Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0163: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 hịch văn, tạm biệt

Chương 0163: 【Cực đêm hoang dã cầu sinh】 Hịch văn, tạm biệt.
Đem 10 trản Mã Đăng chất thành một đống.
Bỏ xúc xắc.
Bốn điểm.
Vương Vũ tung ra một cái bốn điểm, tăng thêm số lượng bốn chồng Mã Đăng.
Đem bốn chồng Mã Đăng từng đống từng đống đặt xuống, trên mặt đất có 50 trản Mã Đăng.
Lúc trước bản thân hắn còn có 4 trản Mã Đăng.
Bây giờ hết thảy có 54 trản Mã Đăng.
Vương Vũ lập tức lấy ra 30 trản Mã Đăng đốt lên.
Ở nơi ẩn nấp, bên trong "Tường vây", trong rừng cây, đều bày ra một chén nhỏ, chén nhỏ Mã Đăng.
Khoảnh khắc sau đó.
Xung quanh một mảnh đèn đuốc sáng trưng.
Cảm giác này rất không tệ, người đã chờ đợi trong bóng tối hơn hai tháng nhìn thấy những ánh đèn này càng cảm nhận sâu sắc hơn.
Có đèn lập tức, Vương Vũ dẫn dắt Hoang Thử Vương tiếp tục làm việc.
Chặt củi.
Xây dựng chỗ trú ẩn mới.
Năm ngày sau.
Mấy ngày này trên hoang dã tình hình thế nào, Vương Vũ không rõ, nhưng trong 【kênh tán gẫu】 hoàn toàn tĩnh mịch.
Điều này khiến mỗi người chơi mở 【kênh tán gẫu】 đều cảm thấy không hiểu bị kìm nén.
Mỗi ngày chỉ có Cổ Phong kiên trì đăng vài tin tức dụ dỗ người chơi đến doanh địa của bọn hắn.
Sau đó là một đám người chơi a dua, lừa gạt càng nhiều người chơi đến.
Nhưng mà.
Đột nhiên.
Hôm nay vào một buổi sáng sớm, 【kênh tán gẫu】 lập tức trở nên náo nhiệt.
Là người của ‘Thanh Hồng hội’ phát một bài hịch thảo phạt Cổ Phong.
【Tất cả người chơi trong khu vực, ta tên Lý Thiên Minh, là người phụ trách của ‘Thanh Hồng hội’ tại khu vực này.
Mọi người chú ý, Cổ Phong và một nhóm người đã trở thành tín đồ của tà thần hoang dã, vì vậy bắt đầu làm hại khu vực này, tứ phía bắt người chơi, ép buộc trở thành tín đồ tà thần hoang dã.
Nếu như Cổ Phong và một đám toàn bộ đều trở thành tín đồ tà thần hoang dã thì khu vực này, thậm chí toàn bộ người chơi trên hoang dã đều sẽ chịu uy hiếp đến tính mạng, cho nên ‘Thanh Hồng hội’ chúng ta quyết định dẫn đầu, liên hợp tất cả người có chí hướng, cùng nhau đi thảo phạt đám tà đồ Cổ Phong.
Mong rằng tất cả người chơi trong khu vực có thể tham gia, cùng thảo phạt Cổ Phong.
Tình thế bây giờ muốn trốn tránh nhất định không thể, chỉ có liều chết mới có một chút hy vọng sống, xin mời những người chơi nào nguyện ý tham gia thảo phạt Cổ Phong liên hệ chúng ta.】
Bài hịch này vừa phát ra, 【kênh tán gẫu】 trong nháy mắt trở nên náo nhiệt.
【Ha ha ha, cuối cùng cũng có người ra mặt, ta nhẫn cái tên võng hồng đó lâu rồi, dù sao ta sống cũng không được bao lâu, đi liều với Cổ Phong tính cả ta một người.】
【Ta cũng đi, ta cũng không thể nào thông quan trò chơi sinh tồn này, muốn đi giết Cổ Phong, ta nhất định tham gia.】
【Trò chơi này ta cũng không mong đợi gì, nếu có thể tiêu diệt Cổ Phong, ta hai tay tán thành, ta nguyện cống hiến chút sức mọn cuối cùng, quyên tất cả vật tư của ta để đối phó Cổ Phong.】
......
Cổ Phong có rất nhiều fan, nhưng fan ghét cũng rất nhiều.
Bây giờ fan ghét của Cổ Phong toàn bộ đều bộc phát, bọn hắn thông quan trò chơi sinh tồn là chuyện không thể, nhưng có thể kéo Cổ Phong xuống ngựa, mọi người đều nhao nhao hưởng ứng.
Giết chết hắn luôn cho xong.
Danh lợi có thể là một con dao hai lưỡi.
Trong khu vực có vô số người chơi căm hận Cổ Phong, tất cả đều biểu thị muốn đi tiêu diệt Cổ Phong.
Trong chốc lát, Lý Thiên Minh hô một tiếng trăm người hưởng ứng, 【kênh tán gẫu】 xuất hiện vô số tin tức, có mấy ngàn hơn vạn người chơi nhao nhao biểu thị nguyện ý đi theo để đối phó Cổ Phong.
Đương nhiên phần lớn người chơi cũng mang theo những mục đích riêng.
Những người muốn nhặt nhạnh chỗ tốt cũng không phải là ít.
Trong chốc lát, chiến sự trên hoang dã đã âm thầm bày ra.
Vương Vũ đang xây nhà mới, thì thường có người nhắn tin đến.
Vương Vũ ấn mở xem xét, là Tần Vân.
【Tần Vân: Đại lão, có đó không?】
【Vương Vũ: Có đây, có chuyện gì à?】
【Tần Vân: Ta muốn lên đường đi thảo phạt Cổ Phong.】
【Vương Vũ: Ồ? Không ngờ ngươi cũng tham gia náo nhiệt đấy.】
【Tần Vân: Không, không phải là đi tham gia náo nhiệt, đây là ta đi liều mạng đánh cược một lần, tiếp tục như vậy thì chúng ta những người chơi này sớm muộn cũng chết, không bằng thừa dịp bây giờ đi liều mạng một phen.】
Vương Vũ cười khanh khách.
Cũng đúng.
Nếu như đứng ở vị trí người chơi khác suy nghĩ một chút, Cổ Phong hùng hổ dọa người, nhện tuyết qua lại số lượng lớn, việc nhóm người này nhóm đốt lửa sưởi ấm cũng phải thấp thỏm trong lòng.
Bây giờ chỉ có liều mạng một lần, giải quyết Cổ Phong cái mối uy hiếp lớn nhất này, bọn họ mới có một tia cơ hội sống sót.
Trong lòng người chơi như Tần Vân giờ hiểu rõ điều này, nếu không giết chết Cổ Phong, chỉ sợ người chết cũng là bọn họ.
【Vương Vũ: Được, ngươi cẩn thận.】
【Tần Vân: Đại lão, ngươi không đi à? Nếu ngươi mà đi, cơ hội thắng của chúng ta sẽ lớn hơn.】
【Vương Vũ: Ta thì không đi được, kỳ thật dù ta có đi hay không, Cổ Phong cũng phải chết không thể nghi ngờ.】
【Tần Vân: Ồ? Đại lão, ngươi có tin tức nội bộ gì à?】
【Vương Vũ: Ngươi cứ đi đi, đến lúc đó ngươi sẽ biết, tin tức này còn chưa được tung ra, đoán chừng còn đang được giữ bí mật, không nên có quá nhiều người biết.】
【Tần Vân: Được, đại lão, ta sẽ không hỏi nữa.】
【Vương Vũ: Là người của ‘Thanh Hồng hội’ tổ chức các ngươi đi đối phó Cổ Phong à?】
【Tần Vân: Đúng vậy, còn có mấy bang hội lớn, bọn họ lần lượt phụ trách tập hợp người chơi trong từng khu vực.】
【Vương Vũ: Trời sao tối như thế này, tuyết đọng lại dày như vậy, sao bọn họ tập hợp được nhiều người chơi đến vậy?】
【Tần Vân: Có một huấn luyện viên trượt tuyết, dạy mọi người cách dùng gỗ để làm ván trượt tuyết, còn có cả giáo trình trượt tuyết, đến lúc đó mọi người bình thường chắc là đi theo người chơi siêu phàm, trượt tuyết đi tập hợp lại với nhau.】
【Vương Vũ: Thì ra là vậy, xem ra mọi người có quyết tâm rất lớn, đều đang nỗ lực.】
【Tần Vân: Đúng vậy, các bang hội lớn sẽ phát vật tư cho người chơi tham chiến, bọn họ còn hứa hẹn, người chơi thông quan thí luyện hoang dã như chúng ta tham chiến, còn cho chúng ta chỗ tốt.】
【Vương Vũ: Ồ, bọn họ có thể cho các ngươi chỗ tốt gì?】
【Tần Vân: Để cho chính chúng ta đưa ra điều kiện, ta muốn hai mươi vạn đồng tệ, như vậy là ta đã đạt được mục đích vào trò chơi sinh tồn này rồi.】
【Vương Vũ: Vậy thì chúc mừng ngươi.】
【Tần Vân: Không nói chuyện nữa, ta xuất phát, coi như chết trận, ta cũng không có gì hối tiếc.】
Đóng giao diện chat.
Lúc này lại có người nhắn tin, Vương Vũ ấn mở xem xét thì là Trương Đại Hải.
【Trương Đại Hải: Huynh đệ, có đó không?】
【Vương Vũ: Có đây, dạo này không liên lạc, đang bận gì vậy?】
【Trương Đại Hải: Ta vẫn đang nghĩ cách để đối phó với hang Hoang Thử Vương, quá khó khăn, vẫn là huynh đệ ngươi trâu bò, đầu tiên thông quan thí luyện hang Hoang Thử Vương.】
【Vương Vũ: Đó là ta gặp may thôi, hôm nay sao tự nhiên lại liên lạc với ta?】
【Trương Đại Hải: Ta muốn đi đối phó với Cổ Phong, báo cho huynh đệ biết một tiếng.】
【Vương Vũ: Hả, sao? Ngươi cũng muốn đi à.】
【Trương Đại Hải: Không đi không được, nhện tuyết xung quanh càng ngày càng nhiều, vốn là muốn tìm một bang hội lớn để nương nhờ, bây giờ thừa dịp cơ hội này, có bang hội lớn đến đón ta, ta liền gia nhập.】
【Vương Vũ: Đi thảo phạt Cổ Phong thì là phải liều mạng, ngươi cẩn thận.】
【Trương Đại Hải: Bây giờ không liều mạng cũng không được, coi như không bị nhện tuyết giết chết, thì Cổ Phong chắc cũng không buông tha ta, dù sao cũng là chết, chi bằng cùng hắn liều mạng một phen.】
Lúc này, Vương Vũ nhận được một yêu cầu giao dịch.
Vương Vũ ấn mở xem xét, thì là Trương Đại Hải phát giao dịch cho hắn.
Trương Đại Hải giao dịch đến một tấm lưới.
【Trương Đại Hải: Ta đã nói, trước khi chết cái lưới này ta tặng cho ngươi, ngươi cất giữ đi.】
Bạn cần đăng nhập để bình luận