Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0165: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 Phong ca, uy vũ

Chương 0165: 【Cực đêm hoang dã cầu sinh】 Phong ca, uy vũ Diệp Phi Phàm tuyên bố muốn ra tay.
"Ha ha."
Cổ Phong vung tay lên, một con nhện trắng lớn cao hai mét xuất hiện trước mặt Cổ Phong.
Nhện lớn vừa xuất hiện, vèo một tiếng liền phun ra một tấm lưới nhện lớn về phía Diệp Phi Phàm.
"Hừ."
Diệp Phi Phàm lập tức thuấn di, tránh thoát lưới nhện khổng lồ.
Sau khi thuấn di, Diệp Phi Phàm dừng lại trên đài cao, tiếp đó nói: "Đây chính là thứ ngươi dựa vào, một con Tuyết Nhện Vương cấp D?"
"Cái này không đủ."
Nói xong, cánh sau lưng Diệp Phi Phàm đột nhiên dài ra và lớn lên như một đôi đao lớn bổ về phía nhện lớn.
"Vèo."
Nhện lớn lập tức lại phun ra một tấm lưới nhện lớn về phía Diệp Phi Phàm.
Tấm lưới nhện kia vừa chạm vào lưỡi đao sắc bén thì bị cắt đứt và rơi xuống đất.
Xem ra lưới nhện không ăn thua gì với cánh của Diệp Phi Phàm.
"Có chút lợi hại." Cổ Phong thấy thế thì khen ngợi.
Xem ra Cổ Phong vẫn còn át chủ bài, căn bản không e ngại Diệp Phi Phàm.
Nói xong Cổ Phong lại vung tay: "Ra đi."
Trong nháy mắt.
Trước mặt Cổ Phong lại thêm chín con tuyết nhện lớn, mà lại giống y như con nhện tuyết trước đó.
Mười con Tuyết Nhện Vương cấp D?
Diệp Phi Phàm thấy thế sắc mặt lập tức tối sầm lại: "Sao ngươi lại có nhiều siêu phàm đạo cụ cấp D vậy?"
"Chẳng lẽ 'họa sách' của ngươi có thể phong ấn nhiều nhện Vương cao cấp vậy sao?"
Cổ Phong: "Không tệ."
"Ta phong ấn nhiều con Tuyết Nhện Vương như vậy, đang lo không có chỗ luyện tập, hôm nay liền lấy ngươi luyện tay một chút vậy."
Diệp Phi Phàm: "Hừ."
"Muốn lấy ta ra luyện tập? Ngươi cũng xứng?"
Nói xong, cánh sau lưng Diệp Phi Phàm càng lúc càng rung động nhanh hơn.
"Vèo"
"Vèo"
"Vèo"
Mười con nhện lớn lập tức phun ra lưới lớn về phía Diệp Phi Phàm.
Nhưng mà.
Đôi cánh lớn sau lưng Diệp Phi Phàm đã cắt hết toàn bộ lưới nhện.
Căn bản không có biện pháp nào làm gì được Diệp Phi Phàm.
"Ngươi chỉ có chút bản lĩnh này thôi sao?"
"Nếu ngươi không có bản sự gì khác, ta sẽ ra tay." Diệp Phi Phàm ở trên cao lạnh lùng nói.
Nói xong, Diệp Phi Phàm giống như muốn tung chiêu lớn.
"Chờ một chút." Cổ Phong lập tức cắt đứt động tác của Diệp Phi Phàm.
Diệp Phi Phàm: "Sao? Ngươi bằng lòng giao ra phương pháp liên lạc với tà thần hoang dã sao?"
"Không phải." Cổ Phong nói.
Sắc mặt Diệp Phi Phàm lại lạnh thêm vài phần: "Vậy là ngươi muốn gì?"
Cổ Phong: "Ta chỉ đơn thuần muốn làm gián đoạn ngươi một chút."
Diệp Phi Phàm giận dữ: "Tự tìm c·ái c·hết."
Nhưng mà, lúc này.
Mười con nhện lớn giống như đã chuẩn bị xong, bụng của chúng đã trướng lên, trên bụng màu trắng như tuyết xuất hiện một túi lớn, còn có một ít hoa văn đen rất nhạt.
"Phụt."
Một con nhện lớn bất chợt phun ra một đám mực nước lớn về phía Diệp Phi Phàm.
"Ngươi..."
Diệp Phi Phàm vội vàng dùng cánh sau lưng xoay tròn để ngăn cản.
Đám mực nước kia phun lên cánh đang xoay tròn của Diệp Phi Phàm, sau đó bị bắn ra, một chút cũng không đột phá được phòng tuyến và phun lên người Diệp Phi Phàm.
Hả?
Cổ Phong thấy thế thì có chút ngạc nhiên.
Chất liệu đôi cánh của Diệp Phi Phàm còn tốt hơn so với hắn nghĩ rất nhiều, mực nước của nhện lớn có tính ăn mòn rất mạnh, vậy mà lại không làm hư cánh kia.
Sau khi một con nhện phun xong, nhện khác lập tức lại tiếp tục phun.
"Phụt."
"Phụt."
"Phụt."
Trong một lúc, Diệp Phi Phàm chỉ có sức chống đỡ chứ không có khả năng phản đòn.
Mà sau khi mười con nhện lớn phun xong một vòng, chúng lại bắt đầu vòng thứ hai.
Đây là muốn đánh tiêu hao chiến?
Thấy vòng thứ hai bắt đầu, Diệp Phi Phàm lập tức thuấn di kéo ra khoảng cách với Cổ Phong và Tuyết Nhện Vương.
Hắn hiểu rõ, hắn đấu sức bền với mười con siêu phàm cấp D thì thua chắc.
Sức chịu đựng cánh cơ giới của hắn nhất định tiêu hao rất lớn.
Tiêu hao 10 đấu 1, hắn chịu không nổi.
Nhìn Cổ Phong trên đài cao, Diệp Phi Phàm chưa từng nghĩ tới lại không bắt được người này.
Đối phương có tới mười con Tuyết Nhện Vương cấp D.
Thật quá nghịch thiên.
Ước chừng hiện tại trên toàn thế giới không có người chơi nào có nhiều đạo cụ siêu phàm cao cấp như vậy.
Diệp Phi Phàm tự biết không địch lại.
Thế là hắn mấy lần lóe lên liền biến mất trong màn đêm.
"Đáng tiếc."
"Đáng tiếc."
Cổ Phong nhìn theo Diệp Phi Phàm, nói một câu đáng tiếc, rồi lại nhìn mười con Tuyết Nhện Vương cũng nói một câu đáng tiếc.
Đáng tiếc cho Diệp Phi Phàm là bởi vì không thể giữ chân hắn, nếu tên này không biết bay, hắn nhất định có thể bắt sống người chơi này.
Diệp Phi Phàm vậy mà lại có một đạo cụ siêu phàm cấp D.
Quá khó tin.
Ước chừng trên toàn bộ hoang dã không thể xuất hiện cái thứ hai đạo cụ siêu phàm cấp D.
Vạn hạnh chính là hắn có mười con Tuyết Nhện cấp D, nếu không thì hắn đã ngã vào nơi này rồi.
Sau khi vui mừng, lại tiếc nuối.
Câu đáng tiếc thứ hai của Cổ Phong là nhìn mười con Tuyết Nhện Vương mà nói.
Đáng tiếc mười con Tuyết Nhện Vương này không thể mang ra khỏi trò chơi.
Nếu không thì hắn đã là người đầu tiên trong hàng tỷ người chơi ở Lam Tinh.
Đáng tiếc.
Quá đáng tiếc.
Cổ Phong nhìn tế đàn và đám người chơi bên dưới.
Bất quá.
Hắn lập tức sẽ trở thành người chơi đầu tiên ở Lam Tinh.
Cổ Phong nói với đám người chơi bên dưới: "Các huynh đệ, thời gian gấp rút, hành động đi."
"Lập tức chúng ta đều có thể trở thành người chơi siêu phàm."
Phía dưới đám người chơi một mảnh reo hò.
"Phong ca, uy vũ."
"Phong ca, uy vũ."
"Phong ca, uy vũ."
Hơn 2 vạn người chơi thấy Cổ Phong đánh đuổi được tên bay kia.
Mà lại Cổ Phong lại triệu hồi ra mười con Tuyết Nhện Vương khổng lồ.
Mười con nhện này còn lớn hơn rất nhiều so với hai trăm mấy con Tuyết Nhện Vương mà họ đã từng thấy.
Chắc chắn đó là Tuyết Nhện Vương cấp cao hơn.
Fan của Cổ Phong vốn đã sùng bái cường giả.
Lần này, địa vị của Cổ Phong trong lòng hơn 2 vạn người chơi đã đạt đến đỉnh điểm.
"Phong ca, uy vũ."
"Phong ca, uy vũ."
"Phong ca, uy vũ."
Sau khi hơn 2 vạn người chơi reo hò, đều càng ra sức làm việc.
Có người chơi tranh thủ thời gian nói với Cổ Phong: "Phong ca, ngươi có mười con Tuyết Nhện Vương, hãy để chúng ra ngoài chống cự người bên ngoài đi, nếu không người ngoài sẽ giết vào mất."
"Đúng vậy đó Phong ca, để Tuyết Nhện Vương mạnh mẽ của ngươi ra ngoài ngăn cản một chút đám người kia đi."
"Phong ca, chỉ cần ngăn cản một đoạn thời gian, tế đàn của chúng ta sẽ hoàn thành thôi."
Cổ Phong nghe vậy nhìn ra cửa thung lũng, nói: "Không được."
"Những con Tuyết Nhện Vương này phải ở lại bảo vệ các ngươi, nếu người chơi kia đột phá phòng tuyến giết vào rồi thì các ngươi sẽ nguy hiểm."
"Cho nên mười con Tuyết Nhện Vương phải ở lại bảo vệ an toàn cho các ngươi."
Tất cả người chơi nghe vậy đều cảm động không thôi.
"Phong ca, ngươi thật sự quá tốt, ta mãi mãi là fan của ngươi."
"Phong ca, nếu ta là phụ nữ thì nhất định sẽ sinh cho ngươi một đàn con."
"Phong ca, sau này ta nhất định đi theo ngươi, khi nào ra trò chơi ta cũng muốn đi theo ngươi."
Bên ngoài thung lũng, trận đại chiến trăm vạn người trong nhất thời nửa khắc vẫn chưa kết thúc được.
Người chơi đến thảo phạt Cổ Phong lần này có chút nóng nảy.
Người chỉ huy đội quân thảo phạt Cổ Phong không ai khác chính là hội trưởng của 'Thanh Hồng Hội', Tô Thanh Tuyết.
Sau khi Tô Thanh Tuyết dẫn hơn 3000 người chơi đến doanh địa, Tô Thanh Tuyết lập tức lấy quyền chỉ huy từ trong tay Lý Trọng Thiên Minh.
Tô Thanh Tuyết nói: "Trong thung lũng, người của Cổ Phong có nội gián của chúng ta, theo tin tức truyền ra thì tế đàn của Cổ Phong sắp được hoàn thành rồi, nếu để cho bọn chúng hoàn thành tế đàn, thật sự có hơn 2 vạn người chơi siêu phàm, chúng ta sẽ nguy hiểm."
"Cho nên ta đề nghị, chúng ta cùng nhau xông vào, nhất cổ tác khí bắt lấy Cổ Phong được không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận