Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 2498: Hồ Ly Song Diện (2)

Chương 2498: Hồ Ly Song Diện (2)Chương 2498: Hồ Ly Song Diện (2)
Quế Chiết Thánh Sơn.
Kênh tác chiến Thiên tổ không ngừng vang lên âm thanh báo cáo.
Đạo Khung Thương xử lý đâu vào đấy, giải quyết từng tin tức mội.
Thành viên Ám bộ đã sớm báo cáo tình huống đặc biệt bên trong Tứ Tượng Bí Cảnh, Nguyệt Cung Ly hư hư thực thực truyền âm cho Sầm Kiều Phu, nội dung không rõ.
"Nguyệt Cung Ly, đối với người này, ngươi cảm thấy thế nào?" Đạo Khung Thương quay đầu nhìn sang bên cạnh.
"Một tên lãng nhân." Ái Thương Sinh lời ít ý nhiều.
"Ồ? Ý ngươi là, ta không nên dùng hắn?"
"Đây không phải ý ta, chớ áp đặt, phải xem ngươi nghĩ thế nào."
"Ha.. -
Đạo Khung Thương bật cười thành tiếng, không nói nhiều chuyện này, sau đó điểm vào máy truyền tin đang trôi nổi trong không gian, nghiêm nghị truyên lời:
"Nguyệt Cung Ly, có người nói ngươi thông đồng Thánh Nô."
Tứ Tượng Bí Cảnh, thân thể Nguyệt Cung Ly bỗng nhiên cứng đơ, đảo mắt nhìn bốn phương tám hướng.
Y thậm chí tản ra thánh niệm, bao trùm toàn bộ tứ mạch.
Vẫn không phát hiện dị thường.
Không có người, không có thiên cơ tạo vật đang giám sát mình, khí tức Đạo Khung Thương cũng không ở nơi đây, Đại Đạo Chi Nhãn càng không hội tụ. . .
"Là ai đang lén thả rắm chó?" Nguyệt Cung Ly trả lời, giống như đang đè ép nộ khí.
“Ta. Đạo Khung Thương bình tĩnh nói.
"Ngươi?"
"Ta đoán.”
"Đạo Khung Thương, ngươi điên rồi? Lúc nào rồi còn đoán mò! Mau nói, có phải ngươi sắp xếp thứ gì tại phụ cận, hay là máy truyền tin trong tay ta có vấn đề? Ngươi chờ, ta lập tức bóp nát nó... “
"Nó có vấn đề, ngươi đã sớm bóp nát nó, nhưng câu trả lời của ngươi, quả thật rất có vấn đề." Đạo Khung Thương vô cùng đạm mạc,'Thẳng thắn, hay là giãy giụa một phen?”
"Tao lão đạo, ta đang dùng kết"
"Vậy ngươi nói nghe thử, ngươi đang dùng kế gì."
"Ngươi có biết kế hay không, nếu như ta nói với ngươi, sao có thể gọi là kế?" Nguyệt Cung Ly khinh thường,'Ngươi chỉ cần biết ta sẽ không phản bội Thánh Nô là được. . . ấy, không phải, là Thánh Thần Điện. .. ha ha ha, nói nhầm."
Quế Chiết Thánh Sơn, bên trong Thánh Hoàn Điện.
Đạo Khung Thương liếc Ái Thương Sinh không nghe được nội dung truyền tin, bị nhìn đến không hiểu ra sao, thân eo thẳng tắp.
Sắc mặt hắn lạnh xuống: "Nói nhầm, hay là thuận miệng?”
'Ấy, tao lão đạo, ta chỉ đùa với ngươi một chút, ngươi sẽ không nghiêm túc đấy chứ. . . không thể nào? Không thể nào?" Nguyệt Cung Ly đáp lời, ngữ khí ngạc nhiên khoa trương,'Ngươi tưởng thật!" "Ngươi tốt nhất nhớ kỹ, hiện tại ngươi đang nói đùa." Đạo Khung Thương rất là nghiêm túc.
"Ngươi đang cảnh cáo ta?"
"Có thể hiểu như vậy."
"Lão đạo, ngươi triệt để khiến ta thương tâm...
Âm thanh Nguyệt Cung Ly trở nên nghẹn ngào/Ta gia nhập Thiên tổ làm việc cho ngươi, đồng ý hạ vị theo làm tùy tùng, một mảnh lòng son dạ sắt, hiện tại ngươi đang làm gì? Ngươi thế mà hoài nghi tai"
Âm thanh Nguyệt Cung Ly cao vút lê: "Dùng người thì không nghi, nghỉ người thì không dùng, đạo lý kia, ngươi hiểu hay không? Đạo Khung Thương!"
Đạo Khung Thương trầm mặc hồi lâu.
Hắn kéo máy truyền tin ra xa, dùng thánh lực che đậy, sau đó cười cười nhìn về phía Ái Thương Sinh, trò chuyện chủ đề gián đoạn vừa rồi:
“Tên kia nói với ta, dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng, bảo ta đừng nghi ngờ y."
Ái Thương Sinh vẫn nhìn về phía chân trời, im lặng gật đầu, không phát biểu bất cứ ý kiến gì.
Sắc mặt Đạo Khung Thương lần nữa trở nên nghiêm túc, kéo máy truyền tin vê, âm thanh lạnh lùng nói: "Nhớ kỹ những lời ngươi nói hiện tại."
"Tao lão đạo, ta là.. .
Nguyệt Cung Ly thao thao bất tuyệt, còn chưa bắt đầu bực tức, Đạo Khung Thương đã ngắt lời,'Cười một tiếng."
"Hả?"
"Cười." "... Hả?"
Máy truyền tin đối diện không có âm thanh.
Sau khi dừng một hơi, Đạo Khung Thương nhấn chấm dứt liên lạc.
Rất nhanh, không nằm ngoài dự liệu, máy truyền tin bắt đầu chấn động mãnh liệt, Nguyệt Cung Ly không ngừng gọi tới.
Đạo Khung Thương vờ như không thấy.
Nguyệt Cung Ly không liên lạc được, chỉ có thể nổi điên trong kênh tác chiến Thiên tổ.
Đạo Khung Thương trực tiếp cấm ngôn con hàng kia, không để y ảnh hưởng đến những người khác, sau đó mặc kệ đối phương.
Ái Thương Sinh quay đầu lại: "Cười một tiếng", câu này có ý nghĩa đặc thù gì ư?"
"Không có, tên kia rất lãng, ta chỉ dọa y một chút."
"Chỉ như vậy?"
"Chỉ như vậy."
"Vậy ngươi dự định tiếp tục dùng y?" Ái Thương Sinh rốt cuộc trở về chính đề, mọi người đều biết, thân phận Nguyệt Cung Ly rất mẫn cảm. . . nửa Nguyệt nửa Bát.
Đạo Khung Thương cười mỉm, hắn đâu cần để ý những thứ này. ..
Chỉ cần phương hướng chính xác, quá trình phát triển như thế nào, người trung gian trong quá trình này, muốn thu hoạch những gì, cuối cùng đạt được thứ gì.
Hết thảy đều không quan trọng. Hắn vui vẻ mượn dùng câu nói vừa rồi của Nguyệt Cung Ly:
"Dùng người thì không nghi, nghi người thì không dùng.....
"Ha ha?"
"Ha ha?"
"Hắc hắc?"
Đã tới gần phụ cận Thanh Long Mạch, Nguyệt Cung Ly vẫn đang thử nghiên cứu tiếng cười của mình, xem xem đến cùng có tác dụng qì.
Như là người khác, y nhất định cho rằng đây chỉ là trò đùa quái đản.
Thế nhưng đối phương là Đạo Khung Thương. . .
Nguyệt Cung Ly cau mày, mặt mũi tràn đầy hoài nghi, sau khi xác định xung quanh không có ai, rốt cục khẳng định:
"Hắn thật có thể trông thấy tai"
"Ba" một cái, y muốn bóp nát máy truyền tin.
Thế nhưng vừa chạm vào tai, tiếp xúc kênh tác chiến Thiên tổ, suy nghĩ một chút, Nguyệt Cung Ly quyết định nhịn xuống.
"Trận nhãn 3, Bắc Bắc vào chỗ."
"Ta gặp được Từ Tiểu Thụ, hắn. . . ừm, nổ bay ta, ta không có thụ thương."
"Đây chỉ là trò đùa ác, Từ Tiểu Thụ không sử dụng Thánh Võ bạo tạc quy mô lớn, thí luyện giả được chúng ta bảo hộ an toàn, xem ra hắn cũng không muốn ảnh hưởng tới Thánh Cung."
"Từ Tiểu Thụ đã tiến vào Hắc Thủy Giản, rất nhanh sẽ tiếp xúc với Di Tích Nhiễm Mính, xin chỉ thị."
Trong kênh tác chiến Thiên tổ, Bắc Bắc trần thuật sự tình phát sinh tại Hắc Thủy Giản.
Nguyệt Cung Ly đã nghe ra, bên trong giọng nói thanh thúy kia, đè ép một chút tức giận, hiển nhiên nàng bị "Trò đùa ác" chơi một vố.
"Ha ha ha, tiểu cô nương, nói tỉ mỉ trò đùa ác, ta cảm thấy rất hứng thú." Nguyệt Cung Ly buồn cười nói.
Nhưng Bắc Bắc vẫn tiếp tục nói chuyện, phảng phất không nghe được yêu cầu của y.
Nguyệt Cung Ly lại thử phát biểu mấy lần, rốt cục ý thức được, mình bị cấm ngôn!
"Tao lão đạo, mau mở cấm ngôn! Ngươi có tin ta lập tức bóp nát máy truyền tin tác chiến Thiên tổ, một mình hành động hay không?!" Nguyệt Cung Ly tức hổn hển.
"Trận nhãn 1, Bắc Bắc vào chỗ, ta đã tiến vào Hắc Thủy Giản, sắp tiến vào Di Tích Nhiễm Mính. . " Bắc Bắc hơi ngừng lại, ngữ khí mộng bức,'Hả? Nguyệt Cung Ly tiên bối muốn hành động một mình?"
"Mở ra rồi?" Nguyệt Cung Ly đổi giận thành vui,'Chỉ đùa một chút, tiểu cô nương, mau nói tỉ mỉ trò đùa ác kia."
'Ách.. -
"Mau nói mau nói!"
"Nguyệt Cung Ly, báo cáo đi, ngươi đang ở đâu." Đạo Khung Thương tham gia.
Nguyệt Cung Ly ngước mắt liếc nhìn.
Y đi theo Sầm Kiều Phu, lúc này đang đứng trên một vách đá nào đó.
Nơi này tựa hồ phát sinh bạo tạc, cả ngọn núi đều bị san bằng, dưới vách núi có hắc vụ, sâu hơn còn có tiếng nước chảy.
"Ta tại Thanh Long Mạch, nơi này... .. nhìn giống như Hắc Thủy Giản?" Nguyệt Cung Ly chần chờ nói ra, sau đó trừng to mắt, thò tay vào ống tay áo.
Y móc ra một tấm lệnh bài cao cỡ nửa người, phát hiện lệnh bài hơi nghiêng về phía trước, vị trí chỉ dẫn ngay phía dưới Hắc Thủy Giản.
Nguyệt Cung Ly cả kinh chảy mồ hôi lạnh, ướt sũng cả người.
"Di Tích Nhiễm Mính, Bắc Bắc vào chỗ, Nguyệt Cung Ly tiên bối, không phải không có mệnh lệnh, không thể đến Hắc Thủy Giản ư?" Âm thanh Bắc Bắc hợp thời vang lên.
Trong lúc mơ hồ, trong kênh nói chuyện tác chiến Thiên tổ, còn vang lên tiếng cười lạnh của Đạo Khung Thương.
Hắn không nói gì.
Lại giống như nói ra hết thảy.
Nguyệt Cung Ly bị tiếng cười lạnh kia chọc tức muốn chết, nhưng liếc nhìn Sầm Kiều Phu bị lôi quang bao phủ, y lại ôn hoà nhã nhặn nói:
"Không tệ lắm, Bắc Bắc tiểu cô nương, ta chỉ khảo nghiệm một chút, không ngờ ngươi vẫn nhớ ba tấm Trảm Thần Lệnh ẩn chứa lực lượng chỉ dẫn."
"Như vậy, tiểu cô nương, ngươi nên đi ra thay ca, ta phải rời khỏi Tứ Tượng Bí Cảnh, tạm thời hóa giải lực lượng chỉ dẫn ảnh hưởng.
"Ây." Âm thanh thanh thúy biến mất, Bắc Bắc cũng không trực tiếp rời khỏi Di Tích Nhiễm Mính,/'Đạo điện chủ, ta nên làm thế nào?"
"Tiếp tục tiến lên, cục diện rối rắm của y, sẽ có người thu thập."
"Vâng."
Nguyệt Cung Ly nghe xong, yên lặng lấy máy truyền tin tác chiến Thiên tổ ra, dùng thánh lực che đậy.
Y đứng trên không trung, lớn tiếng mắng chửi tao lão đạo, sau khi mắng sướng rồi, lúc này mới nhảy ra khỏi Tứ Tượng Bí Cảnh. ...
Hắc Thủy Giản.
Tiến vào hắc thủy, hướng xuống ngàn trượng, Tân Nhân cảm giác mình chạm đến một tấm màng mềm mại vô hình.
Sau khi vượt qua tấm màng kia, quang cảnh trước mắt biến ảo, hắn tiến vào một tòa cổ di tích mờ tối.
Di tích trước mặt rất lớn, giống như cự nhân quốc gia phía trên Hư Không Đảo, rộng lớn vô biên, lúc bước đi, chân giãm vào vũng nước đọng, đều có hồi âm.
Nơi này hẳn là lối vào di tích, bốn phía vách tường cổ lão có vẽ hình cự nhân, đá vụn to lớn tán loạn khắp nơi, phủ một lớp rêu đen thật dày.
"Thánh lực, triệt để bị phong cấm”" Tiểu bạch chồn thò đầu ra.
Mạc Mạt quan sát cảnh vật xung quanh, cảm nhận cái gọi là lực lượng Cấm Pháp Kết Giới, bỗng nhiên lên tiếng: "Có người."
Tân Nhân ngước mắt, cơ hồ đồng thời nhìn về phía trước.
Phía trước là một cái hành lang to lớn, một vị lão đầu dáng lùn đang ngồi trên tảng đá, màu sắc y phục giống với màu rêu đen.
Ông ta chống một thanh khoát đao, đầu lâu gục xuống, sợi tóc tán loạn.
Ông ta phảng phất hóa đá, trên người không một tia khí tức.
Tuy nhiên thời điểm ánh mắt Tân Nhân, Mạc Mạt, Hàn gia nhìn vê phía ông ta, hắc y lão đầu đồng dạng ngẩng đầu lên.
Trước cửa Di Tích Nhiễm Mính, nhất thời sát ý rên vang. "Chờ đã lâu.. .- "Ngươi, chính là Từ Tiểu Thự?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận