Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1637: Ngự Long Giả (1)

"Diêm Vương?
"Gia hỏa này là thành viên Diêm Vương?
"Là thủ hạ của Hoàng Tuyền nắm giữ thuộc tính thời không?"
Tiểu Nhẫn nhất thời trừng to mắt, thân là sát thủ thế lực hắc ám Tam Chú Hương, tình báo linh thông, trước đây chưa chừng nghe nói qua danh hiệu Thủy Quỷ.
Nhưng Diêm Vương Hoàng Tuyền đại danh đỉnh đỉnh, có ai không biết?
Gia hỏa này, cơ hồ có thể sánh vai với "Thánh Nô thủ tọa"!
Bởi vì phía trên Tam Chú Hương còn có Thánh Thần Điện kiềm chế, cho dù ngày thường làm nhiệm vụ ám sát, cũng sẽ không hủy đi trật tự bạch đạo.
Nhưng Thánh Nô cùng Diêm Vương lại là "Thật · tổ chức hắc ám", hoặc là phản trật tự thế gian, hoặc là phản quy tắc đại lục, hoàn toàn không thể đánh đồng.
Thánh Nô đã tuyên chiến với Thánh Thần Điện, không lâu trước đó còn ở trên Vân Lôn Sơn Mạch mượn tay Thánh Nhân, minh tranh ám đấu một phen.
Mặc dù Diêm Vương không hiển sơn không lộ thủy, nhưng theo Tiểu Nhẫn biết, mục tiêu Diêm Vương mấy năm nay vẫn luôn là đồng tử Lệ gia.
Những chuyện này, đều có liên quan đến "Thảm án Lệ thị".
Tin tức ngầm xưng, "Thảm án Lệ thị", thậm chí có vết tích Thánh Đế khống cục.
Thế lực hắc ám đáng sợ như vậy, người trước mặt lại là thành viên. . .
"Khó trách hắn mạnh như vậy, còn nắm giữ Thủy Chi Áo Nghĩa!" Trái tim Tiểu Nhẫn chìm xuống đáy cốc, cùng là Thái Hư, y thậm chí tuyệt vọng đến mức không sinh nổi lòng phản kháng.
Suy nghĩ rất nhanh từ thân phận của đối phương trở về chính đề.
Tiểu Nhẫn vẫn không quên, sở dĩ Thủy Quỷ bại lộ thân phận, là vì tính tình hắn quái gở.
Gia hỏa này nói ra lựa chọn thứ hai, rõ ràng là muốn trêu đùa sâu kiến, nhưng giờ phút này Tiểu Nhẫn hoàn toàn không thể phản kháng, chỉ có thể ai thán nói:
"Tiền bối, ngài đừng đùa ta, cũng không cần thử."
"Ngài biết đấy, bên trong Cấm Pháp Kết Giới, ta ngay cả linh nguyên cũng không vận dụng được, càng đừng nói đến truyền tin ra ngoài, tìm người chết thay?"
Vừa rồi là "Bằng hữu", dùng giọng điệu cùng thế hệ giao lưu, hiện tại liền đổi giọng gọi thẳng "Tiền bối"?
Từ Tiểu Thụ cười thầm một tiếng, lắc đầu nói: "Ngươi hiểu nhầm, bản tọa không phải bảo ngươi tìm "Kẻ chết thay", mà là muốn ngươi gọi người đến cùng nhau chịu chết. . . như thế, trên đường xuống hoàng tuyền, sẽ có người làm bạn."
Tiểu Nhẫn ngây ngốc.
Gia hỏa này, sao có thể làm được một mặt bình tĩnh nói ra lời nói tàn nhẫn như vậy?
Đồng thời còn không chừa một chút chỗ trống nào?
Y hít một hơi thật sâu: "Tiền bối, ta muốn nghe tuyển hạng thứ ba."
"Nói như vậy, ngươi dự định từ bỏ tuyển hạng thứ hai rồi?" Từ Tiểu Thụ mỉm cười.
"Không, ta chỉ muốn nghe trước một chút. . ." Tiểu Nhẫn còn chưa dứt lời, nhìn thấy thần sắc Thủy Quỷ trước mặt từ nhẹ nhàng biến thành nghiêm túc, y liền vội vàng ngậm miệng lại.
Trời ạ!
Đây giống như cho người ta lựa chọn sao?
Ngươi rõ ràng là muốn từng bước áp tới, sau đó đẩy ta xuống vực sâu!
Tiểu Nhẫn âm thầm giận mắng, nhưng chỉ có thể đổi giọng nói: "Vâng, tiền bối, ta cự tuyệt tuyển hạng thứ hai, ta muốn nghe tuyển hạng thứ ba. . ."
"Ngươi cự tuyệt hai tuyển hạng kia, vậy cũng chỉ có thể tiếp nhận con đường thứ ba." Từ Tiểu Thụ chắc nịch nói ra, còn nhẹ nhàng vung vẩy "Ngự Hải Thần Kích".
Dòng nước bên dưới biển sâu đẩy ra tầng tầng gợn sóng, bầu không khí theo lời hắn nói bắt đầu ngưng kết.
Sắc mặt Tiểu Nhẫn trắng bệch, mí mắt cuồng loạn, nhịn xuống tức giận ôn tồn nói: "Tiền bối, vậy ta có tư cách biết được nội dung tuyển hạng thứ ba hay không?"
"Ngươi có."
Từ Tiểu Thụ mỉm cười nhìn y, giống như Bồ Tát từ bi, không một gợn sóng nói:
"Tuyển hạng thứ ba, bản tọa cho ngươi thời gian mười hơi đào vong.
"Trong khoảng thời gian này, ngươi có thể tùy ý sử dụng năng lực bất kỳ, chỉ cần chạy khỏi tầm mắt của bản tọa, liền xem như thành công đào vong, ta sẽ không giết ngươi.
"Nhưng nếu hết mười hơi, ngươi vẫn không thể thoát khỏi ánh mắt ta, vậy Ngự Hải Thần Kích trong tay bản tọa, sẽ không ngại nhiều thêm một đầu vong hồn."
Từ Tiểu Thụ vỗ về thần kích trong tay, theo động tác này, dòng nước lại xuất hiện tầng tầng gợn sóng.
Tiểu Nhẫn giống như bắt được một cọng cỏ cứu mạng cuối cùng, nhìn chòng chọc Ngự Hải Thần Kích, truy hỏi: "Ý tiền bối là, trong vòng mười hơi, ta có thể sử dụng bất luận năng lực gì, đồng thời sẽ không bịCấm Pháp Kết Giới áp chế?"
Hả?
Từ Tiểu Thụ có chút kinh ngạc ngẩng mắt: "Ngươi đang nằm mơ."
Tiểu Nhẫn: ? ? ?
Nếu như Cấm Pháp Kết Giới vẫn có hiệu lực, ta trốn thế quái nào được?
Cho dù ta liều mạng trốn, cũng không trốn khỏi Thủy Chi Áo Nghĩa của ngươi đi!
"Nhận lên án, điểm bị động, +1."
Lực chú ý của Từ Tiểu Thụ bị cột tin tức hấp dẫn, cười nói:
"Quên nói ngươi biết, mặc dù không tìm được ngoại viện, thế nhưng bên trong biển sâu vẫn có người tồn tại.
"Trong vòng mười hơi, mặc kệ ngươi sử dụng biện pháp gì, chỉ cần có thể tìm được người, khiến cho đối phương đáp lại ngươi, một người đáp lại, ngươi liền có thêm mười hơi đào vong!
"Bản tọa tin tưởng, đám Luyện Linh Sư Thánh Thần Điện ra vẻ đạo mạo kia, sẽ trợ giúp người đáng thương như ngươi."
"Cứ thế suy ra, nhân mạch ngươi lớn bao nhiêu, bên dưới biển có bao nhiêu Luyện Linh Sư sẽ đáp lại ngươi, đều sẽ quyết định ngươi sống được bao lâu."
Từ Tiểu Thụ giang tay ra, thần sắc nhẹ nhàng thoải mái tuyên án, giống như thần linh chấp chưởng vận mệnh chúng sinh.
Tiểu Nhẫn nghe thế liền muốn phát đên.
Đây là quy tắc quỷ gì?
Nào có người chơi như vậy!
Ta là Thái Hư, không phải con chó bị ngươi xua đuổi chạy khắp nơi!
Có thời điểm, Tiểu Nhẫn thậm chí muốn xuất thủ, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai bạo phát át chủ bài, ôm lấy Thủy Quỷ đồng quy vu tận.
Nhưng hình ảnh Thủy Quỷ ngự sóng ở trên Vân Lôn Sơn Mạch, kích diệt Tà Tội Tiễn vẫn còn rõ mồn một trước mắt.
Cộng thêm hiện tại đang ở dưới biển sâu, bị Cấm Pháp Kết Giới áp chế, cho dù là Thái Hư cũng phải cụp đuôi làm người.
Tiểu Nhẫn nhịn xuống xuất thủ xúc động.
Y cảm thấy làm như thế sẽ chỉ gia tốc mình tử vong.
Đè ép lửa giận, nhưng không ép được nghiến răng nghiến lợi, Tiểu Nhẫn ngoài cười nhưng trong không cười nặn ra nụ cười khó coi, hỏi: "Xin hỏi tiền bối, ngươi ta không cừu không oán, sao lại không tha ta một mạng?"
Từ Tiểu Thụ nghe thế liền cười.
Không cừu không oán?
Ngươi muốn lấy đầu ta đi đổi tiền thưởng, còn nói không cừu không oán?
Thật nói ra, Từ Tiểu Thụ ta mới là người vô tội nhất, dựa vào cái gì tất cả mọi người đều có thể lấy thủ cấp của ta đổi tài nguyên tu luyện, ta ngược lại chỉ có thể ngồi chờ chết?
Từ Tiểu Thụ cười lạnh một tiếng.
Cười hồi lâu, cười đến mức Tiểu Nhẫn tê cả da đầu, hắn mới thu liễm toàn bộ cảm xúc, đạm mạc nói:
"Phàm là người, thời điểm đang đi trên đường đột nhiên bị chó cắn một cái, trong lòng đều sẽ cảm thấy khó chịu." Hắn nói tới đây, ánh mắt phát lạnh, "Tâm tình bản tọa hôm nay không tốt, muốn giết người đến trợ hứng. . . lời giải thích này, ngươi hài lòng không?"
Sát ý bỗng nhiên xuất hiện, lạnh đến mức có thể đông cứng hết thảy thủy lưu xung quanh.
Nhìn ánh mắt hờ hững của Thủy Quỷ bên dưới mặt nạ thú hoàng kim, trái tim Tiểu Nhẫn mãnh liệt xiết chặt, tức giận đến mức toàn thân phát run.
Liền cái này?
Liền vì cái này?
"Nhất định là vì tên khốn kiếp không có mắt nào đó, chọc phải gia hỏa này."
"Mà ta chỉ là người vô tội, chỉ là người qua đường, sao lại phải thay tên kia tiếp nhận hết thảy?"
Tiểu Nhẫn ở trong lòng điên cuồng gào thét, tức giận Thủy Quỷ ác ý giận chó đánh mèo, đồng thời oán giận tên gia hỏa không biết tên trêu chọc Thủy Quỷ không thôi.
Vô duyên vô cớ gây vào tên biến thái này làm gì, bệnh thần kinh à?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận