Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1727: La Bàn Trong Tay Tính Thiên Hạ (1)

Đạo Khung Thương nói xong, ngón tay gõ nhẹ bàn tròn, ngước mắt nhìn về phía đám người.
Chúng lão gật đầu như mổ gạo: "Ừm ừm ừm."
Ngươi nói đúng.
Ngươi phân tích rất có đạo lý.
Ngươi tiếp tục.
Mặc dù bề ngoài mọi người bày ra bộ dáng cá mặn, nhưng trên thực tế, hội nghị Thập Nhân Nghị Sự Đoàn vẫn rất quan trọng.
Trước khi tham gia hội nghị, bọn họ đã thông qua con đường của mình, điều tra đại khái sự tình Đông Vực Vân Lôn Sơn Mạch.
Đương nhiên, luận tình báo chi tiết, khẳng định không thể sánh bằng Đạo Khung Thương.
Cố gắng từ trong lời nói của Đạo Khung Thương, tìm ra chi tiết không hợp lý, đây là chuyện thành viên Thập Nhân Nghị Sự Đoàn hướng tới mấy chục năm nay.
Chỉ là cho đến hiện hại, không ai thành công. . .
Nhưng cố gắng mới có cơ hội, không phải sao?
"Trong quá trình này, Ái Thương Sinh từng bắn ra một tiễn. . ."
Đạo Khung Thương dừng một chút, lời nói xoay chuyển, nhìn về phía nam tử kéo Tà Tội Cung trên xe lăn, ánh mắt tất cả mọi người cũng đồng thời nhìn tới.
"Một tiễn này, nhằm vào người nắm giữ Thủy Chi Áo Nghĩa không biết tên."
"Ta không biết y là ai, nhưng nếu không có vị thiên tài cỏ dại thứ ba, người kia hoặc là Vũ Linh Tích bị khống chế, hoặc là Vũ Mặc đã chết đi."
"Chư vị đang ngồi ở đây, hẳn đều biết hai người này, bọn họ là Linh bộ thủ tọa, là người của chúng ta."
"Tình huống cụ thể, ta không nói nhiều, mọi người có thể suy ngẫm."
Đạo Khung Thương dứt lời, con ngươi mấy vị lão tiền bối lập tức co rụt lại.
Hư hư thực thực hai vị Linh bộ thủ tọa?
Nói cách khác. . .
Phản đồ?
Mọi người cảm thấy cẩn thận suy nghĩ vấn đề này, khẳng định sẽ tìm ra vấn đề.
Thế nhưng có Đạo Khung Thương ở đây, chúng ta cần gì phải suy nghĩ, thế là chúng lão tiếp tục nhìn chằm chằm Đạo Khung Thương.
Đạo Khung Thương: ". . ."
"Ài."
Hắn thở dài.
"Những chuyện khác tạm thời để sang một bên, chúng ta đều biết người nắm giữ Thủy Chi Áo Nghĩa, ở trên Cô Âm Nhai bố cục giăng lưới."
"Mà tấm lưới kia, bắt được rất nhiều cường giả ngũ vực."
"Phía dưới Thái Hư, Trảm Đạo, Đạo cảnh nhiều vô số kể, chúng ta không tính."
"Nhưng bên trong còn có hơn hai, ba mươi vị Thái Hư, cùng hư hư thực thực một tôn Bán Thánh, đây là tình báo ta vừa mới tính ra."
Bán Thánh?
Nghe có Bán Thánh, chúng lão đều khẽ giật mình, tính báo bọn họ thu được căn bản không có chuyện này.
Nhưng hiển nhiên, đã Đạo Khung Thương nói ra miệng, vậy tính chân thực không thể nghi ngờ.
Nói cách khác, thủ đoạn thu thập tình báo của bọn họ, quá kém cỏi.
Không ai nói chuyện.
Chư lão tiếp tục nhìn chằm chằm Đạo Khung Thương, lúc này, cho dù nói gì, cũng không tinh chuẩn bằng lời của đối phương.
Đạo Khung Thương tiếp nhận rất nhiều ánh mắt, trọn vẹn dừng hồi lâu, tay trái khẽ lật, trong tay xuất hiện một cái la bàn.
"Tới. . ."
Tất cả mọi người nhìn thấy la bàn, trái tim nhấc lên, trong mắt ẩn hàm mong đợi.
Đồ chơi này, căn bản không phải cho người dùng!
Nghe nói chỉ dựa vào cái la bàn này, Đạo Khung Thương có thể tính toán tường tận thiên hạ.
Vô luận thiên đạo, thánh đạo, sinh tử, luân hồi, cơ duyên, bảo vật, cát hung, nhân duyên. . . vạn sự vạn vật, một bàn giải quyết.
Lúc trước mọi người không tin thuyết pháp tà dị này.
Thế nhưng theo số lần nghị sự Thập Nhân Nghị Sự Đoàn tăng cao, cho dù mọi người không tin cũng phải tin.
Đáng tiếc cho dù có được la bàn này, bọn họ cũng vô pháp sử dụng.
Bởi vì thứ này chỉ phù hợp với Thiên Cơ Thuật, đồng thời muốn chơi thứ này, nhất định phải có được "Đại não" chí cao vô thượng.
Trong thiên hạ, có thể chế tạo ra chiếc la bàn vô tiền khoáng hậu, đồng thời chơi đến mức này, chỉ có một mình Đạo Khung Thương.
Thiên cơ la bàn tản ra thánh lực ba động, bên trên phối trí phức tạp khó phân, có thuộc tính ngũ hành, có thiên can địa chi, ở giữa còn có bát quái đồ, tám quẻ nhô lên.
Mới nhình một chút đã có thể khiến người ta hoa mắt, tâm thần choáng váng.
"Ken két. . ."
Thiên cơ la bàn vừa ra, trong đại điện liền vang lên âm thanh cơ quan rất nhỏ, biểu hiện nó không giây phút nào không vận chuyển, tính toán thế giới thiên cơ.
Phía trên la bàn còn có một cái tinh muôi, đầu muôi chỉ hướng bắc, chuôi muôi chỉ hướng nam.
(Dịch: tinh muôi = kim la bàn cổ, tạo hình giống chiếc thìa / muỗng ngày nay)
Lúc này, chỉnh thể la bàn, có chút khuynh hướng phương đông.
"Lực lượng khí vận tụ ở phương đông. . . vho nên thiên cơ la bàn nghiêng về hướng đông, chuyện này mang ý nghĩa thiên hạ đại sự hôm nay, đều phát sinh ở Đông Vực Kiếm Thần Thiên." Nhan Vô Sắc vuốt râu nói ra, bộ dáng cao thâm mạt trắc.
Tất cả mọi người: ". . ."
Ngươi thật dám nói!
Có ai không biết hiện tại Đạo Khung Thương tính toán, chính là sự tình phát sinh tại Đông Vực Kiếm Thần Thiên?
Chuyện này không cần dùng đến thiên cơ la bàn, chỉ cần thủ hạ trình lên tình báo, không phải liền rõ ràng sao?
Thiên cơ la bàn xuất hiện, nguyên tố thần sứ Trọng Nguyên Tử thế mà không tiếp tục nghiên cứu bạo phá nữa, ông ta ngẩn đầu lên nhìn, nghe Nhan Vô Sắc nói như vậy, không khỏi trừng mắt nhìn về phía y.
"Hắc hắc. . ." Nhan Vô Sắc xấu hổ cười bồi.
Cái này sao có thể trách y được?
Thứ quỷ kia, y nhìn Đạo Khung Thương chơi lâu như vậy, cũng chỉ có thể học được một chút môn đạo ấy.
Về phần tri thức trên la bàn. . . thử hỏi mấy vị đang ngồi, ngoại trừ Đạo Khung Thương, ai có thể nói rõ một hai?
"Nhan lão thông minh."
Đạo Khung Thương mở mắt ra khen một câu, trêu đến Nhan Vô Sắc mặt mo đỏ bừng, lúc này Đạo điện chủ mới tay trái bưng la bàn, tay phải kết ấn quyết.
Rất nhanh, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, âm thanh vận chuyển la bàn phát ra tăng tốc, tinh muôi khẽ run.
Phía dưới ngũ hành, thủy tự kích hoạt; số lượng thiên can, ngụ chỉ nhâm quý; bát môn luân chuyển, chỉ định tử thương; quẻ hào tiếp nhận, dài ngắn luân chuyển. . .
Đám lão tiền bối ngồi quanh bàn tròn nhìn đến hoa cả mắt, không hiểu gì hết, chỉ biết rất lợi hại.
"Ông. . ."
Rất nhanh, thiên cơ la bàn ngừng vận chuyển, phía trên phát ra hồng quang, gần như huyết sắc.
"Điềm dữ!"
Nhan Vô Sắc vỗ bàn đứng dậy, chỉ vào thiên cơ la bàn, ánh mắt ngưng trọng nói: "Đây là điềm đại hung, dựa vào mức độ tiên diễm của hồng quan đến xem, có thể là họa sát thân!"
Tất cả mọi người: ". . ."
Khóe miệng Sát Thần Vị Phong co giật, tức giận nói: "Vậy mời Nhan lão đến giải thích cho mọi người một phen?"
"Hắc hắc hắc. . ." Nhan Vô Sắc hấp tấp ngồi trở lại.
Giải thích?
Nói đùa!
Chẳng qua tham dự mấy lần hội nghị, đạt được kết luận "Trắng là bình thường", "Kim là cơ duyên", "Hồng là hung quẻ" mà thôi.
Thật muốn ông ta giảng chi tiết. . .
Thứ quỷ này đâu phải cho người dùng?
Ai biết được!
"Không biết đừng nói."
Sát Thần Vị Phong lại quở trách vài câu, ánh mắt theo đám người nhìn về phía Đạo Khung Thương.
Đạo Khung Thương nhìn thiên cơ la bàn một chút, sau đó chuyển mắt nhìn mọi người ngồi quanh bàn tròn, nói:
"Ta tính có hơi tạp, liền phân tích từng cái."
"Ngũ hành thủy chúc, tầng hàm nghĩa đầu tiên, đương nhiên là nói bố cục Cô Âm Nhai lần này, quả thật là do người nắm giữ Thủy Chi Áo Nghĩa bố trí."
"Kết hợp với số lượng thiên can, đây là ứng với suy đoán của chúng ta đối với Bán Thánh. . . nói thật, Thánh Thần Điện không tra ra được bất kỳ tin tức nào có liên quan đến Bán Thánh trong lần hành động này.
"Nhưng phương bắc nhâm quý thủy, không khó nhìn ra, vị Bán Thánh một mình hành động kia, khả năng cao đến từ Bắc Vực.
"Nhâm quý cùng thủy độ phù hợp rất cao, thiên cơ thôi diễn chúng ta không nói trùng hợp, chỉ luận chỉ dẫn, như vậy tôn Bán Thánh này cùng người nắm giữ Thủy Chi Áo Nghĩa, hoặc là có liên hệ, hoặc là cấu kết với nhau. . ."
Nhan Vô Sắc kinh ngạc ngắt lời: "Hắn điên rồi?!"
Bắc Vực Bán Thánh, nếu như là Bán Thánh thế gia, vượt quyền Thánh Thần Điện một mình hành động, chuyện này có ý nghĩa thế nào, mọi người dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết.
Huống chi Đạo Khung Thương còn nói, Bán Thánh cùng người nắm giữ Thủy Chi Áo Nghĩa có mưu đồ. . .
Mà người nắm giữ Thủy Chi Áo Nghĩa là địch nhân!
Bán Thánh làm như vậy, đây không phải đang tìm đường chết sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận