Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 449: 【 Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh 】 đốt cháy

Những ý kiến này Vương Vũ hiểu rõ. Còn làm thế nào, Vương Vũ có ý nghĩ của riêng mình. Vương Vũ thuận miệng hỏi: “Chỗ giam giữ vật thí nghiệm của các ngươi an toàn chứ?” “Vật thí nghiệm sẽ không chạy thoát chứ?” Mọi người nhìn Vương Vũ, không ngờ Vương Vũ lại hỏi một vấn đề như vậy. Henry Ryan: “Vương Vũ các hạ, nơi giam giữ vật thí nghiệm này đã trải qua thiết kế đặc thù, tuyệt đối an toàn.” “Nơi này không những có công trình vật lý giam giữ vật thí nghiệm, còn có nhiều biện pháp tiêu diệt vật thí nghiệm, cho nên vật thí nghiệm tuyệt đối trốn không thoát.” Henry Ryan, với tư cách là người quản sự, trả lời câu hỏi của Vương Vũ. Vương Vũ: “Tuyệt đối an toàn, trên đời làm gì có chuyện tuyệt đối.” “Các ngươi tiến hành thí nghiệm, kết quả đều là chưa rõ, vật thí nghiệm bên trong biến thành dạng gì, các ngươi đều không biết.” “Các ngươi cho rằng các ngươi phòng bị cẩn mật, nhỡ đâu? Nhỡ vật thí nghiệm bên trong chạy mất thì sao?” “Nhất là bây giờ, vật thí nghiệm bên trong, các ngươi càng nói hoàn mỹ bao nhiêu, thì nó lại càng nguy hiểm bấy nhiêu.” “Nhỡ đâu vật thí nghiệm bên trong sau khi biến dị lại không thể bị chế phục thì sao?” Đám người phòng thí nghiệm ở đây một mực khen Diệp Phi Phàm hoàn mỹ thế nào. Với Vương Vũ nghe thấy, như thể đang nói vật thí nghiệm này nguy hiểm đến mức nào. Không phải Vương Vũ quá cẩn trọng. Là hắn không thể không phòng. Bản chất trò chơi sinh tồn này, không biết ở đâu sẽ sinh ra một nguy hiểm lớn như trời. Những người làm thí nghiệm này nói Diệp Phi Phàm làm vật thí nghiệm hoàn mỹ thế nào, Vương Vũ lập tức đã liệt Diệp Phi Phàm vào nhân vật nguy hiểm. Nếu như vật thí nghiệm hoàn mỹ như thế không ngừng tiến hóa. Sợ rằng sẽ trưởng thành thành đại Boss kinh thiên động địa của thế giới mạt thế này. Vương Vũ không muốn có một đại phiền toái ẩn bên trong như vậy, nhất định phải tiêu diệt tất cả nguy cơ tiềm ẩn từ trong trứng nước. Cho nên Vương Vũ nhất định phải tiêu diệt Diệp Phi Phàm. Còn về những gì người trong phòng thí nghiệm nói, Diệp Phi Phàm là một vật thí nghiệm tuyệt vời, có thể giúp công nghệ sinh học đột phá. Họ nói có lý, nhưng Vương Vũ sẽ không nghe theo họ. Vương Vũ chỉ có thể nói là lập trường khác biệt. Bọn họ là nhân viên nghiên cứu, đương nhiên hy vọng công nghệ sinh học có thể đột phá, mạo hiểm một chút cũng không sao, thí nghiệm nào mà không có rủi ro. Còn Vương Vũ thì khác, hắn là người chơi, với hắn mà nói, không có gì quan trọng hơn việc thông quan trò chơi sinh tồn này. Diệp Phi Phàm sau khi biến dị là mối đe dọa tiềm ẩn trong việc thông quan trò chơi sinh tồn, nhất định phải sớm tiêu diệt. Vương Vũ: “Cho nên, cái thể nghiệm này nhất định phải lập tức tiêu hủy.” “Hả ~” Những người ở phòng thí nghiệm sau khi nghe những lý lẽ ‘lệch lạc’ của Vương Vũ, chỉ vì vật thí nghiệm này có thể bỏ chạy và gây nguy hiểm, liền muốn loại bỏ vật thí nghiệm này. Bọn họ hoàn toàn không thể chấp nhận được. “Ngươi đúng là có thể ăn nói hàm hồ, chỉ vì một lý do suy đoán, liền muốn chúng ta từ bỏ vật thí nghiệm này, quyết định của ngươi không thể làm chúng ta phục, chúng ta không thể thi hành.” “Đúng vậy, chính là vậy, chúng ta không chấp hành mệnh lệnh hủy bỏ vật thí nghiệm này.” “Không sai, ta cũng duy trì quyết định này, không thể loại bỏ vật thí nghiệm.”... Một lát sau, trong phòng thí nghiệm, phần lớn các nhà nghiên cứu đều tỏ thái độ, muốn kháng cự mệnh lệnh của Vương Vũ. Vương Vũ không lên tiếng. Henry Ryan nhảy ra quát lớn: “Các ngươi đang làm cái gì?” “Mệnh lệnh của Vương Vũ, các ngươi nhất định phải lập tức chấp hành.” “Nếu ai dám phản kháng, nói một chữ không, lập tức cho ta kéo ra giết.” “Có bao nhiêu giết bấy nhiêu.” Henry Ryan cường ngạnh bày tỏ thái độ của mình, kiên quyết ủng hộ quyết định của Vương Vũ. Đối mặt với Henry Ryan sát khí đằng đằng, mọi người trong phòng thí nghiệm đều rụt cổ. Không có ai đứng ra phản đối. Dù sao ai cũng không muốn chết. Henry Ryan không phải nói đùa, tình hình hiện tại, căn cứ này đã bị người chơi tên Vương Vũ chiếm lĩnh. Giết bọn họ còn dễ hơn giết gà. Trước kia, họ là nhân viên nghiên cứu, khi ra quyết định quan trọng, họ đoàn kết nhất trí, tổ chức sẽ cân nhắc tác dụng của họ mà đưa ra sự thỏa hiệp thích hợp. Bây giờ là mạt thế, ai có nắm đấm thì người đó có quyền, họ thử gây sự xem ra không có tác dụng. Sau đó Henry Ryan nói với Vương Vũ: “Vương Vũ các hạ, việc họ gây rối như vậy là có nguyên nhân.” “Chỉ cần nghiên cứu ra được vật thí nghiệm gần như hoàn mỹ kia, thì mỗi người trong bọn họ đều có thể tiêm TB10, bọn họ cũng có thể Vô Hạn Tiến Hóa.” “Cho nên, bọn họ làm vậy là vì tương lai của mình, xin ngài đừng để trong lòng.” Những nhà nghiên cứu trong phòng thí nghiệm cũng còn hữu dụng, Henry Ryan nói như vậy đương nhiên là cho những người này một bậc thang để đi xuống (tạo lối thoát), để quan hệ hai bên không quá căng thẳng. Vương Vũ: “Đừng nói nhảm, đi đốt vật thí nghiệm bên trong đi.” Vương Vũ đương nhiên sẽ không so đo với đám người nghiên cứu trong phòng thí nghiệm. Henry Ryan: “Được, ta sẽ lập tức sắp xếp người, đi đốt vật thí nghiệm bên trong.” Vương Vũ: “Lập tức đi, ta muốn xem người đó bị thiêu hủy.” Henry Ryan: “Vâng, ta sẽ sắp xếp ngay.” Sau đó, Henry Ryan chỉ mấy người: “Ngươi, ngươi, ngươi, mấy người các ngươi đi xử lý người bên trong, trước kia các ngươi đốt vật thí nghiệm như thế nào thì bây giờ làm như vậy với hắn.” “Vâng.” Những người bị chỉ điểm chỉ còn cách đáp ứng. Hiện tại không đáp ứng, dám trái lệnh thì chỉ có một kết cục là chết, mà là chết ngay lập tức. Vì vậy, mấy người mở cửa giam giữ Diệp Phi Phàm, sau đó dưới ánh mắt tuyệt vọng của mọi người trong phòng thí nghiệm, đi vào phòng giam. Bọn họ là những người nghiên cứu vật thí nghiệm, cho nên thường xuyên ra vào phòng giam, bên trong tuyệt đối an toàn. Vương Vũ đứng ở một bên, hắn muốn tận mắt thấy Diệp Phi Phàm bị thiêu hủy. Diệp Phi Phàm này đã bị lây virus TB10, chỉ cần giết hắn, hắn có thể rời khỏi trò chơi sinh tồn này và sống lại ở Lam Tinh. Mà tất cả những gì người chơi mang được trong trò chơi sinh tồn không thể mang ra ngoài, loại virus này chính là thứ hắn không thể mang ra khỏi thế giới này. Ví dụ như bị thương, cho dù nghiêm trọng đến đâu cũng không thể mang ra ngoài trò chơi sinh tồn. Vì vậy, Diệp Phi Phàm ra khỏi trò chơi sinh tồn, hắn sẽ không có vi khuẩn. Vương Vũ cũng không sợ hắn biến thành một đại Zombie Vương, cản trở người chơi hoàn thành thế giới mạt thế này. Người chơi có thể bị lây nhiễm virus Zombie, đồng thời tiến hóa không ngừng trong thế giới này, chỉ cần không chết, thì có thể mãi tiến hóa và trưởng thành ở nơi đây. Đây cũng là một cách để nâng cao cấp Siêu Phàm. Đương nhiên, sau khi biến thành Zombie, người chơi sẽ mất ký ức, có thể sẽ vĩnh viễn mắc kẹt ở trong thế giới này. Vì vậy, người chơi sẽ không chọn con đường tiến hóa này. Mấy người mở xiềng xích của Diệp Phi Phàm. Tiếp đó nhấc Diệp Phi Phàm lên, dưới ánh mắt không cam lòng của đám nhà nghiên cứu phòng thí nghiệm, đem Diệp Phi Phàm thông qua xe đẩy đẩy đến lò lửa thiêu đốt bên cạnh. Bên cạnh đương nhiên có lò thiêu đốt vật thí nghiệm được xây dựng chuyên dụng. Thấy Diệp Phi Phàm sắp bị đẩy vào lò lửa, các nhà nghiên cứu phòng thí nghiệm từ lâu đã mắng Vương Vũ cả vạn lần trong lòng. Đúng lúc này, Diệp Phi Phàm đột nhiên xoay người một cái, hướng bên ngoài bay đi. Tốc độ cực nhanh, chớp mắt đã không thấy bóng dáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận