Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1085: Diêm Vương (1)

"Động?"
Từ Tiểu Thụ tuyệt đối không nghĩ tới, mình dùng đủ mọi cách thôi động Thiên Tri Châu, không có tác dụng, thế mà giờ phút này nó lại có động tĩnh.
Vừa rồi mình cản ứng, tuyệt đối không sai.
Từ Tiểu Thụ thuận thế đứng dậy, gọi tiểu nhị vốn muốn rời đi, nói: "Tiểu nhị, mang cho ta một vò Tiên Nhân Túy, đóng gói mang đi."
Tiểu nhị quay người, nhìn thấy hơn mười viên Linh Tinh bay tới, y liền vội vàng tiếp lấy, hớn hở cười tươi.
"Tới ngay, khách quan chờ chút."
Thừa dịp tiểu nhị đi lấy rượu, Từ Tiểu Thụ nhìn dòng người bên ngoài cửa sổ, Cảm Giác tập trung vào Thiên Tri Chi Nhãn, muốn xác định phương hướng.
Hắn dám quang minh chính đại sử dụng Thiên Tri Châu, là vì biết cho dù Khương thị có thủ đoạn cảm ứng Thiên Tri Châu tồn tại, cũng không dám tìm đến.
Cho nên, lần này Thiên Tri Châu ba động, hẳn không phải Khương Nhàn.
"Là tiểu sư muội tới?" Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ.
Nhưng mà Cảm Giác lướt qua toàn bộ tửu lâu, cẩn thận tìm tòi phương hướng Thiên Tri Châu phát ra ba động, Từ Tiểu Thụ vẫn không tìm ra được nhân vật khả nghi.
Chuyện này khiến hắn rất tò mò.
Thiên Tri Châu bỗng nhiên nhúc nhích một cái rồi thôi, chứng minh nó cảm ứng được lực lượng "Lệ gia đồng", mà chỉ thoáng ba động, không có tiếp tục kéo dài. . .
Từ Tiểu Thụ trầm tư.
Liệu có phải vừa rồi có người âm thầm vận dụng "Lệ gia đồng" thăm dò mình, sau đó lập tức đóng lại?
Tên kia có thứ tương tự Chế Tuất Vật, tránh khỏi Thiên Tri Châu hoặc lực lượng đồng thuật cùng loại cảm ứng?
Từ Tiểu Thụ nghĩ một hồi, sau đó tra cột tin tức.
Quả nhiên, trong mấy dòng "Nhận chú ý", "Nhận coi nhẹ", "Nhận xem thường" vừa rồi, có một dòng tin tức vô cùng đột ngột.
"Nhận nhìn trộm, điểm bị động, +1."
Nói nó đột ngột, là bởi vì tin tức này chỉ "+1".
Tại Đông Thiên Vương Thành, dòng trạng thái "+1", đã là chuyện vô cùng hiếm thấy.
Loại tình huống chỉ xuất hiện ở trong không gian hẹp, hoặc là trong quá trình trao đổi riêng tư.
Ở trong tửu lâu dòng người tấp nập, điểm bị động đa phần ở vào khoảng cộng mấy chục, ít nhất cũng là "+6", "+7".
Cho nên. . .
"Có biến!"
Thần sắc Từ Tiểu Thụ không có chút ba động, vẫn xuất thần nhìn mấy vị tiểu tỷ tỷ xinh đẹp đi trên đường, cho đến khi tiểu nhị ôm vò rượu chạy tới, hắn mới quay đầu lại.
"Khách quan, Tiên Nhân Túy của ngài."
"Đa tạ."
Từ Tiểu Thụ tiếp lấy vò rượu, sau khi nhét một viên Linh Tinh cho tiểu nhị làm tiền boa, liền vỗ vỗ vò rượu đi ra ngoài tửu lâu.
Bởi vì tửu lâu khá nhộn nhịp, cho nên ngay lúc đó cũng có không ít người đứng dậy rời đi.
Nhưng cột tin tức lại không có ba động, Từ Tiểu Thụ không vội, không có mục đích đi trên đường phố, đông ngoặt tây rẽ.
Hắn biết, nếu như người trong bóng tối để mắt tới Thiên Tri Chi Nhãn, tuyệt đối sẽ theo tới.
"Nhận theo dõi, điểm bị động, +1."
Trọn vẹn qua hơn nửa khắc đồng hồ, cột tin tức mới lần nữa nhảy lên.
Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ người kia thật bình tĩnh, không biết y làm thế nào khóa chặt mình, đi xa như vậy vẫn có thể đuổi theo?
Vừa rồi hắn trực tiếp ném Thiên Tri Chi Nhãn vào trong Nguyên Phủ, cho dù Khương Nhàn chạy đến, cũng không thể nào cảm ứng được.
Cho nên đối phương hẳn đã ghi nhớ bộ dáng sau khi mình dùng Biến Hóa, hoặc là dùng thủ đoạn khác truy tung, lúc này mới bắt đầu khởi hành, khiến cho cột tin tức cảm ứng được.
Thế nhưng, dùng loại thủ đoạn kia, lại không bị cột tin tức phát hiện ra?
"Chậc chậc, thú vị rồi đây. . . "
Vỗ vỗ A Giới trong ngực, Từ Tiểu Thụ không có gì phải sợ.
Hắn không nhìn thấy Mộc Tử Tịch, cũng không cho rằng Khương Nhàn sẽ đuổi tới, cho nên suy đoán, đây có lẽ là người sở hữu "Lệ gia đồng" thứ ba.
Từ Tiểu Thụ tài cao gan lớn, đi một hồi trực tiếp chọn một con hẻm vắng người, quay người bước vào.
Trong con hẻm mờ mờ hẻo lánh.
Từ Tiểu Thụ cất kỹ bình rượu, dùng tay áo vén quần lên, ngửa đầu nhìn mây trắng, huýt sáo, cả người đứng vững.
"Xì xì xì. . . "
Góc tường bắt đầu ẩm ướt.
Từ Tiểu Thụ giải quyết xong, dùng rượu rửa sạch tay, sau đó nốc sạch phần còn lại.
Rượu vừa vào cổ, thần sắc hắn liền trở nên khó coi, dù sao hắn vẫn không quen uống rượu.
Đúng lúc này.
"Nhận nhìn chăm chú, điểm bị động, +1."
Thế là Từ Tiểu Thụ xoay người, trong con hẻm âm u, bỗng nhiên có thêm một người.
Người này mặc áo bào màu tím đen, đội mũ lớn, trên mặt mang mặt nạ Diêm Vương dữ tợn màu đen, da thịt toàn thân giấu trong quần áo, không lộ ra ngoài.
Đáng nhắc tới chính là, trên cổ người kia mang một chuỗi xích sắt lớn.
Mỗi một cái vòng sắt, cẩn thận quan sát, đều là từng tiểu thiết nhân sinh động như thật, biểu lộ hoảng sợ.
Không chỉ như thế, hai bên đai lưng người này, đồng dạng treo tiểu thiết nhân như vậy, trên dưới cộng lại, tổng cộng có đến hai, ba mươi cái.
Từ Tiểu Thụ dò xét một phen, thu hồi ánh mắt, mỉm cười, giơ vò rượu lên: "Ngươi theo ta lâu như vậy, đừng nói là vì coi trọng Tiên Nhân Túy của ta đi?"
"Ngươi có thể phát hiện ra ta?" Thanh tuyến người đeo mặt nạ Diêm Vương khàn khàn, giọng khá trầm, âm thanh có chút kinh ngạc.
Nam nhân!
Thông qua câu vừa rồi, Từ Tiểu Thụ chỉ có thể xác định giới tính người kia, ngoài ra không phát hiện thêm thứ gì.
Gia hỏa này, ngay cả âm thâm chân thật cũng ẩn giấu.
"Phát hiện ngươi, không phải rất bình thường sao?"
Từ Tiểu Thụ bĩu môi: "Ban ngày ban mặt theo đuôi phụ nam hồi lâu, có tổn thương phong hoá, nếu không phải ta cảnh giác, sợ rằng đã ném tài mất sắc, trinh tiết không bảo đảm."
Người đeo mặt nạ tựa hồ giật mình.
Người đối diện nói ra những lời kia, kém chút bẻ cong y.
Đây là lời người bình thường bị theo dõi có thể nói ra?
"Ngươi không sợ?" Người đeo mặt nạ trầm ngâm hỏi.
"Sợ cái gì, chẳng phải rượu thôi ư, mời ngươi uống là được."
Từ Tiểu Thụ lưu luyến uống một hớp rượu, sau đó ném Tiên Nhân Túy giá trị không nhỏ tới.
Người đeo mặt nạ không bị lay động, thậm chí căn bản không thèm đưa tay tiếp rượu.
Vò rượu ở trên không trung vẽ ra một đường hình cung ưu nhã, sau đó "ba" một tiếng rơi xuống đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.
Ngoài dự liệu phát sinh.
Vò rượu này vừa rồi rõ ràng còn một ít, nhưng sau khi rơi xuống đất vỡ nát, lại không có một giọt rượu bắn ra, thay vào đó là mười lấy viên hỏa chủng vô hình, đột nhiên bắn đến chỗ người đeo mặt nạ.
"Vù vù vù. . . "
Tiếng phá gió cực tốc truyền tới, người đeo mặt nạ tựa hồ không kịp phản ứng, đối phương đã lựa chọn động thủ.
Nhưng ý thức chiến đấu của y cực cao.
Thời điểm cảm ứng được có năng lượng không rõ xuất hiện, thân thể y liền nhoáng một cái.
Tốc độ nhanh chóng, thậm chí còn để lại một đạo tàn ảnh.
Hỏa chủng bay rất nhanh, thế nhưng chỉ có thể xuyên qua tàn ảnh, hoàn toàn bắn chệch.
"Phản ứng nhanh thật. . . "
Từ Tiểu Thụ động dung.
Lần này hắn áp súc hỏa chủng vô cùng tốt, thậm chí một đường đi tới, hắn còn dùng Tinh Thông Dệt khắc đạo văn ẩn nấp vào trong bình rượu.
Hắn dự đoán đối phương sẽ không kịp phản ứng.
Thực tế đúng là như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận