Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0026: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 Hắc Giác dê

Người này Vương Vũ sớm đã không ưa rồi. Lần trước kết bạn không trả lời, sau đó lúc trao đổi nồi nấu ăn dã ngoại còn ra đủ loại điều kiện. Chỉ muốn giao kèo ba ngày, sau ba ngày nơi ẩn nấp của hắn dựng xong, có xẻng quân dụng xài thoải mái thì không muốn trao đổi nữa, hơn nữa mấy ngày này còn muốn mượn nồi nấu ăn dã ngoại cả sáng, trưa, tối. Tức là hắn chẳng mất gì, trực tiếp sử dụng xẻng quân dụng mấy ngày. Đây là muốn xài chùa à? Vương Vũ đương nhiên không thể để đối phương được như ý. Lúc này, Vương Vũ thấy trên 【Kênh tán gẫu】 có người @ hắn. Vương Vũ xem xét, quả nhiên không sai, là Đông Cử Bằng đang mắng hắn trên 【Kênh tán gẫu】. Đương nhiên là mắng Vương Vũ không giữ lời. Sáng sớm đã có người chơi khác hóng chuyện hỏi có chuyện gì xảy ra, Đông Cử Bằng thêm mắm dặm muối kể xấu Vương Vũ. Vương Vũ cũng lười để ý đến loại người này. Hắn có hai cái nồi nấu ăn dã ngoại, cuộc sống sau này chất lượng sẽ tăng lên rất nhiều, sẽ không so đo với kẻ không đáng. Ngược lại tức chết là đối phương. Hôm nay là ngày thứ năm tiến vào trò chơi. Ăn xong điểm tâm, Vương Vũ lấy nỏ ra luyện tập một hồi, sau đó Vương Vũ đi đến rừng cây, trước cây thông tuyết lớn, hắn lại thu được 120ml dầu thông. Vương Vũ trước đây dùng chậu sắt đựng, dùng xúc xắc tăng thêm số lượng dầu thông, tự nhiên không thể tiếp tục đựng loại dầu thông không có ích xúc xắc tăng thêm số lượng được. Vì thế Vương Vũ lại lấy một cái chậu sắt khác để đựng dầu thông mới, như vậy dầu thông đã chiếm hai cái chậu sắt, nhưng không sao, Vương Vũ có tất cả 6 cái chậu sắt, còn có một cái chậu sắt đựng nước sạch, vậy còn lại 3 cái chậu sắt có thể dùng. Lúc hơn 9h sáng, lại có thể dùng xúc xắc tăng thêm số lượng vật phẩm. Vương Vũ tiếp tục dùng xúc xắc tăng thêm số lượng một tảng đá lớn. Hôm qua hắn đã chặt năm cây bạch hoa thụ, hắn muốn tiếp tục dùng tảng đá lớn chèn lên gốc cây. Ba điểm. Vương Vũ tung ra một xúc xắc ba điểm, tăng lên ba tảng đá lớn, Vương Vũ dùng đá lớn chèn ba gốc cây, sau đó lại dùng lá cây, cỏ dại và rêu ngụy trang. Sau khi làm xong, tiếp theo Vương Vũ như thường lệ đi kiểm tra 12 cái bẫy gấu. Đêm qua Vương Vũ thu hoạch ba con chuột hoang, hôm nay Vương Vũ mang theo đầy sự chờ mong. Khi kiểm tra bẫy gấu, mấy cái bẫy đầu tiên không có gì cả, không bắt được chuột hoang đã đành, thịt ốc xoắn trên bẫy vẫn bị ăn, Vương Vũ chỉ có thể tiếp tục thả thịt ốc xoắn xuống bẫy làm mồi. Đến cái bẫy gấu thứ năm, Vương Vũ phát hiện bẫy gấu biến mất. Đây là chuyện chưa từng xảy ra, Vương Vũ kinh hãi, trong chốc lát hắn nảy ra rất nhiều nghi vấn. Lúc tìm kiếm xung quanh, Vương Vũ thấy được vài vệt máu. Là bắt được con mồi lớn sao? Đó là phản ứng đầu tiên của Vương Vũ. Vương Vũ mừng rỡ, lập tức lấy nỏ ra, bẫy gấu bắt được con mồi lớn, nỏ mới có thể phát huy tác dụng. Bẫy gấu chắc chắn không giết chết được con mồi lớn, nỏ lại vừa vặn có thể dùng để bồi thêm nhát đao. Cầm nỏ, Vương Vũ đi theo vết máu và một vài dấu chân, đi về phía trước. Càng đi Vương Vũ càng cảm thấy bất an, đi quá lâu rồi, đã cách xa con suối nhỏ, Vương Vũ chỉ có thể vừa đi vừa đánh dấu. Nếu đi xa hơn chút nữa, hắn không chắc có thể tìm đường về, trong đêm tối, ánh đèn của hắn chỉ có thể chiếu sáng vài mét, muốn phân biệt phương hướng và tìm dấu vết thực sự quá khó khăn. Vương Vũ biết hắn không thể bỏ cuộc, bẫy gấu bắt được con mồi lớn có thể là cơ hội duy nhất của hắn để bắt được con mồi lớn, hơn nữa con mồi lớn bị bẫy gấu kẹp, chắc chắn đi không xa được, hắn phải đi tìm. Đi chừng mười mấy phút, mắt Vương Vũ sáng lên, sau đó đại hỉ. Hắn thấy một con dê trắng, mọc ra đôi sừng đen. Con dê đó chân trước bị bẫy gấu kẹp, nằm ở đó, khi thấy Vương Vũ thì lộ vẻ hết sức hoảng loạn. Vương Vũ sợ con dê này chạy, hắn lập tức lấy nỏ ra muốn bắn g·i·ế·t đối phương. Nào ngờ con dê không chạy trốn, mà đột nhiên đứng dậy, trực tiếp lao về phía Vương Vũ. Con dê này dũng mãnh vậy sao? Cũng may chân trước con dê bị bẫy gấu kẹp, lao về phía Vương Vũ tốc độ cũng không nhanh. Vương Vũ lập tức bóp cò. "Vút" Vương Vũ một tiễn bắn trúng con dê. Nhưng con dê vẫn không ngừng lại mà tiếp tục xông về phía Vương Vũ. Không ổn. Vương Vũ lập tức thu nỏ vào 【Ba lô】, sau đó lấy ra thanh nỏ thứ hai đã lắp tên bắn về phía con dê. "Vút" Mũi tên thứ hai bắn trúng con dê. "Cmn." Vương Vũ thấy con dê vẫn không ngừng lại, như muốn cùng hắn đồng quy vu tận. Con dê này không bình thường, giống như khác hẳn con dê mà hắn biết. Vương Vũ không bắn mũi tên thứ ba, đã không kịp rồi, không thể đối đầu cứng rắn. "Má ơi." Vương Vũ nhanh chân bỏ chạy. Nỏ hai mũi tên không bắn chết con dê, đây là nằm trong dự tính của Vương Vũ, nhưng việc nó không mất khả năng hành động thì ngoài dự tính của Vương Vũ. Không thể liều mạng. Vương Vũ biết nếu bị sừng dê chọc một cái, chắc sẽ mất nửa cái mạng. Hắn chỉ có thể tránh né mũi nhọn trước đã. Chạy mau. Vương Vũ chạy ra một khoảng xa, nhìn lại, con dê đuổi không kịp tốc độ của hắn, hắn mới yên tâm. Con dê chân trước bị kẹp vào bẫy, sau đó lại bị Vương Vũ bắn hai mũi tên, chắc hẳn con dê cũng sắp tàn. Vương Vũ từng xem kiến thức săn bắn trên mạng, phản công trước khi chết của dã thú vô cùng đáng sợ, khi gặp con mồi bị thương, điều đầu tiên cần làm là bảo vệ bản thân, sau đó kiên nhẫn chờ con mồi hết sức. Mà trong đêm tối, Vương Vũ sợ có chuyện gì xảy ra, hắn không thể chờ con dê chết từ từ được. Thế là Vương Vũ quay đầu lại thấy con dê đã gần như không chạy nổi, Vương Vũ dừng lại, lập tức lấy ra thanh nỏ thứ ba đã lắp tên, nhắm về phía con dê liền bắn ra. "Vút" Mũi tên này Vương Vũ không hề hoang mang, nhắm rất chuẩn, nhằm thẳng vào cổ con dê. Không hề bất ngờ, mũi tên trúng đích, con dê ngã xuống đất. Đồng thời, trên mặt đất xuất hiện mấy dòng thông báo. 【Thịt dê Hắc Giác 11.5kg】 【Sừng dê Hắc Giác *2】 【Da dê Hắc Giác *1】 【Ngân tệ *2】 【Bản vẽ *1】 Trên mặt đất lại hiện ra thêm 5 dòng thông báo. Vương Vũ lập tức tiến lên nhặt thịt dê Hắc Giác lên, một con dê nguyên con, nặng tới 23 cân. Phát tài rồi. "Ha ha ha" Vương Vũ biết lần này hắn quá may mắn. Sau khi thu thịt dê vào 【Ba lô】, Vương Vũ lại nhặt hai cái sừng dê, hai cái sừng thẳng tắp, rất sắc bén, nếu bị con dê này húc trúng thì có thể bị rách cả bụng. Việc này làm Vương Vũ có chút giật mình. Nếu hắn không có nỏ, dù con dê bị kẹp chân thì e rằng hắn cũng không có cách nào hạ gục được con dê, thậm chí còn có thể thua dưới tay con dê này. Con dê này rõ ràng không phải loại dê thông thường. Nhìn sừng dê, Vương Vũ nảy ra ý tưởng, sừng dê này dài nửa thước, hoàn toàn có thể dùng làm v·ũ k·h·í, độ sắc bén của sừng dê cũng không thua kém gì k·i·ế·m sắt. (Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận