Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 456: 【 Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh 】 động thủ

Chương 456: 【Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh】động thủ Có thể thấy nữ nhân kia là cao cấp dị năng giả, hơn nữa lại còn nói là một cái cao cấp dị năng giả nhỏ bé. Nữ nhân làm sao có thể không khẩn trương cho được.
Vương Vũ: “Ta là ai?” “Ta chỉ là một người khách qua đường ở đây nấu cơm.” “Ai ngờ cơm vừa làm xong, đã bị người dùng trường kiếm quấy nhiễu vào bên trong.” “Sau đó còn bị một cước đạp lăn.” “Ngươi nói ta giữ lại cái mạng này người có đáng không?” Nữ nhân: “Cái này…” Nữ nhân nhất thời không biết nói gì, trong phòng lập tức im lặng như tờ. Mấy người trẻ tuổi lộ vẻ nghi hoặc, sau đó lại có một tia e ngại.
Tóc vuốt ngược đột nhiên nổi giận: “Ngươi bớt ở đó giả bộ."
“Ta không tin ngươi là cao thủ gì.” “Ngươi có thể nhìn ra Kim lão sư là cao cấp dị năng giả thì có gì không bình thường, nói không chừng ngươi trước đây quen biết Kim lão sư, bớt ở đây dọa người.” Nữ nhân lập tức quát lớn: “Ngươi im miệng cho ta.” Sau đó nữ nhân nói với Vương Vũ: “Ta không cần biết ngươi là ai, vị Đặng thiếu gia này là người nhà Đặng ở Thượng Kinh, ta phải bảo vệ hắn.” “Ta sẽ bảo hắn xin lỗi ngươi, nể mặt Đặng gia ở Thượng Kinh, ngươi bỏ qua cho hắn lần này đi.” “Nếu ngươi thực sự làm gì hắn thì Đặng gia ở Thượng Kinh e rằng sẽ không dễ bàn giao, Đặng gia bọn họ đang quản lý một nửa khu vực phòng thủ ở Thượng Kinh, ngươi mà động vào hắn, về sau e là ngươi sẽ không có ngày sống yên ổn.” Nữ nhân vừa nhún nhường vừa uy hiếp Vương Vũ.
Tóc vuốt ngược: “Kim lão sư, cô kêu tôi xin lỗi hắn sao? Không thể nào.” “Ở Thượng Kinh này, không có chuyện người nhà họ Đặng tôi phải chịu tội với người khác, người phải quỳ xuống nhận lỗi chính là hắn, nếu không thì tôi sẽ không bỏ qua cho hắn.” Nữ nhân: “Im miệng, không cần nói nữa.” Tóc vuốt ngược: “Kim lão sư, cô là cao cấp dị năng giả, sao có thể đánh không lại hắn chứ?” “Cái gọi là anh hùng khó qua ải mỹ nhân, làm sao có thể vô duyên vô cớ lại xuất hiện một người lợi hại hơn cô, chúng ta từ trước đến giờ chưa nghe ai nhắc đến người này.” “Hắn nhất định là đang hù dọa, cô đừng tin hắn.” Nữ nhân: “Tôi bảo ngươi câm miệng, ngươi còn gây ra cái họa lớn như vậy, còn không chê chuyện lớn hay sao?” Tóc vuốt ngược: “Kim lão sư, cô đừng có tin hắn đấy nhé?” “Tôi không tin là có một tên nhà quê lại lợi hại hơn Đặng thiếu gia chúng ta.” “Tôi phải tốn công sức rất lớn mới kiếm được mấy viên tinh thể zombie đấy, tôi không tin cô đánh không lại hắn.” Tóc vuốt ngược càng nói càng điên cuồng, rồi đột nhiên hắn vung kiếm về phía Vương Vũ: “Để xem ngươi còn giả bộ nữa không, chết đi.” Nữ nhân: “Không muốn ~” Tóc vuốt ngược đột nhiên động thủ, nữ nhân không kịp trở tay, muốn ngăn cản đã muộn.
Tên tóc vuốt ngược kia bất ngờ đâm kiếm vào ngực Vương Vũ.
Hai người ban đầu đứng không xa nhau.
Kiếm của tóc vuốt ngược đâm trúng ngực Vương Vũ, hắn ta mừng rỡ: “Ha ha, để xem ngươi còn giả……” “A ~” Tóc vuốt ngược cảm thấy thân thể như bị trọng kích, lập tức bay ra ngoài.
“Rầm ~” Tóc vuốt ngược bay đụng vào cửa chính, cánh cửa vốn bị mấy người trẻ tuổi kia phá nát, giờ hoàn toàn bị đụng nát.
“A ~” Biến cố đột ngột xảy ra, những người còn lại đều thất kinh.
Thấy tóc vuốt ngược bay đập vào cửa, mấy người trẻ tuổi vừa sợ vừa hãi, vội vàng chạy đến xem xét.
“Đặng thiếu gia.” “Đặng thiếu gia, anh sao rồi?” Sắc mặt nữ nhân đại biến, lập tức chắn ở trước mấy người kia.
Nữ nhân: “Các ngươi xem hắn sao rồi?” Giọng tóc vuốt ngược vang lên: “A ~” “Đau quá ~” Nữ nhân thấy tóc vuốt ngược không chết liền thở phào nhẹ nhõm.
Sau đó nữ nhân nói với Vương Vũ: “Ngươi đã đánh hắn một trận rồi, chuyện này đủ để bù cho nồi cơm của ngươi rồi, xem như xong đi.” Người trước mắt xuất thủ, không thể nghi ngờ là một cao thủ. Nàng sợ người này sẽ tiếp tục động thủ nên vội vàng ra mặt giảng hòa.
Vương Vũ: “Không được, ta đã nói muốn lấy mạng hắn, nhất định phải khiến hắn chết.” Nữ nhân: “Ngươi nhất định phải làm mọi chuyện đến mức không còn đường sống sao?” Lúc này, giọng của tóc vuốt ngược truyền đến: “Kim lão sư, cô còn nói nhảm với hắn làm gì? Tôi bị đánh, bảo vệ tôi là việc của cô, cô còn không động thủ đợi gì nữa?” Nữ nhân: “Tôi nói, ngươi im miệng cho ta, ngươi không nghe thấy sao? Hắn không đánh chết ngươi là đã nương tay rồi.” Tóc vuốt ngược: “Được, cô không động thủ đúng không, cô chờ đó, cô và tên này là đồng bọn, về Thượng Kinh ta sẽ không tha cho cô.” Nữ nhân: “Tự ngươi gây ra sự cố, ngươi bị đánh là đáng đời, hắn không đánh chết ngươi là đã nương tay rồi.” Vương Vũ: “Cô hiểu lầm rồi, ta không đánh chết hắn không phải là nương tay, mà là không muốn để hắn chết sướng quá thôi.” “Nếu hắn chết ngay, hoàn toàn không đủ bù cho nồi canh thịt của ta.” Vừa nghe Vương Vũ nói, nữ nhân, tóc vuốt ngược và mấy người trẻ tuổi đều quá sợ hãi. Người trước mắt thật sự muốn giết Đặng thiếu gia.
Nữ nhân: “Ngươi không thể giết hắn, muốn giết hắn thì phải bước qua xác ta.” Nói xong, nữ nhân rút đao ra chắn phía trước.
Giọng của tóc vuốt ngược lại truyền tới: “Kim lão sư, hắn muốn giết tôi đó, cô còn nói nhảm với hắn làm gì? Nhanh động thủ bắt hắn đi.” Nữ nhân nghe vậy hít sâu một hơi, nói: “Ngươi đúng là một tên ngu ngốc, sắp chết đến nơi rồi mà còn không chịu ngậm miệng.” “Ta mà đánh thắng được hắn thì đã không đứng đó nói nhiều rồi?” “Ta vừa rồi căn bản không thấy rõ hắn ra tay với ngươi như thế nào, thực lực của hắn cao hơn ta rất nhiều.” “Ngươi kêu ta làm sao mà động thủ được?” “Hả?” Tóc vuốt ngược trợn tròn mắt. Vừa nãy hắn đâm kiếm vào người kia, rõ ràng thấy đã đâm trúng, nhưng bản thân lại bay ra. Hắn cũng không nhìn thấy đối phương đã ra tay thế nào.
Như vậy xem ra, thực lực của hai người khác nhau một trời một vực.
“Cái này ~” Mấy người trẻ tuổi cũng sợ ngây người.
Kim lão sư là cao cấp dị năng giả, được mệnh danh là thiên tài trăm năm khó gặp, vậy mà sao có thể thua xa đối thủ trẻ tuổi tầm hai mươi tuổi kia chứ?
Tóc vuốt ngược: “Kim lão sư, cô đừng có nói đùa, sao cô có thể đánh không lại hắn?” “Cô là cao cấp dị năng giả, sao có thể có người lợi hại hơn cao cấp dị năng giả được?” “Không thể nào.” Lúc này, tóc vuốt ngược bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Nữ nhân: “Bây giờ thì biết sợ chưa? Sao lúc trước còn như vậy, muốn dùng thanh kiếm giết zombie để phá hỏng nồi canh thịt của người khác.” Tóc vuốt ngược: “Lúc đó tôi đâu biết hắn lợi hại hơn cả cô, nếu biết thì……” Nữ nhân: “Được rồi.” “Bây giờ ngươi mau xin lỗi vị tiên sinh này đi.” “Cái này ~” Tóc vuốt ngược do dự, vừa nãy hắn nói, ở Thượng Kinh này không có ai ở Đặng gia phải xin lỗi người khác. Hắn mà xin lỗi, chẳng phải là quá mất mặt sao?
Vương Vũ: “Xin lỗi thì không cần đâu, bởi vì xin lỗi cũng chẳng có tác dụng gì, cuối cùng vẫn chết thôi.” “Ta thấy chết mà vẫn ngoan cố thì còn đỡ hơn, xin lỗi rồi chết nhục nhã lắm.” Tóc vuốt ngược: “Ngươi……” Hắn vốn không muốn xin lỗi, giờ càng không thể cúi đầu nhận sai.
Là người nhà họ Đặng ở Thượng Kinh, hắn không chịu nổi chuyện này.
Nữ nhân: “Ngươi thật sự muốn giết hắn, không có cách nào khác sao?” Vương Vũ: “Đúng vậy.” Nữ nhân: “Vậy thì ta chỉ có thể liều mạng bảo vệ hắn một lần vậy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận