Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 218: 【 Hoang Đảo Cực Hạn Cầu Sinh Chi Sinh Tồn Thí Luyện 】 thiên túc trùng, bắt cá lồng

Chương 218: 【 Hoang Đảo Cực Hạn Cầu Sinh Chi Sinh Tồn Thí Luyện 】 thiên túc trùng, bắt cá lồng.
Dưới ánh mặt trời chói chang.
Vương Vũ bảo Hoang Thử Vương bắt đầu đào đất ẩm ướt.
Rất nhanh, Hoang Thử Vương đã đào xong một cái hố lớn.
Ừm~
Đất đều là đất ẩm, chứng tỏ có nước, nhưng không phát hiện ra nguồn nước, không tìm được nước này từ đâu rỉ ra.
Tiếp tục đào.
Hoang Thử Vương đào hết lớp đất giữa hai tảng đá lớn.
Lớp đất phía dưới càng lúc càng ẩm ướt, chứng tỏ chỉ cần đào thêm chút nữa sẽ tìm thấy chỗ nước suối rỉ ra.
Nhưng khi đào xuống chút nữa thì gặp phải đá cứng.
Tảng đá đó là phần kéo dài dưới đất của hai tảng đá lớn.
Muốn đào sâu hơn nữa thì không thể không xử lý hai tảng đá lớn này.
Thế là Vương Vũ quyết tâm làm cho xong luôn, trực tiếp triệu hồi nốt mười một con Hoang Thử Vương còn lại.
Tổng cộng mười hai con Hoang Thử Vương, hắn ra lệnh cho chúng đào hết phần chôn dưới đất của hai tảng đá lớn.
Sau đó, mười hai con Hoang Thử Vương cùng hành động, bắt đầu đào đất xung quanh hai tảng đá lớn.
Khắp nơi trên sườn núi đều là những tảng đá lớn màu xám đen như vậy.
Phần chôn dưới đất của hai tảng đá này rất sâu, nhưng rất nhanh mười hai con Hoang Thử Vương đã đào hết phần dưới đất của chúng.
Phần chôn dưới đất của hai tảng đá này sâu hơn hai mét, sau khi nhìn thấy toàn cảnh tảng đá thì phát hiện ra chúng dài bảy, tám mét, rộng và cao cũng hai ba mét.
Bất quá tảng đá lớn như vậy đối với mười hai con Hoang Thử Vương thì vẫn chưa đáng kể.
Mười hai con Hoang Thử Vương hợp sức, trực tiếp nâng tảng đá lớn lên rồi lật ngửa.
Một tảng đá lớn.
Hai tảng đá lớn.
Sau khi nâng và lật hai tảng đá lớn sang một bên, phía dưới xuất hiện một cái hố lớn.
Có nước.
Trong vũng bùn đất có nước rỉ ra.
“Đây là cái gì?”
Vương Vũ nhảy xuống hố.
Hắn nhìn thấy trong vũng bùn sâu có một con vật màu trắng dài bảy, tám centimet đang ngọ nguậy.
Chẳng lẽ thứ này chính là thứ Sở Phong nói, ở nơi có nước thì có thể tìm thấy thức ăn sao?
Hắn cầm một con vật màu trắng lên, một con côn trùng dài bảy, tám centimet trên lưng mọc ra hai hàng chân dày đặc.
Lúc này, một thông báo hiện ra.
【 Thiên túc trùng 】
【 Có thể ăn được. 】
“Thảo ~”
Thật ghê tởm.
Vương Vũ ném con vật xuống đất rồi dẫm lên.
Cmn, muốn ăn thứ này trong ba tháng, nhỏ như vậy thì chưa chắc đã no bụng.
Thử thách của trò chơi này đúng là quá TM cực hạn.
Ngay khi Vương Vũ dẫm xuống thiên túc trùng.
Đột nhiên một thứ gì đó xuất hiện dưới chân Vương Vũ.
Đồ vật rớt ra?
Vương Vũ kinh hãi trợn tròn mắt.
Một con thiên túc trùng to khoảng bảy, tám centimet lại phun ra một cái lồng dài một mét rưỡi.
Đó là một chiếc lồng mây rất đẹp.
Vương Vũ lập tức nhặt chiếc lồng lên.
Lúc này, một thông báo hiện ra.
【 Lồng bắt cá 】
【 Đạo cụ đặc biệt của trò chơi, làm bằng dây leo Khiên Ngưu, vô cùng chắc chắn 】
Lồng bắt cá?
Vương Vũ vui mừng khôn xiết, có công cụ bắt cá ở bờ biển rồi, còn lo không có gì ăn nữa sao?
Hóa ra trò chơi thử thách vẫn cho người chơi một con đường sống, chỉ là giấu hơi kỹ.
Hắn thật may mắn, vào thử thách chưa bao lâu đã có công cụ bắt cá, như vậy thử thách tiếp theo sẽ đơn giản hơn nhiều.
Vương Vũ nhìn xuống hố, thấy còn rất nhiều thiên túc trùng đang ngọ nguậy trong bùn.
Hắn lại cầm một con côn trùng lên, lần này không dùng chân mà trực tiếp đập chết.
Đương nhiên phải giữ lại xác côn trùng.
Vì lồng bắt cá được phun ra từ thiên túc trùng, vậy thì đáp án hiển nhiên đã rõ, côn trùng này là mấu chốt để bắt cá.
Dùng côn trùng làm mồi nhử bắt cá, đâu có khó nghĩ.
Vương Vũ cầm côn trùng lên rồi đập chết.
Ừm~
Không có gì phun ra cả.
Vương Vũ lại bắt một con khác rồi đập chết.
Vẫn không có lồng bắt cá.
Vương Vũ tìm thiên túc trùng trong vũng bùn, sau đó đập chết chúng.
Liên tiếp giết mười mấy con cũng không thấy lồng bắt cá.
Vương Vũ hiểu rằng, chiếc lồng bắt cá này cũng giống như ‘máy thu thập nhựa thông’, mỗi người chơi chỉ phun ra một cái, không thể nào có thêm cái thứ hai.
Đã vậy thì Vương Vũ cũng bình tâm lại, hắn nhanh chóng tìm thiên túc trùng trong vũng bùn.
Sau khi tìm thấy 126 con, hố lớn không còn tìm thấy con nào nữa.
Ừm~
Thế là Vương Vũ mở 【 kênh trò chuyện 】 trong game, tạo một nhóm chat chung với Lưu Hân Nguyệt và Dư Mẫn.
Vương Vũ soạn tin nhắn rồi gửi đi, bảo các nàng nhanh chóng trở về.
Sau đó Vương Vũ thu hồi mười một con Hoang Thử Vương, bảo Hoang Thử Vương Đại Vương tiếp tục đào trong hố, phía dưới đều là đất bùn và đá.
Nước từ khe đá dưới đất chảy ra.
Hắn cần đào một cái ao để trữ nước rỉ ra.
Xem lượng nước rỉ ra, thì một ngày cũng đủ cho mấy người uống.
Đã tìm được nguồn nước.
Lại có công cụ bắt cá.
Mọi thứ khởi đầu quá tốt.
Nhìn hơn 100 con thiên túc trùng trên mặt đất, Vương Vũ tính toán một chút trong lòng.
Xem thời gian thì đã hơn ba giờ chiều rồi.
Còn vài tiếng nữa là mặt trời lặn.
Hắn còn có thể ra bờ biển dùng lồng bắt cá, loại thiên túc trùng này rất tốt để làm mồi nhử.
Tổng cộng có 126 con côn trùng.
Vương Vũ giữ lại hai con còn sống, 124 con còn lại đều là xác.
Hắn gom đống xác côn trùng này lại rồi dùng bùn bao quanh.
Như vậy là xong một đống xác côn trùng có giới hạn.
Vương Vũ lấy xúc xắc trong tay phải ra, trên sáu mặt xúc xắc đều là số màu vàng.
Hắn quyết định dùng xúc xắc để tăng số lượng xác thiên túc trùng.
Xúc xắc rơi xuống.
Bốn điểm.
Vương Vũ ném được bốn, tăng số lượng xác thiên túc trùng lên gấp bốn.
Hôm nay vận khí cũng khá tốt.
Vương Vũ thả ra bốn chồng xác côn trùng.
Trên mặt đất có một đống xác côn trùng lớn, tổng cộng là 620 con.
Tiếp theo, Vương Vũ bảo Hoang Thử Vương Đại Vương sang một bên, hắn bắt đầu tự xây ao chứa nước.
Loại công việc tỉ mỉ này vẫn là do hắn làm.
Rất nhanh, hắn đã xây xong một cái bể chứa nước ngay chỗ nước suối rỉ ra.
Trong ao có khá nhiều vũng nước đục, chỉ cần để nước lắng cặn bùn là có thể uống được.
Không bao lâu sau.
Vương Vũ nghe thấy tiếng động.
Là Lưu Hân Nguyệt và Dư Mẫn đã cưỡi Hoang Thử Vương trở về.
“A~”
“Nóng quá~”
Hai cô gái nhìn thấy hố lớn, đầu tiên là giật mình, sau đó nhanh chóng trèo xuống cái hố sâu gần hai mét.
“Thật mát quá.”
“Thật là mát mẻ.”
Hai cô ở bên ngoài bị phơi nắng, trong hố sâu mát mẻ là điều dễ hiểu.
“Có nước.”
Lưu Hân Nguyệt và Dư Mẫn nhìn thấy nước trong ao thì trợn tròn mắt.
Miệng của các nàng đã khô và sắp nứt ra hết rồi.
“Chờ một chút.”
Vương Vũ ngăn hai người lại.
“Phải đợi nước lắng bùn rồi mới uống được.”
Hai cô gái nhìn nước đục ngầu, chỉ có thể nhịn vậy.
Lưu Hân Nguyệt nhìn hố sâu lớn, kinh ngạc nói với Vương Vũ: “Cái hố này là do ngươi đào sao?”
“Ngươi lợi hại thật đó, một lúc mà đào được một cái hố lớn thế này.”
Dư Mẫn nói: “Nguyệt Nguyệt, Vương Vũ là người chơi Siêu Phàm, Siêu Phàm cô hiểu không, đào một cái hố lớn này đương nhiên làm được.”
Lưu Hân Nguyệt vẫn cảm thấy khó tin: “Thật là lợi hại đó.”
Vương Vũ nói: “Được rồi, ta bảo các ngươi trở về, là có chuyện rất quan trọng.”
Nói rồi, Vương Vũ chỉ vào một đống thiên túc trùng lớn bên cạnh: “Đám côn trùng này là khi đào hố thì tìm thấy.”
“Ọe~”
“Ọe~”
“Chúng ta không đói bụng.”
“Chúng ta thật sự không đói.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận