Sinh Tồn Trong Trò Chơi Tang Thi

Chương 48

“Thuốc thông thường không quan trọng, [nhưng] loại khan hiếm thì không được.” Chu Chu ngược lại tỏ ra rất hào phóng ngoài dự kiến, nàng nhận lấy ba lô của Đường Dư, từ trong tủ chọn ra một ít thuốc giảm đau, cầm máu và thuốc gây tê, lại ném vào một ít dụng cụ như kẹp, dao nhỏ, tiện tay đưa ba lô cho Đường Dư. “Những thứ này đối với ta không có tác dụng gì, cho các ngươi cũng không sao.”
Đường Dư nhận lấy ba lô, không cần nói thêm gì nữa. Người như Chu Chu, về mặt tính tình không cùng một đường với các nàng, người này mục tiêu rõ ràng lại kiên định, sẽ không bị người xung quanh và cái gọi là tình nghĩa ràng buộc.
Nói như vậy, khó trách nàng có thể trở thành kiểu người như nhà nghiên cứu.
Trước khi đi, Tiểu Ly lắm lời hỏi một câu: “Bắc Doanh không còn nữa, ngươi tính đi đâu?”
Chu Chu suy nghĩ một lát: “Ngươi biết Tống tiểu thư chứ? Ta nhớ ngày các ngươi đại náo doanh địa, nàng cũng có mặt. Ta phải đến thành A tìm nàng, có thứ đồ [cần] để ở chỗ nàng.”
Tay cầm ba lô của Đường Dư dừng lại một chút.
Chương 28: thầy thuốc bất nhân 4
“Tống Lãnh Trúc dừng chân ở thành A à?” Tiểu Ly hỏi câu mà Đường Dư muốn hỏi.
“Chắc là không phải, nghe đồn các nàng quanh năm di chuyển, không có doanh địa cố định, nhưng hai ngày nay có nhiệm vụ, nàng có lẽ đang ở thành A.” Chu Chu nói đến nửa chừng, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên ngoài có động tĩnh.
Tiếng người rất nhỏ, truyền đến từ bờ suối phía dưới doanh địa.
Chu Chu nhanh chóng kéo chiếc cặp da trong góc, bên trong đã chứa không ít đồ, dường như là trang bị chuẩn bị để chạy trốn bất cứ lúc nào. Nàng lại chọn thêm một ít đồ trong phòng nghiên cứu ném vào rương, vừa thu dọn vừa nói: “Người chơi đến nhặt vật liệu tới rồi, các ngươi không chạy sao?”
Một doanh địa bị công chiếm, vật tư bên trong tất nhiên sẽ bị vơ vét sạch sẽ. Đặc biệt là doanh địa cỡ trung như Bắc Doanh, nhòm ngó vật liệu không chỉ có đội của Đường Dư.
Đường Dư nghe vậy, quay đầu dẫn Kim Diệp và Tiểu Ly ra khỏi phòng nghiên cứu, bị Chu Chu làm gián đoạn, cái máy phát điện các nàng muốn nhất vẫn chưa lấy được!
Máy phát điện chạy xăng 40 ngàn vạn trong phòng điện nặng khoảng chừng 900 cân. Cũng may nó là loại di động, dưới đáy có ròng rọc lớn, đồng thời được đặt trên một chiếc xe kéo máy móc tự động, có thể kéo có thể đẩy. Đường Dư rút hết dây điện, lại mang theo chỗ xăng ở trên đó, sau đó ba người hợp lực đẩy máy phát điện ra khỏi cửa doanh địa.
Đi ngang qua đống thi thể ngổn ngang ở cửa ra vào, Đường Dư còn thuận tay nhặt thêm một ít vũ khí.
Máy phát điện các nàng hiện tại không chuyển đi quá xa được, dứt khoát cùng đặt nó ở trong rừng cây, dùng cành cây lá cây che kín, đợi khi tìm được biện pháp sẽ chở về thôn.
Xem ra cần phải vào thành tìm một chiếc xe, làm phương tiện giao thông thuận tiện cho việc vận chuyển.
Đợi các nàng giấu kỹ máy phát điện, ngồi xổm trong rừng cây nhìn về phía Bắc Doanh, doanh địa đã bị bảy tám người không biết từ đâu tới chiếm lĩnh. Nhưng rất đáng tiếc, nhóm người này chẳng mấy chốc sẽ phát hiện, trong doanh địa chỉ còn lại những thứ cồng kềnh khó di chuyển, còn lương thực, súng ống đã sớm không cánh mà bay.
Đường Dư mắt sắc nhìn thấy, dưới màn đêm, Chu Chu mang theo chiếc cặp da, khom lưng như mèo chạy dọc theo con đường đất ở cửa doanh địa về hướng Bắc Khê. Đường Dư suy nghĩ một chút, dẫn theo đồng đội đi theo bước chân của nàng.
Tống Lãnh Trúc vì sao lại ở thành A, Chu Chu vẫn chưa nói xong.
Đường Dư không ngờ tới, thành A mà Chu Chu nói lại chính là thành thị nơi ý thức của nàng thức tỉnh.
Đó là một thành thị nhỏ hơn Y Thành một chút, nhưng vẫn nhìn ra được sự phồn hoa cực độ trước khi tai nạn xảy ra. Nhưng Chu Chu dẫn các nàng đi không phải trung tâm thành phố, mà là một khu làng đô thị ở ngoại ô thành phố.
Trên đường đi, Đường Dư hỏi rõ về cái gọi là nhiệm vụ. Đây là một nhiệm vụ toàn server, đúng như tên gọi, nội dung nhiệm vụ được công khai cho toàn bộ server, người chơi có thể xác nhận nhiệm vụ và thu thập thông tin chi tiết liên quan trong thông báo thế giới.
Nhưng loại Zombie như Đường Dư và Kim Diệp lại không có tư cách xem.
Tuy nói các nàng có một tỷ lệ nhất định có thể kích hoạt ngẫu nhiên, nhưng nội dung nhiệm vụ có thể sẽ khác biệt so với người chơi.
Chu Chu nói cho Đường Dư biết, nhiệm vụ giết Zombie vương trước đó cũng là nhiệm vụ toàn server, cho nên mới có rất nhiều người chơi tụ tập đổ về Y Thành, nhưng nhiệm vụ như vậy thường lại biến thành một trận đại đào thải, do đó rất nhiều người chơi tiếc mạng sẽ tự động bỏ qua tin tức, chỉ có những kẻ không sợ chết và người có năng lực mạnh mẽ mới chạy tới tham gia.
Lý do Chu Chu tò mò về nhiệm vụ này là vì nội dung có liên quan đến “Dược vật”.
Trò chơi này trước nay đưa ra nhắc nhở rất ít, lúc Tiểu Ly vào thông báo thế giới xem xét, chỉ thấy tên nhiệm vụ là “Thuốc cứu mạng” và địa chỉ ở thành A.
Đội ngũ ban đầu của Kim Diệp và Tiểu Ly rất ít khi tham gia những nhiệm vụ toàn server thế này, Tiểu Ly tìm kiếm nửa ngày mới tìm được lối vào diễn đàn trên kênh thế giới.
“Còn có cả diễn đàn à.” Đường Dư không nhìn thấy bảng [điều khiển] của Tiểu Ly, nhưng tràn đầy tò mò.
“Ừm, trong diễn đàn sẽ thảo luận một số manh mối liên quan đến nhiệm vụ toàn server, nhưng cũng sẽ có người tung tin giả để gây nhiễu đối thủ cạnh tranh. Tóm lại, độ tin cậy rất thấp, không nên xem, nhưng nhiệm vụ của chúng ta cũng chưa kích hoạt, xem một chút cũng không sao.” Kim Diệp giải thích.
Tiểu Ly nhìn hồi lâu, chỉ rút ra được hai thông tin không biết thực hư.
Một là “Điều kiện thông quan là nghiên cứu ra thuốc đặc hiệu.” Một là “Nhiệm vụ đặc thù cần đến bên cạnh chiếc giếng cổ ở làng đô thị để kích hoạt.”
Đang đi đường, Chu Chu đầu cũng không ngẩng lên: “Toàn tin giả thôi, mỗi lần thông tin trên diễn đàn đều khác xa kết quả thực tế vạn dặm. Hơn nữa hai thông tin này quá chi tiết, người chơi có được manh mối sẽ không dễ dàng chia sẻ cho người khác.”
Còn nghiên cứu chế tạo thuốc đặc hiệu nữa chứ, để bào chế ra một loại thuốc mới tốn biết bao nhiêu thời gian.
Tiểu Ly hỏi Chu Chu: “Nhiệm vụ này Tống Lãnh Trúc cũng tham gia sao?”
Chu Chu nói: “Nhiệm vụ toàn server về cơ bản nàng đều tham gia.”
“Vậy ngươi tìm nàng làm gì? Ngươi và nàng là bạn bè à?”
“Không phải bạn bè, chỉ có giao dịch. Nàng giúp ta kiếm nguyên vật liệu, ta thỉnh thoảng cung cấp thuốc mới cho nàng. Trên tay nàng có thứ ta muốn, ta đi lấy, tiện thể xem nhiệm vụ này có chuyện gì.”
Đường Dư cúi đầu như có điều suy nghĩ, lý trí mách bảo nàng không nên nhúng vào vũng nước đục lần này, nhưng nội tâm nàng lại nghĩ: nếu Tống Lãnh Trúc muốn đi làm nhiệm vụ, có thể tìm cách âm nàng một chút không nhỉ? Nói không chừng một đòn thành công là diệt trừ được đối thủ một mất một còn này rồi.
Vừa hay các nàng cũng muốn vào thành tìm vật tư gần đó, đến địa điểm nhiệm vụ xem sao cũng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận