Sinh Tồn Trong Trò Chơi Tang Thi

Chương 396

Sau ba ngày học, hắn không vì lý do gì mà đẩy một bạn học xuống cầu thang, sau đó bị cưỡng chế đưa đến bệnh viện, được chẩn đoán mắc chứng rối loạn nhân cách chống đối xã hội và rối loạn nhân cách kịch tính.
Đan Ni Nhĩ cho rằng mình là người đặc biệt, cho nên hắn mới được “Thượng Đế” giao phó “Siêu năng lực” mà người khác không có, sau khi nhiễm virus vẫn có thể duy trì cơ thể con người, lừa những người dân đảo ngu xuẩn kia lên thuyền.
Chỉ có điều, những người lên thuyền lần này dường như không giống với những người địa phương da ngăm đen kia, hắn phái tên thân sĩ đội mũ mà hắn tin tưởng nhất đi thăm dò, kết quả là tên cao to có võ lực không tệ này lại bị thiêu sống.
Tuy nhiên, hắn cũng vì vậy mà biết được, nữ nhân đeo đao trước mặt này có năng lực phun lửa, còn có ba cái bóng đen như mực do nàng điều khiển. Giống như hắn, Zombie này cũng có năng lực, điều này khiến Đan Ni Nhĩ rất nổi nóng, hắn không thích đồng loại, hắn muốn trở thành người đặc biệt duy nhất.
Đường Dư cảm thấy chân mình không thể cử động được, không chỉ vậy, nàng kinh ngạc phát hiện mình không thể thở nổi, không khí dưới chóp mũi giống như bị rút cạn trong khoảnh khắc.
Ngay sau đó, Đan Ni Nhĩ tay không nắm lại, không khí trước ngực Đường Dư bỗng nhiên sinh ra dao động, dường như không khí xung quanh bị ngưng tụ thành một khối cầu to như bóng rổ, giống như một quả pháo không khí đột ngột chấn động tới tim phổi Đường Dư.
Hắn không quên bên cạnh còn có hai người, một người trong đó có tài bắn súng rất tốt, ngay khoảnh khắc Đường Dư bị kiềm chế, không khí trong căn phòng lập tức sinh ra vặn vẹo, một luồng năng lượng xung kích tương tự lưỡi đao quét ngang về phía Tống Lãnh Trúc cùng Giản Triệt.
Đan Ni Nhĩ rất hài lòng với lần tấn công này, một đòn xung kích như vậy đủ để phá hủy toàn bộ phòng khách.
Ai ngờ, Đường Dư không tránh không né.
Nàng nhanh chóng làm rõ tình hình. Thì ra là thế, hóa ra không phải đơn thuần là tường không khí, mà là năng lực điều khiển không khí, đứa trẻ trước mặt có thể tùy ý thay đổi mật độ và sức nén của không khí, thậm chí có thể rút cạn không khí trong một khu vực đặc biệt thành chân không, đồng thời có thể phát động tấn công nhiều điểm cùng một lúc, uy lực như vậy đủ để san phẳng một tòa nhà cao tầng, khó trách lại là cấp B.
Tiếng kêu thảm trong dự đoán đã không xuất hiện, quả pháo không khí áp suất cao lao tới Đường Dư trong nháy mắt, phảng phất như bị một bức hàng rào vô hình tiêu biến mất, không hề gây ra bất kỳ tổn thương nào cho nàng.
Cái nắm tay này, cũng không phải là vô ích.
Đường Dư khôi phục lại luồng không khí lưu động nơi chóp mũi, đồng thời giải trừ sự giam cầm trên cổ tay và cổ chân, nhanh chóng liếc nhìn bảng hệ thống, năng lực mới hấp thụ được gọi là “Điều khiển không khí”, tính linh hoạt cực mạnh, có thể dùng để công kích, cũng có thể dùng để phòng ngự, còn có thể tiêu biến đòn tấn công bằng không khí của đối phương, so với đại đa số dị năng trên người nàng đều hữu dụng hơn.
“Ngươi làm sao......” Đan Ni Nhĩ trừng lớn mắt, quay đầu nhìn Tống Lãnh Trúc cùng Giản Triệt, phát hiện các nàng chỉ bị lưỡi đao không khí thổi bay mái tóc, người vẫn đứng đó rất ổn thỏa.
Đan Ni Nhĩ không lập tức hiểu được chuyện gì đã xảy ra với Đường Dư, nhưng rất nhanh, hắn liền thấy Đường Dư học theo bộ dạng của hắn, tay không nắm lại, một khối khí vặn vẹo lớn gấp 10 lần quả pháo không khí mà hắn ngưng tụ ra, trong nháy mắt phóng tới mặt hắn.
Đan Ni Nhĩ bị đánh bay ra ngoài một cách nặng nề, khoang thuyền vang lên tiếng nổ ầm ầm, tủ quần áo phía sau hắn thậm chí cả bức tường làm bằng tấm sắt đều bị pháo không khí đánh ra một vết nứt khổng lồ.
Ông —— Âm thanh va đập giống như núi lở truyền đi thật xa. Đường Dư cuối cùng cũng biết, tiếng kim loại va chạm vù vù mà nàng nghe được ban đầu là từ đâu mà ra.
Tống Lãnh Trúc cầm súng nhưng không ra tay, đạn của nàng ở đây không có tác dụng, các dị năng khác cũng hiếm có cái nào có thể áp chế được Đan Ni Nhĩ. Nàng nhìn cái lỗ lớn trên bức tường: “Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ nhân từ hơn đối với tiểu hài.”
“Đối đãi Ác Ma cần gì nhân từ.” Đường Dư mắt cũng không chớp lấy một cái, “Ta không biết hắn làm thế nào biến thành Tang Thi Vương, nhưng hắn vẫn duy trì bề ngoài con người, còn có suy nghĩ và năng lực diễn kịch, điều đó đại biểu cho việc hắn làm những chuyện này là xuất phát từ ý chí của bản thân chứ không phải do bản năng của Zombie. Sử dụng dị năng cần phải luyện tập, động tác ra tay của hắn phi thường thuần thục, ngươi nhìn ra được không, hắn đã giết rất nhiều người.”
Những thi thể trên bàn ăn kia, vết thương trên bề mặt phẳng lỳ, Zombie bình thường chỉ biết gặm cắn, làm sao còn biết cẩn thận mở ngực mổ bụng, có thể làm như vậy, chỉ có loại Zombie bắt đầu biến dị như tên thân sĩ đội mũ kia, hoặc là Đan Ni Nhĩ vẫn còn ý thức tự chủ.
“Ngươi quả quyết hơn trong tưởng tượng của ta.” Tống Lãnh Trúc nói.
“Coi như ngươi đang khen ta.”
“Ta là đang khen ngươi.”
Trong căn phòng đối diện, tro bụi bị kích động lên mãi lâu không tan, ánh sáng lọt qua cửa sổ không đủ chiếu sáng toàn bộ không gian bên trong, Đường Dư bước qua vết nứt, thăm dò tình huống của Đan Ni Nhĩ.
Đan Ni Nhĩ đang quỳ trong bóng tối, hai tay khoanh lại chắn trước mặt, một luồng không khí ngưng tụ bao bọc lấy thân thể hắn, thậm chí có thể nhìn thấy cảnh tượng xung quanh thân thể bị bóp méo.
Tang Thi Vương cấp B quả nhiên không dễ dàng bị giết chết như vậy, hắn đã dùng rào chắn không khí đỡ được đòn tấn công.
Rất đột ngột, một luồng lực xung kích cực lớn ập thẳng tới mặt.
Lần tấn công này còn nhanh chóng và quả quyết hơn trước đó, luồng dao động dài gần mười mét chém ngang toàn bộ khoang thuyền, Đường Dư không kịp tiêu biến không khí, nhanh chóng cúi đầu né tránh, đồng thời kéo Giản Triệt một cái. Tống Lãnh Trúc không cần Đường Dư quan tâm, sớm đã dò xét được nguy hiểm mà cúi người tránh né, Lưỡi Đao Không Khí nổ ầm vang ở sau lưng các nàng, dễ như trở bàn tay phá hủy hết khoang thuyền phía sau.
Đường Dư nhanh chóng quay đầu nhìn thoáng qua, đây là một chiếc tàu khách chạy định kỳ làm bằng thép, nhưng dưới nhát cắt của lưỡi đao không khí lại không chịu nổi một kích, trên thân tàu lưu lại một khe hở dài nửa mét, xuyên thẳng qua ba khoang thuyền, lớp ván tường bằng gỗ phủ bên ngoài bị nổ tung thành mảnh vụn, khoang thuyền nơi các nàng đang đứng nhanh chóng biến thành phế tích.
Đường Dư không biết Đan Ni Nhĩ đã đem không khí áp súc đến trình độ nào, nàng chỉ biết là, nếu thêm mấy lần nữa, mấy tầng khoang thuyền phía trên sẽ sụp đổ mất.
Còn không đợi Đường Dư quay đầu phản kích, không khí quanh thân nàng phảng phất như bị tăng sức nén trong nháy mắt, ép đến xương cốt nàng răng rắc lệch vị trí, nàng đang che chở Giản Triệt không chịu nổi loại đè ép này, khóe miệng rất nhanh liền rỉ ra máu tươi.
“Tống Lãnh Trúc, bảo vệ Giản Triệt cẩn thận!” Đường Dư cao giọng hô một câu, cắn răng sửa lại hình thái không khí quanh thân, thừa dịp áp lực thu nhỏ lại trong nháy mắt liền đẩy Giản Triệt về phía Tống Lãnh Trúc. Cùng một thời điểm Đường Dư chỉ có thể sử dụng một loại dị năng, cơ hội quý giá này không thể lãng phí vào việc triệu hồi bóng đen bảo hộ Giản Triệt, chỉ có thể để Tống Lãnh Trúc tạm thời làm thay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận