Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0109: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 đao, thành bại nhất cử ở chỗ này

Chương 0109: 【Cực đêm hoang dã cầu sinh】 Dao, thành bại nhất cử ở chỗ này Vải chống nước?
“Hảo.” Tô Thanh Tuyết mở ra tấm vải chống nước ở trên đất.
Tô Thanh Tuyết: “Đây là?” “Là thịt ốc xoắn nước?” Vương Vũ: “Đúng vậy, nơi này có khoảng 150 cân thịt ốc xoắn nước.” “Ngươi cần làm là ném thịt ốc xoắn nước vào bên trong bầy chuột hoang phía trước.” Tô Thanh Tuyết: “Cái này có tác dụng không?” Vương Vũ: “Ngươi cứ thử thì sẽ biết.” Dưới sự trấn nhiếp của mèo to cùng Hoang Thử Vương, tốc độ của Hoang Thử Triều đã giảm đi rất nhiều.
Tô Thanh Tuyết dùng chiếc bầu gỗ mà Vương Vũ đã chuẩn bị sẵn, múc một bầu thịt ốc xoắn nước rồi ném về phía trước.
Thịt ốc xoắn nước văng vào bầy chuột hoang ở phía xa.
Sau khi thịt ốc xoắn nước rơi xuống đất.
Bầy chuột hoang trong nháy mắt ngửi thấy mùi thịt tươi ngon.
Tất cả Hoang Thử ở gần đó đều nhào về phía thịt ốc xoắn nước.
Thịt ốc xoắn nước rất ít.
Hoang Thử tranh nhau cướp đoạt.
“Có hiệu quả thật.” Tô Thanh Tuyết cảm thấy bất ngờ: “Không ngờ bầy chuột hoang lại thật sự dừng lại để tranh giành thịt ốc xoắn nước.” Vương Vũ: “Đương nhiên, ai mà chẳng cần phải ăn cơm.” “Giá trị cừu hận trên người ngươi dù có thu hút cừu hận của Hoang Thử, nhưng cừu hận đâu có thể làm cơm, chúng gặp đồ ăn ngon, đương nhiên muốn ăn trước rồi tính sau.” “Có lý.” Tô Thanh Tuyết lập tức múc bầu thịt ốc xoắn nước thứ hai ném tiếp.
Bầu thứ ba.
Bầu thứ tư...
Bầy chuột hoang điên cuồng cướp đoạt thịt ốc xoắn nước.
Đám Hoang Thử phía sau lao tới, toàn bộ đều đang tranh nhau cướp thịt ốc xoắn nước.
Hoang Thử càng lúc càng nhiều.
Chen chúc ở hẻm núi.
Đây chính là hiệu quả mà Vương Vũ muốn đạt được.
Nhưng mà.
Hoang Thử quá nhiều, Hoang Thử không cướp được thì lại lao về phía tường vây.
Chuyện này Vương Vũ đã có kinh nghiệm, nên sớm đã đề phòng.
Cành cây to trong tay hắn là để chuẩn bị cho những con Hoang Thử này.
Đương nhiên là phải để mèo to cùng Hoang Thử Vương trấn nhiếp những con Hoang Thử này trước đã.
Nếu trấn nhiếp không được, hắn sẽ ra tay sau.
Mèo to và Hoang Thử Vương đứng trên tường rào gầm rú về phía những con Hoang Thử đang muốn leo lên.
“Meo” “Kít” Bầy chuột hoang dừng lại một chút, rồi sau đó lại run rẩy cả người tiếp tục chen lấn về phía trước.
Hoang Thử cứ thế chồng chất lên nhau ngày càng nhiều.
Hẻm núi phía dưới tường vây đã đầy ắp Hoang Thử.
Đáng tiếc.
Nhìn bầy Hoang Thử chồng chất dưới tường vây, Vương Vũ tiếc nuối không thể sử dụng chiêu ‘Tiên Nữ Tán Hoa’.
Nếu không thì chỉ cần một chiêu đại chiêu.
Đám Hoang Thử này sẽ chết không còn một mống.
Lúc trước, 4 chiêu đại chiêu ‘Tiên Nữ Tán Hoa’ của hắn đã làm chết khô mấy vạn con Hoang Thử.
Rất nhanh.
Tô Thanh Tuyết ném xong 150 cân thịt ốc xoắn nước.
Đống Hoang Thử đang tụ tập kia ngay lập tức mất đi sự kiềm chế, trong nháy mắt ‘cuồn cuộn’ về phía bức tường vây cao hơn 2m.
Hoang Thử Triều đã hoàn toàn mất kiểm soát.
30 vạn con Hoang Thử thật sự là quá nhiều.
Đám trước mắt chỉ là quân tiên phong.
Hoang Thử đã bò lên trên tường vây.
“Meo” “Kít” “Ba” Trên tường rào, mèo to và Hoang Thử Vương gầm lên giận dữ, một đám Hoang Thử lại bị rơi xuống.
Vương Vũ cũng cầm cành cây to đánh, trong nháy mắt đánh rụng cả đám.
Nhưng những con chuột hoang vừa rơi xuống còn chưa chạm đất, thì những con khác đã tiếp tục leo lên.
“Meo” “Kít” “Ba” .......
Lúc này, Vương Vũ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tô Thanh Tuyết lấy ra một thanh trường đao nhỏ hẹp, rộng bằng hai đốt ngón tay.
Đây là một đạo cụ siêu phàm?
Nữ nhân này không chỉ có một đạo cụ siêu phàm, Vương Vũ sớm đã đoán được, chỉ là không ngờ nàng còn có một thanh trường đao là đạo cụ siêu phàm.
Tô Thanh Tuyết rút trường đao ra, thân đao tỏa ra hàn quang bốn phía, nàng vung vẩy mấy đao về phía đám Hoang Thử đang muốn leo lên tường rào.
Quả thực quá sắc bén.
Đao pháp tốt.
Lưỡi đao lướt qua, Hoang Thử đều bị chém thành hai nửa.
Mấy nhát đao như nước chảy mây trôi, gọn gàng, mạch lạc.
Nữ nhân này còn biết cả đao pháp sao?
Vương Vũ nhìn cành cây to trên tay mình, trong nháy mắt cảm thấy không còn thơm.
Lúc trước hắn cũng đã chuẩn bị cho Tô Thanh Tuyết một cành cây to không lớn lắm, muốn nữ nhân này cũng góp một chút sức khi phòng thủ ở trên tường rào.
Tô Thanh Tuyết lại không dùng đến cành cây to trên tường rào.
Thì ra nàng có một thanh trường đao sắc bén.
Hơn nữa nàng còn biết cả đao pháp.
Đao pháp của nữ nhân này thật là lợi hại, một đám Hoang Thử xông lên tường rào trong chốc lát đều bị chặt xuống dưới.
“Ngươi nhìn ta làm gì?” Nữ nhân hỏi.
Vương Vũ: “Thanh trường đao này của ngươi không tệ.” Tô Thanh Tuyết: “Một trưởng bối biết ta thích múa thương múa bổng, nên đã tặng ta thanh trường đao siêu phàm này.” Ưa thích múa thương múa bổng?
Vương Vũ không nhìn ra, nữ nhân xinh đẹp chẳng lẽ không nên thích những đồ trang sức Prada sao?
Từng đợt từng đợt Hoang Thử không ngừng leo lên tường vây.
Đánh xuống bao nhiêu, lại có bấy nhiêu con xông lên.
Cũng may, hẻm núi không rộng, hơn 30 vạn con Hoang Thử căn bản không phát huy được lợi thế vây công.
Chỉ có thể thay nhau ra trận.
Điều này so với việc một mình hắn phải giết hơn tám vạn con Hoang Thử trước kia đã tốt hơn rất nhiều, lúc đó một mình hắn phải ẩn nấp phía trên tảng đá phòng thủ Hoang Thử từ bốn phương tám hướng.
Bây giờ tuy đối mặt với hơn ba mươi vạn Hoang Thử, nhưng mà chỉ cần phòng thủ một hướng, hơn nữa lại còn là một con đường hẹp.
Cho nên, việc phòng thủ hơn ba mươi vạn Hoang Thử Triều bây giờ đã nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Hơn nữa còn có mèo to màu bạc, Hoang Thử Vương, và một nữ nhân biết đao pháp cùng hiệp trợ.
Hoàn toàn có khả năng chặn đứng hơn ba mươi vạn Hoang Thử Triều trong hẻm núi này.
Phía dưới tường vây, dày đặc một mảng, số lượng Hoang Thử tụ tập lại càng lúc càng nhiều.
Đây chính là mục đích của bọn hắn.
Vương Vũ nói: “Chúng ta vẫn phải cố gắng thêm một chút nữa, vẫn còn số lượng lớn Hoang Thử đang tiến vào hẻm núi.” Tô Thanh Tuyết: “Thể lực của ta nhiều nhất chỉ có thể cố gắng thêm vài phút.” Vương Vũ: “Ngươi cố gắng tiết kiệm thể lực a.” Nói xong, Vương Vũ vung cành cây to lên quét ngang qua, những con Hoang Thử muốn leo lên tường rào bị quét ra xa như quét rác.
Sau đó, Vương Vũ lại quét tiếp, một đám Hoang Thử nữa lại bị quét bay ra.
Cứ thế lặp lại.
Vương Vũ không thể dừng lại, dừng lại sẽ có rất nhiều Hoang Thử xông lên tường vây.
Cũng may, có mèo to và Hoang Thử Vương ở đó, bọn chúng nhanh chóng dùng móng vuốt sắc bén xé nát những con Hoang Thử leo lên tường rào.
Đồng thời, chúng còn gầm thét trấn nhiếp đàn chuột hoang.
“Meo” “Kít” Sự trấn nhiếp này vô cùng hữu hiệu.
Ít nhất cũng khiến cho đàn chuột hoang không ngừng hoang mang.
Tốc độ leo lên tường rào cũng chậm hơn rất nhiều.
30 vạn con Hoang Thử quả thật là quá nhiều.
Hết lớp này đến lớp khác, Hoang Thử không ngừng leo lên tường vây.
Một phút.
Hai phút.......
Đám Hoang Thử phía dưới đè ép lên nhau gần 1 mét.
Chỉ cần những con Hoang Thử phía dưới cao hơn một chút nữa.
Đại quân Hoang Thử Triều có thể trực tiếp xông tới.
Như vậy Vương Vũ bọn hắn dù thế nào cũng không ngăn được.
Rõ ràng có thể ngăn chặn được những con Hoang Thử phía dưới, bức tường vây cao hơn 2 mét đóng vai trò rất quan trọng.
Muốn leo lên bức tường cao hơn 2 mét thì với những con Hoang Thử nhỏ bé, vẫn là rất khó.
Chẳng qua, nếu những con Hoang Thử bị đè ở phía dưới cao thêm một chút nữa.
Thì ưu thế chiều cao của bức tường này sẽ không còn tác dụng gì nữa.
Vương Vũ: “Không thể chờ thêm được nữa.” “Nếu không thì sẽ thất bại trong gang tấc.” Tô Thanh Tuyết gật đầu một cái: “Ừ.” Vương Vũ trông thấy ở cách đó mười mấy mét có một đống cỏ tranh chất cao.
Còn rắc thêm một lượng lớn chất benzine.
Sau khi quét một mảng Hoang Thử xuống, Vương Vũ lấy ra một bó đuốc đã chuẩn bị sẵn rồi ném về phía đống cỏ đó.
Tô Thanh Tuyết cũng hơi dừng tốc độ trong tay, nhìn về phía bó đuốc bị ném đi.
Thành bại nhất cử ở chỗ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận