Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 346: 【 Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Thế Cầu Sinh 】 nữ tử, Quân Thiên Bảo

Chương 346: 【Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Thế Cầu Sinh】Nữ tử, Quân Thiên Bảo.
Nữ tử một thân gọn gàng, chỉ là trên tay phản cầm một thanh loan đao. Nữ tử này rơi xuống chỗ không xa Vương Vũ, tiếp đó quan sát một chút Vương Vũ. Vương Vũ nhàn nhạt mở miệng nói: “Có việc?” Nữ tử trang phục hồng y thanh âm có chút thanh thúy: “Ngươi là người chơi?” Vương Vũ: “Có việc nói việc, không có việc gì thì đi một bên, ta đang bận.” Nói xong Vương Vũ vung ra trường đao trong tay, một bên đầu lâu Zombie trên mặt đất bị Vương Vũ bổ ra. Đúng dịp, trong đầu lâu Zombie có một viên tinh thể, Vương Vũ thấy thế, trường đao trong tay vẩy một cái, viên tinh thể kia bị chọn ra từ trong óc Zombie rơi xuống trên mặt đất một bên. Vương Vũ tiến lên xuất ra cồn khử trùng đối với tinh thể vẩy mấy lần, sau khi khử trùng bằng cồn xong, liền nhặt tinh thể trên mặt đất lên. Tiếp đó nhìn về phía nữ tử hồng y đang đứng phía trước, nói: “Không có việc gì thì đi một bên, đừng ảnh hưởng công việc của ta.” “Còn có, cái đống t·h·i t·hể Zombie này trên đất đều là của ta, không nên động vào, cũng không nên có ý đồ gì.” “Đao tốt.” Nữ tử hồng y nhìn một loạt thao tác như hành vân lưu thủy của Vương Vũ mà có chút sững sờ, nàng chỉ cảm thấy trường đao trong tay Vương Vũ là một thanh tuyệt đỉnh hảo đao. Sau đó nữ tử nói với Vương Vũ: “Không quản ngươi có phải là người chơi hay không, chúng ta hợp tác thế nào, thế giới này có vô số kể Zombie, chúng ta có thể hợp tác cùng nhau g·iết Zombie thu hoạch tinh thể.” Vương Vũ: “Không hứng thú…” Nữ nhân: “Ngươi không cần vội vã từ chối ta.” “Hợp tác với ta ngươi sẽ không bị thiệt đâu.” Nói xong thân ảnh nữ nhân lóe lên. “Bá ~” “Bá ~” “Bá ~” Đầu Zombie trên đất từng cái bị đánh mở, thân hình nữ tử thật nhanh, trong chốc lát đầu lâu Zombie trên một mảnh đất đều bị bổ ra. Bên trong đầu lâu Zombie có tinh thể, nữ tử vẩy một cái, tinh thể liền nhanh chóng bay đến trên mặt đất trống trước mặt Vương Vũ. Nữ tử cũng không có ý dừng lại, một mạch hướng phía trước đường đi mà chém tới. Này~ Có nhân sĩ nhiệt tình muốn giúp đỡ, Vương Vũ nghĩ nghĩ cũng không có cự tuyệt. Vương Vũ gọi mười đầu Đại Cẩu Tử bận rộn lên. “Uông ~ uông ~ gâu gâu gâu ~” Tại thời điểm Vương Vũ bận rộn, Lục Đầu Hoang Thử Vương cùng bốn mươi con Đại Miêu đã trở về. Hoang Thử Vương cự đại hóa đi trên mặt đất tạo cảm giác đất rung núi chuyển. Bọn chúng đã g·iết sạch cả con đường này, tất cả Zombie ở phụ cận đều đã bị g·iết c·hết. “Này~” Nữ tử hồng y đang giúp phía trước thu thập tinh thể nhìn thấy đội ngũ mèo chuột đã trở về. Giật mình đến mức há hốc mồm. Lúc trước nàng chỉ là từ xa thấy được đám mèo chuột này đang đồ sát Zombie. Hiện tại đám mèo chuột này đến gần, cảm giác áp bức ập tới. Nàng, t·h·i·ê·n chi kiêu t·ử, cao thủ một đời, từ trước đến giờ đều mắt cao hơn đầu, trong game này không hề coi ai ra gì. Lần này nàng cảm giác được mình nhỏ bé biết bao. Đây là lần đầu tiên trong đời nàng. Nhiều Siêu Phàm đạo cụ như vậy? Mỗi cái đều cường đại như thế sao? Nhất là con chuột bự Lục Đầu. Đây lại có thể là một Siêu Phàm đạo cụ của một người? Thật không thể tưởng tượng. Mà chuột bự Đại Miêu sau khi đi tới phụ cận liền bắt đầu xử lý t·h·i t·hể Zombie. Thu thập tinh thể bên trong óc Zombie. Rõ ràng, những đại lão thử cùng Đại Miêu này đều là Siêu Phàm đạo cụ của người đàn ông kia. Thật không thể tin được. Không thể tưởng tượng nổi. Nữ tử đi đến trước mặt Vương Vũ ôm quyền nói: “Ta tên Xích Lạc, không biết ngươi tên là gì?” Đó là sự tôn trọng của nàng đối với cường giả. Vương Vũ: “Ta đang vô cùng bận, không có việc gì thì rời khỏi nơi này đi.” Nữ tử: “Trò chơi sinh tồn lần này rất khó, ta muốn hợp tác với ngươi, cùng nhau g·iết Zombie.” Vương Vũ: “Ta nói rồi, ta không muốn hợp tác với người khác.” Nữ tử: “Trong trò chơi sinh tồn lần này, lợi ích của người chơi chúng ta là thống nhất, chúng ta nên liên hợp lại.” “Không thì đừng hòng ai qua được sinh hóa nguy cơ lần này, điểm này hẳn ngươi cũng nên minh bạch.” Lời nữ nhân nói cũng coi như là hiểu đạo lý. Vương Vũ tiếp tục chém đầu lâu Zombie, đối với lời của cô gái tựa hồ như không nghe thấy. Nữ tử vốn là một người tự cao tự đại, nàng không nghĩ tới nam nhân trước mắt lại coi như không thấy nàng. Nàng chưa từng phải nhận sự đối đãi như vậy bao giờ. Điều này khiến nữ tử có chút tức giận: “Ngươi có nghe thấy lời ta nói không?” Vương Vũ quay đầu nói: “Chắc hẳn ngươi cũng đã nghe thấy lời ta nói, ta không có hứng thú.” “Nếu ngươi có thời gian, đi g·iết thêm vài con Zombie đi, đừng lãng phí thời gian ở đây.” Nghe vậy gương mặt xinh đẹp của nữ tử bỗng trở nên tức giận trắng bệch. Thật quá khinh người. Điều này hoàn toàn không giống với những gì nàng dự đoán, xem ra nam nhân này thật sự không muốn hợp tác với nàng. Không đúng mà. Thật sự không đúng mà. Chỉ bằng thực lực thân thủ của nàng, cùng dung mạo của nàng, đối phương không có bất cứ lý do gì để từ chối nàng cả. Thậm chí không bàn đến thực lực thân thủ, chỉ bằng dung mạo của nàng thôi, cũng không biết có bao nhiêu nam nhân thần hồn điên đảo, mặc dù trước kia nàng khinh thường việc dựa vào dung mạo để chinh phục đàn ông, nhưng nàng vốn dĩ có thực lực đó mà. Bây giờ nàng bị ngó lơ, bị từ chối. Nữ tử không chỉ nghi ngờ về thực lực của bản thân, mà cả dung mạo của mình cũng bắt đầu nghi ngờ. Không đúng. Đàn ông bình thường không nên đối xử lãnh đạm với nàng như vậy. Phải làm sao bây giờ? Nữ tử rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan. Nàng không thể nào tiếp tục ở lại nhiệt tình mà bị làm ngơ như vậy được, lòng kiêu ngạo của nàng không cho phép làm như thế. Nhưng nếu đi, thì mình lại phải đi g·iết Zombie. Nếu Zombie dễ g·iết như vậy, nàng liền không chủ động đến tìm cường giả này tổ đội rồi, nàng cũng là người cao ngạo, những người tầm thường nàng cũng chẳng quan tâm đâu. Mấy con Zombie này quá khó g·iết. Giết vài con Zombie thì dễ dàng, g·iết mấy chục con Zombie cũng dễ dàng, g·iết mấy trăm con Zombie cũng miễn cưỡng làm được, nhưng g·iết thử mấy ngàn con Zombie xem sao. Giết đến mức tinh bì lực tẫn cũng chẳng g·iết hết mấy ngàn con Zombie, dù cho Zombie đứng để nàng g·iết cũng g·iết không được nhiều Zombie như thế. Huống chi mỗi con Zombie đều có thực lực không yếu, cũng chẳng sợ sinh tử. Huống chi bầy Zombie không chỉ có vài chục vài trăm, có những bầy hàng ngàn hàng vạn Zombie. Hơn nữa, trong bầy Zombie còn có Zombie cao cấp, bọn chúng phi thường thông minh, nếu không nhờ tốc độ của nàng nhanh thì nàng đã c·h·ết từ lâu rồi. Gặp phải Zombie nàng không dám đối đầu, thì làm sao g·iết Zombie đây. Đào m·ệ·n·h còn tạm được. Chỉ có thể chọn những con Zombie lạc đàn nhỏ lẻ để hạ thủ, đ·á·n·h xong là phải chạy. Giống như cường giả này một mình g·iết xuyên qua cả con đường đầy Zombie như vậy, nàng nghĩ cũng không dám nghĩ tới. Phải làm sao bây giờ? Cường giả này rõ ràng đã trả lời nàng, không muốn hợp tác với nàng. Nhất thời nàng không biết phải làm sao mới tốt. Đúng lúc này. Vương Vũ và nữ tử ngẩng đầu nhìn về phía trước. Thảo. Ở đâu ra cái tên thích thể hiện thế kia? Chỉ thấy một người từ trên cao ốc phía trước nhảy xuống. Lúc người kia nhảy xuống, trong tay có một cái chủy thủ cắm ở phía trên cao ốc. Cắm không sâu lắm. Người kia trong lúc hạ xuống, chủy thủ đang cắm trên vách tường cao ốc cứ thế mà vạch xuống, tạo thành điểm tựa không cho hắn ngã xuống. Trong lúc chủy thủ người kia vạch trên vách tường tòa nhà đồ sộ dưới đường đi thì tóe lửa ra tứ phía, vô cùng bắt mắt. Rất nhanh, người kia từ đỉnh cao ốc rơi xuống mặt đất. Người kia là một thanh niên. Sau khi thanh niên rơi xuống đất liền nhảy mấy cái đi tới trước mặt Vương Vũ. Thanh niên ôm quyền cung kính nói: “Đại lão, ta tên là Quân Thiên Bảo, ta đến đây muốn đầu nhập vào đại lão, về sau đi theo đại lão lăn lộn, xin đại lão nhận lấy ta.” Vương Vũ: “Ừm ~ được thôi.” Nữ tử: “...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận