Sinh Tồn Trong Trò Chơi Tang Thi

Chương 295

Lại không giống Tống Đội còn đối xử phân biệt, nói chuyện với Zombie kia thì nhỏ nhẹ dịu dàng, cũng chưa từng thấy nàng kiên nhẫn với mình như thế. Khoan đã... Chờ chút, sao con Zombie này lại mặc quần áo của Tống Đội?
Tống Lãnh Trúc nghe rõ mồn một lời phàn nàn của Tiểu Thất, nhưng nàng không để tâm, thấy cửa thành từ từ mở ra, liền gọi Đường Dư: “Đi thôi, chúng ta dọn dẹp nốt đám thế lực còn lại.”
Chương 130: Tùng Minh Thành 16
Bệnh viện là nơi dễ chiếm lĩnh nhất, khó chiếm lĩnh nhất chính là kho quân hỏa. Nơi này lớn hơn Đường Dư tưởng tượng, quy mô đã ngang một căn cứ, ngoài đạn dược thường dùng, còn có thiết bị bay và xe bọc thép, thậm chí một số loại súng đạn hạng nặng cực lớn, đạn pháo cao bằng hai người được xếp thành một hàng dài.
Vũ khí tuy đủ, nhưng nhân lực thủ vệ lại quá ít. Đường Dư và mọi người đã dẫn theo Zombie giết tới tận nơi, các loại khí tài hạng nặng đều mất tác dụng. Lính gác không dám sử dụng súng đạn cỡ lớn ở cự ly gần, nếu không nửa Tùng Minh Thành sẽ bị ảnh hưởng theo.
Bọn họ dùng súng pháo lựu đạn để ngăn cản cuộc tiến công, nhưng lại hoảng sợ phát hiện những con Zombie đang tấn công họ cũng biết dùng súng. Sau khi một kho súng thất thủ, ưu thế dựa lưng vào căn cứ liền biến thành yếu thế.
Chiến hỏa kéo dài hồi lâu, Đường Dư, Tống Lãnh Trúc và mấy người khác tự mình ra tay, giải quyết mấy thủ lĩnh người chơi dùng súng tương đối giỏi. Một nhà thi cùng nhau tiến lên, đợi đến khi khói lửa lắng xuống, chân trời đã hơi hửng sáng.
Khi nghiệm thu thành quả, Đường Dư ở trong kho xem tới xem lui, có chút không thể tin nổi nói với Kim Diệp: “Có những thứ này, thảo nào cấp bậc của doanh địa này lại cao như vậy.”
“Đúng vậy.” Kim Diệp đáp lời, “Nếu ban đầu chúng ta công thành từ bên ngoài, thì dù thế nào cũng không công phá vào được, chỉ có đột phá từ nội bộ mới có thể dễ dàng đắc thủ như vậy.”
Nếu như lúc trước các nàng mang theo một nhà thi xuất hiện ở trước cửa thành Tùng Minh Thành, có lẽ đã sớm bị nổ thành mảnh vụn.
Cứ điểm cuối cùng vừa bị chiếm lĩnh, nhiệm vụ công thành đã hoàn thành hơn phân nửa, việc cuối cùng chỉ còn lại là ổn định các cư dân trong thành.
Hai đội người tập trung vào một nhà kho, Tiểu Thất báo cáo sơ lược tình hình cư dân hiện tại. Lúc trước đó, các nàng đã kích động một số người chơi, phe thân Lâm gồm 54 người đã tiến hành vây quét. Về phần NPC ủng hộ Lâm Trọng Kỳ, Tiểu Thất nghe lời Tống Lãnh Trúc, tạm thời không động thủ. Ân oán giữa những người chơi này còn sâu hơn các nàng tưởng tượng, Tiểu Thất và mọi người gần như không tốn chút sức lực nào. Trong hỗn chiến, có người bị loại, có người không rõ tung tích.
“Xử lý những cư dân khác thế nào đây?” Tiểu Thất hỏi đội trưởng của mình, “Còn thành này nữa, muốn xử lý ra sao?”
Tống Lãnh Trúc nhất thời không nói gì.
Trong lòng Đường Dư khẽ động, nhỏ giọng thì thầm với đồng đội: “Kim Diệp, ngươi nói thành này tốt như vậy, có điện có nước, chúng ta có nên dời toàn bộ doanh địa đến đây không?”
Kim Diệp trước tiên liếc nhìn Tống Lãnh Trúc đang đứng gần đó: “Lần này chúng ta hợp lực công thành, phân chia tài nguyên thế nào còn khó nói, lỡ như Tống Lãnh Trúc cũng muốn đóng quân trong thành này thì sao?”
Đường Dư nghĩ cũng phải, nàng cân nhắc một chút, hay là trực tiếp hỏi Tống Lãnh Trúc xem nàng tính thế nào.
Nhưng Kim Diệp đột nhiên nghĩ đến gì đó, nói tiếp: “Nhưng ta cảm thấy, tốt nhất là không nên dời doanh địa. Trong thành này có nhiều người và người chơi đã gặp ngươi, chúng ta không thể giết hết bọn họ hoặc là cảm hóa tất cả. Nếu có người chơi nào ra ngoài tiết lộ vị trí hạ trại của ngươi, liên hợp với thế lực khác cùng tấn công, chúng ta đóng quân ở đây sẽ thành bia ngắm sáng loáng. Hôm nay ngươi giết chết Lâm Trọng Kỳ, ngày mai người chơi khác sẽ đến hợp lực giết ngươi. Mục tiêu Tùng Minh Thành quá dễ bị bại lộ, đối với chúng ta không phải chuyện tốt.”
Kim Diệp luôn luôn cẩn thận, người cẩn thận sẽ ưu tiên cân nhắc nguy cơ tiềm ẩn. Nàng lo lắng cho an nguy của Đường Dư, và tình trạng sinh hoạt của di di bọn họ.
“Còn một điểm nữa, nếu ngươi là người chơi nhân loại, ngươi có thể triệu tập một nhóm lớn người chơi khác cùng nhau thủ thành, giống như Lâm Trọng Kỳ. Nhưng ngươi là Zombie vương, trong việc lôi kéo người chơi thì có yếu thế tự nhiên. Khi có thế lực bên ngoài tiến công, chúng ta không thể trông cậy vào di di bọn họ không có dị năng hỗ trợ thủ thành. Cứ cho là chúng ta có nhiều Zombie và vũ khí như vậy, nhưng không thể nào bảo vệ kín kẽ được những người chơi có dị năng.”
Đường Dư cẩn thận suy nghĩ một lát, Kim Diệp nói rất có lý. Nàng cũng có những lo lắng này, quan trọng hơn nữa là, sau này nàng không có ý định cứ ở mãi trong doanh địa, nàng muốn đi tìm neo điểm và làm nhiệm vụ, không thể nào trông coi thành giống như Lâm Trọng Kỳ được. So với việc để di di bọn họ chuyển đến một nơi không người che chở, chẳng thà cứ để họ sống yên tĩnh trong rừng sâu núi thẳm kia, ít nhất cũng an toàn hơn một chút.
Nghĩ như vậy, Tùng Minh Thành này dù chiếm được, tác dụng cũng không lớn đến thế.
“Hay là thế này, doanh địa chúng ta không dời đi nữa.” Đường Dư nghĩ ra một biện pháp, “Nếu Tống Lãnh Trúc muốn làm thành chủ Tùng Minh Thành này, hai doanh địa chúng ta có thể thành lập quan hệ minh doanh. Tài nguyên thiếu trong thôn chúng ta có thể vận chuyển từ đây về, dựa vào giao tình của chúng ta, hẳn là có không gian thương lượng. Về phần nhân lực, nếu có NPC nữ hoặc người chơi nữ tương đối thân thiện không muốn ở lại Tùng Minh Thành, cũng có thể đến chỗ chúng ta, tăng thêm chút nhân thủ.”
“Vậy có cần nói cho Tống Lãnh Trúc vị trí doanh địa của chúng ta không?” Tiểu Ly nhỏ giọng hỏi.
“Ừm... Đừng chủ động nói đi.” Đường Dư cảm thấy vẫn nên cẩn thận một chút, nếu Tống Lãnh Trúc hỏi, nàng sẽ suy nghĩ thêm xem có nên nói hay không.
“Cũng tốt.” Kim Diệp nói, “Ít nhất vũ khí và đồ dùng hàng ngày là hoàn toàn đủ.”
Ba người các nàng bàn bạc nhỏ giọng một lúc lâu, Tống Lãnh Trúc cuối cùng lên tiếng cắt ngang cuộc nói chuyện của các nàng.
“Đường Dư, doanh địa này giao cho ngươi phụ trách, thế nào?”
“A?” Đường Dư ngẩng đầu, không ngờ đề nghị của Tống Lãnh Trúc trực tiếp làm rối loạn kế hoạch của các nàng.
Tiểu Ly nhanh miệng nói: “Chờ đã, ngươi không muốn làm thủ lĩnh trong thành này sao?”
Tống Lãnh Trúc bình tĩnh nói: “Không muốn, quản lý thành trì vừa hao tâm vừa tốn sức, đội của ta quanh năm di chuyển giữa các thành thị, không quen định cư ở một nơi nào đó.”
Dù sao nhiệm vụ công thành các nàng đã làm xong hơn nửa, phần thưởng nhận được cũng đủ rồi.
“Ta còn tưởng rằng ngươi muốn doanh địa này nên mới công thành.” Tiểu Ly nói.
Tiểu Thất khoát tay: “Không phải, ban đầu không muốn công thành, sau này mới có ý nghĩ này.” Còn về lý do tại sao thì có khá nhiều yếu tố.
Việc này khó xử rồi, kết quả là Tống Lãnh Trúc cũng không muốn làm thành chủ này, thế thì một doanh địa lớn như vậy không thể cứ bỏ hoang thế được.
Tống Lãnh Trúc nhìn ra vẻ khó xử trên mặt Đường Dư, nàng thở dài nói: “Ngươi đã nói ngươi có doanh địa, ta còn tưởng ngươi muốn chuyển đến... Là vì cân nhắc đến thân phận Zombie sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận