Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0029: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 quả, nữ nhân

Chương 0029: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 Quả, nữ nhân Trương Đại Hải dùng thịt cá đổi thịt dê có thể là có lời, nhưng Vương Vũ không thể chịu thiệt. Hắn có 13 con cá trắm cỏ, tổng cộng khoảng 13 cân, sau khi dùng xúc xắc tăng số lượng lên, không ngoa thì có thể ăn được cả tháng. Quá tốt rồi! Về sau, hắn có thể đổi món, khi thì ăn thịt dê, khi thì ăn thịt cá, không cần lo thịt cá không đủ mà cứ phải ăn thịt dê.
Vương Vũ cất 10 con cá trắm cỏ vào 【 Ba lô 】, hắn phát hiện đồ trong 【 Ba lô 】 thật sự quá nhiều. Hắn nhất định phải dọn dẹp 【 Ba lô 】, lấy ra chút không gian mới được. Đương nhiên, đồ ăn để trong 【 Ba lô 】 bảo quản tươi tốt nhất, nhưng mà cái 【 Ba lô 】 chỉ có một mét khối thật sự chứa không nổi nhiều đồ như vậy. Vương Vũ quyết định, sau này muốn ăn cá trắm cỏ thì dùng xúc xắc tăng số lượng từng con một, chứ nếu không tăng quá nhiều cá trắm cỏ sẽ chiếm diện tích trong 【 Ba lô 】.
Đã nướng chín thịt cá, ăn bữa sáng. Vương Vũ mặc bộ đồ da dê ra khỏi nơi ẩn nấp, mặc đồ da dê bên ngoài quả nhiên không cảm thấy chút lạnh nào. Từ thang gỗ nhỏ xuống tới bên ngoài nơi ẩn nấp, Vương Vũ đem thang gỗ nhỏ cất vào bụi cỏ. Nếu người chơi khác tìm đến nơi này, dùng thang leo vào nơi ẩn nấp thì không tốt. Cất thang đi, coi như người chơi khác tìm được nơi này, cũng không chắc đã vào được nơi ẩn nấp của hắn.
Đã hơn 9 giờ sáng, hắn lại có thể tăng số lượng vật phẩm. Vương Vũ tìm một tảng đá lớn, hắn muốn tiếp tục tăng số lượng tảng đá, hiện tại đồ ăn của hắn đã phong phú, nơi ẩn nấp an toàn quan trọng hơn. Ném xúc xắc. Bốn điểm. Vận may không tệ, Vương Vũ ném được bốn điểm. Sau đó, Vương Vũ tiến đến đặt tảng đá lớn lên 4 gốc cây đại thụ bị chặt đứt, tổng cộng 10 gốc cây bị chèn lại, 4 gốc bị chặn, vẫn còn 6 gốc chưa bị tảng đá đè lên. Trong một hai ngày tới, hắn có thể dùng tảng đá đè lên hết các gốc cây này.
Sau đó, Vương Vũ đi đến dòng suối nhỏ, khi đi ngang qua rừng cây, trước cây thông lớn có tuyết, Vương Vũ lại lấy được 120ml dầu thông cho vào chậu sắt. Xuống con dốc, đến bên dòng suối nhỏ, Vương Vũ tiếp tục đi kiểm tra 12 cái bẫy gấu. Kết quả khiến Vương Vũ rất vui vẻ.
【 Thịt chuột hoang 360g 】 【 Da chuột hoang *1】 【 63 đồng tệ 】
12 cái bẫy gấu bắt được hai con chuột hoang. Vương Vũ có được thịt chuột hoang 360*2 và hai tấm da chuột hoang, còn có 126 đồng tệ. Lại có thu hoạch lớn. Đồng thời, Vương Vũ vẫn tiếp tục đặt thịt xoắn ốc lên trên bẫy gấu làm mồi. Sau khi làm xong mọi thứ, Vương Vũ đi dọc theo dòng suối nhỏ về phía trước, hôm nay hắn muốn ra ngoài kiếm thức ăn.
Thịt Vương Vũ có đủ ăn, bây giờ Vương Vũ thiếu đồ ăn chay. Cứ ăn mỗi thịt nướng thì ngán quá, không có rau quả thì không ai chịu được. Hôm nay hắn muốn ra ngoài tìm quả mọng và các loại rau dại ăn được khác. Vương Vũ có nồi dã ngoại, nhưng lại không có gia vị. Nếu không phải thịt nướng, thì các món ăn từ nồi dã ngoại làm ra căn bản không nuốt nổi.
Phía dưới dòng suối nhỏ, có một người chơi lực lưỡng đang tìm kiếm, Vương Vũ hôm nay muốn đi ngược lên trên tìm quả mọng. Hôm nay trọng điểm là tìm được nhiều quả mọng và các loại rau củ dại, rễ cây ăn được.
Dọc theo dòng suối nhỏ chạy ngược lên trên, hắn không cố ý tìm Thủy Loa nữa. Chỉ khi nào thấy Thủy Loa mới nhặt, Vương Vũ dồn hết sức vào hai bên bờ suối nhỏ, đi tìm quả mọng và xem xét từng loại cây cỏ. Không cần cố tìm Thủy Loa, Vương Vũ ngược dòng lên rất nhanh. Đi hơn hai tiếng, Vương Vũ gặp được rất nhiều cây quả mọng, hễ thấy quả mọng nào là hắn liền thu gom.
Trong thế giới hoang dã này, cây quả mọng vẫn còn nhiều, trong hoàn cảnh hắc ám này Vương Vũ vẫn tìm được rất nhiều cây quả mọng. Những người chơi khác không săn được thì phải sống dựa vào quả mọng. Gần đến trưa, Vương Vũ đột nhiên nhìn thấy phía trước có một cây quả, không tệ, Vương Vũ thấy trên cây có quả. Vương Vũ liếc mắt đã nhận ra, đây là quýt, quýt rất nhỏ. Vương Vũ lập tức tiến lên hái một quả nhỏ xuống. Lúc này, một thông tin hiện ra.
【 Tiểu dã cam 】 【 Có thể ăn. 】
Thấy chữ có thể ăn, Vương Vũ bóc vỏ quả nhỏ, đã lâu không được ăn quả, hắn muốn nếm thử. Quả này chỉ to bằng quả bóng bàn, nhưng vỏ dày, khó bóc. Bóc xong thì ruột vừa ít mà hình dáng cũng không đẹp. Vương Vũ bỏ miếng ruột vào miệng. “Oa” lông mày Vương Vũ lập tức nhăn lại. Chua quá, còn có vị hơi đắng nữa chứ. Cái này mà ăn kiểu gì. Vương Vũ đưa tay định ném quả đi. Sau đó, Vương Vũ dừng lại, hắn đột nhiên nhận ra, có lẽ quả này là thứ tốt. Tuy quả này rất chua, lại còn hơi đắng, nhưng nói thế nào nó cũng là quả.
Hắn bây giờ đang thiếu hoa quả, hẳn là phải thu thập lại, sau này mỗi ngày ăn thịt, ăn chán cần loại quả chua này giải ngán. Hơn nữa, ăn thịt nhiều dễ nóng, loại quả này vừa hay lại có thể thanh nhiệt. Giống như các loại quả cam khác chứa nhiều vitamin C, đúng là loại vitamin cần thiết sau này. Đột nhiên, Vương Vũ cảm thấy loại quả dại này thật quý.
Thế là Vương Vũ lập tức bắt đầu hái quả. Cây cao hơn 2m, Vương Vũ chỉ cần đứng dưới đất giật cành là có thể hái được quả. Trên một cây, Vương Vũ hái được tổng cộng 27 quả. Sau đó, Vương Vũ bắt đầu đi quanh quẩn xem thử có cây dã cam nào khác không. Đi một vòng lớn, Vương Vũ không tìm thấy cây dã cam thứ hai.
Vương Vũ không dám đi quá xa dòng suối nhỏ, cho nên chỉ có thể coi như không có gì rồi tiếp tục men theo dòng suối đi tiếp. Ước chừng đi hơn nửa giờ nữa, Vương Vũ đột nhiên nhìn thấy phía trước có ánh sáng hiện ra, trong lòng của hắn chùng xuống, lại gặp người chơi khác rồi. Không ngờ, trên khúc sông chỗ hắn đang ở lại có người chơi khác.
Vương Vũ do dự một chút, sau đó đi về phía có ánh sáng kia. Bởi vì, cái gì không biết mới đáng sợ, hắn nhất định phải biết người chơi kia là ai, bọn họ ở không xa nhau, nếu bây giờ không giáp mặt thì về sau cũng sẽ gặp, thà gặp sớm còn hơn. Đương nhiên, Vương Vũ đến cũng có chuẩn bị, Vương Vũ lấy nỏ ra, hắn tin rằng sức sống người bình thường không ương ngạnh bằng con Hắc Giác Dương, chỉ cần bị hắn bắn một mũi tên trúng, chắc chắn sẽ mất sức chiến đấu, huống hồ hắn có thể nhanh chóng bắn ra ba mũi tên, vậy thì còn sợ gì.
Vương Vũ thấy người chơi kia cũng không nhanh không chậm tiến về phía hắn. Chẳng lẽ người chơi này cũng là loại "cọng rơm cứng"? Rất nhanh, Vương Vũ cùng đối phương, giữ một khoảng cách an toàn đã nhìn rõ được đối phương. “Cmn” Vương Vũ chỉ thốt ra một tiếng cmn để hình dung tâm trạng lúc này của hắn, bởi vì đối phương là một đại mỹ nữ cao hơn 1m7. Nói đúng hơn là một đại mỹ nữ trẻ tuổi cao lãnh, tuổi chắc cũng xấp xỉ hắn.
Loại nữ nhân này lại đi tham gia cực hạn cầu sinh? Điều này Vương Vũ vạn vạn lần không ngờ tới. Nhưng mà, ngay sau đó Vương Vũ liền cảnh giác. Bởi vì hắn nhìn thấy nữ nhân đó thế mà ôm một con mèo trong ngực, con mèo kia toàn thân màu bạc trắng, đôi mắt trong đêm tối như bảo thạch lấp lánh, đáng sợ hơn là con mèo kia giống như có nhân tính đang chăm chú nhìn hắn.
( Hết chương này )
Bạn cần đăng nhập để bình luận