Ta Có Một Thân Bị Động Kỹ

Chương 514: Kiếm Linh Hữu Tứ Kiếm? (3)

Thấy Từ Tiểu Thụ không có xử mình, mà là muốn trợ giúp mình, Từ Tiểu Kê càng nói rõ ràng hơn.
"Tiến vào vết rách hư không, đi ra, đến thế giới loài người? Thoát ly tiểu không gian ban đầu ngươi ở?"
Từ Tiểu Kê lắc đầu.
"Hình như không phải như thế."
Y cố gắng nhớ lại, nói:
"Ta hẳn là từ tiểu không gian, đi ra một cái đại không gian."
"Nơi đó rất lớn, cũng rất nguy hiểm, có bạch hỏa khô lâu, có người, cũng có những sinh vật khác."
"Ta lúc đó, còn không có thực lực, dựa vào biến thân, tránh trốn bốn phía."
"Cuối cùng đi ra, cũng là vết nứt hư không."
Từ Tiểu Kê điều chỉnh sắc mặt ngay ngắn, tựa hồ mới tìm được phương hướng rõ ràng ở trong trí nhớ mình.
"Bởi vì đột nhiên có thực lực Vương Tọa, ta trực tiếp xuyên qua vết nứt hư không, lần nữa chạy ra đại không gian kia."
"Sau đó mới đi đến thế giới loài người!"
Song trọng không gian...
Lớn cùng nhỏ?
Trong lòng Từ Tiểu Thụ nghĩ ngợi.
Có lẽ là phản xạ có điều kiện.
Dù sao gần đây cùng không gian dị thứ nguyên dính dáng đến, trước mắt hắn chỉ có thể nghĩ tới "Bạch Quật".
"Người? Ngươi nói ngươi ở bên trong đại không gian, gặp được người?"
Từ Tiểu Kê gật đầu.
"Người tương đối ít, đa số là khô lâu thiêu đốt lên bạch hỏa..."
"Người nào?"
Từ Tiểu Thụ ngắt lời y, trong nội tâm, ẩn ẩn có suy đoán.
Từ Tiểu Kê dừng lại, hồi ức nói:
"Đặc thù rất rõ ràng, đều mặc áo bào đỏ, nhưng không nhiều, ta chỉ gặp mấy người."
Hồng Y!
Con ngươi Từ Tiểu Thụ bỗng nhiên co rụt lại.
Không gian, áo bào đỏ.
Kia không phải nhóm Hồng Y tuần tra ở bên trong không gian dị thứ nguyên sao?
"Cùng loại với Thủ Dạ..."
Từ Tiểu Thụ lời vừa ra khỏi miệng, đã dừng lại.
Thủ Dạ, Từ Tiểu Kê tựa hồ chưa từng thấy qua?
Từ khi bị mình đưa vào phủ thành chủ, gia hỏa này liền chơi mất tích.
Lần tiếp theo gặp, là thời điểm hoa hải bạo tạc, con hàng này hóa thân tảng đá, trộm Thiên Xu Cơ Bàn, bị mình thu nhập vào trong Nguyên Phủ.
Lúc thả ra, là ở bên ngoài sảnh tiếp khách, đi theo Tân Cô Cô làm việc.
Toàn bộ quá trình, hình như thật không có gặp qua Thủ Dạ?
Quả nhiên, sắc mặt Từ Tiểu Kê hiện lên vẻ mê mang.
"Thủ Dạ ư?"
"Không có gì."
Từ Tiểu Thụ khoát tay chặn lại, vấn đề không lớn.
Từ Tiểu Kê, từ trong Bạch Quật đi ra?
Hoặc là nói, không phải Bạch Quật, cũng là từ trong không gian dị thứ nguyên đi ra?
Nhưng gia hỏa này không phải Quỷ Thú, cho nên, y đến cùng là thứ gì?
Từ Tiểu Thụ lập tức cảm thấy đầu óc có chút không đủ dùng.
"Tiểu không gian?"
Đúng rồi, trước khi tiến vào Bạch Quật, gia hỏa này từng ở trong một cái không gian nhỏ hơn.
Làm sao đi ra?
"Chuyện ở trong không gian nhỏ, ngươi còn nhớ được bao nhiêu?"
Từ Tiểu Thụ hỏi.
"Không nhớ rõ."
Từ Tiểu Kê lắc đầu:
"Cho dù rời khỏi không gian kia, ký ức của ta vẫn mơ mơ hồ hồ, chân chính có ý thức, là lúc đến thế giới loài người."
"Sau đó ngươi liền một đường đi theo cảm giác, đi tới phủ thành chủ?"
Từ Tiểu Thụ bổ sung.
"Cũng không có nhanh như vậy..."
Sắc mặt Từ Tiểu Kê có chút xấu hổ:
"Dù sao sau khi đi ra, đột nhiên không còn thực lực Vương Tọa, vì sinh tồn, ta ương ngạnh dùng các loại phương pháp, sống rất lâu."
"Đi ra bao lâu?"
"Hơn một tháng đi, ta cũng không nhớ rõ."
Từ Tiểu Thụ gật đầu.
Quá trình đại khái, đoán chừng chính là như vậy.
"Bạch Quật sao?"
"Lại có quan hệ cùng Thiên Xu Cơ Bàn?"
"Tiểu không gian?"
Từ Tiểu Thụ nghĩ đến, ánh mắt dừng lại ở lỗ khảm phía trên Thiên Xu Cơ Bàn.
Căn cứ phán đoán lúc trước, cái lỗ khảm này, hẳn là một cái vết kiếm.
Rất có thể là nơi Hữu Tứ Kiếm quy tụ!
Xâu chuỗi tất cả tin tức lại cùng một chỗ, chắp vá thành một cái cố sự hơi hoàn chỉnh, hẳn là:
"Từ Tiểu Kê, là kiếm linh Hữu Tứ Kiếm?"
"Phiến tiểu không gian kia, là nội bộ không gian Hữu Tứ Kiếm?"
"Sau khi kiếm linh Hữu Tứ Kiếm thức tỉnh, từ trên thân kiếm vỡ vụn đào thoát, chảy ra Bạch Quật?"
"Lúc này, kiếm linh còn không quá ổn định, ký ức cũng đứt quãng."
"Nhưng bởi vì là kiếm linh, cho nên nó có thể thu được lực lượng cùng loại với Vương Tọa, sau đó thành công đào thoát, đi tới thế giới loài người?"
"Sau khi cảm ứng được Thiên Xu Cơ Bàn, kiếm linh muốn đi qua nhìn một chút, sau đó, rơi vào trong tay mình?"
Sắc mặt Từ Tiểu Thụ bắt đầu cổ quái.
Như quả thật là như vậy, vậy cũng quá trùng hợp hoang đường đi.
Bội kiếm của Đệ Bát Kiếm Tiên trong truyền thuyết, Hữu Tứ Kiếm, kiếm linh lại là một con "gà mái", nói ra ai mà tin?
Nhưng tựa hồ, trước mắt thật không còn lời giải thích nào tốt hơn.
Từ Tiểu Thụ biết mình vẫn có chút năng lực trinh thám nhất định.
Trước khi sự tình có kết quả chắc chắn, tạm thời xem đây là phương hướng điều tra.
Nếu như nghiệm chứng thành công, vậy suy đoán của mình liền trở thành kết luận.
Nếu như thất bại, vậy tính sau.
Nghĩ đến đây, Từ Tiểu Thụ móc Tàng Khổ ra.
Bát phẩm linh kiếm!
Bội kiếm tùy thân của mình, dưới sự tẩm bổ của Quan Kiếm Điển cùng vỏ kiếm Hắc Lạc, tiến giai thành bát phẩm.
Nhưng chuyện này không quan trọng.
Từ Tiểu Thụ rút Tàng Khổ ra, tiện tay ném đi, sau đó cất bước đi qua.
"Vỏ kiếm Hắc Lạc..."
Cái đồ chơi này, danh tự chân thực, căn bản vốn không gọi là vỏ kiếm Hắc Lạc.
Nó chính là vỏ của Hữu Tứ Kiếm, là một trong những vật tùy thân của Đệ Bát Kiếm Tiên.
Còn nhớ lúc đó tại Hắc Lạc Nhai mang nó ra, Từ Tiểu Thụ còn hứa hẹn sẽ tìm lại chủ nhân lúc trước của nó.
Mà bây giờ, tựa hồ đã đến thời khắc quan trọng.
"Quen biết không?"
Nhẹ nhàng vuốt ve vỏ kiếm, Từ Tiểu Thụ biết linh tính của vỏ kiếm, to đến một thớt.
Nhưng một đạo phản hồi không chút dao động truyền qua.
Từ Tiểu Thụ lập tức biết, vỏ kiếm Hắc Lạc căn bản không nhận ra Từ Tiểu Kê.
"Tình huống như thế nào?"
"Chẳng lẽ phỏng đoán của mình là sai lầm?"
Từ Tiểu Thụ buồn bực.
Hắn nhìn về phía Từ Tiểu Kê, nhấc tay ra hiệu nhìn xuống vỏ kiếm trên tay mình, "Quen biết không?"
"Không biết."
Từ Tiểu Kê đồng dạng lắc đầu phủ nhận.
Hắn cảm thấy Từ Tiểu Thụ luôn thích đùa giỡn như vậy.
Một cái vỏ kiếm không biết từ nơi nào mò ra.
Mình làm sao biết được?
"Nhận trào phúng, điểm bị động cộng 1."
"Kỳ quái."
Từ Tiểu Thụ thu hồi Tàng Khổ cùng vỏ kiếm, có chút khó chịu gãi đầu một cái.
"Không đúng!"
Hắn bỗng nhiên ý thức được, vỏ kiếm Hắc Lạc, vài thập niên trước đã tách ra với Hữu Tứ Kiếm.
Nếu như Từ Tiểu Kê, là kiếm linh Hữu Tứ Kiếm trong đoạn thời gian này sinh ra thì sao?
Vỗ đầu một cái, mạch suy nghĩ Từ Tiểu Thụ lập tức mở rộng.
"Đúng rồi, đường đường Hữu Tứ Kiếm, kiếm linh sao có thể nhu nhược đến thế, nhất định là Từ Tiểu Kê lợi dụng Hữu Tứ Kiếm không chú ý, vụng trộm ra đời!"
"Nếu nói như thế..."
Từ Tiểu Thụ cảm thấy suy luận của mình lần nữa được nghiệm chứng.
Dựa theo lời nói của Từ Tiểu Kê, y là từ bên trong tiểu không gian đi ra.
Nếu như tiểu không gian là Hữu Tứ Kiếm, vậy chẳng phải nói, Hữu Tứ Kiếm xảy ra vấn đề.
"Vết rạn?"
"Đừng nói là, thân kiếm nứt ra, nát?"
Trong lòng Từ Tiểu Thụ co rụt lại, hắn lần nữa nghĩ đến chuyện gì.
Lập tức từ trong giới chỉ móc ra thanh đồng điêu phiến tìm được từ trong đoạn tháp Tàng Kinh Các Trương phủ.
Từ Tiểu Thụ đột nhiên nhớ lại hình ảnh sau khi nhập ma.
Núi thây biển máu, hắc kiếm độc tôn!
"Thật là Hữu Tứ Kiếm?"
"Cho nên, sau khi thân kiếm nát, điêu phiến, từ trên đó rơi xuống."
Vừa nhấc mắt, Từ Tiểu Thụ dự định hỏi Từ Tiểu Kê có nhận ra thứ này không.
Kết quả tình huống người trước mặt, lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.
Từ Tiểu Kê nhìn chằm chằm thanh đồng điêu phiến, toàn thân vậy mà bắt đầu run rẩy.
Giống như là sau khi tăng max Phương Pháp Hô Hấp, trong khoảnh khắc hút một bó lớn Nguyên Đình Đan, cả người bắt đầu run rẩy, hai mắt mơ hồ.
"Ha ha ha..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận