Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 264: Sư Huynh Tới?

Đa Kim Thương Hội, cửa chính.
Ba tên kiếm khách vây quanh một tiểu cô nương, tên không có kiếm cầm đầu luống cuống tay chân, tựa hồ đang cố gắng biểu đạt chuyện gì.
"Liền là kiếm niệm, có biết kiếm niệm không?"
"Không biết?"
"Vậy... kiếm ý, dù sao cũng phải biết kiếm ý đi, tên kia tối thiểu nhất cũng là Tiên Thiên kiếm ý, có thể ngộ ra được kiếm niệm, nói không chừng cấp độ sẽ còn cao hơn một chút, nhưng chắc hẳn không thể nào là Kiếm Tông."
"Người kia có phải là... sư phụ ngươi? Hoặc là sư huynh đệ tỷ muội các loại?"
Mộc Tử Tịch chớp chớp đôi mắt tròn xoe.
Nói thật, kiếm niệm cùng kiếm ý hai cái từ này vừa ra, nàng liền biết ba người này muốn tìm Từ Tiểu Thụ.
Nhưng mà...
Thời buổi này sát thủ đều trực tiếp như vậy sao?
Ngươi muốn giết Từ Tiểu Thụ, vậy mà lại chạy đến hỏi sư muội của hắn?
Sao ta có thể nối giáo cho giặc? !
"Không biết."
Tiểu cô nương lắc lắc song đuôi ngựa, ép nón lá thấp hơn.
Vô kiếm khách trước mặt rất muốn khóc, "Khẳng định có, ngươi đang gạt ta!"
"Ta không có gạt ngươi, thật không có "người" này."
"Có!"
"Không có!"
Vô kiếm khách trầm mặc, quay đầu nhìn về phía hai vị sư huynh ở phía sau, con mắt lưu chuyển, truyền tín hiệu.
"Làm sao bây giờ?"
Cửu kiếm khách ngẩng đầu, ra hiệu y cút sang một bên, để mình đến.
Vô kiếm khách lập tức vui mừng, nhìn nhị sư huynh nhà mình xoa xoa tay, trên mặt nở nụ cười, xoay người tiến lên.
"Tiểu muội muội, chúng ta thật không phải người xấu..."
Ôm kiếm khách tối sầm mặt lại, hai tên sư đệ, không có tên nào ra hồn.
Y tách hai người sang một bên, cất bước tiến lên, nói:
"Xin hỏi phương danh cô nương?"
Muốn hỏi tin tức, tối thiểu nhất cũng phải biết tên cô nương người ta chứ.
Hoàn toàn không có chút nhãn lực!
Không tôn trọng người ta, còn muốn người ta trả lời mình?
Khuôn mặt nhỏ của Mộc Tử Tịch hơi siết chặt, tim đập thình thịch, càng thêm luống cuống.
Nàng có thể cảm nhận được ba tên gia hỏa đồng dạng không đứng đắn, một tên mạnh hơn một tên, căn bản không phải Nguyên Đình cảnh đỉnh phong như mình có thể chống lại.
Giờ khắc này, nàng đột nhiên hơi nhớ Từ Tiểu Thụ.
Chí ít có tên kia tại...
Khẳng định càng không đứng đắn hơn ba con hàng này!
Phi, tối thiểu sẽ có một ít cảm giác an toàn...
"Ta thật sự không biết kiếm tu các ngươi muốn tìm là ai, có lẽ các ngươi đã tìm nhầm người rồi? Ta chỉ ở chỗ này chờ người mà thôi."
Tiểu cô nương chần chừ nói.
"Chờ người?"
Thần sắc ôm kiếm khách vui mừng, có đột phá khẩu, vậy liền có thể giải quyết.
Y chắp tay ôm quyền, thành khẩn tự giới thiệu lấy:
"Tại hạ Cố Thanh Nhất."
Sau đó quay sang sau lưng giới thiệu tiếp, "Đây là hai vị sư đệ của ta, Cố Thanh Nhị, Cố Thanh Tam, xin hỏi cô nương... chờ ai?"
Hai đại kiếm khách sau lưng đồng thời lộ vẻ chợt hiểu, thầm hô không hổ là đại sư huynh, tra hỏi quả nhiên vô cùng lợi hại.
Hai người mình, vẫn rất thiếu kinh nghiệm nói chuyện với nữ tử...
Học!
Tiếp tục đi theo học đại sư huynh, nhất định sẽ ngộ ra đạo của huynh ấy!
Mộc Tử Tịch ngây ngẩn cả người, danh tự này...
"Các ngươi là tam bào thai? Sao nhìn không giống!"
"Không phải, tên là do sư phụ đặt, chúng ta đơn thuần chỉ là sư huynh đệ..."
Lão đại còn chưa nói xong, Cố Thanh Nhị đột nhiên cướp lời:
"Cô nương nói đúng, tuy nói chúng ta chỉ là sư huynh đệ, nhưng quan hệ có thể so với tam bào thai!"
Cố Thanh Tam không cam lòng yếu thế bổ sung:
"Cô nương cùng nhị sư huynh nói đúng, quan hệ ba người chúng ta, không phải huynh đệ, càng sâu hơn huynh đệ!"
Mộc Tử Tịch hỏi chấm?
Cố Thanh Nhất kém chút rút kiếm ra, trực tiếp đánh bay hai con hàng này.
Bảo các ngươi nói chuyện sao?
Thành sự không có, bại sự có thừa!
Y quay đầu lại lạnh lùng nhìn lướt qua, thân thể hai tên sư đệ lắc một cái, đồng thời đưa tay làm động tác kéo khóa miệng mình lại.
"Cô nương chờ ai?"
Cố Thanh Nhất lần nữa hỏi vào chính đề.
Mộc Tử Tịch hoàn toàn không còn gì để nói.
"Chờ ta!"
Đột nhiên, âm thanh nhẹ nhàng từ phía sau truyền đến, Mộc Tử Tịch vui mừng, vội vàng nhìn lại.
Sư huynh tới?
Một giây sau, trong lòng tiểu cô nương trầm xuống.
"Lại một tên sát thủ khác? Sao Từ Tiểu Thụ có nhiều địch nhân như vậy?"
Người đến không phải ai khác, mà chính là Tiếu Thập Lục.
Gã quan sát hồi lâu, rốt cuộc không nhịn được.
Ba tên kiếm khách rõ ràng chỉ là người qua đường, hoàn toàn có thể không nhìn.
Tuy nói chưa từng nhìn thấy Từ Tiểu Thụ, nhưng gã lại biết Mộc Tử Tịch.
Trong tư liệu giới thiệu, phàm là người có chút liên quan với Từ Tiểu Thụ, gã đều đã nhìn qua.
Tuy nói khi đó chỉ nhìn sơ qua một chút, nhưng gã vẫn có thể hồi tưởng lại, thời điểm tra duyệt tư liệu, tin tức cho hay nữ tử trước mặt có chút quan hệ với Từ Tiểu Thụ.
Hiện tại xem ra, tình báo sai lầm, có thể cùng Từ Tiểu Thụ rời khỏi Linh Cung, quan hệ tuyệt đối không chỉ một chút.
"Ba người các ngươi, cút!"
Tiếu Thập Lục dạo bước đi tới, khinh thường phất tay với ba tên kiếm khách.
"Ngươi chính là người cô nương này muốn chờ?"
Cố Thanh Nhất hơi nhíu mũi, lại không ngửi thấy một chút hương vị kiếm ý ở trên người kẻ tới, không khỏi nhíu mày.
Kiếm niệm, người như vậy thật có thể tu ra?
Tuy nói người trước mặt tỏa ra khí tức Tông Sư, nhưng Tông Sư cùng loại, dưới kiếm của y đã không biết quỳ bao nhiêu người.
Nhìn tuổi đời, nhìn bộ dáng...
Nếu như đây thật là người mình muốn tìm, vậy mình sẽ vô cùng thất vọng.
Tiếu Thập Lục nhìn ba tên kiếm khách rêu rao, đồng dạng lắc đầu cười nhạt.
Tiên Thiên chỉ là Tiên Thiên, không quản trên lưng ngươi cắm bao nhiêu thanh kiếm, đều là rác rưởi!
"Không sai, các ngươi tìm sư muội ta làm gì?"
Mộc Tử Tịch nghe thấy liền mộng bức, sư muội?
Gia hỏa này không phải Từ Tiểu Thụ...
Miệng nhỏ khẽ nhếch, nàng muốn nói chuyện, nhưng đột nhiên phát hiện, mình vậy mà nói không nên lời.
Tông Sư?
Lực lượng thiên địa?
Con ngươi tiểu cô nương co rụt lại, thần sắc lập tức hốt hoảng.
Tiếu Thập Lục hợp thời quay người, ôn nhu vỗ vỗ nón lá Mộc Tử Tịch, "Sư muội không cần nhiều lời, để sư huynh ta tới đối phó bọn họ là được. ".
Mộc Tử Tịch bối rối.
Sát thủ!
Đây mới thực sự là sát thủ!
Nàng muốn động, nhưng phát hiện thân thể mình đã bị giam cầm.
Cực kỳ hiển nhiên, tu vi Nguyên Đình cảnh đỉnh phong, nếu như đối mặt với sát thủ Cư Vô cảnh, có lẽ còn có thể vùng vẫy một chút.
Nhưng mà, Tông Sư...
Nói đùa gì thế?
Địch nhân của Từ Tiểu Thụ đều là cấp bậc Tông Sư?
Mộc Tử Tịch muốn cầu cứu, nhưng mà tầm mắt đã hoàn toàn bị người trước mặt ngăn cản.
Tiếu Thập Lục ngăn ở phía trước, cười lạnh nhìn về phía ba tên kiếm khách, nói:
"Ba vị, nếu như không có việc gì, mời đi đi!"
Cố Thanh Nhất nhíu mày không nói.
Y luôn cảm thấy sự tình có chút cổ quái.
Nhưng mình muốn tìm, là người nắm giữ kiếm niệm, người trước mặt, hiển nhiên không phải.
Có lẽ nam nhân này che giấu tu vi?
Cố Thanh Nhất thậm chí không hề nghĩ như vậy, có nhiều thứ, có chút khí chất, thật không phải một người có thể giấu được.
Chỉ cần nam tử này tu luyện qua kiếm niệm, y không có khả năng không nhìn ra.
Cho nên... ngửi nhầm rồi sao?
Nghĩ đến đây, Cố Thanh Nhất nhắm mắt lại, triệt thoái ra phía sau một bước, "Thật có lỗi, quấy rầy rồi."
"Cút!"
Tiếu Thập Lục quát lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận