có vẻ anh tư, quan trọng nhất là nữ nhân mặc một thân J phục. Thấy nữ nhân, Lâm Đông lập tức nói: "JC tỷ tỷ, chúng ta đi ngang qua đây, bên ngoài nhiều Zombie lắm, cần tỷ che chở, mau cứu chúng ta với."
Nữ nhân mặc J phục nhìn Lâm Đông, sau đó đột nhiên nhớ ra gì đó: "Ngươi là Lâm thiếu gia nhà họ Lâm, Lâm Đông?"
Lâm Đông nghe xong mừng rỡ: "Hóa ra JC tỷ tỷ nhận ra ta, ta hay quên quá, trước đây chúng ta có hẹn nhau hả?"
"Xem trí nhớ của ta này, JC tỷ tỷ xinh đẹp như vậy mà ta lại quên mất, tỷ tên gì ấy nhỉ?"
Nữ nhân mặc J phục nghe Lâm Đông nói thì mặt tái mét vì tức giận: "Ngươi nói linh tinh gì đó? Hồ sơ phạm tội của ngươi chất đầy như núi ở J cục, ở Lê Minh thị ai không biết ngươi là tên khốn nạn ác quán mãn doanh hả."
Lâm Đông nghe xong chẳng để ý chút nào: "Chuyện không có chứng cớ, ta khuyên ngươi không nên nói lung tung." Nói Lâm Đông mắt gian tà nhìn người đàn bà, sau đó từng bước một đi về phía nàng.
"Ngươi không được qua đây." Nữ nhân mặc J phục lập tức rút ra một khẩu súng lục nhắm ngay Lâm Đông. Đối mặt với cặn bã như Lâm Đông, nữ nhân mặc J phục không hề sợ hãi mà là do phản ứng khẩn cấp rút súng ngắn ra.
Lâm Đông: "Uy uy, ngươi nhất định muốn dùng súng ngắn nhắm vào một công dân tốt tuân thủ pháp luật như ta hả?"
Nữ nhân mặc J phục: "Nếu ngươi là công dân tốt tuân thủ pháp luật, thế giới này đã không hỏng rồi."
"Ngươi mà dám động thêm một bước nữa là ta nổ súng ngay."
"Được rồi." Vương Vũ lên tiếng cắt ngang màn kịch này.
Nữ nhân mặc J phục nhìn về phía Vương Vũ, người đeo kính râm cùng khẩu trang, hỏi: "Ngươi cũng là phe của hắn à?"
Vương Vũ: "Chúng ta không biết ở đây có người, chúng ta đi ngang qua đây, muốn mượn chỗ này nghỉ ngơi mấy giờ, không vấn đề gì chứ?"
Nữ nhân mặc J phục: "Mượn chỗ nghỉ ngơi mấy giờ, ngươi gạt ai đấy."
"Ngươi dám bước vào đây một bước, ta sẽ nổ súng."
Vương Vũ: "Đừng có đem cái đồ chơi trong tay của ngươi nhắm vào ta, ta nói rồi, nghỉ ngơi vài tiếng rồi đi, ngươi đừng có kiếm chuyện."
Nữ nhân mặc J phục: "Ha ha, trong tay ta không phải là đồ chơi."
"Ta là JC, đây là súng ống của ta."
"Ngươi đừng tưởng ta dọa ngươi, ta thật sự sẽ nổ súng đấy."
Lâm Đông cười nói: "Ha ha, súng lục của ngươi là thật, nhưng trước mặt đại ca của ta thì cũng chẳng khác gì đồ chơi cả, không tin thì ngươi cứ bắn thử xem."
Nữ nhân mặc J phục: "Ngươi..."
Vương Vũ: "Được rồi, đừng nói nhiều nữa." Nói rồi Vương Vũ vung tay lên, thu hết lũ Hoang Thử Vương phía sau lưng vào, để cho chúng nghỉ ngơi hồi phục Kim Canh Chi Lực.
"Chuột bự." Nữ nhân mặc J phục sợ hết hồn: "Ngươi là dị năng giả."
Vương Vũ: "Bố trí cho ta một chỗ đi, chúng ta muốn dừng chân mấy giờ."
Nữ nhân mặc J phục: "Này ~"
Lâm Đông: "Không nghe đại ca ta nói gì hả? Còn lề mề."
Nữ nhân mặc J phục vẫn giơ súng ngắn lên, nói: "Các ngươi không thể lên đây, nơi này không chào đón các ngươi."
Lâm Đông cười gian tà nói: "Sao lại không chào đón chúng ta, ngươi nói thử xem."
Vương Vũ nhìn về phía Lâm Đông: "Ngươi biết bên trong có người?"
Lâm Đông: "Dạ đúng đại ca, ta nghe thấy trong tòa nhà này có người."
Vương Vũ: "Tình hình bên trong thế nào?"
Lâm Đông hưng phấn nói: "Ta nghe thấy ở trên đó có nhiều phụ nữ lắm."
Bạn cần đăng nhập để bình luận