Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1536: Tổ Hợp Mạnh Nhất (2)

"Thành công tách ra."
Từ Tiểu Thụ nhìn bóng lưng bang chúng Từ Bang đi xa, trong lòng bắt đầu có ý nghĩ lớn mật.
Tâm niệm trầm xuống, tiến vào bên trong thế giới Nguyên Phủ.
Thế giới Nguyên Phủ tràn đầy sinh mệnh linh khí, có độc hoa, độc thảo, độc đằng tùy ý sinh trưởng, có đoạn tháp, hồ cá tô điểm, diện tích càng lúc càng lớn, còn có sương mù hỗn độn lượn lờ ở biên giới không gian.
Trung tâm thế giới, hai trong số Cửu Đại Cổ Thụ, Bồ Đề Cổ Mộc, Huyết Thụ Âm Chi được các loại linh dược cao cấp vây quanh, sinh trưởng khỏe mạnh.
Một bên khác, Tham Thần ngậm đắng nuốt cay, không gián đoạn di chuyển giữa mười vạn đan đỉnh, nhảy nhót đi đi về về.
"Làm sao biến thành bộ dạng này?"
Ý niệm Từ Tiểu Thụ vừa tiến vào Nguyên Phủ, liền bị tình cảnh trước mắt giật nảy mình.
Thế giới Nguyên Phủ lúc trước hỗn loạn rối bời, hiện tại đã ngay ngắn đâu vào đấy.
Đáng chú ý nhất chính là dược điền, toàn bộ được chỉnh lý vô cùng tốt, nằm ngay bên dưới Sinh Mệnh Linh Ấn, Đạo Tắc Nguyên Thạch.
"Lệ Tịch Nhi?"
Từ Tiểu Thụ chuyển ý niệm vào họa thể của mình, khóe môi bỗng nhiên nhếch lên, nghĩ đến một người.
Không thể nghi ngờ, có thể thanh lý thế giới Nguyên Phủ dơ dáy bẩn thỉu, quản lý thành bộ dạng này, chỉ có "Tân tấn tiểu hoa nông" Lệ Tịch Nhi.
Chuyển mắt nhìn về phía trung tâm dược điền.
Quả nhiên, Lệ Tịch Nhi một đầu tóc bạc, người mặc áo bào của Từ Tiểu Thụ, đang cầm bình tưới gỗ, trằn trọc qua lại giữa các dược điền.
Đường đường cường giả Vương Tọa, đường đường hậu nhân Lệ gia, đường đường ký chủ Thần Ma Đồng. . .
Bởi vì thế giới Nguyên Phủ đơn điệu, lưu lạc đến mức này!
Từ Tiểu Thụ có hơi lúng túng đi tới phụ cận dược điền, răng môi hé mở, vô thức muốn hô "Tiểu sư muội", thế nhưng nhìn bóng lưng tóc bạc thướt tha kia, hắn dừng một chút.
"Lệ Tịch Nhi." Hắn hô lên tên nàng.
"A?" Lệ Tịch Nhi dừng bước, thản nhiên quay đầu, gió mát thổi tóc nàng bay bay, vén lên khuôn mặt tinh xảo.
Từ Tiểu Thụ ngơ ngác: "Ngươi đang làm gì?"
Lệ Tịch Nhi khôi phục bộ dáng không màng danh lợi, nhẹ nhàng ra hiệu bình tưới trong tay, lần nữa cúi đầu chăm chóc linh dược.
Linh dược nhân công bồi dưỡng quả thật cần tưới nước đúng giờ, nhưng Từ Tiểu Thụ không hiểu những chuyện này.
Hắn chỉ biết "Bạo lực dưỡng dược pháp", chính là bưng nguyên khối dược điền vào trong thế giới Nguyên Phủ, sau đó dùng sinh mệnh linh khí điên cuồng tưới tiêu.
May mà thế giới Nguyên Phủ mới hình thành, còn có Sinh Mệnh Linh Ấn.
Bằng không đưa đến nơi khác, linh dược đã sớm chết héo.
Lúc này Lệ Tịch Nhi từ dược điền đi qua, tới bên cạnh Bồ Đề Cổ Mộc, ngồi xuống khẽ vuốt vuốt, tựa hồ có thể cảm nhận được khí tức đồng nguyên.
"Ta có thể giúp ngươi dưỡng ra Bồ Đề Cổ Mộc, Hồng Mông Tử Khí đã có, còn lại chỉ là vấn đề thời gian, có một trong Cửu Đại Cổ Thụ tọa trấn, tương lai thế giới Nguyên Phủ thành hình, sẽ thập phần vững chắc."
Lệ Tịch Nhi dừng một chút, lại nhìn về phía Huyết Thụ Âm Chi, "Nó không được, nó chỉ là một cành khô phía trên Huyết Thụ, mặc dù ẩn chứa lực lượng Huyết Thụ, nhưng không có khả năng dưỡng thành."
Từ Tiểu Thụ lập tức nghĩ đến tiểu sư muội vốn có thuộc tính mộc, nuôi dưỡng linh dược đúng là sở trường của nàng.
Nhưng lần này hắn vào Nguyên Phủ, cũng không phải để thảo luận làm vườn nuôi cỏ.
Hắn thẳng vào chính đề, hỏi: "Ngươi còn có thể biến trở về bộ dáng lúc trước không, ta cần ngươi trợ giúp."
Lệ Tịch Nhi quay đầu: "Không thể."
"Thật không thể?" Từ Tiểu Thụ vẫn không tin, thế giới Nguyên Phủ có lực lượng sinh mệnh khổng lồ như vậy, ngay cả Bồ Đề Cổ Mộc cũng có hy vọng dưỡng thành, Lệ Tịch Nhi thật không thể hút nhiều một chút, biến trở về bộ dáng tiểu sư muội?
Lệ Tịch Nhi tựa hồ biết hắn đang nghĩ gì, khóe miệng nhếch lên, rất nhanh liền khôi phục sắc mặt bình tĩnh, âm thanh linh hoạt kỳ ảo nói: "Ngươi hút nhiều sinh mệnh linh khí, có thể biến nhỏ được sao?"
Từ Tiểu Thụ bị nghẹn lại, hắn quả thật là không thể.
"Ta cũng không thể." Lệ Tịch Nhi buông bình tưới, bình tưới hóa thành linh khí hệ mộc tiến vào trong cơ thể nàng, "Đây vốn là bộ dáng bình thường của ta, lúc trước ngươi nhìn thấy, mới là dị dạng."
Từ Tiểu Thụ trầm mặc.
Nếu không thể, vậy kế hoạch của hắn liền chết yểu một nửa.
"Ta muốn đi ra ngoài." Lệ Tịch Nhi cất bước đi tới trước mặt Từ Tiểu Thụ, bốn mắt tương đối, lời nói rõ ràng.
Từ Tiểu Thụ ẩn ẩn có thể ngửi được mùi hương trong gió, có chút khó khăn nói: "Hiện tại bên ngoài rất nguy hiểm, Tha Yêu Yêu tiếp theo hẳn sẽ có động tác, Bát Tôn Am cũng mới vừa gây sự xong. . . "
"Ta muốn đi ra ngoài." Lệ Tịch Nhi ngắt lời, âm thanh rất nhẹ, lông mày lại tràn đầy kiên quyết.
"Chuyện này. . . " Từ Tiểu Thụ chần chờ.
Lệ Tịch Nhi dùng ngón tay vuốt tóc bạc ra sau tai, nhìn về phía một bên khác, nói: "Ta không phải Tham Thần, cũng không phải sủng vật của ngươi, ngươi không có lý do gì ta nhốt ta ở nơi này."
Ngừng tạm, nàng vốn định nói "Nơi này, cực kỳ nhàm chán", thế nhưng cuối cùng lại nuốt vào bụng, không có nói ra.
Tham Thần cách đó không xa đang dựng thẳng lỗ tai nghe lén hai người nói chuyện, nhất thời bị dọa đến ỉu xìu, lập tức cụp lỗ tai xuống, "Meo ô" một tiếng, tiếp tục chuyên tâm luyện đan.
Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên ý thức được vấn đề của mình.
Hắn quả thật lo lắng cho an nguy của tiểu sư muội, nhưng lại không để ý đến cảm thụ của Lệ Tịch Nhi, bởi vì nàng vốn là người tự do.
Thử hỏi thế nhân, có ai muốn mình bị người khác giam giữ đâu?
Lúc trước Từ Tiểu Thụ có thể dùng nguy hiểm làm cớ, tạm thời nhốt tiểu sư muội cùng những người quan trọng khác vào trong thế giới Nguyên Phủ, độ qua thời kỳ nguy hiểm.
Khi đó thực lực tiểu sư muội còn yếu, không dám phản bác lời nói của mình.
Hiện tại thực lực tiểu sư muội tăng lên, tên cũng thay đổi.
Nàng là Vương Tọa, có được giới vực Bạch Quật, còn có Thần Ma Đồng cùng năng lực đặc thù huyền dị khác.
Luận chiến lực, dưới tình huống bất ngờ không kịp chuẩn bị, chỉ cần mình bị chiếm trước tiên cơ, mình thậm chí có khả năng không phải đối thủ của nàng.
Mình có lý do gì, một mực nhốt nàng ở bên trong thế giới Nguyên Phủ?
Lệ Tịch Nhi không phải chim hoàng yến.
Thế giới Nguyên Phủ, càng không phải lồng giam vây nhốt nàng. . .
Từ Tiểu Thụ ngẫm lại suy nghĩ chủ quan lúc trước bị mình tận lực bỏ qua.
Hắn muốn tiểu sư muội một mực ở bên cạnh mình, hiện nay xem ra, đây đơn thuần là tư tâm quấy phá.
"Ngươi. . . "
Từ Tiểu Thụ có hơi áy náy, trong đầu bỗng nhiên có linh quang lóe lên, nghĩ ra một biện pháp mới.
Nguyên bản hắn dự định nếu Lệ Tịch Nhi có thể biến về bộ dáng trước kia, liền có thể thay thế mình đóng giả thân phận "Mộc Tiểu Công". . . ách, thân phận này vốn là của nàng.
Bất kể thế nào, chỉ cần Lệ Tịch Nhi có thể biến về, dù chỉ là hình tượng, không phải nhân cách, Từ Tiểu Thụ liền có thể rảnh tay.
Hắn hoặc là trở thành "Từ thiếu", hoặc là hóa thân "Thánh Nô Từ Tiểu Thụ".
Tóm lại, chiến lực bản thân được giải phóng, có thể thuận lợi tiến hành lần hành động tiếp theo.
Nhưng Lệ Tịch Nhi không thể biến về, kế hoạch liền chết yểu, lúc này Từ Tiểu Thụ mới ý thức được, mình tựa hồ cũng không cần một người thật đến thay thế "Mộc Tiểu Công".
Tương phản, lúc này phát sinh rất nhiều đại sự, Tha Yêu Yêu nhất định không có thời gian chú ý đến "Mộc Tiểu Công".
Dưới tình huống như vậy, mình liền có thể dùng họa thể đến che giấu tai mắt, mà mình. . .
Không!
Không chỉ mình, ngay cả Lệ Tịch Nhi cũng có thể rời khỏi Nguyên Phủ.
Chiến lực hiện tại của nàng rất mạnh, tuy đối mặt với Dị không có khả năng chiến thắng, thế nhưng Thần Ma Đồng rất lợi hại, ngay cả Dị cũng có thể khống chế, đối phó những người khác, chẳng phải dễ như trở bàn tay?
Nếu mình dùng họa thể đánh lạc hướng, ở trong Vân Lôn Sơn Mạch triệu hồi ra "Thánh Nô Từ Tiểu Thụ" cùng "Lệ gia truyền nhân Lệ Tịch Nhi".
Tổ hợp mạnh nhất thế hệ thanh niên, tuy không dám nói có thể quét ngang toàn bộ Thái Hư nhập cư trái phép.
Thế nhưng cường giả Vương Tọa, Trảm Đạo, đều không chống nổi đi!
Nghĩ đến đây, thần sắc Từ Tiểu Thụ khẽ động, mở miệng nói: "Ta có thể để ngươi rời khỏi thế giới Nguyên Phủ, nhưng vì an nguy của tiểu sư muội, ngươi phải đáp ứng ta một điều kiện."
Bạn cần đăng nhập để bình luận