Sinh Tồn Trong Trò Chơi Tang Thi

Chương 60

Sau nửa đêm, Kim Diệp cùng Tiểu Ly về tới nhà lầu sát vách, các nàng cũng đón Thiên Thiên trở về, nếu cứ để ở chỗ Mai Bà Bà, lỡ gặp nguy hiểm thì một già một trẻ đều không có sức phản kháng.
Chờ mãi đến ban ngày hôm sau, gã đầu trọc mở cửa phòng một lần để kiểm tra tình hình con tin, Đường Dư thừa cơ mang theo giấy bút chạy ra khỏi phòng vệ sinh.
Đợi đến buổi chiều, Lam Tả phái hai thủ hạ đi xem xét bên giếng cổ. Hiện tại các nàng đang đóng quân ở xa, nên thỉnh thoảng cử người đến đó chờ một lúc, để phòng bỏ lỡ tin tức gì.
Cứ như vậy, trong phòng chỉ còn lại Lam Tả và đại hán đầu trọc hai người.
Lúc này không chạy, còn chờ đến khi nào.
Đường Dư báo hiệu cho Kim Diệp và Tiểu Ly ở phòng cách vách. Các nàng tổng cộng có ba người, mặc dù năng lực không bằng đối phương, nhưng chiếm ưu thế về số người: hai người kiềm chế, một người tìm cách cứu viện, cũng tạm đủ.
Đường Dư đầu tiên xác nhận trạng thái của Lam Tả. Đối phương đang giơ cổ tay lên, trông như đang ngẩn người, hẳn là đang xem bảng trò chơi. Có lẽ vì một ngày một đêm không có động tĩnh gì, Lam Tả lúc này có chút lơ là, không tập trung tinh thần để phát động dị năng.
Đường Dư yên tâm, thừa dịp Lam Tả không chú ý, xé một tờ giấy, ném về phía gã đầu trọc cách đó không xa.
Tờ giấy đột ngột xuất hiện, gã đầu trọc nhãn quan lục lộ hiển nhiên chú ý tới, hắn lập tức giơ súng đi về phía đó.
Gã vừa rời khỏi cửa phòng vệ sinh, cửa sổ liền vang lên tiếng va đập mạnh, hai bóng người lăn xuống sàn, rồi nhanh chóng bò dậy nổ súng.
Gã đầu trọc lập tức quay người tấn công, Kim Diệp lao lên ngăn cản đòn tấn công của gã đầu trọc, còn Tiểu Ly thì bắn mấy phát phá hỏng khóa cửa phòng vệ sinh, đi vào kéo mẹ Thiên Thiên ra.
Lam Tả ngay khi giao chiến bắt đầu đã lập tức quay đầu ra tay. Nàng vừa bắn một phát súng, liền cảm giác được sau gáy có tiếng gió lướt qua, một đôi tay sượt qua làn da trên cổ nàng. Lam Tả kinh hãi, quay đầu bắn một phát.
“Tống Lãnh Trúc, ngươi quả nhiên phái người đến đánh lén......” Lời nói của Lam Tả nghẹn lại trong cổ họng, bởi vì nàng nhìn thấy người xuất hiện trước mặt căn bản không phải Tiểu Thất có năng lực ẩn thân, mà là một Zombie.
Là Zombie!
Trên khuôn mặt ôn hòa của Lam Tả hiện lên vẻ mặt kỳ quái.
Đường Dư giơ đao lên vừa vặn chặn được viên đạn đầu tiên của Lam Tả. Từ khi biết thanh kinh long thân đao cực kỳ kiên cố, nàng liền cố ý dùng nó làm tấm chắn.
Lam Tả đột nhiên quay đầu hô với gã đầu trọc: “Giữ chặt cửa sổ, các nàng muốn nhảy cửa sổ.” Gã đầu trọc không dây dưa với Kim Diệp nữa, thân hình to lớn chặn trước ô cửa sổ vỡ nát.
Đáng ghét, hành động đã bị đoán trước.
Lúc này, kể từ khi các nàng xông vào chưa đầy ba mươi giây, đường lui đã bị chặn đứng.
Đường Dư thừa dịp Lam Tả đang phát động dị năng, đưa tay về phía mặt Lam Tả, muốn phục chế: “Lấy ra đi ngươi.” Lam Tả nghiêng đầu, họng súng chĩa thẳng vào cổ họng Đường Dư, rõ ràng đã đoán trước được động tác của nàng.
Đường Dư chợt lóe lên rồi biến mất không thấy bóng dáng.
Lam Tả cảnh giác nhìn xung quanh, nàng có thể dự đoán được Đường Dư sẽ xuất hiện ở vị trí nào tiếp theo, vì vậy đã sớm chuẩn bị sẵn sàng để bắn.
Đường Dư quả nhiên xuất hiện sau lưng nàng. Lam Tả vừa định nổ súng, Đường Dư lại lóe lên biến mất lần nữa.
Ở phía khác, Kim Diệp cố gắng dụ gã đầu trọc rời đi, nhưng gã hoàn toàn tin lời Lam Tả, gắt gao canh giữ cửa sổ, vững như bàn thạch.
Lúc này Tiểu Ly đã dìu mẹ Thiên Thiên ra khỏi phòng vệ sinh. Lối thoát bị chặn, nàng đành phải nổ súng hỗ trợ, nhằm phân tán áp lực cho Kim Diệp.
Đường Dư lúc ẩn lúc hiện, các đòn tấn công đều bị chặn lại. Sau ba lần, nàng không xuất hiện tấn công nữa, mà lách mình đến cửa chính, hé mở ra một chút.
Lam Tả sững sờ một chút. Nàng luôn dự đoán vị trí xuất hiện của Đường Dư, nhưng không ngờ đối phương không tấn công nữa mà lại đi mở cửa, nàng đã không để ý tới cửa chính!
Chỉ trong khoảnh khắc ngây người này, Kim Diệp bắt đầu chạy về phía cửa ra vào.
Gã đầu trọc theo phản xạ rời khỏi bệ cửa sổ, chuẩn bị chạy tới chặn cửa.
Lam Tả định nhắc gã đầu trọc đừng động, nhưng không kịp nữa, gã đã bị Kim Diệp dụ đi. Tiểu Ly chớp lấy cơ hội, đẩy mẹ Thiên Thiên leo lên bệ cửa sổ.
Lam Tả tức đến nghiến răng, nàng vậy mà lại bị một đám trông như Zombie dùng kế giương đông kích tây lừa gạt. Nàng không còn bận tâm đến thân phận Zombie của bọn họ nữa, giơ súng lên nhắm vào bóng lưng Tiểu Ly.
Ngay lúc đạn ra khỏi nòng, Tiểu Ly đang dặn mẹ Thiên Thiên: “Nhanh nhảy đi! Thiên Thiên ở phòng đối diện.” Khoảng cách giữa hai tòa nhà chỉ rộng bằng một sải tay, đối với những người có kinh nghiệm chiến đấu như Kim Diệp và Đường Dư thì không là gì, nhưng đối với người bình thường mà nói, đó là một rào cản tâm lý không nhỏ, mẹ Thiên Thiên do dự một giây.
Các nàng không chú ý tới, viên đạn đã xé gió lao tới.
Lúc này, nghe Tiểu Ly nhắc đến con gái mình, mẹ Thiên Thiên liền nghĩa vô phản cố lao về phía bệ cửa sổ đối diện.
Đồng thời, một tiếng kim loại trong trẻo vang lên sau lưng Tiểu Ly. Đường Dư không biết từ lúc nào đã xuất hiện che chắn sau lưng Tiểu Ly, nhanh chóng vung thân đao, tạo thành một màn đao ảnh, đỡ được đòn tấn công của Lam Tả.
Tiểu Ly nhảy lên bệ cửa sổ, dưới sự yểm hộ của Đường Dư, nhanh chóng rời khỏi phòng.
Đường Dư và Kim Diệp lại cầm chân Lam Tả và gã đầu trọc một hồi. Các nàng rõ ràng không làm tổn thương được đối phương, nên chỉ lo ngăn cản, không chủ động tấn công. Chờ thời cơ thích hợp, hai người liền lao ra, nhanh chóng thoát khỏi phòng qua cửa chính.
Ánh mắt Lam Tả trầm xuống, nàng cùng gã đầu trọc từ bỏ việc truy đuổi Đường Dư và Kim Diệp, nhảy qua bệ cửa sổ, đuổi theo dấu vết Tiểu Ly để lại.
Chương 34: Thầy thuốc bất nhân 10
Trong lúc hỗn loạn, mẹ Thiên Thiên đã thấy rõ mặt Đường Dư và Kim Diệp, lúc này nàng mới biết, hóa ra người trước giờ nói chuyện với mình lại là Zombie.
Thật lòng mà nói, trong lòng nàng tràn đầy sợ hãi. Nhưng sau khi thoát ra khỏi cửa sổ, Tiểu Ly lập tức dẫn mẹ Thiên Thiên chạy đi ngay, cũng không có ý định giải thích gì với nàng, nên nàng cũng không kịp hỏi. Tóm lại, những Zombie này tạm thời không làm hại mình, nên nàng ép bản thân bỏ qua thân phận của Đường Dư và Kim Diệp.
Chạy xuống dưới lầu, Đường Dư và Kim Diệp lập tức hội hợp với Tiểu Ly và mẹ Thiên Thiên. Cả nhóm gần như không dừng lại chút nào, co cẳng chạy nước đại về phía cổng đền.
Các nàng không chạy đường lớn, mà chuyên luồn vào những con hẻm nhỏ.
Mẹ Thiên Thiên rất quen thuộc Hoàng Thôn, nàng được ba người bảo vệ ở giữa, thỉnh thoảng lại nhắc mọi người nên rẽ vào con đường vắng vẻ nào.
Trước khi Lam Tả và gã đầu trọc xuống lầu truy sát, các nàng đã luồn lách qua mấy con hẻm nhỏ quanh co. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, các nàng có thể nhanh chóng thoát khỏi sự truy đuổi của Lam Tả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận