Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 927: Có Gan Ngươi Đừng Ra (2)

Hắn sợ run hồi lâu, sau đó đột nhiên bạo khởi, trực tiếp dùng tay xuyên qua lồng ngực Vũ Linh Tích.
"Nghiên cứu cái @#$%, chết cho lão tử!"
"Phốc!"
Vũ Linh Tích không kịp đề phòng, há miệng phun Từ Tiểu Thụ một mặt nước.
Trên mặt y hiện ra nụ cười mỉm, ôn nhu nói: "Ta, bất tử."
"Bất tử?"
Từ Tiểu Thụ hung dữ gào thét: "Vậy liền nhìn xem, là bất tử thật, hay bất tử giả!"
"Rắc rắc."
Vừa dứt lời.
Vũ Linh Tích chỉ cảm thấy cả người lạnh toát.
Lúc này y mới phản ứng được, Từ Tiểu Thụ dùng tay đâm xuyên thân thể y, đã co lại, bóp lấy trái tim y.
Thủy tâm trì trệ một lúc, sau đó đột nhiên ngưng kết thành băng.
Cực hạn băng!
Khoa học phục sinh, vậy liền dùng khoa học đến đánh bại khoa học.
Từ Tiểu Thụ áp dụng thủ pháp luyện đan dung thuốc, trước dùng Tam Nhật Đống Kiếp đông thủy tâm tên kia thành trạng thái rắn.
Cấu trúc phân tử nước bị phá hư, nếu không phải tản ra hàn khí, đây căn bản là một khối tinh thạch.
"Khá lắm. . ."
Hai mắt Vũ Linh Tích đã mất đi thần thái.
Đối với y mà nói, băng cũng là nước, chỉ là trạng thái khác biệt mà thôi.
Cho dù Tiểu Thạch Đàm Quý cải biến kết cấu thủy nguyên tố, nhưng chỉ cần tăng tu vi lên, một chút thủ đoạn ấy, căn bản không thể tạo thành tổn thương.
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ này.
Vũ Linh Tích chỉ là Vương Tọa, Tam Nhật Đống Kiếp lại ẩn chứa lực lượng Đống Kiếp.
Lực lượng đống kiếp, nằm ở Trảm Đạo chi đỉnh, sau khi độ qua Cửu Tử Lôi Kiếp mới có thể xuất hiện.
Lấy tu vi hiện tại của y, căn bản không gánh nổi kiếp lực.
Cho nên Từ Tiểu Thụ một chưởng đâm thủng ngực, Vũ Linh Tích tại chỗ hóa băng.
Nhưng. . .
"Xuy xuy xuy ~ "
Một giây sau.
Hỏa cỏ xung quanh, phân tử nước thẩm thấu, mờ mịt hóa khí, thân thể Vũ Linh Tích lần nữa ngưng kết thành hình.
"Ngươi, không giết được ta."
Y cười, hai mắt sáng rực, nhìn chằm chằm Từ Tiểu Thụ cầm băng tâm trong tay.
"Thử một chút!"
Từ Tiểu Thụ xoay người lao lên, băng điêu trước mặt bị hắn chấn thành bột phấn, phiêu tán trong hư vô.
Gió thổi nhẹ.
Sương trắng đãng không.
Phạm vi mấy trăm trượng, sau khi trì hoãn một chút, liền đông kết thành băng.
Kỷ Băng Hà!
"Rắc!"
Thân thể Vũ Linh Tích vừa mới ngưng thực trực tiếp cứng đờ.
Từ Tiểu Thụ chớp mắt lao đến, đấm tới một quyền.
"Bành" một tiếng vang lên, đầu lâu Vũ Linh Tích bị oanh thành bột phấn.
"Không sợ giãy dụa?"
Âm thanh lần nữa xuất hiện trong đầu, Từ Tiểu Thụ lập tức trì trệ, chỉ nghe Vũ Linh Tích trào phúng nói: "Ngươi có thể đông kết toàn bộ thủy nguyên tố nơi đây, nhưng ngươi có dám đông cứng chính ngươi?"
Giờ khắc này nộ khí tăng vọt, Từ Tiểu Thụ muốn chơi tới cùng.
"Có gì không dám?!"
"Ngươi dám đông cứng chính ngươi, ta sẽ không chết, nhưng ngươi nhất định sẽ chết!" Vũ Linh Tích vội vàng lên tiếng.
"Đông cứng?"
Từ Tiểu Thụ nắm chặt song quyền, nghiêm nghị nói: "Ngươi mẹ nó cũng quá coi thường ta!"
"Xèo xèo."
Âm thanh vừa dứt, xung quanh liền vang lên tiếng vang rất nhỏ.
Từ Tiểu Thụ lập tức vận dụng Tẫn Chiếu Nguyên Chủng trong cơ thể, lực lượng nóng rực kinh khủng tản ra.
Hắn vốn không chịu nổi lực lượng Tẫn Chiếu Nguyên Chủng hoàn toàn dẫn bạo,
Nhưng giờ phút này, ngoại trừ làm như vậy, đã không còn cách nào khác.
Hắn chỉ muốn ép ký sinh trùng trong cơ thể, triệt để cút ra ngoài.
"Chết cho lão tử!"
Từ Tiểu Thụ khoanh chân tại chỗ, Tam Hoa Tụ Đỉnh, Ngũ Nguyên Triều Thiên, thao túng lực lượng đến cảnh giới đỉnh cao.
Kỷ bẳng hà xung quanh hoàn toàn không bị ảnh hưởng.
Nhưng trong cơ thể hắn, lại xuất hiện một vầng mặt trời chói chang.
Nhiệt độ đang tăng lên, tăng lên, càng tăng lên!
"A ha ha ha."
Vũ Linh Tích cười to: "Tiểu tử, ngươi thật cho rằng ta ở trong cơ thể ngươi, không biết ngươi có Tam Nhật Đống Kiếp cùng Tẫn Chiếu Nguyên Chủng?"
"Loại tồn tại này, ta đã sớm có phòng bị."
"Lại nói, ngươi tự biến mình thành một cái lô đỉnh, không nói đến chuyện có thể chưng chết ta hay không, ngươi thật có can đảm hạ thủ?"
"Ngươi mới Tiên Thiên!"
Vũ Linh Tích căn bản không để trong lòng.
Đối với y mà nói, thiếu niên chỉ mới Tiên Thiên, thiên tư phi phàm, sao có thể từ bỏ tiền đồ quang minh, chân chính ôm lấy quyết tâm đồng quy vu tận?
"Ngươi chống mắt lên xem."
Từ Tiểu Thụ căn bản không hề bị lay động.
Ngoại nhân không cách nào biết được, hắn một đường đi tới, đã trải qua đau khổ đoán luyện biến thái tới cỡ nào.
Đúng vậy.
Vũ Linh Tích nói không sau, hóa thành đỉnh lô không thể tự chưng chết mình.
Nhưng tổn thương cùng cấp bậc, Từ Tiểu Thụ không tin, sức chịu đựng của tên gia hỏa cả ngày chơi nước kia, mạnh hơn mình một đường ăn lửa lớn lên.
"Chờ đấy, ngươi mẹ nó vĩnh viễn ở trong cơ thể ta, đừng ra!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận