Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 286: 【 Hoang Đảo Cực Hạn Cầu Sinh Chi Sinh Tồn Thí Luyện 】 ban thưởng, rời đi, ẩn thân

Chương 286: 【 Hoang đảo Cực Hạn Cầu Sinh Chi Sinh Tồn Thí Luyện 】ban thưởng, rời đi, ẩn thân Kỳ nghỉ kết thúc.
Không, là trò chơi thí luyện ‘Hoang đảo cực hạn cầu sinh’ kết thúc.
Mắt Vương Vũ hoa lên.
Hắn trở về phòng Thất Tinh Chí Tôn ở đại khách sạn Thiên Đường đảo.
Vương Vũ quan sát phòng một chút, không có gì thay đổi so với lúc ra đi.
Lúc này một thông báo nhắc nhở hiện lên.
【 Keng, ngươi thông quan vòng thứ tư trò chơi thí luyện ‘Hoang đảo cực hạn cầu sinh’, bởi vì độ khó trong thực tập trò chơi tăng lên, ngươi được xem là thông quan lần này trò chơi sinh tồn ‘Hoang đảo cực hạn cầu sinh’.
Hiện tại trao thưởng cho thông qua trò chơi sinh tồn lần này. 】 【 Keng, ngươi nhận thưởng một hòn đảo, đảo này sẽ ngẫu nhiên chọn một đảo vô chủ ở Vô Tận Hải để trao tặng. Đội của ngươi còn ba người sống sót, dựa theo số người còn sống, hiện tại nhận một hòn đảo. 】 【 Keng, đã cấp cho hạt nhân khống chế hòn đảo, mời bấm nhận lấy. 】 【 Keng, ngươi nhận được 30 quả dị kỳ, mời bấm nhận lấy. 】 【 Keng, ngươi nhận được một cánh cửa truyền tống dị giới, vốn là cửa truyền tống chuyên dụng, mời đến đảo thưởng của ngươi nhận lấy. 】 Liên tiếp các tin nhắn nhắc nhở hiện lên.
Vương Vũ nhìn một lượt, không vội nhận.
Mà lập tức ra khỏi phòng Thất Tinh Chí Tôn.
Xuống thang máy đi tới phía dưới đại khách sạn Thiên Đường đảo.
Thấy khách sạn ngay ngắn trật tự, hết thảy đều khôi phục bình thường.
Việc này cũng không nằm ngoài dự đoán.
Sở Phong tốn một cái giá lớn như vậy, đưa hơn 100 vạn người đến trò chơi để thực tập, mục đích nhất định là khôi phục trật tự Thiên Đường đảo.
Điểm này không khó đoán ra.
Vương Vũ ra khỏi đại khách sạn Thiên Đường đảo, lập tức triệu hồi Hoang Thử Vương Đại Vương.
Hắn cưỡi Hoang Thử Vương Đại Vương hướng cổng truyền tống Thiên Đường đảo chạy tới.
Trên Thiên Đường đảo, đúng là bộ dạng này.
Khắp nơi đều là du khách qua lại.
Chỉ một giây được đến hòn đảo xinh đẹp khác thế giới này để nghỉ phép, vẫn vô cùng hấp dẫn người.
Vương Vũ chưa đi bao lâu, liền thấy một đám người mang súng thật đạn lao đến.
Thật nhanh.
Vương Vũ không ngờ những người này đến nhanh như vậy.
Xem ra là sau chuyện lần trước ‘Trưởng Lão Hội’ của Đại Mỹ Lệ Quốc phát sinh, phụ cận đại khách sạn Thiên Đường đảo được bố trí rất nhiều lực lượng bảo an.
Một đám người ngăn đường Vương Vũ.
Lúc này, một người trung niên cầm đầu vung tay lên, hơn 100 người mang súng thật đạn phía sau lập tức dừng lại.
Người trung niên cầm đầu kia đi lên trước, đến gần chỗ Vương Vũ ôm quyền nói: “Đại lão Vương Vũ, ta tên Triệu Trùng, là đội trưởng hộ vệ Thiên Đường đảo.” “Sở Phong đại nhân chúng ta có truyền tin muốn gặp ngươi, mong ngài nể mặt.” Vương Vũ: “Không hứng thú.” “Đừng cản đường, hoặc là ta không khách khí.” Triệu Trùng: “Đại lão Vương Vũ, Sở Phong đại nhân chúng ta sắp đến ngay, mời ngài đợi một lát.” Vương Vũ: “Ta bảo ngươi đi ra.” Nói rồi Vương Vũ liền muốn động thủ.
Lúc này Triệu Trùng lập tức đứng sang một bên, hơn 100 người sau lưng hắn cũng lập tức tách ra nhường đường.
Vương Vũ cưỡi Hoang Thử Vương Đại Vương lập tức rời đi.
Lúc này Triệu Trùng hướng về bóng lưng Vương Vũ lớn tiếng nói: “Đại lão Vương Vũ, Sở Phong đại nhân chúng ta nhờ ta mang một câu cho ngài, chào mừng ngài sau này thường đến Thiên Đường đảo chơi.” Vương Vũ cũng không biết nghe hay không, hắn cưỡi Hoang Thử Vương Đại Vương nhanh chóng rời đi.
Vội vã rời đi như thế, Vương Vũ lại không phải sợ Sở Phong.
Hắn không muốn phí lời nhiều với Sở Phong.
Nói mấy chuyện vô nghĩa không có cần thiết.
Về phần Sở Phong sẽ động thủ với hắn.
Không thể nào.
Trừ phi Sở Phong điên rồi.
Ở Thiên Đường đảo và thế giới này, đã chết cũng sẽ không chết thật, cùng lắm là chết phải rời khỏi thế giới này.
Sở Phong không điên chắc sẽ không nghĩ tạo dựng một đại địch.
Đối với việc Sở Phong lấy lòng, Vương Vũ cũng không có phản ứng.
Không cần thiết phản ứng.
Vương Vũ cưỡi Hoang Thử Vương Đại Vương một đường đến cổng truyền tống.
Không lâu sau khi Vương Vũ truyền tống đi.
Sở Phong cưỡi cự mãng chạy tới cổng truyền tống.
Thấy Vương Vũ rời đi.
Sắc mặt Sở Phong khó coi.
Tai họa ngầm này đã chôn xuống.
Chỉ có sau này mất bò mới lo làm chuồng để diệt trừ tai họa ngầm này.
…… Vương Vũ truyền đến phòng trọ của mình.
“Đại, đại, đại đại đại.” Vương Vũ cho một cái vỏ ốc Hư Không Hải lớn lên.
Sau đó bắt đầu thu dọn đồ đạc.
Đồ đạc hắn không nhiều, ngoài quần áo đều là đồ dùng hàng ngày.
Một vỏ ốc biển không gian một mét vuông, đủ để đựng đồ của hắn rồi.
Sau khi thu dọn xong mọi thứ.
Vương Vũ lấy ra vòng tay ẩn hình rồi kích hoạt.
Như vậy Vương Vũ đã ẩn thân.
Sau đó, hắn nhanh chóng rời đi.
Lần này đến Thiên Đường đảo nghỉ một chuyến, sau đó tham gia trò chơi thí luyện ‘Hoang đảo cực hạn cầu sinh’.
Lần này trong trò chơi thí luyện hắn quá ngông cuồng.
Không, là quá nổi bật.
Các thế lực lớn toàn thế giới đều ở trong trò chơi thực tập, biểu hiện của Vương Vũ không biết đã đắc tội bao nhiêu người rồi.
Vì sự an toàn của bản thân.
Hắn nhất định phải ‘biến mất’.
Đương nhiên là vì sự an toàn trên hết, có lẽ hắn nghĩ nhiều, lần này căn bản sẽ không có ai tới tìm hắn để gây sự.
Nhưng đã có người muốn tìm hắn để gây sự nhất định là có thể tìm được hắn.
Nhất là người của ‘Long Tổ’, muốn tra ra hắn dễ như trở bàn tay.
Chỉ cần ‘Long Tổ’ tìm tới hắn, hắn sẽ có vô số phiền phức đếm không xuể.
Sau này hắn chỉ muốn tham gia từng trò chơi sinh tồn, không muốn có phiền phức khác từ Lam Tinh đến làm phiền hắn.
Bất quá sau này hắn tham gia trò chơi sinh tồn, có thể sẽ càng thêm lóa mắt.
Không có cách nào, hắn muốn giấu thực lực thì thực sự không cho phép.
Cho nên coi như lần này không có ai tìm hắn để gây sự, hắn cũng phải nghĩ cho sau này.
Phiền phức sẽ đến.
Chuyện sớm muộn.
Cho nên biến mất là lựa chọn tốt nhất.
Chờ hắn về sau không e ngại lực lượng trên Lam Tinh, hắn có thể không cần ‘ẩn thân’.
‘Ẩn thân’ còn có một cái chỗ tốt là sau này làm việc trong các trò chơi thực tập có thể bách vô cấm kỵ.
Chỉ cần có thể thông quan trò chơi, thì trong trò chơi sinh tồn muốn thế nào cũng được.
Có thể đại khai sát giới.
Có thể muốn làm gì thì làm.
Vương Vũ ẩn thân rời đi, về sau người khác lại muốn tìm được hắn sẽ rất khó khăn.
Đương nhiên Vương Vũ đừng dùng các sản phẩm điện tử trước kia.
Không công khai lộ diện.
Người khác nhất định là không tìm thấy hắn.
Vương Vũ có bốn vòng tay ẩn hình, có thể ẩn thân một tiếng đồng hồ.
Một tiếng đồng hồ, với tốc độ của Vương Vũ có thể đi rất xa.
Muốn đi đâu, Vương Vũ trong lòng cũng đã có dự định.
Ở ngoại ô thành phố Giang Thành, có rất nhiều nhà xưởng bỏ hoang.
Vương Vũ tùy tiện tìm một chỗ an toàn là có thể ẩn thân.
Trên trời có vệ tinh.
Hắn muốn tìm một nơi an toàn trong phòng để ẩn thân mới được.
Vương Vũ chạy trốn hơn nửa giờ.
Đến một nhà xưởng bỏ hoang.
Xem từ tình huống xung quanh, khu vực này rất nhiều năm không có ai đến.
Vương Vũ nhảy lên phòng cao nhất của nhà máy.
Nơi này có thể nhìn bao quát khu vực xung quanh.
Ở đây ẩn thân tương đối an toàn.
Vương Vũ trốn ở đây đương nhiên phải đối mặt chuyện ăn ngủ nghỉ.
Bất quá đương nhiên hắn sẽ không ở lại chỗ này.
Đây chỉ là một trạm trung chuyển của hắn trên Lam Tinh.
Sinh hoạt của hắn có thể ở trên đảo mà hắn nhận được ban thưởng.
Hắn phải ở trên Lam Tinh mới có thể tham gia trò chơi sinh tồn.
Cho nên về sau hắn cứ ở đây ra vào trò chơi sinh tồn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận