Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1466: Ta Có Hai Kế, Có Thể Phá Cục Này! (2)

Từ Tiểu Thụ biết.
Lệ Song Hành hẳn cũng có suy nghĩ giống như mình, lựa chọn hy sinh bản thân, không chỉ đơn thuần bởi vì muội muội.
Mà còn bởi vì. . . Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu!
Tổ chức hắc ám có thể quang minh chính đại vận hành ngay dưới mí mắt Thánh Thần Điện, còn thiết lập quan hệ giao dịch với Hiệp Hội Luyện Đan Sư.
Mặc dù hiện tại không làm được gì nhiều, nhưng tương lai, tuyệt đối có thể mang đến kinh hỉ xuất kỳ bất ý.
Đối với Thánh Nô mà nói.
Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu rất quan trọng.
Lệ Song Hành làm như thế, chẳng phải cũng là một loại trao đổi lợi ích hay sao.
Lựa chọn dùng danh nghĩa Thánh Nô gánh lấy nhân quả sau khi giết Dị, bảo vệ chu toàn quân cờ càng trọng yếu hơn.
Chỉ thế thôi.
Một người, trước khi trở thành thập phần thiện lương, hẳn sẽ đối với mình, đối với thân bằng hảo hữu, tương đối thiện lương đi.
. . .
Lệ Song Hành: "Các ngươi có gì muốn bổ sung không?"
Trong thế giới cổ tịch, trước khi rời đi, Lệ Song Hành cẩn thận tới cực điểm, liên tục hỏi thăm.
Cho dù trong lòng y, kế hoạch này đã vô cùng hoàn mỹ, thiên y vô phùng, không có tỳ vết.
"Còn có vấn đề!"
Vô Cơ lão tổ đột nhiên lên tiếng: "Quyền chưởng khống thế giới Vân Cảnh bị đoạt, Dị lại chết ngay lúc này, chỉ sợ Thánh Thần Điện sẽ lập tức đoán được là lão tổ ta xuất thủ. Dù sao lúc trước từ Hư Không Đảo chạy ra, ta có dùng đến Thiên Cơ Thuật."
Lệ Song Hành nghe vậy không nói, thậm chí quay đầu lại, bộ dáng vấn đề này ta không muốn giải đáp.
Từ Tiểu Thụ chỉ có thể bất đắc dĩ lên tiếng: "Ngươi đây là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường! Xuất thủ cướp đoạt quyền chưởng khống thế giới Vân Cảnh, là Huyền Vô Cơ cấu kết với Thánh Nô, là Quỷ Thú từ trong Hư Không Đảo chạy ra, liên quan gì đến Liễu Trường Thanh? Huống chi, hiện tại người đi theo Từ thiếu, thậm chí không phải là Liễu Trường Thanh, mà chỉ là một tên Tông Sư nho nhỏ!"
"Ách. . . "
Vô Cơ lão tổ nhất thời bị chế trụ, mặt mo một bừng.
Ngươi nói có chút đạo lý.
Nhưng lời này, làm sao nghe là lạ?
Ông ta vẫn có chút lo lắng hỏi: "Khi đó tại Linh Khuyết giao dịch hội, Liễu Trường Thanh lấy Huyết Thụ Âm Chi ra giao dịch, đây là lão tổ ta từ Hư Không Đảo chiết đến. Có lẽ Thánh Thần Điện sẽ thông qua chuyện này, liên hệ Liễu Trường Thanh cùng lão tổ ta, thậm chí là Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu ngươi?"
Từ Tiểu Thụ lắc đầu, không muốn trả lời.
Vô Cơ lão tổ quả thật có hơi lấy bản thân làm trung tâm.
Sự tình kia, sau khi Linh Khuyết giao dịch hội kết thúc, hết thảy đều đã được giải quyết.
Lúc đó Liễu Trường Thanh không có mặt, mình đối thoại với Thủ Dạ, cuối cùng Tị Nhân tiên sinh còn đứng ra chứng minh, Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu xem như đã rửa sạch hiềm nghi.
Trừ khi Tị Nhân tiên sinh xảy ra chuyện. . .
Nhưng lão Kiếm Tiên không biết đã chạy đến nơi nào tiêu dao khoái hoạt, thậm chí có khả năng đã rời khỏi Đông Thiên Vương Thành, căn bản sẽ không ảnh hưởng tới thế cục nơi đây.
Mà Vô Cơ lão tổ lo lắng chuyện này cũng có lý của mình.
Bên trong Thánh Thần Điện có không ít người thông minh, thời điểm nhàn hạ tinh tế hồi tưởng hết thảy dấu vết để lại, sau đó có khả năng phát hiện ra chi tiết này.
Nhưng Từ Tiểu Thụ sẽ không cho bọn họ thời gian.
"Ngươi tạm thời im miệng, có vấn đề, chờ ta nói xong kế thứ hai rồi hỏi một lượt!" Từ Tiểu Thụ cau mày nói.
Vô Cơ lão tổ ăn bế môn canh, sắc mặt tái xanh.
Nhưng hiện tại ông ta đã thích ứng địa vị, cùng thái độ của Từ Tiểu Thụ đối với mình, cho nên cũng không nhiều lời.
"Nói." Lệ Song Hành quay đầu lại.
Từ Tiểu Thụ nhìn y nói: "Ta biết, ngươi muốn sau khi đi ra ngoài, một mình mình gánh lấy. Nhưng áp lực này rất lớn, cộng thêm trước mắt, cao tầng Thánh Nô đều không có ở bên cạnh ngươi?"
Lệ Song Hành không nói.
Trong lòng lại thầm nghĩ gia hỏa này thật thông minh, chuyện gì cũng có thể đoán ra được.
Không sai.
Kế hoạch của y chính là sau khi ra khỏi thế giới cổ tịch, trực tiếp bại lộ thân phận, hấp dẫn cừu hận tới.
Nhưng Bát Tôn Am, Thuyết Thư Nhân, kỳ thật cũng có nhiệm vụ cần làm.
Bên cạnh Lệ Song Hành ngoại trừ Lạc Lôi Lôi, căn bản không còn ai khác.
Muốn cầu viện những người khác, trong thời gian ngắn mà nói, rất khó!
Từ Tiểu Thụ vỗ vỗ vai y, ngữ trọng tâm trường nói: "Ta biết ngươi muốn làm gì, nhưng có đôi khi, tự mình bại lộ, kỳ thật không bằng người khác thông qua bản thân cố gắng, tìm kiếm được "đáp án chân chính"."
"Ý ngươi là. . . " Lệ Song Hành vừa chạm tức thông, thế cục trong đầu trở nên sáng tỏ.
Từ Tiểu Thụ tự tin mỉm cười, nói:
"Ngươi không cần bại lộ, chỉ cần dựa theo quỹ tích lúc trước mà đi."
"Chiến cuộc nơi này là Dị tạo nên, y chết, Thánh Thần Điện nhất định sẽ phái người đến đây điều tra."
"Ở nơi này có lực lượng thiên cơ, lực lượng giới vực, lực lượng thế giới Thái Hư, còn có. . . lực lượng không gian cổ tịch."
"Rất loạn!"
Từ Tiểu Thụ trùng điệp tổng kết một câu, sau đó buông tay: "Nhưng xin tin tưởng địch nhân của ngươi, bọn họ rất mạnh, có thể tìm tới "đáp án" là Thuyết Thư Nhân xuất thủ."
Lệ Song Hành nghe thế kinh hãi.
Y nhất thời không dám tin tưởng, Từ Tiểu Thụ sao có thể ở trong tương lai mơ hồ, thế cục không rõ, bảo trì có bình tĩnh, phân tích rõ ràng như vậy.
Nhưng những gì Từ Tiểu Thụ nói. . .
Không thể nghi ngờ.
Tất cả đều đúng!
Lệ Song Hành cúi đầu trầm ngâm, sau đó cau mày nói: "Nhưng hiện tại Thuyết Thư Nhân đã đi vào Hư Không Đảo, y không có khả năng xuất hiện tại Vân Lôn Sơn Mạch."
Đã đi vào Hư Không Đảo rồi sao. . . Từ Tiểu Thụ thoáng kinh ngạc, lập tức lấy lại tinh thần, sau đó biểu lộ dần trở nên thú vị: "Đúng vậy, y đã đi vào Hư Không Đảo, sao có thể xuất hiện tại Vân Lôn Sơn Mạch được?"
"Ừm." Lệ Song Hành vậy trịnh trọng gật đầu, "Điểm ấy quả thật nói không thông, khả năng Thánh Thần Điện sẽ lập tức phủ định suy luận của ngươi."
"Cái gì?"
Từ Tiểu Thụ nghe thế mộng bức, một mặt không hiểu ra sao: "Ngươi nghĩ thế nào vậy? Thuyết Thư Nhân không thấy bóng dáng, nhưng lực lượng Âm Dương Sinh Tử quả thật xuất hiện ở trong Vân Lôn Sơn Mạch."
"Đến lúc đó Thánh Thần Điện sẽ nghĩ rằng, liệu có phải Thuyết Thư Nhân đang sử dụng thân ngoại hóa thân, hoặc là năng lực khác hay không."
"Bọn họ chỉ có thể não bổ lực lượng của Thuyết Thư Nhân, sẽ không chất vấn Thuyết Thư Nhân liệu có thật từng xuất hiện ở nơi này hay không!
Từ Tiểu Thụ nhìn Lệ Song Hành bị mình nói đến sửng sốt, đột nhiên kịp phản ứng, gia hỏa này, nguyên lai đầu óc vẫn còn chưa thông.
Cũng phải.
Dù sao không phải ai cũng có đầu óc chín ngoặt mười tám rẽ, có thể tính tới tầng khí quyển.
Từ Tiểu Thụ cười cười hỏi: "Có phải lúc trước ngươi chiến đấu, chỉ dùng kiếm, hoặc là bảo vật cao tầng Thánh Nô cho ngươi, không có đánh qua tâm lý chiến?"
Sắc mặt Lệ Song Hành có hơi quẫn bách.
Sau khi nghe Từ Tiểu Thụ nói thẳng ra, y mới kịp phản ứng, những gì mình nghĩ vừa rồi, đều là giả thuyết Thánh Thần Điện sẽ nghĩ đến, y căn bản không cần quan tâm.
Mà Thánh Thần Điện hoài nghi, đưa ra giả thuyết, đều cần phái người nghiệm chứng một phen.
Phương hướng này vốn dĩ sai ngay từ lúc đầu, đợi đến khi phát hiện ra, bọn họ đã lãng phí không biết bao nhiêu thời gian.
"Sao hắn có thể nghĩ xa như vậy. . . " Lệ Song Hành thật phục đầu óc Từ Tiểu Thụ.
Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu có thể phát triển đến mức này, đã chứng minh năng lực Từ Tiểu Thụ không đơn giản.
Hôm nay trải qua một phen nói chuyện, Lệ Song Hành cảm thấy mình thu lợi rất nhiều.
Tuy nhiên thu lợi rất nhiều chỉ là cảm thụ trong lòng.
Bề ngoài Lệ Song Hành vẫn bày ra biểu lộ mặt đơ, bình tĩnh nói: "Đây chính là kế thứ hai của ngươi? Ta không cần làm gì cả, chỉ cần ra ngoài chờ người tới cửa?"
"Ta sao có thể để ngươi chờ chết được?" Từ Tiểu Thụ trợn trắng mắt lên, trực tiếp điểm ra chỗ sai của đối phương, sau đó chỉ chỉ lên trời.
Bầu trời ở trong thế giới cổ tịch không có dị dạng.
Thế nhưng bầu trời Vân Lôn Sơn Mạch lúc này, lại có một cái "Vết nứt Hư Không Đảo".
Từ Tiểu Thụ cười to, nói:
"Ngươi nhất định có năng lực liên hệ Thuyết Thư Nhân ở trong Hư Không Đảo đi, hẳn không đến mức vừa vào liền mất liên lạc."
"Nhờ Thuyết Thư Nhân ở trong Hư Không Đảo làm ra một chút động tĩnh, như vậy Thánh Thần Điện liền không có thời gian đến tìm người."
"Dưới tình huống như vậy, nếu bọn họ còn có thể tìm được ngươi, đó mới gọi là dựa vào thực lực bản thân, tìm tới "đáp án chân chính"."
"Nếu đáp án này, ngay cả bản thân bọn họ đều tin tưởng không nghi ngờ, vậy Thiên Thượng Đệ Nhất Lâu liền có thể hoàn toàn phủi sạch hiềm nghi."
"Mà sự tình phát triển đến một bước này, tin tưởng thời gian cũng đã qua rất lâu, trong khoảng thời gian đó, ngươi hoàn toàn có thể tìm được viện binh, vô sự thoát thân."
"Đại thế hẳn sẽ phát triển như thế, đồng thời quá trình có khả năng phát sinh một vài chuyện nhỏ, tuy nhiên dựa vào trí thông minh của ngươi, tùy cơ ứng biến hẳn không thành vấn đề."
Từ Tiểu Thụ giang tay ra, thao thao bất tuyệt.
Lệ Song Hành lúc đầu một mặt bình tĩnh, sau đó miệng môi hé mở, cuối cùng cả kinh tột đỉnh.
Vô Cơ lão tổ càng nghe đến tâm thần rung động.
Lúc này mới thoát ly chiến đấu bao lâu?
Cảm giác khác thường sau khi giết chết cừu nhân mang đến, còn chưa kịp tiêu tán.
Từ Tiểu Thụ, đã nghĩ đến hầu kỳ Thánh Thần Điện?
Đến cùng ai mới là quân cờ?
Ngươi có đầu óc như vậy, sao lại xuất hiện ở trong Vân Lôn Sơn Mạch?
Không phải nên ở sau màng nắm giữ soái ấn, bày mưu nghĩ kế, quyết thắng ngoài ngàn dặm sao?!
Giờ khắc này, Vô Cơ lão tổ lại đổi mới cái nhìn đối với chủ nhân tương lai. . .
"Nhận kính sợ, điểm bị động, +2."
Từ Tiểu Thụ nói giống như vung đậu, một mạch giảng cho hai người hiểu, cuối cùng mới cảm thấy miệng đắng lưỡi khô.
Hắn vô thức đưa tay ra sau, lại không nhận được chén trà Tiêu Vãn Phong thường dâng tới, mới ý thức được người bưng trà rót nước của mình, không ở bên cạnh. . .
Lấy lại tinh thần.
Thấy hai người trước mặt chấn kinh nhìn mình.
"Còn đang nghe không?" Từ Tiểu Thụ nhíu mày, vừa rồi mình nói nhiều như vậy, không cần lặp lại một lần đấy chứ?
"Đang nghe."
"Đang nghe."
Lệ Song Hành cùng Huyền Vô Cơ như gà con mổ thóc, vẫn còn đang dư vị kế thứ hai của Từ Tiểu Thụ.
"Cũng không khó hiểu như vậy đi?"
Từ Tiểu Thụ suy nghĩ một hồi, tổng kết nói: "Khái quát mà nói, cũng chỉ bốn chữ. . . "vây Nguỵ cứu Triệu"."
Bạn cần đăng nhập để bình luận