Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1608: Diệp. . . Sư Thúc Tổ? (2)

"Không Gian Áo Nghĩa. . . "
Mười ba vị Thái Hư nhìn thấy một màn này, cực kỳ hâm mộ.
Quả nhiên, người nhập cư trái phép bị nội bộ Thế Giới Thiên Cơ cuốn vào, thực lực tuyệt đối không đơn giản.
Bên cạnh, sư đồ Mục Lẫm, Bạch Liêm vốn đang tìm kiếm hành tung của Từ Tiểu Thụ, không quan tâm song phương chiến đấu, chỉ quan tâm đến mục đích của mình.
Hiện tại cũng bị Không Gian Áo Nghĩa Trận Đồ dưới chân đạo đồng tóc trắng hấp dẫn ánh mắt.
Ánh mắt Mục Lẫm dời sang, nhìn đạo đồng tóc trắng dùng một thức linh kỹ vây khốn trên trăm tên thí luyện quan, bao gồm Tha Yêu Yêu cùng Uông Đại Chùy.
Một hơi, hai hơi. . .
Làn da giữa lông mày đột nhiên nhấc lên, mí mắt hơi hạ xuống.
Biểu tình như thế vừa xuất hiện, ánh mắt hắn tựa hồ càng thâm thúy hơn, đồng thời lợi dụng những thứ này đến che giấu kinh ngạc trong lòng.
"Diệp. . . Tiểu. . . Thiên?" Mục Lẫm âm thầm nỉ non.
Hắn vốn cho rằng lần này xuất hành, ngoại trừ Từ Tiểu Thụ làm việc ngoài dự liệu, sẽ không có ai có thể khiến mình kinh ngạc.
Nào ngờ chưa tìm được Từ Tiểu Thụ, mình ngược lại nhìn thấy một vị cố nhân ngày xưa, một trong Thánh Cung Tứ Tử, thuộc tính không gian Diệp Tiểu Thiên!
Mục Lẫm trong nháy mắt nhớ lại thời kỳ thanh xuân.
Lúc đó, Thánh Cung Tứ Tử như hình với bóng, Mục Lẫm thân là sư đệ của Tang Thất Diệp, đại đệ tử Tẫn Chiếu nhất mạch, đương nhiên cũng quen biết Diệp Tiểu Thiên.
Mục Lẫm không có quá nhiều liên hệ với Thánh Cung Tứ Tử, bởi vì hắn không quen nhìn sư huynh Tang Thất Diệp, đương nhiên cũng sẽ không có bao nhiêu hảo với đám bạn xấu của sư huynh.
Nhưng Thánh Cung có nhiệm vụ.
Nhiều lần làm nhiệm vụ, Mục Lẫm đã từng sánh vai chiến đấu với Diệp Tiểu Thiên.
Có giao tình sinh tử, mặc dù song phương chưa đến mức "chí hữu", nhưng "Bằng hữu" liền có thể bao quát quan hệ hai người.
"Chuẩn bị xuất thủ."
Mục Lẫm không có chút chần chờ, trong lòng quyết đoán, truyền âm nói với Bạch Liêm.
Thời điểm truyền âm, trong lòng hắn liền nghĩ ra kế hoạch chu toàn.
Diệp Tiểu Thiên không giống Tang Thất Diệp, trực tiếp lựa chọn phản bội Thánh Cung, gia nhập Thánh Nô.
Cho nên trên danh nghĩa, y chỉ là rời khỏi Thánh Cung, độc thân tu hành, vẫn là đệ tử Thánh Cung.
Mục Lẫm nhớ mang máng, ngày xưa Diệp Tiểu Thiên cũng không phạm qua sai lầm lớn gì.
Cho nên hiện tại, người của Thánh Cung, vô luận xảy ra vấn đề gì, đều nên giao cho Thánh Cung xử trí, không thể để cho Tha Yêu Yêu xuất thủ bắt đi hỏi tội.
Bạch Liêm khẽ giật mình, sau khi nhìn về phía Không Gian Áo Nghĩa Trận Đồ, đồng dạng minh bạch, biết được suy nghĩ trong lòng sư tôn Mục Lẫm.
"Diệp. . . sư thúc?"
Y lập tức đau đầu, biết được lấy thân phận của sư tôn, không tiện trực tiếp cướp người từ trong tay Tha Yêu Yêu.
Nhưng Bạch Liêm y thân là một tên "Đồ đệ bất tài", bởi vì "Nhất thời kích động, nhận ra Diệp Tiểu Thiên chính là tiền bối Thánh Cung, cho nên lựa chọn xuất thủ", lý do như thế, cho dù Tha Yêu Yêu không tin, cũng không thể không cho y một chút mặt mũi, lựa chọn tiếp nhận.
"Chỉ là, trách nhiệm của ta liền lớn nha. . . "
Bạch Liêm thở dài một tiếng, không tiếp tục nhìn nữa, xòe tay ra, trong lòng bàn tay dấy lên Tẫn Chiếu Bạch Viêm.
Đúng lúc này, hai người bọn họ đồng thời trông thấy, Diệp Tiểu Thiên dùng một thức Chỉ Xích Thiên Nhai tạm thời vây khốn Tha Yêu Yêu cùng hơn trăm tên thí luyện quan, đột nhiên ngước mắt, hướng bọn họ khẽ lắc đầu.
Mục Lẫm, Bạch Liêm nhận ra Diệp Tiểu Thiên.
Diệp Tiểu Thiên sao có thể không nhận ra đối phương?
Đối với y mà nói, vừa rồi nội bộ Thế Giới Thiên Cơ bị phá hủy, Vô Mi Mục Lẫm xuất hiện ở nơi đây, thật có thể nói quá đột ngột, khiến người ta không thể không nhìn kỹ vài lần.
Bởi vì đối phương là đệ tử Thánh Cung chính tông, mà thân phận của mình lúc này lại là "Người nhập cư trái phép" kiêm "đồng bọn Hoàng Tuyền", xấu đến mức không thể xấu hơn được.
Cho nên Diệp Tiểu Thiên sẽ không bởi vì an toàn bản thân, lựa chọn hy sinh tiền đồ của sư đệ cùng hậu bối Tang lão, đến cứu vớt mình.
Mục Lẫm có thể bảo đồ đệ Bạch Liêm từ bỏ một chút lợi ích đến cứu người, theo y thấy, chuyện này cũng không tính là gì.
Nhưng Diệp Tiểu Thiên lại không nghĩ như vậy.
Hiện tại Bạch Liêm đã là một trong ngũ đại quyền hành Thánh Cung.
Thân phận cao đến mức có thể sánh ngang với Đạo điện chủ Thánh Thần Điện, liên lụy quá nhiều, rắc rối phức tạp, có đôi khi, cuộc sống có quá nhiều thứ không được như ý.
"Ta xuất thủ là vì Tang lão, cần gì liên lụy đến những người khác?"
Diệp Tiểu Thiên nghĩ như vậy, chợt dùng ánh mắt cự tuyệt nhìn Mục Lẫm cùng Bạch Liêm.
Lúc này, sau khi Tha Yêu Yêu cùng Uông Đại Chùy gian nan tiến lên, đã phá vỡ Chỉ Xích Thiên Nhai, song song lao tới.
"Chiến?"
Diệp Tiểu Thiên dừng động tác lại, gian nan lựa chọn.
Y bỗng nhiên không muốn chiến.
Bởi vì y biết, cho dù mình triển khai toàn bộ chiến lực, biểu hiện ra tư thái thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành, nhiều nhất chỉ có thể cùng Tha Yêu Yêu, Uông Đại Chùy lưỡng bại câu thương.
Nhưng làm như thế được gì?
Cần gì phải làm đến mức này?
"Ta chỉ là một tên người nhập cư trái phép nho nhỏ, vì Thánh Nguyên Tinh Thạch mà đến, hiện tại Thánh Nguyên Tinh Thạch không thấy, trên thân cũng chỉ có A Giới, ta muốn giấu, bọn họ cũng tìm không thấy.
"Thật tính toán ra, ngoại trừ thân phận người nhập cư trái phép, ta không có thật cấu kết với Hoàng Tuyền, chuyện này có thể để Tha Yêu Yêu tùy tiện tra.
"Cho nên, sao không trực tiếp đầu hàng?"
Diệp Tiểu Thiên cảm thấy nội tâm thản nhiên, không có gì phải sợ.
Chỉ là người nhập cư trái phép, đổi thành người khác, có lẽ có lý do trảm sát, nhưng mình trên danh nghĩa còn có thân phận đệ tử Thánh Cung, Tha Yêu Yêu tuyệt đối không làm gì được.
Về phần chạy. . .
Diệp Tiểu Thiên muốn chạy, nhưng biết Tha Yêu Yêu cùng Uông Đại Chùy giờ phút này đang nhìn chằm chằm mình.
Chạy, y có thể làm được, nhưng chạy xong rồi sao?
Đây không phải tương đương với có tật giật mình ư?
Vạn nhất Thánh Thần Điện chụp lên đầu mình cái mũ "đồng đảng Diêm Vương ", "đồng bọn Thánh Nô", đây chẳng phải càng được không đủ bù mất?
Diệp Tiểu Thiên nghĩ đến đây, lúc này giơ hai tay lên, cười khổ một tiếng nói: "Ta đầu. . . "
Chữ "Hàng" còn chưa ra khỏi miệng, y đã cấp tốc phanh lại.
Bởi vì y từ trong mắt Tha Yêu Yêu, thấy được vẻ tuyệt tình!
Đối phương đã nhìn ra mình muốn làm gì, trong nháy mắt y mở miệng, giương cao Huyền Thương Thần Kiếm. . .
"Hồng Trần Kiếm!"
Tiếng quát to nhất thời bao trùm âm thanh "đầu hàng" của Diệp Tiểu Thiên, Diệp Tiểu Thiên minh bạch, đối phương không có ý định buông tha mình!
"Ta có thể tiếp nhận quá trình Hồng Y, Bạch Y thẩm vấn, nhưng Tha Yêu Yêu sẽ không cho ta cơ hội, nàng biết ta có vấn đề.
"Thông qua hồng trần luyện tâm, nàng muốn hỏi ra Hoàng Tuyền. . . không, hỏi ra sự tình liên quan đến Từ Tiểu Thụ, thế nhưng chuyện này không quan trọng, bởi vì ta cũng không biết Từ Tiểu Thụ đi đâu.
"Nhưng mà, ta tuyệt đối không thể tiếp nhận "Hồng trần luyện tâm"!
"Bởi vì ta còn có A Giới, còn có Kiều Thiên Chi đang nghiên cứu bí mật Thiên Cơ Khôi Lỗi, vạn nhất bị hỏi ra. . . "
Diệp Tiểu Thiên cấp tốc suy nghĩ, rõ ràng Tha Yêu Yêu muốn làm gì.
Người thông minh đều có thể đoán được suy nghĩ của đối phương, dưới tình huống lập trường song phương đối lập, sao có thể cho đối phương cơ hội được?
"Liều mạng!"
Diệp Tiểu Thiên giơ cao hai tay, sau đó nắm thật chặt xung xuống, Không Gian Áo Nghĩa Trận Đồ dưới chân lập tức phun trào, không gian xung quanh bỗng nhiên "rắc rắc" rạn nứt.
Đúng lúc này, thời điểm ngàn cân treo sợi tóc.
Trước khi Diệp Tiểu Thiên sắp cường kháng Hồng Trần Kiếm, phía trên thiên khung bỗng nhiên xuất hiện một vị thiếu nữ vai khiêng đại đỉnh.
Thiếu nữ mặc hắc y thí luyện quan, rất giống trong lúc lơ đãng đi ngang qua đây, sau đó thoáng nhìn xuống.
"Ồ? Đây không phải Diệp. . . sư thúc tổ sao?"
Nàng tựa hồ khó khăn lắm mới nhìn thấy tình huống bên dưới, sau đó mãnh liệt hạ xuống, lật tay giơ lên đại đỉnh, chắn giữa Tha Yêu Yêu cùng Diệp Tiểu Thiên.
"Tha Kiếm Tiên dừng tay, đây là Diệp tiền bối, là người Thánh Cung ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận