Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 223: 【 Hoang Đảo Cực Hạn Cầu Sinh Chi Sinh Tồn Thí Luyện 】 lát cá sống

Dưới ánh trăng, trên Hoang đảo.
Vương Vũ cưỡi Hoang Thử Vương nhanh chóng tiến lên, Hoang Thử Vương vào đêm tối tốc độ nhanh hơn dưới ánh mặt trời gấp mấy lần.
Mười mấy phút sau.
Vương Vũ về tới nơi có nước suối.
Lúc này giọng Lưu Hân Nguyệt vang lên: “Vương Vũ, là ngươi sao?”
Vương Vũ: “Là ta.”
Lưu Hân Nguyệt: “Thật tốt quá, cuối cùng ngươi cũng đã về rồi.”
Ở giữa hai tảng đá lớn, Vương Vũ gặp Lưu Hân Nguyệt cùng Dư Mẫn.
Hai nàng thấy Vương Vũ đều vô cùng phấn khích.
Vương Vũ: “Chúng ta vào trong rồi nói.”
Sau đó Vương Vũ xuống khỏi Hoang Thử Vương, đi vào giữa hai tảng đá.
Hai tảng đá này dùng để đào nước suối, mười hai Hoang Thử Vương hợp sức mang ra ngoài hai tảng đá lớn.
Hai tảng đá lớn cách nhau hơn ba mét, tạo ra một khe hở rộng bảy, tám mét.
Khe hở này có thể dùng làm nơi trú ẩn.
Vương Vũ thấy nơi ẩn núp hai đầu đã được xây lên thành hai bức tường bằng đá, nghĩ là hai nàng đã làm được như vậy trong ngày hôm nay.
Bên trong nơi trú ẩn có một cái bàn đá, cùng ba chiếc ghế đá.
Hai nàng suy tính cũng khá chu đáo.
Sau khi Vương Vũ ngồi xuống ghế đá liền nói: “Chắc các ngươi đói lắm rồi, chúng ta bắt đầu ăn chút gì đi.”
“Dùng bát đá.”
Hai nàng một ngày không ăn gì, tự nhiên là đói khát vô cùng.
Lấy ra ba chiếc bát đá.
Vương Vũ bỏ mỗi bát một con cá, sau đó dùng trường đao xoẹt xoẹt vài nhát cắt thịt cá thành lát cá sống.
“Không có lửa, chỉ có thể ăn lát cá sống thôi.” Nói rồi Vương Vũ bốc một miếng lát cá sống bỏ vào miệng.
Vương Vũ cảm thấy dù sao ăn cá sống vẫn tốt hơn ăn trùng túc thiên.
“Ừm?”
Miếng lát cá vào miệng, mùi vị này?
Ăn cũng ngon quá đi.
Vương Vũ vốn nghĩ xem có thể quen ăn cá sống được không.
Hắn đã chuẩn bị tinh thần phải nuốt trôi cá sống rồi.
Vì còn sống thì cũng không còn cách nào khác.
Có lửa thì hắn muốn ăn cá nướng hoặc canh cá.
Vì chưa có lửa nên chỉ có thể cắn răng ăn cá sống thôi.
Nhưng mà.
Ăn ngon thật.
Mấy lát cá sống này ăn cũng ngon quá. Thịt cá vào miệng thì tươi ngon vô cùng.
Ngon hơn bất kỳ loại thịt cá nào hắn đã từng ăn.
Thịt cá vừa vào bụng, ừm, ngon quá.
Vương Vũ lại gắp một miếng thịt cá khác vào miệng.
Trong trò chơi sinh tồn này, vậy mà lại có thể ăn mỹ vị như thế, quá đáng giá.
Hai nàng cũng đang đói bụng vô cùng.
Biết có cá mà ăn là khó khăn đến nhường nào, các nàng cũng không khách sáo, lúc trước dùng tiền để ăn cá sống, bây giờ có cá sống ăn đương nhiên là quen ngay.
Nếu mà có mù tạt thì tốt rồi.
“Ưm~”
Hai nàng vừa ăn một miếng cá sống liền suýt cắn vào cả lưỡi.
Cái này ăn ngon quá đi.
Không cần mù tạt gì, nguyên chất thịt cá tươi ngon quá tuyệt vời.
Hai nàng liền nhanh chóng ăn xong số cá sống trong bát.
“Nguyệt Nguyệt, món cá sống này ăn ngon quá đi mất.”
“Đúng vậy, ngon hơn cái quán cá sống 288 tệ một phần trước đây của chúng ta nhiều.”
Hai nàng rất nhanh đã ăn sạch thịt cá trong bát.
Lưu Hân Nguyệt: “Vương Vũ, em vẫn muốn ăn.”
Dư Mẫn: “Em cũng muốn nữa.”
Vương Vũ cũng ăn xong miếng cá sống cuối cùng, hương vị đúng là không tệ.
Tiếp đó Vương Vũ nhìn hai nàng rồi hỏi: “Hai người no chưa?”
Lưu Hân Nguyệt: “Ừm, cũng gần rồi.”
Dư Mẫn: “Em còn thiếu chút, nhưng mà ngon quá, vẫn muốn ăn thêm chút nữa.”
Vương Vũ: “Hết rồi.”
“Thịt cá có hạn, sau này mỗi ngày chúng ta ba người mỗi bữa ăn đều phải có hạn lượng.”
“Mỗi ngày sáng, trưa, tối đều một cân thịt cá.”
Dư Mẫn: “Hả, không phải hôm nay anh bắt được tận 285 cân cá sao?”
“Chúng ta đâu có thiếu đồ ăn đâu.”
Việc Vương Vũ treo số thịt cá lên 【 kênh giao dịch 】 hai nàng đương nhiên là biết.
Vương Vũ: “Hôm nay bắt cá đúng là được không ít, nhưng bắt cá cần rất nhiều côn trùng, không có côn trùng thì nhất định không bắt được cá nữa.”
“Trước khi chúng ta tìm được nhiều côn trùng, tích trữ đầy đủ thịt cá thì phải tiết kiệm đồ ăn, đồ ăn này là để nhét đầy bao tử, chứ không phải dùng để ăn lót dạ, ăn no là được, ngày mai ăn tiếp.”
Lưu Hân Nguyệt nghe vậy: “Được, em thấy Vương Vũ nói đúng, chúng ta cần tiết kiệm đồ ăn.”
“Em đang giảm cân, mỗi bữa nửa cân thịt cá là được rồi, Vương Vũ anh là con trai, nửa cân của em anh chia ra ăn nhé.”
Vương Vũ: “Không cần, anh tự lo liệu được, hai người phải đảm bảo lượng đồ ăn nạp vào, trên Hoang đảo này nguy hiểm trùng trùng, ăn no mới có sức để ứng phó, nếu không sẽ gây cản trở đó.”
Lưu Hân Nguyệt gật đầu: “Được, em nghe anh.”
Dư Mẫn: “Vương Vũ, hôm nay anh quá là ra oai rồi đấy, trong kênh trò chuyện nhiều người nghi ngờ anh, cuối cùng anh lại đăng lên 285 cân thịt cá, lần này đánh vào mặt bọn họ rồi.”
“Nhưng anh cũng dọa bọn em một phen, bắt được nhiều cá như vậy luôn.”
Lưu Hân Nguyệt: “Đúng đấy, đại lão Vương Vũ, thật nhiều tin đồn trên kênh trò chuyện về anh có phải là thật không vậy?”
Hai nàng đều nhìn Vương Vũ.
Vương Vũ: “Nếu là tin đồn, phần lớn đều là giả, nghe cho vui thôi, đừng coi là thật.”
Lưu Hân Nguyệt nghe xong liền nói: “Không, em cảm thấy là thật, anh xem anh bắt được tận hai, ba trăm cân cá, tin đồn sao có thể là giả được chứ?”
Dư Mẫn: “Anh khiêm tốn quá rồi đó, anh có thể kể cho bọn em về mấy chuyện anh từng tham gia trò chơi sinh tồn không?”
Vương Vũ: “Mấy chuyện tham gia trò chơi sinh tồn trước đây á? Có gì đáng để kể đâu.”
Lưu Hân Nguyệt: “Vương Vũ, anh kể đi mà, nói về những chuyện mấy người chơi kia kể trên kênh trò chuyện đi.”
Dư Mẫn: “Vương Vũ, anh kể đi mà, dù sao bây giờ đi ngủ còn sớm, đằng nào cũng đang không có gì làm.”……
Dưới ánh trăng, có hơn trăm vạn người đều há hốc mồm.
Đăng 285 cân thịt cá?
Quá nghịch thiên rồi.
Kênh trò chuyện của hơn một triệu người.
Vậy mà ngây ra trong mười mấy giây.
Sau đó vô số tin nhắn hiện lên.
Hôm nay bọn họ gặp Hoang đảo cằn cỗi, mà có người ngày đầu tiên liền giải quyết được vấn đề ăn uống, xem ra còn vô cùng giàu có, chuyện này quá nghịch thiên.
Đại lão.
Đây mới thật sự là đại lão.
Không ai còn nghi ngờ nữa.
……
Dưới ánh trăng, trong một cái hố lớn, đám người Tô Thanh Tuyết hơn hai mươi người thuộc ‘Thanh Hồng Hội’ cuối cùng đã đào xong hố, sau khi nước trong hố lắng xuống, bọn họ mỗi người mới uống được một ngụm nhỏ nước.
Hết cách, hai mươi mấy người là quá nhiều, chút nước này căn bản là không đủ.
Nhưng mà một ngụm nước không thấm vào đâu.
Hơn hai mươi người nhìn số tin nhắn trên 【 kênh giao dịch 】 thì trợn tròn mắt, nuốt một ngụm nước bọt.
Bọn họ không chỉ khát mà còn đói vô cùng, một ngày không có gì vào bụng cả.
Cô gái tóc ngắn mặc đồ chiến đấu, dáng người bốc lửa cạnh Tô Thanh Tuyết nói: “Thanh Tuyết, người đàn ông này lợi hại khác thường đó, chúng ta mới chỉ uống được chút nước, mà hắn đã ăn thịt rồi, còn nhiều, nhiều thịt nữa.”
“Cô không phải là có giao tình hơn nửa tháng với hắn sao? Mau đi tìm hắn xin chút nước uống, với cả thịt cá, ta đói quá rồi.”
“Mau lên đi, dùng mị lực của Thanh Tuyết, giải quyết hắn có phải là dễ không.”
“Mau đi mà, ta đói quá rồi.”
……
Trên một tảng đá lớn, Giả Phong có mấy con chó lớn đi theo, phòng bị lũ bọ cạp xung quanh.
Hắn đã sớm khát đến chịu không nổi rồi, phía dưới tảng đá lớn là hố hắn đào, tin tốt là có nước, tin xấu là đoán chừng đào ra được nước này phải mất kha khá thời gian.
Nhìn thấy số thịt cá trên 【 kênh giao dịch 】 trong mắt hắn sắp phun ra lửa.
“Vương Vũ, lại là hắn.”
Giả Phong nghiến răng nghiến lợi.
……
Dưới ánh trăng, một doanh địa lớn hơn năm trăm người.
Một dòng suối nhỏ chảy ra từ kẽ đá, hơn năm trăm người đều đang xếp hàng lấy nước uống.
Một ngày khát khô mới được một chén nước quả nhiên là đắc ý.
Sở Phong ngồi ngay ngắn trên một tảng đá, Liễu Nhứ bưng lên một chén nước nói: “Sở Phong đại nhân, mời ngài dùng nước.”
“Ừm~” Sở Phong tiếp lấy uống cạn.
Lúc này sắc mặt hắn đột nhiên thay đổi.
Liễu Nhứ: “Sở Phong đại nhân, có chuyện gì vậy?”
Sở Phong: “Cái tên Vương Vũ kia đăng lên 285 cân thịt cá đổng trên kênh giao dịch.”
“A~”
“Không thể nào.” Liễu Nhứ ngạc nhiên che miệng lại.
“Thịt cá quý như thế, chẳng lẽ hắn bắt được ở vùng biển đó sao?”
……
Dưới ánh trăng.
Đám người ‘Trưởng Lão Hội’ của nước Đại bàng hói, đám người ‘Anh Hoa Tổ’ của đảo quốc, đám người “Long Tổ” của Lam quốc.
Còn có Hàn Quốc, A Tam quốc, Liên Minh Châu Âu và những thành viên của tổ chức Siêu Phàm của mười mấy quốc gia trên Lam Tinh khác.
Bọn họ đều nuốt nước bọt khi thấy số thịt cá trên 【kênh giao dịch】.
Bạn cần đăng nhập để bình luận