Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0157: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 tuyết Tri Chu Vương

Chương 0157: 【Cực đêm hoang dã cầu sinh】 Nhện chúa tuyết Ha ha ha~ Vương Vũ có mười con chuột hoang cấp bậc C+. Đối với những người chơi như hắn mà nói, đây là vô cùng nghịch thiên. Hắn còn có hai con chuột hoang cấp D và một con chuột hoang thủ nhà cấp F+. Việc không thể nâng cấp tất cả chuột hoang lên C+ khiến Vương Vũ có chút tiếc nuối. Mọi thứ không thể thập toàn thập mỹ, không nên gượng ép. Còn thừa lại 453 quả so, lúc trước còn lại 7 quả, tổng cộng còn 460 quả so. Vương Vũ lấy ra 200 quả so, nâng cấp hai con chuột hoang còn lại lên cấp D+, 160 quả so còn lại dùng để nâng cấp chuột hoang thủ nhà Vương Ba. Một hơi dùng hết sáu ngàn quả so, sức chiến đấu của Vương Vũ hiện tại đã tăng mạnh, sau này ở trên vùng hoang dã sẽ an toàn hơn, ít nhất không cần lo lắng sợ hãi. Hiện giờ đã hơn bốn giờ chiều. Vương Vũ nghỉ ngơi một lát rồi dự định tiếp tục lên đường.
Lúc này, hắn nghe thấy tiếng "sa sa sa". Đây là chuột hoang kéo đến hay là gặp phải nhện tuyết? Không lâu sau, Vương Vũ nhìn thấy nhện tuyết toàn thân trắng xóa dày đặc lao về phía hắn. Xem ra là đống lửa của hắn thu hút sự chú ý của lũ nhện tuyết. Tới đúng lúc. Vương Vũ đang muốn xem thử sức chiến đấu của chuột hoang cấp C+ thế nào. Để chuột hoang Đại Vương và hai con chuột hoang cấp D+ ở lại bảo vệ mình, Vương Vũ sai chín con chuột hoang còn lại đi g·iết tất cả nhện tuyết. Đương nhiên là không dùng kỹ năng 【Nô dịch】. Mười con chuột hoang cấp C+ của hắn có thể triệu hồi ra ba mươi vạn con chuột hoang, trong đó có ba vạn con chuột hoang Tinh Anh. Dùng để g·iết những con nhện tuyết này thì quá phí phạm. Hai con chuột hoang cấp D+ của hắn sức chiến đấu cũng không tầm thường, cũng có thể triệu hồi ra 2 vạn 4 ngàn con chuột hoang, trong đó có 2.000 con chuột hoang Tinh Anh. Bây giờ sức chiến đấu của chuột hoang thừa sức g·iết nhện tuyết, căn bản không cần đến kỹ năng 【Nô dịch】. Chín con chuột hoang đều cấp C+, còn lũ nhện tuyết chắc cũng không có cấp bậc gì, dù có nhện chúa, cấp bậc cũng chỉ tầm F hoặc F+, chênh lệch với chuột hoang vài cấp lớn, hoàn toàn không có sức phản kháng.
Quả nhiên. Dưới sự quan sát của Vương Vũ, từng con nhện tuyết to như chậu rửa mặt bị chín con chuột hoang vồ lấy dễ như ăn kẹo. Số liệu của chuột hoang quá kinh người. 【Sức mạnh: 26.7】【Nhanh nhẹn: 27.2】【Tinh thần lực: 60】Khi chiến đấu, sức mạnh, nhanh nhẹn, tinh thần lực đều có thể nâng cao sức chiến đấu. Với số liệu này của chín con chuột hoang, tốc độ thật nhanh, trong đêm tối tựa như u linh, Vương Vũ với 9.9 tinh thần lực chỉ có thể nhìn thấy một vài bóng mờ, một bóng chuột hoang lướt qua, một mảng nhện tuyết liền ngã xuống. Tiếp đó, tiền trò chơi rơi trên mặt đất tuyết. Đáng tiếc. Tuyết dày cả mét. Nếu Vương Vũ muốn đốt đuốc, đi tìm từng đồng tiền trò chơi trong tuyết thì không biết phải mất đến bao giờ mới nhặt xong. Hắn còn đang vội lên đường, không có thời gian đi tìm từng đồng tiền trò chơi trong tuyết. Rất nhanh sau đó, lũ nhện tuyết đều bị t·h·ảm s·á·t sạch. Dưới vuốt sắc của chuột hoang, nhện tuyết không chịu nổi một kích. Đáng tiếc là không có nhện chúa, nếu không Vương Vũ đã muốn bắt một con về chơi. Sau đó, Vương Vũ thu dọn một chút rồi chuẩn bị lên đường. Hắn vốn định trở về nơi ẩn náu, âm thầm chờ đến khi thời gian cực đêm hoang dã kết thúc. Nhưng hắn đã hứa với Tô Thanh Tuyết là sẽ đi cứu những người chơi của ‘Thanh Hồng hội’ đang bị chuột hoang vây khốn. Đã hứa thì Vương Vũ dự định sẽ đi một chuyến.
Thu mười mấy con chuột hoang lại, Vương Vũ cưỡi lên chuột hoang Đại Vương rồi bắt đầu lên đường. Vì sự an toàn, hắn vẫn để chuột hoang hai Vương mang theo đèn bão đi dò đường trước.
"Thảo" Tiếng kêu của Vương Vũ vang lên trong đêm tối. Nhanh quá. Tốc độ của chuột hoang Đại Vương quá nhanh. Vương Vũ chỉ cảm thấy như xuyên thẳng qua trong màn đêm, căn bản không nhìn thấy bất cứ thứ gì. Ngày thứ ba. Vương Vũ đã về đến khu vực ban đầu. Nhanh thật. Lúc đến, Vương Vũ cùng Tô Thanh Tuyết mất cả chục ngày. Lúc về, cưỡi chuột hoang Đại Vương chỉ hơn hai ngày là đã đến. Quả thật quá nhanh. Nhìn thấy nơi ẩn náu của mình ngày càng gần, Vương Vũ cũng chỉ muốn mau chóng trở về, bất quá hắn muốn đi cứu những người của ‘Thanh Hồng hội’ trước rồi tính tiếp. Đúng lúc này, Vương Vũ thấy phía trước có rất nhiều đuốc. Đây là gặp người chơi sao? Vương Vũ định nhanh chóng rời đi, hắn ở trên vùng hoang dã gặp người chơi thường không tiếp xúc, thường là sẽ nhanh chóng rời khỏi. Nhưng lúc này, Vương Vũ phát hiện có gì đó không ổn. Hắn liếc nhìn, thấy một đám hơn mười người chơi bị trói thành một chuỗi, buộc trên một tấm gỗ, bị vài con nhện tuyết cao lớn dị dạng kia lôi đi. Đó chắc là nhện chúa? Vương Vũ: “?” Chuyện gì đang xảy ra vậy? Còn có mấy người chơi lại đang cưỡi trên lưng nhện chúa, trông như đang áp giải đám người chơi bị trói này vậy. "Này." Vương Vũ không muốn xen vào chuyện người khác, hắn đang định rời đi thì thấy những người chơi cưỡi nhện chúa kia phát hiện ra Vương Vũ, lập tức đuổi theo.
"Người chơi phía trước dừng lại." "Ngươi mà dám chạy, ta g·iết ngươi."
Mấy người cưỡi nhện chúa nhanh chóng chạy tới, muốn bao vây Vương Vũ. Vương Vũ: "Các ngươi có chuyện gì?" "Ha ha ha, ngươi không biết bọn ta à? Còn giả vờ không biết." Vừa nói, người chơi kia vỗ vỗ con nhện chúa mình đang cưỡi, nói: "Đừng nghĩ giả ngơ lừa gạt, bọn ta là tín đồ của hoang dã chi thần, ngươi gặp bọn ta thì coi như ngươi may mắn, theo bọn ta về làm tín đồ cho hoang dã chi thần đại nhân." Vương Vũ: “Hoang dã chi thần?” Sau đó, Vương Vũ nhìn đám nhện chúa nói: "Chẳng lẽ các ngươi là người của Cổ Phong? Hoang dã chi thần chính là tà thần hoang dã?" "To gan, tên của Phong ca cũng là thứ ngươi có thể trực tiếp gọi à, còn dám nói thần của bọn ta là tà thần." "Ta thấy ngươi chán sống rồi." "Các huynh đệ, bắt tên này lại, áp giải về giao cho Phong ca xử lý."
Vừa dứt lời, mấy người chơi cưỡi nhện chúa liền xông về phía Vương Vũ. "Ha ha, lại bắt được một người chơi nữa rồi, có thể sớm hoàn thành nhiệm vụ." "Nhìn hắn còn cưỡi một con chuột hoang nữa kìa, thật đúng là chưa từng thấy ai có chuột hoang, chút nữa ép hắn giao chuột hoang ra cho bọn ta." "Ngươi nói đúng đấy, chuyến này đi ra kiếm lời lớn rồi." Mấy người chơi hưng phấn lao về phía Vương Vũ, bọn họ không phải muốn quần ẩu Vương Vũ mà là muốn cướp đoạt.
“A”“A”“A” Trong bóng tối. Vài tiếng kêu thảm thiết vang lên. Mấy người chơi đều ngã xuống trên nền tuyết. "Thảo, chuyện gì thế?" "Sao chúng ta lại ngã xuống?" "Không xong rồi, nhện chúa của chúng ta đâu?"
Giọng nói của Vương Vũ vang lên: "Các ngươi chưa c·h·ế·t, không phải do vận may của các ngươi, mà là các ngươi vẫn còn giá trị." "Không muốn c·h·ế·t t·h·ả·m thì ngoan ngoãn chút." "Á á, má ơi!" Lúc này mấy người chơi mới thấy trước mặt có một con chuột hoang cao hai mét. Cứ như là thần thánh. Vương Vũ: "Giao hết nhện chúa của các ngươi ra đây." "Nhanh lên."
Bạn cần đăng nhập để bình luận