Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 466: 【 Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh 】 quay đầu, sợ choáng váng

Chương 466: 【 Sinh Hóa Nguy Cơ Chi Mạt Nhật Cầu Sinh 】 quay đầu, sợ đến choáng váng Tóc vuốt ngược cùng một đám người trói lại Kim Tú, rồi lái xe trở về Thượng Kinh Thành.
Có nhiều người bảo vệ như vậy, tóc vuốt ngược từ cõi chết trở về, cảm thấy vô cùng an toàn.
Lúc này, tóc vuốt ngược nhận được một tin, người kia vẫn chưa c·hết.
Tóc vuốt ngược thấy hình ảnh trấn nhỏ, trên phế tích, người kia đứng đó, giơ ngón giữa lên trời.
Là hắn.
Hắn còn sống.
Tóc vuốt ngược lập tức nổi gân xanh toàn thân, hai mắt đỏ ngầu coi hình ảnh Vương Vũ như kẻ thù.
Chính người này đã mang đến cho hắn nỗi nhục vô tận, đồng thời còn làm hắn mất một bàn tay, biến thành tàn phế.
Người này phải c·hết.
Trong đầu tóc vuốt ngược tràn ngập ý nghĩ g·iết người này, không, bắt hắn lại, bắt sống hắn, h·ành h·ạ đến c·hết hắn.
Ý nghĩ này vừa khởi lên, tóc vuốt ngược liền choáng váng.
Tóc vuốt ngược: “Tất cả quay đầu xe lại cho ta, chúng ta phải trở về.” Có người lập tức khuyên: “Đặng đại thiếu, ở đó nhiều quân đội như vậy, chúng ta quay lại người kia cũng bị g·iết rồi, chúng ta không cần quay về đâu.” Những người này nhận lệnh là đưa Đặng đại thiếu trở về, cho nên bọn họ không muốn tóc vuốt ngược quay đầu xe lại.
Tóc vuốt ngược: “Không, ta nhất định phải trở về.” “Ai ngăn cản ta, ta liền g·iết kẻ đó.” Đám người thấy bộ dạng của tóc vuốt ngược, cũng không dám đứng ra ngăn cản.
Vậy là trì hoãn một chút thời gian, đi theo Đặng đại thiếu một chuyến.
Thế là tất cả mọi người lái xe quay đầu.
Ở trên xe, trên đội xe phía sau, đám sinh viên Đại học Thượng Kinh thấy tóc vuốt ngược quay đầu, đám sinh viên này cũng nhận được tin người kia còn sống.
Bọn họ hiểu rõ Đặng đại thiếu muốn đi làm gì.
Đây là muốn quay về báo thù.
Cái gọi là căm hận làm mờ mắt, tóc vuốt ngược liều lĩnh quay đầu xe trở về báo thù.
Đoàn xe bắt đầu quay đầu.
Một đám sinh viên thấy vậy, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều chọn quay trở lại.
Có náo nhiệt đương nhiên phải đi xem.
Tất cả đều quay đầu.
Trên xe, tóc vuốt ngược và đám sinh viên đều mong người kia có thể gắng gượng, nhất định phải cố trụ đến khi bọn họ đến.
Tóc vuốt ngược vì báo thù rửa hận, còn những người khác là vì có thể xem náo nhiệt.
Hơn nữa.
Cứ đi được hai phút, đoàn xe lại nhận được một tin tức, là hình ảnh video HD.
Trong video, người kia triệu hồi ra Lục Đầu chuột khổng lồ cao mười mấy mét.
Những đại lão này dùng vô số lựu đạn công kích cũng không xi nhê.
Sau đó, người kia lại triệu hồi ra một con chuột ba đầu, con chuột này phóng thích dị năng, biến khu vực gần trấn nhỏ thành biển lửa.
Vô số quân đội cùng trang bị bị đốt thành tro.
Quân đội bao vây trấn nhỏ tan tác chạy trốn, ai không chạy kịp thì bị thiêu không còn cặn.
“Này ~” Bọn họ đều sợ đến tái mét mặt.
“Đây còn là người sao?” “Thủ đoạn của người này vậy mà lại mạnh đến thế.” “Quá mạnh, thật là đáng sợ.” Một đám người nghĩ lại lúc trước không lâu, người này đã đối mặt giao chiến với bọn họ, vậy mà người này đã bỏ qua cho bọn họ.
Bây giờ nghĩ lại bọn họ không khỏi hoảng sợ, nếu người này muốn g·iết bọn họ, bọn họ sẽ không có chút sức phản kháng.
Người này mạnh đến mức, g·iết bọn họ còn dễ hơn bóp c·hết một con kiến.
Đồng thời một đám người cũng cảm thấy may mắn, cũng may bọn họ không nổi điên mà đắc tội người này, người kia cũng không hạ s·át thủ với bọn họ.
Trong khi một đám sinh viên đang cảm thấy may mắn, thì họ lại nghĩ đến Đặng đại thiếu, Đặng đại thiếu đã đắc tội người cực kỳ cường đại này rồi.
“Ha ha ha ~” Một đám sinh viên lại lộ vẻ hả hê.
Lần này có kịch hay để xem rồi.
Đặng đại thiếu sau khi thấy video thì hoàn toàn không dám tin vào mắt mình.
Đây không phải là kỹ xảo điện ảnh đó chứ?
Làm sao có thể có người mạnh đến vậy?
Một người đang đánh nhau với cả một đội quân, còn đánh cho quân đội tan tác.
Tóc vuốt ngược cảm thấy mắc tiểu, hai chân như nhũn ra, hắn cố gắng kiềm nén, hắn sợ đến sắp tè ra quần.
Lúc này tóc vuốt ngược mới hiểu, hắn đã đắc tội phải một người không thể đụng vào được.
“Dừng lại, dừng xe lại hết cho ta.” Kêu dừng xe đương nhiên không phải là tóc vuốt ngược, hắn sợ đến não bộ đơ rồi.
Mà là những người đến bảo vệ tóc vuốt ngược kêu dừng lại.
Bọn họ đến bảo vệ Đặng đại thiếu, không phải đến c·hết.
Người kia quá mạnh vượt ra khỏi sự nhận biết của bọn họ, bọn họ xông vào cũng chẳng khác nào tìm đến c·ái c·hết.
“Đặng đại thiếu, chúng ta không tiến vào nữa đâu.” Sau khi xuống xe, bọn họ vẫn khuyên nhủ tóc vuốt ngược.
Tóc vuốt ngược nghe vậy ngơ ngác gật đầu, hắn đã bị dọa đến ngây người rồi.
Thấy tóc vuốt ngược đồng ý, lại có người khuyên nhủ: “Đặng đại thiếu, vậy chúng ta mau quay về Thượng Kinh Thành đi.” Những người này giờ chỉ muốn mau chóng đưa Đặng đại thiếu trở về Thượng Kinh Thành.
Tóc vuốt ngược: “Đúng, về Thượng Kinh...” “Không.” Tóc vuốt ngược tỉnh táo lại, nói lớn: “Không quay về, chúng ta dừng ở chỗ này chờ thôi.” “Người kia có thể đối phó bộ đội trên mặt đất, hắn chắc chắn không đối phó được máy bay chiến đấu trên không.” “Đúng, hắn nhất định không đối phó được máy bay chiến đấu.” “Máy bay chiến đấu chắc chắn sẽ oanh tạc g·iết hắn.” Tóc vuốt ngược như vớ được phao cứu m·ạ·ng, hắn vẫn ngoan cố cho rằng quân đội của bọn họ chưa thua.
Bây giờ mà quay đầu như vậy, hắn sẽ mất mặt lắm.
Đám bạn học bên cạnh đang nhìn hắn.
Hắn cứ như một con chuột hôi xông tới xông lui.
Lòng tự trọng của tóc vuốt ngược trỗi dậy, hắn không thể lập tức quay đầu về Thượng Kinh, làm thế chẳng khác nào hắn bị người kia dọa đến tè ra quần mà bỏ chạy về Thượng Kinh.
Vậy hắn sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
Hơn nữa hắn vẫn ôm hi vọng vào máy bay chiến đấu trên không, người kia dù có lợi hại hơn nữa, hắn cũng không thể đánh lại trên trời được.
Cho nên tóc vuốt ngược ra lệnh cho mọi người dừng tại chỗ chờ.
Một đám sinh viên Đại học Thượng Kinh, thấy tóc vuốt ngược không đi, đương nhiên bọn họ cũng không đi.
Bọn họ là đến xem náo nhiệt, nhân vật chính không đi, đương nhiên bọn họ sẽ không đi.
Bọn họ biết trấn nhỏ hiện tại rất nguy hiểm, người kia lợi hại như vậy, cho dù Đặng đại thiếu muốn đến trấn nhỏ, bọn họ cũng không dám đi theo.
Dù sao m·ạng nhỏ là quan trọng.
Toàn bộ đội xe đều dừng lại.
Lúc này, nữ nhân bị trói Kim Tú mặt lộ vẻ phức tạp.
Người kia lại lợi hại như vậy sao?
Nàng tuy bị trói, nhưng những lời đối thoại của tóc vuốt ngược, cùng với những lời xì xào bàn tán, nàng đều nghe thấy được.
Nàng đã biết chuyện người kia một mình đại chiến cả một đội quân.
Dù không thể tin, nhưng sự việc ngay trước mắt, cũng không do nàng muốn không tin cũng được.
Nữ nhân nhớ lại người kia khi trước, ‘một cao cấp dị năng giả nho nhỏ…’ Lúc ấy trong lòng nàng đương nhiên không phục câu nói này, cao cấp dị năng giả không hề nhỏ nhoi chút nào, đối phương ỷ mạnh hơn nàng, cố ý nói ra để vũ nhục nàng.
Nhưng bây giờ xem ra, đối phương cũng không hề vũ nhục nàng, đối phương chỉ nói sự thật mà thôi.
Cao cấp dị năng giả đúng là không đáng để nhắc tới trước mặt người kia.
Nữ nhân cười khổ một tiếng.
Nàng nghĩ đến trước đây đã trăm phương nghìn kế cứu Đặng Thế Hằng.
Bây giờ xem ra thật là nực cười.
Bây giờ nàng rơi vào tình cảnh như thế này, đều là do nàng tự gieo gió gặt bão.
Lúc trước người kia không giết nàng xem như đã quá nương tay rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận