Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 1561: Vạn Giới Chi Chủ Diệp Tiểu Thiên (1)

Nghĩ cách nghĩ của người, thắng ở cách đối phó, liệu trước tiên cơ.
"Lần này, ta ở tầng thứ ba. . . "
Diệp Tiểu Thiên mỉm cười.
Dựa theo kế hoạch lần này, hắn cảm thấy phàm là người đa nghi, người thông minh, đều sẽ dính chiêu.
Ừm, ngoại trừ hạng ngu xuẩn.
Mà Tha Yêu Yêu, tuyệt đối không phải kẻ ngốc!
Hiện tại chỉnh đốn tốt, thương thế toàn bộ khỏi hẳn, liên hệ với Kiều Thiên Chi, thành công giải quyết vấn đề Thánh Nguyên Tinh Thạch, Diệp Tiểu Thiên cảm thấy cả người nhẹ nhõm.
Lúc này chỉ còn một chuyện cần làm, chính là tìm Từ Tiểu Thụ, đòi lại Thiên Cơ Khôi Lỗi sơ đại.
Mà chuyện này, hắn dự định giao cho tương lai, mình tạm thời vẫn nên trốn trước thì hơn.
"U ~"
Âm thanh yêu phong Cô Âm Nhai thổi qua vẫn quanh quẩn bên tai.
Diệp Tiểu Thiên tỉnh thần, trong lòng ẩn ẩn có chút bất an, cảm thấy nơi này không thể đợi lâu.
Hắn ngẫu nhiên lựa chọn một trong ba trăm sáu mươi hai cái lối ra, nào ngờ lại chạy thẳng tới chỗ này.
Nơi này, chính là nơi Bát Tôn Am triệu hoán Thiên Không Thành!
Nói không chừng có cất giấu bí mật gì. . .
Nhìn xuống vách núi, Diệp Tiểu Thiên chỉ có thể thấy được mây mù dày đặc, hắn lập tức nghĩ đến hòn đá vừa rồi mình ném thăm dò kia.
"Bên dưới, ngay cả linh niệm cũng không thẩm thấu vào được, khẳng định có vấn đề, vẫn nên rời đi thì hơn."
Diệp Tiểu Thiên không dám mạo hiểm, càng không có ý nghĩ xuống dưới tìm tòi, lúc này đưa tay lên, vạch vào hư không một cái, muốn chui vào vết nứt không gian rời đi.
Đúng lúc này, sự tình khiến người nghẹn họng nhìn trân trối phát sinh.
Diệp Tiểu Thiên mở ra vết nứt không gian, theo lý thuyết, sẽ không trùng hợp đến mức bên trong không gian loạn lưu đồng thời có người mở ra thông đạo đi đến nơi này.
Xác suất kia nhỏ đến mức gần như không tồn tại.
Nhưng lúc này đây. . .
Hắn vừa vạch ra vết nứt không gian, còn chưa kịp chui vào, bên trong đã nhô ra một thứ tròn vo đen thui.
"Một cái đầu người?"
Diệp Tiểu Thiên ngây ngốc.
Sau khi nhìn ra đây là một cái đầu người, Diệp Tiểu Thiên liền trợn to mắt, có chút bị dọa sợ.
Phản ứng đầu tiên là mình không cẩn thận rạch ra vết nứt không gian dị thứ nguyên, thả Quỷ Thú hình người ra ngoài.
Phản ứng thứ hai mới là mình vạch, cùng người nào đó bên trong không gian loạn lưu, lấy xác xuất vô cùng nhỏ trùng điệp nhau, cho nên mới xuất hiện tình huống như này!
Về phần phản ứng thứ ba. . .
Không có phản ứng thứ ba!
Mộ Dung Ảnh mới từ trong khe nứt không gian thò đầu ra, bước được nửa bước, nhìn thấy huyết đồng tử tóc trắng một mặt ngốc trệ nhìn mình, liền nhận ra đây chính là mục tiêu mình truy đuổi.
Y cũng một mặt mộng bức.
"Dễ dàng tìm đến như vậy?
"Ta vốn tưởng người nhập cư trái phép sẽ không xuất hiện ở đây, mục đích của ta chỉ đơn thuần là dẫn Vương Siêu vào trong không gian loạn lưu, bàn bạc một chút. . . sao hắn lại xuất hiện ở chỗ này?
"Ngọa tào, tên kia là người nhập cư trái phép thuộc tính không gian, mà ta chỉ mới vào Trảm Đạo. . . "
Mộ Dung Ảnh trong nháy mắt suy nghĩ ngàn vạn.
Lúc này, phía sau vết nứt hợp thời truyền tới âm thanh phàn nàn:
"Đội trưởng, ngài mau ra ngoài, lối ra bị cái mông ngài chặn mất rồi. . .
"Dừng lại làm gì? Tổng không đến mức tên kia, thực có can đảm ở bên ngoài chỉnh đốn đi?!"
Đây là âm thanh của Vương Siêu.
Mộ Dung Ảnh cùng Diệp Tiểu Thiên nghe tiếng, đồng thời ghé mắt, con ngươi đồng dạng rung động.
Nương theo âm thanh, lại một cái đầu người từ trong khe nứt không gian chen ra, chính là Từ Tiểu Thụ hóa thân Vương Siêu.
Hắn ngẩng đầu lên, thấy được Diệp Tiểu Thiên một mặt ngốc trệ, cùng Mộ Dung Ảnh hoàn toàn mộng bức đứng bên cạnh, lúc này đầu óc "ong ong", linh hồn xuất khiếu, trợn tròn mắt.
"Không phải chứ, không phải chứ. . .
"Cung chủ đại nhân thật dám dừng lại hồi máu, chẳng lẽ hắn thật tin thuyết pháp "Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất"?"
Từ Tiểu Thụ nhìn một màn trước mặt, trong đầu như có mười vạn con "thảo nê mã" chạy qua.
Hắn cực khổ giả trang thành Bát Tôn Am, vất vả lắm mới cứu Diệp Tiểu Thiên thoát khỏi tử cục, kết quả Diệp Tiểu Thiên thật ở bên ngoài không gian thông đạo chờ lấy?
Thời gian chỉ trong chớp mắt, Từ Tiểu Thụ bừng tỉnh đại ngộ, cho rằng đây cũng là "Kế sách" của cung chủ đại nhân.
Tựa như lúc trước hắn bị Mộ Dung Ảnh cưỡng ép dẫn theo, trong lòng cũng không cho rằng cung chủ đại nhân sẽ dừng ở lối ra.
Là người thông minh, đều sẽ không cảm thấy sau khi đối phương lưu lại manh mối rõ ràng như vậy, còn đần độn đến mức ở đầu kia manh mối chờ đợi địch nhân đến truy đuổi?
Từ Tiểu Thụ cơ hồ trong nháy mắt kết luận, cho dù Tha Yêu Yêu đi đến hiện trường, tìm được manh mối, mánh khóe, nhưng chỉ cần là người thông minh đều sẽ có chung một loại bệnh vặt, đó chính là suy nghĩ quá nhiều, tuyệt đối sẽ không cho rằng Diệp Tiểu Thiên thật có can đảm lưu lại nơi này.
Mộ Dung Ảnh cũng giống như thế. . .
Lức trước Từ Tiểu Thụ cho rằng Mộ Dung Ảnh không nghĩ tới tầng này, một lòng muốn bắt người nhập cư trái phép lập công.
Nhưng sự tình bên trong không gian loạn lưu khiến cho hắn hiểu được, Mộ Dung Ảnh bất quá chỉ đang giả vờ truy đuổi người nhập cư trái phép, danh chính ngôn thuận tiến vào không gian loạn lưu mà thôi.
Về phần tìm người?
Người nhập cư trái phép thuộc tính không gian muốn chạy, Mộ Dung Ảnh không cảm thấy mình có năng lực tìm đến, cho nên y chỉ ôm tâm thái "Dù sao cũng đã tiến vào không gian loạn lưu, tìm thử cũng không mất gì".
Nhưng hôm nay, bởi vì các loại chi tiết trời xui đất khiến, song phương chạm mặt!
Đây chính là "Người tính không bằng trời tính"?
. . .
"Không Gian Khảm Hợp!"
Không kịp nghĩ nhiều, Diệp Tiểu Thiên ý thức được mình thật gặp phải "kẻ ngốc", hai tay duỗi thẳng tới phía trước, mãnh liệt đóng lại vết nứt không gian mình vừa mở ra.
Vòng mép vết nứt không gian, có thể nói là vũ khí sắc bén nhất trên thế giới này.
Hiện tại vết nứt không gian trước mặt, Mộ Dung Ảnh chỉ lộ ra nửa người, "Vương Siêu" càng chỉ có một cái đầu, một khi kịp thời đóng lại, hai người trước mặt khẳng định sẽ bị phanh thây, đầu một nơi thân một nẻo.
"Ba" một tiếng vang giòn, hư không gợn sóng xuất hiện.
Có lực lượng không gian dẫn dắt, miệng vết nứt lập tức đóng chặt.
Thế nhưng hai người kia không có bị phanh thây như Diệp Tiểu Thiên nghĩ.
Mộ Dung Ảnh tu vi Trảm Đạo, vừa gặp nguy hiểm liền có cảm giác, thân thể hóa thành ô quang dung nhập vào cái bóng, triệt để từ trong miệng vết nứt chảy ra.
Về phần Vương Siêu. . .
Từ Tiểu Thụ rất sợ chết, không lo được bại lộ thực lực, phóng ra một bước, thuấn di sang bên cạnh, đồng dạng thoát ly vết nứt không gian.
"Lực lượng không gian?"
Nhất Bộ Đăng Thiên chỉ để lại không gian ba động thập phần yếu ớt, Luyện Linh Sư bình thường không thể phát hiện ra.
Mộ Dung Ảnh không ý thức được kỹ năng né tránh của Vương Siêu giờ phút này có chút dị thường, bởi vì tinh thần y căng cứng, chỉ lo lắng cho bản thân, thế nhưng Diệp Tiểu Thiên lại nghiêm nghị giật mình.
Tên chấp pháp quan Vương Tọa kia, lại có được thuộc tính không gian giống như mình.
Mặc dù phương diện cảm ngộ đạo tắc kém mình, nhưng cường giả thuộc tính đặc biệt như vậy, trước đó vậy mà vô danh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận