Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 680: Từ Tiểu Thụ, Ngươi Tà Tâm Bất Tử!!! (2)

Từ Tiểu Thụ có cảm giác mình đang nhìn thần tích phát sinh.
Ôi mẹ ơi. . . thật hữu dụng?
"Ngưu bức!"
Chùm sáng vẫn chưa biến mất.
Sau đó, Từ Tiểu Thụ cảm nhận được nhiệt độ ở trong Nguyên Đình đang không ngừng tăng lên.
"Còn chưa đi?"
Nhìn chùm sáng chiếu xạ, hỏa chủng từng chút từng chút khôi phục rực rỡ.
Từ Tiểu Thụ lập tức hiểu ra.
Đối phương, hẳn cũng không biết nên để nhiệt độ thế nào.
Cho nên, y dùng phương thức tăng nhiệt độ lên từng chút một, chỉ cần mình tìm được cực hạn, liền có thể kêu dừng?
"Thông minh!"
Từ Tiểu Thụ khen lớn một tiếng, lại thấy chùng sáng nhấp nháy, hắn lập tức gấp, "Ấy ấy, ổn định, ổn định!"
"Xuy xuy ~ "
Linh niệm dần phát ra âm thanh không chịu nổi gánh nặng, Từ Tiểu Thụ bắt đầu cảm thấy đau đớn.
"Nhận công kích, điểm bị động, +1."
"Nhận công kích, điểm bị động, +1."
". . . "
Cột tin tức bắt đầu nhảy lên, nhưng hắn không có lập tức kêu dừng.
Nếu Thánh Nhân chật vật lựa chọn từng bước giải phong Tẫn Chiếu Nguyên Chủng, vậy hắn liền có thể sử dụng Tẫn Chiếu Nguyên Chủng như Tẫn Chiếu Đại Hỏa Chủng.
Như vậy, cho dù không cầm tới viên kia trong Nguyên Phủ, hắn cũng có thể thông qua Tẫn Chiếu Nguyên Chủng, tu thành Bạch Viêm!
"Tê!"
Nhiệt độ bắt đầu trở nên cực đoan, Từ Tiểu Thụ cảm thấy bản thân như muốn bùng cháy.
Dù sao kiến thức qua Bạch Viêm của Bạch Khô Lâu, cùng với lúc trước Tang lão chiến đấu, hắn xác định được nhiệt độ cần để tu luyện là bao nhiêu.
Hiện tại, cho dù có đau, cũng phải nhịn.
"Còn có thể, lại thêm một chút, lại thêm một chút!"
Từ Tiểu Thụ cắn răng chống đỡ.
Vị trí Tẫn Chiếu Nguyên Chủng xuất hiện quá lúng túng.
Nếu như xuất hiện ở trên khí hải, hắn có thể dùng linh nguyên hóa giải một chút thống khổ.
Nhưng nó xuất hiện ngay trong Nguyên Đình, ngoại trừ linh niệm không có chút phòng ngự, căn bản không còn phương pháp cách nhiệt nào khác.
"Úm. . . "
Chùm sáng đột nhiên thu nhỏ lại.
Từ Tiểu Thụ giật mình.
"Đừng, ta còn có thể, tiếp tục, tiếp tục vận chuyển!"
"Ngô!"
"Ma ma. . . "
A Giới nghe tiếng rên rỉ ngoái nhìn, đột nhiên nhìn thấy Từ Tiểu Thụ đang ngẩn người, chẳng biết từ lúc nào mi tâm đã bắt đầu rướm máu.
Sau đó là thất khiếu, cổ, toàn thân. . .
"Ma ma?"
Nó có hơi bối rối nhìn quanh bốn phía.
Nhưng lúc này, vẫn giống như lần trước, hoàn toàn không tìm thấy địch nhân.
"Ma ma!"
A Giới trợn mắt quay đầu, đột nhiên nhìn về phía Hôi Vụ Nhân.
Nó thử nhấc chân lên, phát hiện lần này, Từ Tiểu Thụ không có ngăn mình lại.
Đây chẳng phải nói, thật đúng là tên gia hỏa sương mù kia giở trò, thương tổn tới "ma ma" ?
"Sưu" một tiếng vang lên.
A Giới nhanh như điện chớp, trực tiếp lao tới khu vực bị sương mù bao phủ.
"Ma ma, ma ma!"
. . .
"Bành!"
Nguyên Đình như bị cự chùy oanh kích, sau khi nhiệt độ tăng lên một mức nhất định, Nguyên Đình bắt đầu rung mạnh, xuất hiện âm thanh vỡ tan.
"Hưu!"
Âm thanh vừa ra, chùm sáng lập tức biến mất không thấy đây nữa.
"Úm. . . "
Đại đạo Phạm âm vừa dứt, bản đồ Bạch Quật cũng biến mất không thấy đâu nữa.
"Hết rồi?"
Từ Tiểu Thụ kinh ngạc lấy lại tinh thần, lúc này mới phát hiện linh niệm bị nhiệt đô cao nung khô, co rút lại, hỗn hợp thành một đoàn.
"Tê ~ "
Đau đớn kịch liệt truyền tới, Từ Tiểu Thụ hít một ngụm lãnh khí.
Nhưng một giây sau, hắn liền phát hiện linh niệm bị đốt khô hơn phân nửa, thế mà phạm vi dò xét chẳng những không giảm bớt, ngược lại còn tăng lên một chút?
Đồng thời hình ảnh linh niệm truyền đến, tựa hồ rõ ràng hơn lúc trước rất nhiều?
"Áp súc thành tinh hoa?"
Lúc này Từ Tiểu Thụ đã hiểu ra.
Tuy nói hình ảnh linh niệm truyền đến vẫn không rõ bằng Cảm Giác.
Nhưng trong lúc vô tình, mình tựa hồ phát hiện ra một con đường rèn luyện linh niệm?
Phải biết, muốn tăng cấp linh niệm, ngoại trừ theo tu vi tăng lên, toàn bộ phiến đại lục, gần như không có linh kỹ liên quan đến phương diện này.
"Thế nhưng quá trình tu luyện, cũng quá đau rồi!"
Từ Tiểu Thụ cảm thấy mình đã sắp hôn mê bất tỉnh.
Hắn thoáng nhìn cột tin tức.
"Nhận công kích, điểm bị động, +1."
"Nhận công kích, điểm bị động, +1."
". . . "
Tốc độ đổi mới vẫn là một giây một lần.
Nhưng khác với lần trước bị Tẫn Chiếu Hỏa Chủng nung khô, lần này thứ nó đốt là linh niệm, là linh hồn, khổ không sao kể xiết.
"Ổn định, ổn định!"
Cưỡng ép tinh thần sắp bạo loạn yên tĩnh lại, Từ Tiểu Thụ lập tức nhìn tới Tẫn Chiếu Nguyên Chủng.
Hắn không chịu nổi.
Cho dù đây là một loại phương pháp tu luyện.
Thế nhưng hỏa chủng phóng thích nhiệt độ cao như vậy, liên tục thiêu đốt Nguyên Đình, hắn dám chắc không đến một ngày, Từ Tiểu Thụ hắn sẽ biến thành Từ Tiểu Đần.
"Nhất định phải nhanh chóng chuyển xuống khí hải!"
Linh niệm áp súc lần nữa bám vào Tẫn Chiếu Nguyên Chủng, nhưng hỏa chủng đã giải phong một phần lực lượng, căn bản không phải loại linh niệm này có thể chạm tới.
Sau khi "xùy" một tiếng, linh niệm biến thành tro tàn.
Từ Tiểu Thụ ôm chặt đầu, cảm thấy mình sắp hỏng mất.
Hắn đột nhiên nghĩ đến Phương Pháp Hô Hấp.
"Đúng, trước thở ra, sau đó hít vào!"
Nghĩ đến liền làm.
Tập trung toàn bộ tinh thần vào hỏa chủng, Từ Tiểu Thụ vận khí thôn linh, thở dài một hơi.
"Ông!"
Tẫn Chiếu Nguyên Chủng run lên.
"Có hy vọng?"
Từ Tiểu Thụ đại hỉ.
Động, chứng tỏ mình còn có thể cứu!
"Hít!"
"Hà!"
Tiếp tục hít thở.
Hỏa chủng lần nữa run lên, lần này khoảng cách xê dịch tựa hồ nhiều hơn.
"Tiếp tục!"
Từ Tiểu Thụ cắn răng, dùng Phương Pháp Hô Hấp từng chút từng chút tiến lên, kéo hỏa chủng đến cửa Nguyên Đình.
"Oanh!"
Linh niệm va chạm, tử phủ không môn mở rộng.
Từ Tiểu Thụ ra sức phun.
Tẫn Chiếu Nguyên Chủng xuyên thủng trán, từ chỗ mi tâm dần dần thoát ra.
"Tê!"
Không dám lơ là, sợ hỏa chủng rời khỏi phạm vi giám sát của bạch châu, phong ấn liền sẽ vô hiệu, sau khi nhìn thấy hỏa chủng rời khỏi cơ thể, hắn liền mô phỏng cách làm lúc ở Linh Cung, đột nhiên há miệng đớp.
"Xuy xuy ~ "
Hỏa chủng mang theo nhiệt độ cao kinh khủng, trực tiếp từ cổ họng, một đường thiêu đốt, thẳng đến vị trí đan điền.
"Ta kháo. . . "
Đau đớn kịch liệt giống như nuốt một khối thép nóng đỏ rực, kém chút tiễn Từ Tiểu Thụ về thế giới cực lạc.
Cũng may, kế hoạch thành công.
Tẫn Chiếu Nguyên Chủng đã được chuyển vào khí hải.
Mà thương thế do thao tác điên cuồng vừa rồi lưu lại, dưới Sinh Sinh Bất Tức tác dụng, đã khôi phục gần hết.
"Xuy xuy xuy. . . "
Thân thể đỏ bừng, hơi nước nồng đậm từ trong lỗ chân lông bay ra.
Từ Tiểu Thụ thầm nghĩ nếu mình không có Sinh Sinh Bất Tức, bị nhiệt độ cao như thế thiêu đốt, e rằng sẽ trực tiếp mất nước mà chết.
Cũng may quá trình thuận buồm xuôi gió.
Có hạch tâm khí hải đã hóa thành "Tẫn Chiếu linh nguyên" làm cơ sở, đối với lực lượng đồng nguyên đẳng cấp cao hơn, thống khổ chỉ là nhất thời.
Thời gian không đến mấy hơi, Từ Tiểu Thụ đã cảm thấy linh nguyên bị sấy khô, bắt đầu cô đọng!
"Khá lắm. . . "
Giơ tay lên, nhìn hơi nước nồng đậm trên đó, Từ Tiểu Thụ cảm giác mình vừa mở Gear 2.
Bạn cần đăng nhập để bình luận