Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0117: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 đậu nành, thông qua

Chương 0117: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 đậu nành, thông qua Vương Vũ đại vương thu vào tới. Sau đó Vương Vũ tiếp tục làm thảm da Hoang Thử. Đến trưa, Vương Vũ lại làm thêm một cái thảm da Hoang Thử nữa. Ăn xong cơm tối. Đến hơn tám giờ tối. Vương Vũ đi vào trong rừng tùng bắt đầu thu thập chất benzine. Cầm chậu sắt, Vương Vũ gom nhặt chất benzine từ 143 cái 'Máy thu thập chất benzine'. Tổng cộng gom được 4.29 lít chất benzine. Rất nhanh, hơn chín giờ đêm. Hắn lại có thể dùng xúc xắc để tăng thêm số lượng vật phẩm, Vương Vũ lấy ra một cái rổ bện từ cây mây, bên trong là Tô Thanh Tuyết đưa cho hắn một rổ đậu nành nặng ba cân. Hắn muốn tăng thêm số lượng đậu nành trong rổ này. Bỏ ra xúc xắc. Bốn điểm. Vương Vũ ném ra được bốn điểm, tăng lên số lượng thêm bốn rổ đậu nành. Lấy ra bốn rổ đậu nành, Vương Vũ có năm rổ 15 cân đậu nành. Vương Vũ tươi cười rạng rỡ. Lại có thêm một loại thức ăn mới. Hắn đã sớm nghĩ ra cách ăn đậu nành này như thế nào. Làm đậu hũ đương nhiên là tốn thời gian và công sức. Hắn quyết định vẫn là đơn giản một chút, một cách ăn trực tiếp là rang đậu lên ăn, một cách ăn khác là làm giá đỗ. Rang đậu thì không nói. Giá đỗ coi như rau củ, mỗi ngày hắn đều ăn thịt, nay có thêm một loại rau củ để ăn, đương nhiên là chuyện tốt. Cách làm giá đỗ, Vương Vũ vẫn còn biết. Đầu tiên hắn dùng chén gỗ đựng nửa bát đậu nành, rửa sạch sẽ, sau đó dùng nước ấm ngâm nhiều giờ. Đợi đậu nành ngâm xong thì bỏ vào trong thùng gỗ, rải nước, dùng lá thông sạch đậy lên để giữ ấm. Lại kiên trì mỗi ngày tưới nước mấy lần, sau đó hẳn là sẽ có giá đỗ mà ăn. Vương Vũ bận rộn, sau khi xong việc làm mầm đậu. Hắn lại lấy nửa bát đậu nành cùng với nồi nấu ăn dã ngoại. Trên giá đỡ của lò lửa, Vương Vũ bắt đầu rang đậu nành. Rất nhanh, Vương Vũ đã rang xong nửa bát đậu nành. Đi tới cửa hang động, nhìn khung cảnh cuồng phong bão tuyết bên ngoài, một cảnh tượng tận thế. Vương Vũ từ trong bát lấy mấy hạt đậu nành bỏ vào miệng bắt đầu ăn. “Ừm” Thơm quá. Bây giờ có thêm món ăn vặt ngày thường để giải khuây. Ba ngày sau. Hôm nay là ngày thứ 34 tiến vào trò chơi sinh tồn. Thoáng một cái ba ngày đã trôi qua. Trong ba ngày này, mỗi ngày Vương Vũ đều làm hai tấm thảm da Hoang Thử, trước sau tổng cộng làm được tám tấm thảm da Hoang Thử. Ngoài ra, ba ngày này mỗi ngày hắn đều kiên trì đi thu thập chất benzine, hiện giờ đã có 4.29 lít chất benzine nhân 4. Mấy ngày nay, Vương Vũ trôi qua cũng không tệ. Những người chơi khác ở hoang dã thì không dễ chịu như vậy, bên ngoài thì bão tuyết, vốn là nên trốn vào chỗ kín là được. Nhưng mà trong những ngày bão tuyết này, bọn họ lại không thể nhàn nhã như Vương Vũ, 5 ngày trôi qua, đến giờ mới chỉ có ba người chơi thông quan thí luyện hoang dã. Những người chơi khác thì bắt buộc mỗi ngày phải vào hang Thử Vương, cùng Hoang Thử Vương đấu trí đấu dũng. Người chơi đều biết, chỉ cần g·iết c·hết Hoang Thử Vương trong hang, thì sẽ có được một đạo cụ siêu phàm. Chỉ có lấy được một đạo cụ siêu phàm, thì mới có cơ hội nghịch t·h·iên cải m·ệ·nh. Cho nên tất cả người chơi đều dốc toàn lực đối phó Hoang Thử Vương. Mấy ngày nay có không ít người chơi liên hệ với Vương Vũ, có người muốn hỏi cách đối phó Thử Vương, cũng có người muốn mua thịt ăn. Vương Vũ không thèm để ý đến bọn họ. Những người muốn mua thịt ăn kia thì đang gấp gáp. Bọn họ đi đối phó Thử Vương nhất định phải ăn no mới có sức để liều m·ạ·ng với Thử Vương, nếu như đói đến chân tay bủn rủn thì vào hang Thử Vương cũng chỉ có đi c·hết. Cho nên người chơi phát hiện thí luyện hoang dã cuối cùng vẫn là sự so kè về tài nguyên dự trữ. Người chơi có tài nguyên phong phú đương nhiên là có nhiều cách hơn để đối phó Thử Vương. Còn nếu đồ ăn quá ít, những người chơi miễn cưỡng còn s·ống sót, muốn đối phó Thử Vương cũng sẽ rất bị động. Vì vậy mà rất nhiều người chơi lấy ra lương thực dự trữ, ăn no rồi mới toàn lực đối phó Thử Vương. Lúc này, rất nhiều người chơi nhớ đến đại lão bán thịt kia. Thế là tất cả đều rối rít muốn tìm Vương Vũ mua thịt. Nhưng Vương Vũ đã không bán thịt nữa. Thời gian cực đêm hoang dã căn bản không biết đến khi nào mới kết thúc, hắn muốn giữ lại lượng thịt ăn dồi dào để chờ đến khi cực đêm kết thúc. Coi như đến lúc đó ăn không hết thì cũng không sao. Dù sao như vậy còn tốt hơn việc đồ ăn không đủ, mà cực đêm hoang dã thì không biết khi nào kết thúc, cuối cùng phải bắt đầu ăn cá muối khô ba trăm năm mươi cân, chịu được ngày nào hay ngày đó. Vương Vũ quyết định không bán thức ăn. Những người chơi kia bây giờ có tiền trong trò chơi cũng mua không được thức ăn, bọn họ hối hận vì trước đây đã chê cười người khác mua thịt một cân 3 vạn tệ, đứng xem người khác c·ướp giật thịt ăn hai ngày một đêm mà mình thì không ra tay. Mấu chốt nhất là, bây giờ bọn họ đã g·iết c·hết rất nhiều Hoang Thử, lấy được rất nhiều tiền trong game, nhưng giờ lại mua không được thịt. Tóm lại, hối hận thì cũng muộn rồi. Vương Vũ đang hoàn thành nhiệm vụ của hôm nay, hắn tính toán làm xong hai tấm thảm da Hoang Thử, như vậy là hắn đã có mười tấm thảm da Hoang Thử. Như vậy thì thảm của hắn đã đủ dùng rồi, không cần làm tiếp nữa. Đúng lúc này. Một thông báo hiện lên trước mặt Vương Vũ. 【Đinh, người chơi Tô Thanh Tuyết hoàn thành nhiệm vụ luyện tập hai, thông qua ‘Thí Luyện Hoang Dã’ trong trò chơi sinh tồn lần này, xin thông báo.】 “Nàng thông qua được rồi?” Vương Vũ có chút ngoài ý muốn khi thấy thông báo này. Tô Thanh Tuyết chỉ tốn có ba ngày để tìm được, hơn nữa còn g·iết c·hết được Hoang Thử Vương? Thật ra. Điều khó nhất khi Tô Thanh Tuyết đối phó với Hoang Thử Vương chính là tìm xem Hoang Thử Vương ở đâu trong hang Thử Vương. Hắn đổi mười con Đại c·ẩu t·ử và một con Hoang Thử Vương cho Tô Thanh Tuyết, Tô Thanh Tuyết có nhiều trợ giúp như vậy để cùng nhau tìm kiếm Hoang Thử Vương, tỷ lệ tìm được Hoang Thử Vương sẽ tăng lên cực lớn. Đương nhiên cũng chỉ là tăng tỷ lệ, còn có tìm được hay không và có đ·uổi kịp Hoang Thử Vương không thì vẫn chưa biết. Bây giờ xem ra, Tô Thanh Tuyết mỗi ngày đi sớm về tối, đã dùng ba ngày để tìm thấy và đuổi kịp g·iết c·hết được Hoang Thử Vương. Tốc độ này rất nhanh. Tốt thôi. Vương Vũ cũng chỉ có thể nói chúc mừng người chơi này. Sau mười mấy phút. Vương Vũ nghe thấy tiếng bước chân. Một lát sau, Tô Thanh Tuyết xuất hiện ở cửa hang. Chắc là nàng đến để t·r·ả đạo cụ siêu phàm. Vương Vũ cười nói: “Chúc mừng, chúc mừng.” Tô Thanh Tuyết lại rất bình tĩnh, nói: “Cảm tạ.” Vương Vũ: “Đúng rồi, ngươi đã đ·uổi kịp Hoang Thử Vương như thế nào?” Tô Thanh Tuyết nghe vậy liền triệu hồi ra một con Hoang Thử Vương, nói: “Chính Hoang Thử Vương của ngươi đã tìm được Hoang Thử Vương ở trong hang Thử Vương, rồi cuốn lấy nó, sau đó ta chạy đến g·iết Hoang Thử Vương kia.” Vương Vũ: “Thì ra là thế.” Tô Thanh Tuyết: “May mà có Hoang Thử Vương của ngươi, nếu không thì ta không biết còn phải tốn bao lâu mới có thể thông quan thí luyện hoang dã.” Vương Vũ cười cười, không nói gì, nghe những lời cảm tạ hắn là đủ rồi. Tô Thanh Tuyết nói: “Lần này ngươi giúp ta, ta nhớ kỹ, bất kể là ở trong game hay ngoài đời, nếu ngươi có khó khăn gì có thể tìm ta, trong khả năng của mình, ta nhất định sẽ giúp ngươi.” Vương Vũ nghe vậy nói: “Được, vậy ta sẽ nhớ kỹ, nếu có việc gì nhất định tìm ngươi.” Cô gái này thân phận và bối cảnh không đơn giản, đối phương đã nói như vậy thì hắn đương nhiên phải nhớ, ai mà không có chuyện gì khó giải quyết, vạn nhất cô nàng này về sau thật sự có thể giúp hắn thì sao. Để đường lui cho mình vẫn tốt hơn. Tô Thanh Tuyết: “Được.” “Vậy Hoang Thử Vương và mười con c·ẩu t·ử kia ta t·r·ả lại cho ngươi.” Nói xong, Tô Thanh Tuyết lấy ra một pho tượng Hoang Thử Vương và mười cái 'Tranh ảnh', đề nghị giao dịch với Vương Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận