Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 220: Ngươi Có Điểm Nào Thắng Được Ta?

Triệu Tây Đông nhìn Từ Tiểu Thụ âm thầm vuốt ve ngón tay, dạo bước ngồi xuống bên cạnh mình, cả người mộng bức.
Không có khả năng!
Vì sao tiểu tử này có thể nắm, mình lưu luyến bụi hoa nhiều năm như vậy, ngược lại không thể?
Chẳng lẽ...
Hắn soái hơn mình?
Từ Tiểu Thụ sờ chỗ vừa tiếp xúc, tâm lại không có hèn mọn giống như hai người nào đó.
Không giống tay phải cổ quái của Mạc Mạt, lần này hắn không tìm ra chút manh mối nào, dù sao tay Ngư Tri Ôn không có vấn đề.
Nhưng mà!
Vừa đến liền muốn đâm con mắt người ta, ngẫm lại rất không ổn a...
Quá đường đột!
Từ Tiểu Thụ cảm thấy có chút đau răng.
"Làm gì?" Bị Triệu Tây Đông nhìn chằm chằm đến run rẩy, hắn nhịn không được lấy lại tinh thần nói.
"Không có gì."
Triệu Tây Đông lại tiếp tục tụ khí, cho dù trong lòng hoang mang đủ kiểu, nhưng y không muốn nói thêm một lời nào với tiểu từ này.
Không nắm tay được không sao, nếu như nói chuyện, rất có khả năng sẽ bị tức hộc máu.
Nghĩ đến đây, y không khỏi nhìn sáng phía đối diện, bỗng nhiên cả người thả lỏng, tựa lưng vào trên ghế.
Khóe môi nhếch lên, chỉ thiếu điều móc một cọng cỏ từ trong túi ra ngậm xem kịch vui.
Nhìn tên ngồi đối diện...
Trình Tinh Trữ thật sắp tức đến bốc khói.
Gã vốn là một người rất trực tiếp, rất khó che giấu cảm xúc bản thân.
Đặc biệt là giờ phút này, khi thấy Từ Tiểu Thụ vô thức chưa thỏa mãn xoa xoa tay, cả người kém chút trực tiếp nổ tung.
Lúc đầu đối với tiểu tử Nguyên Đình cảnh sơ kỳ này, gã không coi trọng lắm, nhưng mà hiện tại...
Gã thề tên gọi Từ Tiểu Thụ này, sẽ không thể đi ra được đại điện nghị sự.
Giang Biên Nhạn có chút bất mãn đối với biểu hiện của Trình Tinh Trữ, Ngư Tri Ôn xem trọng Từ Tiểu Thụ, theo ông ta thấy chính là hành động cho mặt mũi.
Chí ít sau này mượn vỏ Hữu Tứ Kiếm, sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng sao Trình Tinh Trữ lại tức thành bộ dáng này?
Còn chưa đánh, tâm tình đã nổ trước...
Được rồi, cũng may tên Từ Tiểu Thụ kia chỉ là Nguyên Đình cảnh sơ kỳ.
Giang Biên Nhạn cảm thấy mười phần chắc chín, nhưng muốn hoàn toàn định ra, còn phải thao tác một phen.
"Diệp cung chủ, Từ Tiểu Thụ vừa mới bước vào Tiên Thiên, muốn tỷ thí cùng Tinh Trữ, có phải có chút..." Lời một nửa, ý sâu xa.
"Không sao."
Diệp Tiểu Thiên sao không biết Giang Biên Nhạn đang lấy lui làm tiến, nhưng ông ta thật đúng là sợ Thánh Thần Điện chướng mắt kẻ mới vào Tiên Thiên, không muốn giao chiến với Từ Tiểu Thụ đây.
Như thế sao được!
Thỉnh thần dễ đưa thần khó, hiện tại đành phải trông cậy vào tên tiểu tử họ Từ này!
Ông ta chỉ vào thiếu niên ngồi bên dưới: "Chiến lực của Từ Tiểu Thụ không thể dùng tu vi để cân nhắc, hắn có chút thủ đoạn."
"Ồ?"
Giang Biên Nhạn khẽ nhíu mày, đòn sát thủ ẩn tàng sao?
Thế nhưng cho dù có ẩn tàng, trọn vẹn vượt qua Cư Vô, Thượng Linh hai cảnh giới, đòn sát thủ gì có thể tổn thương Trình Tinh Trữ?
Không phải chỉ có ngươi mới có át chủ bài, Trình Tinh Trữ cũng không đơn giản.
"Vẫn có chút không ổn, đao kiếm không có mắt, vạn nhất bị thương liền phiền toái." Ông ta lần nữa than thở nói.
"Ầy, không có gì đáng ngại."
Diệp Tiểu Thiên nhẹ nhàng nâng tay, hai đầu lông mày tận lực toát ra một chút tự tin, nói:
"Thế này đi, nếu như Giang điện chủ không yên lòng, liền giao nội dung so tài cho Từ Tiểu Thụ đến định?"
Một lời này vừa ra, Triệu Tây Đông lập tức ngây ngẩn cả người, không thể tin nhìn về phía cung chủ đại nhân.
Nói đùa gì thế, đây là muốn kiếm chuyện?
Sẽ chết người đó!
Y muốn đứng dậy, thế nhưng cảm thấy có hai ngón tay đang kéo mình lại.
Quay đầu.
Kiều Thiên Chi khẽ lắc đầu, ra hiệu an tâm chớ vội.
"Mấy lão gia hỏa này..."
"Có được không đấy, mạng người quan trọng, một tên Trình Tinh Trữ đủ cho Từ Tiểu Thụ ngược?"
Y nhìn về phía một bên khác, Từ Tiểu Thụ một mặt ngây thơ hồn nhiên hết nhìn đông tới nhìn tây, trong đầu hơi hồi hộp.
"Đã bắt đầu rồi sao?"
Bất lực tựa vào ghế, nhìn thanh niên chiến ý dâng trào ở phía đối diện, Triệu Tây Đông thất thần.
"Trình Tinh Trữ, ngươi dâng trào cái chim, có biết ngươi đã nguội rồi hay không..."
...
"Như thế cũng tốt."
Giang Biên Nhạn nhìn như đang nói thầm, nhưng trong lòng đã cười đến nở hoa.
Chỉ cần đánh bại Từ Tiểu Thụ, danh ngạch liền ổn thỏa, Diệp Tiểu Thiên căn bản không đẩy nổi.
Lại mượn một trận chiến này, rắn bò theo côn, để Ngư Tri Ôn dùng mỹ...
Khụ khụ, tóm lại vỏ kiếm kia còn có thể trốn được sao?
"Trình Tinh Trữ, ngươi cảm thấy thế nào?" Giang Biên Nhạn dò hỏi.
"Không thành vấn đề."
Trình Tinh Trữ nào có đạo lý không đáp ứng, gã thậm chí còn mong cho nói chuyện mau kết thúc, hung hăng cuồng bạo gia hỏa đáng giận này một phen.
"Quy tắc ngươi định, phóng ngựa tới!"
Từ Tiểu Thụ nhìn qua Trình Tinh Trữ đấu chí hừng hực, có chút không hiểu ra sao cả.
"Nhìn ta làm gì, ta có nói muốn đánh với ngươi sao?"
Cảm xúc phẫn nộ của Trình Tinh Trữ trì trệ, thân thể đều bị nghẹn thấp một đoạn.
"A?"
Từ Tiểu Thụ nhìn về phía Diệp Tiểu Thiên, một mặt hỏi thăm.
Hắn lần này thật đúng là không phải dục cầm cố túng, bằng vào gì gọi ta đến đánh nhau với người khác, đây là đạo lí gì?
Vừa phải lãng phí sức lực, vừa phải bại lộ át chủ bài, lại không có ban thưởng...
Sản phẩm ba không đối diện, nào có giá trị đáng để mình ra tay?
Đám người nhao nhao nhìn về phía nam nhân ngồi trên thủ tọa, Triệu Tây Đông lại một lần nữa cảm nhận được sự cường đại của thiếu niên.
Nguyên lai gia hỏa này không chỉ đỗi mình, ngay cả cung chủ đại nhân cũng dám?
Từ Tiểu Thụ toàn thân đều là gan a!
Diệp Tiểu Thiên đồng dạng bị hỏi ngốc, ông ta nghĩ mọi khả năng, lại không nghĩ đến Từ Tiểu Thụ vậy mà không nguyện ý xuất thủ?
Loại chuyện tốt làm Linh Cung vẻ vang này...
Ừm, cũng đúng, đây không phải chuyện Từ Tiểu Thụ có thể làm ra.
Ông ta chợt cảm thấy có chút đau đầu, người khác kháng mệnh không sao, mình có đủ kiểu phương thức trừng trị.
Thế nhưng sau lưng gia hỏa này có Tang lão...
Nghĩ đến Tang lão, tròng mắt Diệp Tiểu Thiên bỗng nhiên lộc cộc nhất chuyển, kế tòng tâm lai, lúc này truyền âm nói: "Thế này đi, ngươi đánh bại Trình Tinh Trữ, thu hoạch ở bên trong Thiên Huyền Môn, ta sẽ không truy xét."
"Thật?" Ánh mắt Từ Tiểu Thụ phát sáng, kêu lên sợ hãi.
Diệp Tiểu Thiên trầm mặc.
Hô!
Nhịn xuống!
Hắn không biết truyền âm...
Giang Biên Nhạn thầm buồn cười, đây là đang dặn dò chiến thuật à?
Ông ta nhìn sang bên cạnh, cũng không có nhiều lời, ổn thỏa như Thái Sơn.
"Chỉ cần ngươi có thể thắng được Trình Tinh Trữ, đừng nói vỏ kiếm Hắc Lạc, những thứ còn lại đều có thể ban thưởng cho ngươi." Diệp Tiểu Thiên nói ra.
Thu hoạch trong Thiên Huyền Môn, chính là mình cùng Tang lão đánh cược, sớm nên thuộc về Từ Tiểu Thụ.
Dù sao lúc ấy nhiều người chứng kiến, Kiều Thiên Chi hiện tại vẫn đang ngồi đây, nếu lại mượn tay người khác thao tác, quả thật có chút không ổn, cho nên ông ta cũng hứa hẹn những phần thưởng khác.
Như thế, liền có thể an lòng.
Từ Tiểu Thụ bắt đầu kích động.
Thu hoạch của hắn ở trong Thiên Huyền Môn, không chỉ có vỏ kiếm Hắc Lạc a!
Chỉ cần Diệp Tiểu Thiên đáp ứng, kim khẩu vừa mở, vậy "Phong ấn giới chỉ", "Sinh Mệnh Linh Ấn" cùng "A Giới", không phải liền có thể công khai ra ánh sáng?
Những thứ khác không quan trọng, nếu như có thể phóng xuất A Giới, tuyệt đối rất có lợi cho tâm trí trưởng thành.
Thời khắc mấu chốt, cũng có thể không cần cố kỵ, xem như đòn sát thủ đến dùng.
Vừa nghĩ tới đó, ánh mắt Từ Tiểu Thụ nhìn về phía Trình Tinh Trữ, hoàn toàn biến thành tham lam.
Đây không phải người, mà là chìa khóa giải phong báo vật!
Đánh thắng y, mọi thứ sẽ là của mình.
Quang minh chính đại!
"Đến, chiến!"
Từ Tiểu Thụ đứng dậy, khí thế cấp tiến chưa từng có, "Ngươi muốn so thế nào?"
Triệu Tây Đông một tay nâng trán.
Xong, quả nhiên tới, hy vọng hắn có thể thu tay được...
Không làm trọng tài, không hiểu được lòng của trọng tài, Triệu Tây Đông giờ khắc này hoàn toàn thấm thía câu nói kia, y đã vận sức chờ phát động.
Trình Tinh Trữ lại không biết sống chết, đứng chắp tay, một mặt khinh thường.
"Ta đã nói, quy tắc ngươi định!"
"Tốt!"
Từ Tiểu Thụ vừa hô xong, khí thế hoàn toàn thu liễm, đặt mông ngồi xuống ghế.
Đám người hoang mang.
"Nhận hoài nghi, điểm bị động cộng 6."
"Tỷ thí!" Trình Tinh Trữ nổi giận.
"Còn so cái gì?" Từ Tiểu Thụ bất đắc dĩ giang tay ra.
"Ta đã cho ngươi cơ hội, nếu như không so tu vi, ngươi có điểm nào thắng được ta?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận