Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2176: Toàn Bộ Chôn Cùng! (1)

Chương 2176: Toàn Bộ Chôn Cùng! (1)Chương 2176: Toàn Bộ Chôn Cùng! (1)
Têt
Từ Tiểu Thụ nhìn Vũ Linh Tích liêu mạng truy đuổi tự do, cuối cùng phần đầu nổ tung giống như trái dưa hấu, gan bàn chân bắt đầu rịn mồ hôi.
Ác mai
Đây mới thật sự là thủ lĩnh thế lực hắc ám!
Thời điểm cảm xúc bay lên Thiên Đường, trực tiếp đánh ngươi về Địa Ngục.
Lặp đi lặp lại, không chỉ nhục thể bị tra tấn, ngay cả tinh thân cũng trên bờ vực sụp đổ.
Lúc trước không biết Hoàng Tuyền là người như thế nào, chỉ cảm thấy chiến lực không tâm thường, nhưng cũng không đến mức mạnh thăng thiên, hiện tại Từ Tiểu Thụ xem xem như minh bạch.
Đây chẳng phải Thiên Nhân Ngũ Suy thứ hai sao?
Vật họp theo loài, đồng lõa đồng mưu, mấy tên gia hỏa này đều là biến thái!
Không chỉ tư tưởng vô cùng kỳ hoa, không cùng quỹ đạo với người bình thường, ngay cả năng lực cũng vô cùng quỷ dị, trái ngược với danh môn chính phái.
Diêm Vương. ...
Còn có Hoàng Tuyền, Thiên Nhân Ngũ Suy. . .
Quả nhiên, chỉ có người đặt sai tên, không có lấy sai danh hiệu, đám người này không chỉ biến thái, mà còn biết tự mình hiểu lấy!
“Thứ Diện Chi Môn, chính là bộ dạng này?” Thu thập xong Vũ Linh Tích, Hoàng Tuyền không tiếp tục để ý tới cỗ thân thể không đầu trước mặt, đưa tay nhặt lên giọt nước màu vàng trong lòng bàn tay y.
Ánh mắt hiện vẻ hiếu kỳ, chợt đẩy mặt nạ hoàng kim trên mặt lên, lộ ra cằm, muốn nuốt giọt nước màu vàng vào thế giới trong bụng.
Ồ?
Cơ hội tốt!
Từ Tiểu Thụ một mực hoài nghi, Diêm Vương Hoàng Tuyền liệu có khả năng là phân thân của Không Dư Hận, hoặc ngược lại hay không.
Dù sao thuộc tính thời gian, không gian hy hữu như vậy, Không Dư Hận mất trí nhớ, thân phận Hoàng Tuyền lại vô cùng thần bí.
Mà Không Dư Hận, dựa theo trí nhớ lúc này của Từ Tiểu Thụ, không phải khuôn mặt chữ quốc oai hùng hay sao?
Kết quả là, nhìn thấy Diêm Vương thủ tọa có động tác.
Từ Tiểu Thụ hơi cong gối lại, thân thể thoáng hạ thấp, khóe mắt liếc qua, muốn nhìn trộm chân dung Hoàng Tuyền
Đột nhiên, Hoàng Tuyền đình chỉ động tác, chuyển mắt, tự tiếu phi tiếu nhìn lại.
"Ngọa tào!"
Thân thể Từ Tiểu Thụ ngã ra sau, hồn phách kém chút bị ánh mắt kia kéo ra đến, bị dọa đến mức nhất thời không nhịn được bạo tục.
Ta điên rồi?
Dùng Cảm Giác nhìn không được ư, sao lại trắng trợn nhìn trộm như thế?
"Nhận ảnh hưởng, điểm bị động, +1." Vừa nhìn cột tin tức, trong lòng Từ Tiểu Thụ liên điên cuồng mọc cỏ.
Lúc này, hắn không chỉ mắng Hoàng Tuyền, ngay cả Thiên Nhân Ngũ Suy đều nằm trong danh sách nguyên rủa, hơn nữa còn xếp thứ nhất.
"Nhìn trộm, không phải một thói quen tốt."
Hoàng Tuyền đối với Từ Tiểu Thụ, tựa hồ phá lệ dễ nói chuyện.
Cũng có lẽ bởi vì Mai Tị Nhân ở đây, đối với hành vi khác người của Từ Tiểu Thụ, y không làm ra trừng trị tương ứng.
"Ngươi từng gặp qua Thứ Diện Chi Môn?”
Y tạm dừng động tác nuốt giọt nước màu vàng vào trong bụng, đưa nó đến trước mặt Thiên Nhân Ngũ Suy.
"Từng gặp qua đồ giả, chính là hư ảnh Thứ Diện Chi Môn lúc trước Vũ Linh Tích lấy ra." Thiên Nhân Ngũ Suy gật đầu, lại lắc đầu nói,'Muốn ta phân biệt thứ này có phải là thật hay không, ta cũng bất lực."
Vũ Linh Tích đã bị bạo đầu.
Ngoại trừ y, mấy người ở đây đều chưa từng gặp qua Thứ Diện Chi Môn, cho nên Hoàng Tuyền không có thật giết y.
Hắn cũng có chút lo lắng, Vũ Linh Tích đã hoàn toàn khóa lại với Thứ Diện Chi Môn, có nhục cùng nhục.
Vì mạng sống, con người có gì không làm được?
Cộng thêm Vũ Linh Tích là người chưởng khống áo nghĩa duy nhất toàn trường, y thật có năng lực làm được chuyện này.
Có lẽ đây cũng là nguyên nhân Thánh Thần Điện không có lập tức thu hồi Thứ Diện Chi Môn từ trong tay Vũ Linh Tích.
"Ngươi mang theo y, điều dưỡng cho tốt, sự tình tiếp theo giao cho bản tọa." Hoàng Tuyền khẽ vẫy tay, Vũ Linh Tích không đầu cùng thanh đồng đỉnh bay đến chỗ Thiên Nhân Ngũ Suy.
Món nợ đầu tiên tính xong.
Toàn trường im lặng nhìn một màn này, vô thức chuyển sang ý thức thể Khương Bố Y bên trong Lạc Anh Giới.
Hoàng Tuyền thu giọt nước màu vàng vào không gian trong cơ thể, ánh mắt đồng dạn nhìn san.
"A ha ha. . " Khương Bố Y không nhịn được phát ra tiếng cười thảm đạm, lúng túng vang vọng hư không.
"Tam Kiếp Nan Nhãn." Hoàng Tuyền trực chỉ chính đà.
"Bản thánh, muốn sống!"
"Ngươi là muốn sống giống như Vũ Linh Tích sao?"
"Ha ha ha, Hoàng Tuyền, cho ngươi Tam Kiếp Nan Nhãn, bản thánh có thể sống sót ?!" Ngữ khí Khương Bố Y thê lương, ẩn ẩn còn mang theo một chút sợ hãi.
Nghe thế, Hoàng Tuyên liền chế giễu lại: "Không cho, ngươi liền có thể sống?"
Tên này căn bản không cho người khác cơ hội đàm phán. . .
Từ Tiểu Thụ lần nữa đổi mới nhận biết đối với Diêm Vương thủ tọa, thật đúng là tàn nhãn, tuyệt tình. ..
Y căn bản chưa từng cho người khác cơ hội, Vũ Linh Tích đều bị y quất nổ đầu.
Hiện tại đối mặt với Bán Thánh Khương Bố Y, lúc trước Hoàng Tuyền chính là bị lão Khương hố lên Bán Thánh. .. món nợ này, y sẽ tính như thế nào đây? "Từ Tiểu Thụ."
Trong lúc đang suy tư, bên tai bỗng nhiên truyên đến một đạo âm thanh ôn nhuận thân hòa. .. là Tị Nhân tiên sinhI
Từ Tiểu Thụ không có chuyển mắt, vẫn duy trì bộ dáng người đứng xem.
Hắn biết được đây là truyên âm, Tị Nhân tiên sinh truyên âm đương nhiên sẽ không bị Bán Thánh đồng cấp nghe lén.
Hắn không dám đáp lại, mặc dù hắn cũng biết truyền âm, thế nhưng tu vi chênh lệch không chỉ một cấp bậc.
Không thấy sao, nơi này chỉ có mình hắn là Vương Tọa Đạo cảnh, còn lại đều là Bán Thánh!
"Nếu như ngươi là Hoàng Tuyền, ngươi sẽ xử trí Khương Bán Thánh thế nào? Không cần trả lời lão hủ, chỉ cần suy nghĩ là được." Mai Tị Nhân đồng dạng không nhúc nhích.
Ta?
Nếu ta có năng lực như vậy, ta mẹ nó đã sớm giết Khương Bố Y.
Trong đầu Từ Tiểu Thụ vô thức hiện lên đáp án này, nhưng hắn rất nhanh khôi phục bình tĩnh, lâm vào trầm tư.
Tị Nhân tiên sinh đồng dạng có được năng lực như thế.
Nhưng vì sao mỗi lần bị Số 2 ngăn lại, ông ấy liên không giết Khương Bố Y nữa?
Thậm chí, trước khi Số 2 bị Hồng Mai Tam Lưu hoàn toàn khống chế, ông ấy có rất nhiều cơ hội, có thể thuận tiện lau sạch ý thức đối phương, vì sao không làm?
Tỷ như thời điểm xuất kiếm thứ ba, đổi thành một kiếm tất sát trong miệng Tị Nhân tiên sinh.
Quy tắc Hư Không Đảo căn cứ số lần, cường độ xuất thủ, giảm bớt thời gian tử vong đếm ngược.
Chỉ cần Tị Nhân tiên sinh đồng ý trả giá, trước quy tắc buông xuống, khả năng cao có thể giết chết Số 2 trước.
Thế nhưng vì sao không làm?
Âm thanh Mai Tị Nhân lần nữa truyền đến, có thêm một chút nghiêm túc.
"Từ Tiểu Thụ, hôm nay vi sư sẽ dạy cho ngươi một cái đạo lý: "Chuột cùng gặm ly, chó cùng rứt giậu.'
(Dịch: Ly (J#)= lửng chó)
"Tuyệt đối không được xem thường người trong thiên hạ, đặc biệt là Bán Thánh.”
"Phàm là người có thể tu đến Bán Thánh, không một ai đơn giản, trong tay nhất định có không ít át chủ bài, cho dù thoạt nhìn đã cùng đường mạt lộ."
"Nếu như ngươi nhất định phải giết một tên Bán Thánh, cho dù thù hận có sâu, tốt nhất cũng đừng tự mình động thủ."
"Đưa kiếm trong tay cho người khác mượn, đây là biện pháp tốt nhất."
"Nên biết, một khi người bị dồn vào đường cùng, chuyện gì cũng có thể làm ra được, đặc biệt là lúc đứng trước sinh tử!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận