Toàn Dân Cầu Sinh: Ta Có Thể Tăng Thêm Vật Phẩm Số Lượng

Chương 0201: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 hoang dã cực đêm thời gian kết thúc, hạ cái trò chơi sinh tồn gặp lại

Chương 0201: 【 Cực đêm hoang dã cầu sinh 】 thời gian cực đêm hoang dã kết thúc, hẹn gặp lại ở trò chơi sinh tồn tiếp theo
Sau khi giao phó xong mọi chuyện. Người Cổ Hoang Thôn muốn giữ Vương Vũ ở lại, đương nhiên Vương Vũ không đồng ý. Vương Vũ không muốn mang Phương Miểu Miểu đi, nên nàng cũng chỉ có thể ở lại Cổ Hoang Thôn.
Trên hoang dã một mảnh tĩnh mịch, nếu Phương Miểu Miểu đi nơi khác nhất định sẽ chán chết. Ở dưới địa thành. Lúc này, đám Hoang Thử do Hoang Thử Vương triệu hồi ra lúc trước đã chết la liệt. Vì tăng cường sức chiến đấu cho Hoang Thử, Hoang Thử Vương đã dùng kỹ năng 【Vương chi nộ】.
【Giới thiệu kỹ năng: Hoang Thử Vương nổi giận, sức chiến đấu tăng 50%, triệu hồi toàn bộ Hoang Thử dưới trướng kích phát tiềm năng, sức chiến đấu tăng gấp bội, kéo dài 45 phút, hết thời gian, Hoang Thử triệu hồi sẽ chết không toàn thây, Hoang Thử Vương suy yếu 24 tiếng.】
Bây giờ, Hoang Thử chết từng mảnh từng mảnh. Hoang Thử triệu hồi không mang theo được.
Vương Vũ xách theo đèn ngựa, bốn đầu Hoang Thử Vương cũng xách theo đèn ngựa, bọn họ định rời khỏi địa hạ thành này. Lúc này, phía trước có một cô gái chắn đường đi của Vương Vũ. Cô gái đó là Tiểu Nhã của Cổ Hoang Thôn.
Tiểu Nhã nhìn Vương Vũ muốn nói gì đó, cuối cùng cô bé không nói gì, rồi quay người rời đi. Vương Vũ nhìn ánh mắt Tiểu Nhã liền biết nàng muốn nói gì.
Địa phương lân cận, La Lâm · Thu.
Vương Vũ đi về phía cửa ra địa hạ thành. Hắn mở danh sách bạn tốt, tìm tên Hoàng Cát, soạn tin nhắn gửi đi.
【Vương Vũ: Có đó không?】
Hoàng Cát trả lời ngay lập tức.
【Hoàng Cát: Đại lão, tôi có, có việc gì không ạ?】
【Vương Vũ: Ta muốn hỏi, cái Hòn Đá phát sáng của ngươi kiếm được ở đâu vậy?】
【Hoàng Cát: À, chuyện đó hả, tôi nhặt được trong một hang động.】
【Vương Vũ: Ngươi có thể nói cho ta biết tọa độ hang động kia ở đâu được không?】
【Hoàng Cát: Đại lão, ngài hỏi chuyện nhặt bảo này để làm gì?】
【Vương Vũ: Hòn Đá phát sáng kia không tệ, ta muốn đi xem có thể tìm thêm được chút nào không.】
【Hoàng Cát: Thì ra là chuyện này, tôi sẽ gửi cho ngài ngay nhưng ngài đừng ôm hi vọng quá lớn, chỗ đó tôi đã tìm nhiều lần rồi, không còn tìm được loại đá đó nữa.】
【Vương Vũ: Ngươi cứ gửi tọa độ cho ta trước đi.】
【Hoàng Cát: Vâng, đại lão.】
Sau đó, Vương Vũ nhận được một vị trí tọa độ. Đóng giao diện trò chuyện.
Vương Vũ liếc nhìn danh sách bạn bè. Trong danh sách bạn bè chỉ có ba người. Hoàng Cát, Phương Miểu Miểu, Đồ Đông Lai.
Mấy hôm trước còn có Khâu Ba, bây giờ không thấy nữa, xem ra ‘Hoang dã Thất Hùng’ đã không trụ được, bị Hứa Hân Đồng giết chết rồi.
Trước kia Khâu Ba từng gửi cho hắn một tọa độ. Có nên đi gặp Hứa Hân Đồng kia không? Đi không chỉ có thể nhận được rất nhiều đạo cụ siêu phàm, mà còn có một nơi có suối nước nóng.
Vương Vũ có chút động lòng. Đi đến tọa độ Hoàng Cát gửi trước hay là đi đến tọa độ Khâu Ba gửi trước?
Đúng lúc này, màn hình trước mặt Vương Vũ hiện lên.
【Thời gian cực đêm của thế giới hoang dã sắp kết thúc, lần trò chơi sinh tồn này kết thúc đếm ngược】
【180】【179】【178】......
“Ngọa Tào”
“Trò chơi sinh tồn sắp kết thúc rồi.”
“Ta đã vượt qua trò chơi sinh tồn?”
Quá đột ngột.
Vương Vũ lập tức chạy về hướng cửa địa hạ thành. Trò chơi sinh tồn kết thúc, theo lý thuyết thì thời gian cực đêm hoang dã cũng kết thúc, trời sắp sáng. Vương Vũ không có chút chuẩn bị nào.
Hắn chạy về phía cửa địa hạ thành, hắn muốn xem thế giới hoang dã này khi trời sáng trông sẽ như thế nào. Dù sao hắn đã đợi ở thế giới hoang dã này hơn sáu tháng. Hắn còn chưa biết thế giới hoang dã này trông như thế nào.
Thế giới hoang dã này rất đẹp. Phía dưới là ánh bình minh, một vùng tuyết trắng bao la, đây là hình ảnh Vương Vũ đã mường tượng vô số lần trong sáu tháng qua. Cũng là hình ảnh hắn mong chờ được nhìn thấy.
Chỉ cần hắn thấy được cảnh này, thì thời gian cực đêm hoang dã sẽ kết thúc. Trò chơi sinh tồn sẽ kết thúc.
"Đại lão"
“Ngài đợi ta với”
Âm thanh của Phương Miểu Miểu từ phía sau truyền đến. Vương Vũ không dừng bước, tiếp tục chạy về phía trước.
Lúc này, có người gửi tin nhắn đến, Vương Vũ mở ra xem, là Đồ Đông Lai.
【Đồ Đông Lai: Đại lão, tôi ra khỏi trò chơi muốn khôi phục lại ‘Chấn Hoang bang’, nếu ngài muốn thành lập bang, lời của tôi có thể giúp dẫn các anh em đến nương tựa ngài, hi vọng ngài có thể thu nhận bọn tôi, số điện thoại của tôi là 13......】
Vương Vũ nhìn một cái, không để ý đến Đồ Đông Lai. Hắn cuối cùng cũng chạy ra được địa hạ thành. Bên ngoài vẫn còn tối đen. Bất quá, bên rìa trời đã xuất hiện một chút ánh sáng trắng. Trời sắp sáng rồi. Sáu tháng. Cuối cùng hắn cũng có thể nhìn thấy bộ dạng thật của thế giới này. Lúc này, Phương Miểu Miểu cũng chạy đến bên cạnh Vương Vũ, nàng thấy Vương Vũ đang định nói gì đó.
Đột nhiên, bên rìa trời có một tia sáng như nhảy ra từ trong bóng tối. Thế giới trong nháy mắt như được phơi bày ra. Mắt Vương Vũ tối sầm lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận